Mộc Uyển Băng  sinh ra chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì sao ư? Chỉ cần cái danh con ngoài dã thú thì c*̃ng đủ để Mộc gia, tập đoàn Mộc thị chán ghét cô rồi. Mẹ cô mất khi cô 10 tuổi, đó c*̃ng là lúc tháng ngày bất hạnh c*̉a cô bắt đầu. Ngày ngày làm việc nhà nặng nhọc, bị cô em gái Mộc Tình hành hạ với cô đã thành thói quen. Uyển Băng im lặng sống qua ngày mà chỉ có một suy nghĩ: Trên đời này sẽ chẳng xuất hiện phép màu cổ tích. Nhìn xem, ông trời cướp đi từng thứ từng thứ cô yêu đi mất rồi. c*̃ng có lẽ cô là nàng lọ lem nọ, nhưng bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô... Chàng là c*̉a công chúa mất rồi! Mộc Tình, em cô thường nói với cô rằng - Mộc Uyển Băng,cô đừng mơ mộng nữa, dỏng tai nghe kĩ cho tôi, cô không phải chị tôi, càng không xứng trở thành đại tiểu thư Mộc thị. Mộc thị chỉ có tôi là Mộc tiểu thư duy nhất. Đến một ngày, đã chướng…

Chương 6: Mộc Tình lo sợ

Tất Cả Vì EmTác giả: Lạc Tuyết TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMộc Uyển Băng  sinh ra chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì sao ư? Chỉ cần cái danh con ngoài dã thú thì c*̃ng đủ để Mộc gia, tập đoàn Mộc thị chán ghét cô rồi. Mẹ cô mất khi cô 10 tuổi, đó c*̃ng là lúc tháng ngày bất hạnh c*̉a cô bắt đầu. Ngày ngày làm việc nhà nặng nhọc, bị cô em gái Mộc Tình hành hạ với cô đã thành thói quen. Uyển Băng im lặng sống qua ngày mà chỉ có một suy nghĩ: Trên đời này sẽ chẳng xuất hiện phép màu cổ tích. Nhìn xem, ông trời cướp đi từng thứ từng thứ cô yêu đi mất rồi. c*̃ng có lẽ cô là nàng lọ lem nọ, nhưng bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô... Chàng là c*̉a công chúa mất rồi! Mộc Tình, em cô thường nói với cô rằng - Mộc Uyển Băng,cô đừng mơ mộng nữa, dỏng tai nghe kĩ cho tôi, cô không phải chị tôi, càng không xứng trở thành đại tiểu thư Mộc thị. Mộc thị chỉ có tôi là Mộc tiểu thư duy nhất. Đến một ngày, đã chướng… - Ba? Mộc thị làm sao cơ?- Về nhanh, về nhà rồi bàn tiếp...- Alo? Ba?Mộc Tình vội vã, bỏ mặc mọi chuyện đang xảy ra mà về nhà.- Mộc Uyển Băng, mày chờ đó!Ngồi trong xe, cô ta chửi thầm, cho rằng anh hứng thú với cô chỉ là nhất thời, cô ta rất nhanh sẽ có cơ hội. Ai mà biết Lãnh tổng ôn nhu như vậy chứ, nếu biết cô ta đã không để Uyển Băng gả đi rồi.- Lãnh tổng...anh có thể... buông tôi ra được chưa..ưm?- Không... buông!Anh ngang ngược, ôm chặt lấy cô, đôi môi vẫn lưu luyến không rời.- Lão đại thật mạnh mẽ!- Bá đạo thật!- Sao giờ tôi mới biết Lãnh tổng c*̉a chúng ta ngang ngược như vậy nhỉ?***- Anh buông...ưm tôi ra...ngạtt...t..hở...quá...Anh nhíu mày, lưu luyến rời khỏi đôi môi cô. Bởi vì, cả đời này, anh tuyệt đối không làm tổn thương cô." Cô gái, tối nay em nhất định phải đền bù cho tôi!" Rồi anh cắn nhẹ lên vành tai nhỏ bé c*̉a cô khiến cô run lên.- E hèm!!! Lãnh Phong, chú có cô gái nhỏ này bên người từ khi nào vậy?- Không liên quan đến cậu, chuyện tôi nhờ cậu thế nào rồi, Hạo?Lâm Hạo rút một tập hồ sơ ra rồi đưa cho anh" Chuyện nhỏ mà!"***Mộc gia- Ba, có chuyện gì ạ?- Không hiểu sao cổ phiếu c*̉a chúng ta đột nhiên xuống thấp, tình hình công ty đang xảy ra hỗn loạn... Theo như người c*̉a ta điều tra....- Sao vậy?- Người đứng sau, và đã thu mua Mộc thị là Lâm tổng c*̉a Lâm gia.- Lâm tổng? Lâm gia? Chúng ta đâu động tới thế gia vọng tộc đó chứ? Mà khoan... ba nói gì? Mộc thị bị thu mua rồi?- Phả..i, Mộc thị... bị thu mua rồi...Ông ta vò đầu bứt tai, ngồi phệt xuống nền nhà.- Không... không thể nào... tuyệt đối... Uyển Băng... đúng, là cô ta, nhất định là cô ta...- Con nói gì vậy? Cô ta không phải rơi vào tay Lãnh tổng rồi sao?- Nhất định là cô ta quyến rũ Lãnh tổng, nhất định.... Lâm tổng rất thân với ngài ấy...Cô ta ngồi bịch xuống nền nhà, lo sợ, phải chăng, đôi mắt này...Không, tuyệt đối không thể.- Tình nhi, mau theo cha, chúng ta đi tìm Lãnh tổng, mau lên!- D..ạ...***Trong phòng c*̉a anh, cô đang bị anh ép sát mép giường...***Có bn góp ý mik nên cho chút thịt vào xôi chứ bữa giờ toàn cho mn ăn chay(*_*) nên tiếp theo mik cho thêm thịt nhé?♡♡♡

- Ba? Mộc thị làm sao cơ?

- Về nhanh, về nhà rồi bàn tiếp...

- Alo? Ba?

Mộc Tình vội vã, bỏ mặc mọi chuyện đang xảy ra mà về nhà.

- Mộc Uyển Băng, mày chờ đó!

Ngồi trong xe, cô ta chửi thầm, cho rằng anh hứng thú với cô chỉ là nhất thời, cô ta rất nhanh sẽ có cơ hội. Ai mà biết Lãnh tổng ôn nhu như vậy chứ, nếu biết cô ta đã không để Uyển Băng gả đi rồi.

- Lãnh tổng...anh có thể... buông tôi ra được chưa..ưm?

- Không... buông!

Anh ngang ngược, ôm chặt lấy cô, đôi môi vẫn lưu luyến không rời.

- Lão đại thật mạnh mẽ!

- Bá đạo thật!

- Sao giờ tôi mới biết Lãnh tổng c*̉a chúng ta ngang ngược như vậy nhỉ?

***

- Anh buông...ưm tôi ra...ngạtt...t..hở...quá...

Anh nhíu mày, lưu luyến rời khỏi đôi môi cô. Bởi vì, cả đời này, anh tuyệt đối không làm tổn thương cô." Cô gái, tối nay em nhất định phải đền bù cho tôi!" Rồi anh cắn nhẹ lên vành tai nhỏ bé c*̉a cô khiến cô run lên.

- E hèm!!! Lãnh Phong, chú có cô gái nhỏ này bên người từ khi nào vậy?

- Không liên quan đến cậu, chuyện tôi nhờ cậu thế nào rồi, Hạo?

Lâm Hạo rút một tập hồ sơ ra rồi đưa cho anh" Chuyện nhỏ mà!"

***Mộc gia

- Ba, có chuyện gì ạ?

- Không hiểu sao cổ phiếu c*̉a chúng ta đột nhiên xuống thấp, tình hình công ty đang xảy ra hỗn loạn... Theo như người c*̉a ta điều tra....

- Sao vậy?

- Người đứng sau, và đã thu mua Mộc thị là Lâm tổng c*̉a Lâm gia.

- Lâm tổng? Lâm gia? Chúng ta đâu động tới thế gia vọng tộc đó chứ? Mà khoan... ba nói gì? Mộc thị bị thu mua rồi?

- Phả..i, Mộc thị... bị thu mua rồi...

Ông ta vò đầu bứt tai, ngồi phệt xuống nền nhà.

- Không... không thể nào... tuyệt đối... Uyển Băng... đúng, là cô ta, nhất định là cô ta...

- Con nói gì vậy? Cô ta không phải rơi vào tay Lãnh tổng rồi sao?

- Nhất định là cô ta quyến rũ Lãnh tổng, nhất định.... Lâm tổng rất thân với ngài ấy...

Cô ta ngồi bịch xuống nền nhà, lo sợ, phải chăng, đôi mắt này...

Không, tuyệt đối không thể.

- Tình nhi, mau theo cha, chúng ta đi tìm Lãnh tổng, mau lên!

- D..ạ...

***

Trong phòng c*̉a anh, cô đang bị anh ép sát mép giường...***

Có bn góp ý mik nên cho chút thịt vào xôi chứ bữa giờ toàn cho mn ăn chay(*_*) nên tiếp theo mik cho thêm thịt nhé?♡♡♡

Tất Cả Vì EmTác giả: Lạc Tuyết TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMộc Uyển Băng  sinh ra chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì sao ư? Chỉ cần cái danh con ngoài dã thú thì c*̃ng đủ để Mộc gia, tập đoàn Mộc thị chán ghét cô rồi. Mẹ cô mất khi cô 10 tuổi, đó c*̃ng là lúc tháng ngày bất hạnh c*̉a cô bắt đầu. Ngày ngày làm việc nhà nặng nhọc, bị cô em gái Mộc Tình hành hạ với cô đã thành thói quen. Uyển Băng im lặng sống qua ngày mà chỉ có một suy nghĩ: Trên đời này sẽ chẳng xuất hiện phép màu cổ tích. Nhìn xem, ông trời cướp đi từng thứ từng thứ cô yêu đi mất rồi. c*̃ng có lẽ cô là nàng lọ lem nọ, nhưng bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô... Chàng là c*̉a công chúa mất rồi! Mộc Tình, em cô thường nói với cô rằng - Mộc Uyển Băng,cô đừng mơ mộng nữa, dỏng tai nghe kĩ cho tôi, cô không phải chị tôi, càng không xứng trở thành đại tiểu thư Mộc thị. Mộc thị chỉ có tôi là Mộc tiểu thư duy nhất. Đến một ngày, đã chướng… - Ba? Mộc thị làm sao cơ?- Về nhanh, về nhà rồi bàn tiếp...- Alo? Ba?Mộc Tình vội vã, bỏ mặc mọi chuyện đang xảy ra mà về nhà.- Mộc Uyển Băng, mày chờ đó!Ngồi trong xe, cô ta chửi thầm, cho rằng anh hứng thú với cô chỉ là nhất thời, cô ta rất nhanh sẽ có cơ hội. Ai mà biết Lãnh tổng ôn nhu như vậy chứ, nếu biết cô ta đã không để Uyển Băng gả đi rồi.- Lãnh tổng...anh có thể... buông tôi ra được chưa..ưm?- Không... buông!Anh ngang ngược, ôm chặt lấy cô, đôi môi vẫn lưu luyến không rời.- Lão đại thật mạnh mẽ!- Bá đạo thật!- Sao giờ tôi mới biết Lãnh tổng c*̉a chúng ta ngang ngược như vậy nhỉ?***- Anh buông...ưm tôi ra...ngạtt...t..hở...quá...Anh nhíu mày, lưu luyến rời khỏi đôi môi cô. Bởi vì, cả đời này, anh tuyệt đối không làm tổn thương cô." Cô gái, tối nay em nhất định phải đền bù cho tôi!" Rồi anh cắn nhẹ lên vành tai nhỏ bé c*̉a cô khiến cô run lên.- E hèm!!! Lãnh Phong, chú có cô gái nhỏ này bên người từ khi nào vậy?- Không liên quan đến cậu, chuyện tôi nhờ cậu thế nào rồi, Hạo?Lâm Hạo rút một tập hồ sơ ra rồi đưa cho anh" Chuyện nhỏ mà!"***Mộc gia- Ba, có chuyện gì ạ?- Không hiểu sao cổ phiếu c*̉a chúng ta đột nhiên xuống thấp, tình hình công ty đang xảy ra hỗn loạn... Theo như người c*̉a ta điều tra....- Sao vậy?- Người đứng sau, và đã thu mua Mộc thị là Lâm tổng c*̉a Lâm gia.- Lâm tổng? Lâm gia? Chúng ta đâu động tới thế gia vọng tộc đó chứ? Mà khoan... ba nói gì? Mộc thị bị thu mua rồi?- Phả..i, Mộc thị... bị thu mua rồi...Ông ta vò đầu bứt tai, ngồi phệt xuống nền nhà.- Không... không thể nào... tuyệt đối... Uyển Băng... đúng, là cô ta, nhất định là cô ta...- Con nói gì vậy? Cô ta không phải rơi vào tay Lãnh tổng rồi sao?- Nhất định là cô ta quyến rũ Lãnh tổng, nhất định.... Lâm tổng rất thân với ngài ấy...Cô ta ngồi bịch xuống nền nhà, lo sợ, phải chăng, đôi mắt này...Không, tuyệt đối không thể.- Tình nhi, mau theo cha, chúng ta đi tìm Lãnh tổng, mau lên!- D..ạ...***Trong phòng c*̉a anh, cô đang bị anh ép sát mép giường...***Có bn góp ý mik nên cho chút thịt vào xôi chứ bữa giờ toàn cho mn ăn chay(*_*) nên tiếp theo mik cho thêm thịt nhé?♡♡♡

Chương 6: Mộc Tình lo sợ