Mộc Uyển Băng sinh ra chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì sao ư? Chỉ cần cái danh con ngoài dã thú thì c*̃ng đủ để Mộc gia, tập đoàn Mộc thị chán ghét cô rồi. Mẹ cô mất khi cô 10 tuổi, đó c*̃ng là lúc tháng ngày bất hạnh c*̉a cô bắt đầu. Ngày ngày làm việc nhà nặng nhọc, bị cô em gái Mộc Tình hành hạ với cô đã thành thói quen. Uyển Băng im lặng sống qua ngày mà chỉ có một suy nghĩ: Trên đời này sẽ chẳng xuất hiện phép màu cổ tích. Nhìn xem, ông trời cướp đi từng thứ từng thứ cô yêu đi mất rồi. c*̃ng có lẽ cô là nàng lọ lem nọ, nhưng bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô... Chàng là c*̉a công chúa mất rồi! Mộc Tình, em cô thường nói với cô rằng - Mộc Uyển Băng,cô đừng mơ mộng nữa, dỏng tai nghe kĩ cho tôi, cô không phải chị tôi, càng không xứng trở thành đại tiểu thư Mộc thị. Mộc thị chỉ có tôi là Mộc tiểu thư duy nhất. Đến một ngày, đã chướng…
Chương 18: Hạo Nhiên và Lãnh An?
Tất Cả Vì EmTác giả: Lạc Tuyết TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMộc Uyển Băng sinh ra chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì sao ư? Chỉ cần cái danh con ngoài dã thú thì c*̃ng đủ để Mộc gia, tập đoàn Mộc thị chán ghét cô rồi. Mẹ cô mất khi cô 10 tuổi, đó c*̃ng là lúc tháng ngày bất hạnh c*̉a cô bắt đầu. Ngày ngày làm việc nhà nặng nhọc, bị cô em gái Mộc Tình hành hạ với cô đã thành thói quen. Uyển Băng im lặng sống qua ngày mà chỉ có một suy nghĩ: Trên đời này sẽ chẳng xuất hiện phép màu cổ tích. Nhìn xem, ông trời cướp đi từng thứ từng thứ cô yêu đi mất rồi. c*̃ng có lẽ cô là nàng lọ lem nọ, nhưng bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô... Chàng là c*̉a công chúa mất rồi! Mộc Tình, em cô thường nói với cô rằng - Mộc Uyển Băng,cô đừng mơ mộng nữa, dỏng tai nghe kĩ cho tôi, cô không phải chị tôi, càng không xứng trở thành đại tiểu thư Mộc thị. Mộc thị chỉ có tôi là Mộc tiểu thư duy nhất. Đến một ngày, đã chướng… Trên một khu phố sầm uất c*̉a thành thị, Lãnh An tung tăng xách một loạt món đồ mới ra mắt trên thị trường mà cô vừa mua được.Nếu nói thành phố A là lãnh thổ c*̉a Lãnh gia thì thành phố F có lẽ là nằm ngoài bàn tay c*̉a họ. Không phải người dân ở đây không biết đến Lãnh gia mà bởi vì nơi này nằm xa thế lực c*̉a Lãnh gia và Lãnh gia c*̃ng không gây ảnh hưởng gì đến nó.Ừ thì cô bỏ nhà được chưa?!! Ai biểu mẹ Lãnh nhà cô, kể từ khi có 2 đứa cháu nhỏ liền bỏ luôn đứa con gái là cô đây. Chị dâu với ông anh già lúc nào c*̃ng nồng tình mật ý, liếc mắt đưa tình trước mặt con cẩu độc thân này...Lãnh An âm thầm tán thưởng kế sách c*̉a mình, bỏ nhà ra đi là biện pháp tốt nhất để mọi người nhớ đến cô a...( Tgiả *âm thầm lắc đầu*: sai lầm, rất sai lầm a...)Ầmmm!!!Một thân hình " phi thường vĩ đại" từ xa chạy đến, ngã đổ về phía cô...Thật vất vả làm sao để lết cái thân thể " nhỏ bé" này vào một góc tường. Âm thầm tặc lưỡi- Ukm... Ngũ quan tinh xảo, mắt thanh mày tú... xem coi, cái làn da láng mịn này... chậc chậc,tiểu thụ nha!!!Sau khi đưa ra một hồi kết luận, Lãnh An đã đưa ra một quyết định vô c*̀ng quan trọng: Cô không thể bỏ mặc một tiểu mĩ thụ xinh đẹp thế này ở cái nơi đầy rẫy cạm bẫy này được, phải giữ gìn nụ hoa c*̉a đất nước!!!(T/g: Vào tay cưng mới là cạm bẫy...) (>~__
Trên một khu phố sầm uất c*̉a thành thị, Lãnh An tung tăng xách một loạt món đồ mới ra mắt trên thị trường mà cô vừa mua được.
Nếu nói thành phố A là lãnh thổ c*̉a Lãnh gia thì thành phố F có lẽ là nằm ngoài bàn tay c*̉a họ. Không phải người dân ở đây không biết đến Lãnh gia mà bởi vì nơi này nằm xa thế lực c*̉a Lãnh gia và Lãnh gia c*̃ng không gây ảnh hưởng gì đến nó.
Ừ thì cô bỏ nhà được chưa?!! Ai biểu mẹ Lãnh nhà cô, kể từ khi có 2 đứa cháu nhỏ liền bỏ luôn đứa con gái là cô đây. Chị dâu với ông anh già lúc nào c*̃ng nồng tình mật ý, liếc mắt đưa tình trước mặt con cẩu độc thân này...
Lãnh An âm thầm tán thưởng kế sách c*̉a mình, bỏ nhà ra đi là biện pháp tốt nhất để mọi người nhớ đến cô a...
( Tgiả *âm thầm lắc đầu*: sai lầm, rất sai lầm a...)
Ầmmm!!!
Một thân hình " phi thường vĩ đại" từ xa chạy đến, ngã đổ về phía cô...
Thật vất vả làm sao để lết cái thân thể " nhỏ bé" này vào một góc tường. Âm thầm tặc lưỡi
- Ukm... Ngũ quan tinh xảo, mắt thanh mày tú... xem coi, cái làn da láng mịn này... chậc chậc,tiểu thụ nha!!!
Sau khi đưa ra một hồi kết luận, Lãnh An đã đưa ra một quyết định vô c*̀ng quan trọng: Cô không thể bỏ mặc một tiểu mĩ thụ xinh đẹp thế này ở cái nơi đầy rẫy cạm bẫy này được, phải giữ gìn nụ hoa c*̉a đất nước!!!
(T/g: Vào tay cưng mới là cạm bẫy...) (>~__
Tất Cả Vì EmTác giả: Lạc Tuyết TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMộc Uyển Băng sinh ra chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì sao ư? Chỉ cần cái danh con ngoài dã thú thì c*̃ng đủ để Mộc gia, tập đoàn Mộc thị chán ghét cô rồi. Mẹ cô mất khi cô 10 tuổi, đó c*̃ng là lúc tháng ngày bất hạnh c*̉a cô bắt đầu. Ngày ngày làm việc nhà nặng nhọc, bị cô em gái Mộc Tình hành hạ với cô đã thành thói quen. Uyển Băng im lặng sống qua ngày mà chỉ có một suy nghĩ: Trên đời này sẽ chẳng xuất hiện phép màu cổ tích. Nhìn xem, ông trời cướp đi từng thứ từng thứ cô yêu đi mất rồi. c*̃ng có lẽ cô là nàng lọ lem nọ, nhưng bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô... Chàng là c*̉a công chúa mất rồi! Mộc Tình, em cô thường nói với cô rằng - Mộc Uyển Băng,cô đừng mơ mộng nữa, dỏng tai nghe kĩ cho tôi, cô không phải chị tôi, càng không xứng trở thành đại tiểu thư Mộc thị. Mộc thị chỉ có tôi là Mộc tiểu thư duy nhất. Đến một ngày, đã chướng… Trên một khu phố sầm uất c*̉a thành thị, Lãnh An tung tăng xách một loạt món đồ mới ra mắt trên thị trường mà cô vừa mua được.Nếu nói thành phố A là lãnh thổ c*̉a Lãnh gia thì thành phố F có lẽ là nằm ngoài bàn tay c*̉a họ. Không phải người dân ở đây không biết đến Lãnh gia mà bởi vì nơi này nằm xa thế lực c*̉a Lãnh gia và Lãnh gia c*̃ng không gây ảnh hưởng gì đến nó.Ừ thì cô bỏ nhà được chưa?!! Ai biểu mẹ Lãnh nhà cô, kể từ khi có 2 đứa cháu nhỏ liền bỏ luôn đứa con gái là cô đây. Chị dâu với ông anh già lúc nào c*̃ng nồng tình mật ý, liếc mắt đưa tình trước mặt con cẩu độc thân này...Lãnh An âm thầm tán thưởng kế sách c*̉a mình, bỏ nhà ra đi là biện pháp tốt nhất để mọi người nhớ đến cô a...( Tgiả *âm thầm lắc đầu*: sai lầm, rất sai lầm a...)Ầmmm!!!Một thân hình " phi thường vĩ đại" từ xa chạy đến, ngã đổ về phía cô...Thật vất vả làm sao để lết cái thân thể " nhỏ bé" này vào một góc tường. Âm thầm tặc lưỡi- Ukm... Ngũ quan tinh xảo, mắt thanh mày tú... xem coi, cái làn da láng mịn này... chậc chậc,tiểu thụ nha!!!Sau khi đưa ra một hồi kết luận, Lãnh An đã đưa ra một quyết định vô c*̀ng quan trọng: Cô không thể bỏ mặc một tiểu mĩ thụ xinh đẹp thế này ở cái nơi đầy rẫy cạm bẫy này được, phải giữ gìn nụ hoa c*̉a đất nước!!!(T/g: Vào tay cưng mới là cạm bẫy...) (>~__