Tác giả:

Dịch: Diệp Lưu Cát Đêm. Sau tiếng sét, mưa rơi xối xả không chút lưu tình in lên mặt đường, làm văng những lớp bọt nước tung tóe. Trước cánh cửa nhà cũ, Thần Ngàn Ấm quỳ thẳng lưng, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa sắt đóng kín không chút lay động. Cơ thể cô gầy gò bị mưa làm ướt, gió lạnh thổi qua, khiến cả người không ngừng run rẩy, nhưng vẫn quật cường chờ đợi. Lúc này, cánh cửa từ từ mở ra, hình dáng quen thuộc trong tay kéo chiếc vali đến trước mặt cô. Thần Ngàn Ấm ngẩng đầu, mưa làm mắt mờ dần nhưng cô vẫn nhìn thấy rõ khuôn mặt ấy. Thần Tâm Ngữ. Trong đầu chợt hiện ra chuyện xảy ra cách đây không lâu, bàn tay của Thần Ngàn Ấm siết chặt, xem đối phương vênh váo tự đắc đi đến trước mặt. Thần Tâm Ngữ nhìn bộ dạng chật vật của cô liền cười lớn một tiếng, cúi xuống thì thầm: "Thế nào, mùi vị của mưa tốt không? Tôi nói rồi, tôi sẽ từ từ g**t ch*t cô." Thần Ngàn Ấm tức giận, hít sâu một hơi, nhẫn lại đứng lên:"Cô có ý gì? Làm hại tôi, ngay cả chính mẹ của mình cũng có thể ra tay?" Thần…

Chương 7: Cùng anh vạch rõ ranh giới

Hôn Nhân Ấm Áp 33 NgàyTác giả: Bảo LạpTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDịch: Diệp Lưu Cát Đêm. Sau tiếng sét, mưa rơi xối xả không chút lưu tình in lên mặt đường, làm văng những lớp bọt nước tung tóe. Trước cánh cửa nhà cũ, Thần Ngàn Ấm quỳ thẳng lưng, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa sắt đóng kín không chút lay động. Cơ thể cô gầy gò bị mưa làm ướt, gió lạnh thổi qua, khiến cả người không ngừng run rẩy, nhưng vẫn quật cường chờ đợi. Lúc này, cánh cửa từ từ mở ra, hình dáng quen thuộc trong tay kéo chiếc vali đến trước mặt cô. Thần Ngàn Ấm ngẩng đầu, mưa làm mắt mờ dần nhưng cô vẫn nhìn thấy rõ khuôn mặt ấy. Thần Tâm Ngữ. Trong đầu chợt hiện ra chuyện xảy ra cách đây không lâu, bàn tay của Thần Ngàn Ấm siết chặt, xem đối phương vênh váo tự đắc đi đến trước mặt. Thần Tâm Ngữ nhìn bộ dạng chật vật của cô liền cười lớn một tiếng, cúi xuống thì thầm: "Thế nào, mùi vị của mưa tốt không? Tôi nói rồi, tôi sẽ từ từ g**t ch*t cô." Thần Ngàn Ấm tức giận, hít sâu một hơi, nhẫn lại đứng lên:"Cô có ý gì? Làm hại tôi, ngay cả chính mẹ của mình cũng có thể ra tay?" Thần… Edit: Diệp Lưu CátVề phần Thần gia, thực ra trước khi đến bệnh viện, cô vẫn có một chút mơ mộng về gia đình đó. Nhưng những lời nói của mẹ nuôi như gáo nước lạnh tạt vào, để cô nhìn thấu thực tế. Cho nên thay vì trở về nơi không có tình cảm chỉ còn những tính toán, thì cô tốt hơn nên tự lập bên ngoài, ít nhất còn có thể hạnh phúc..."Chuyện hôn ước tạm thời không đề cập tới, hiện tại cháu về nhà chú."Âm thanh của anh nhẹ đi, suy nghĩ đem Ngàn Ấm trở về. Cô thế nhưng lại thẳng thắn từ chối:" Đó là nhà của chú, cháu không thích hợp ở lại.""Chú rất ít về nhà." Mộ Diễn Đình vẫn chưa cảm thấy được không ổn.Thần Ngàn Ấm vẫn là lắc đầu: "Không cần, chúng ta không phải người thân cũng chẳng phải bạn cũ, cháu quấy rầy chú không tốt.""Không phải người thân cũng chẳng phải bạn cũ? Cháu xác định như vậy?"Mộ Diễn Đình khuôn mặt tuấn tú khó chịu dần có chút tức giận. Cô không muốn gả cho Mộ Duệ Trạch, còn cùng anh phân rõ ranh giới, càng làm anh muốn giết người a."Cháu... Nói chính là sự thật""A..." Anh cười nhạt, vẻ mặt càng lạnh.Thần Ngàn Ấm môi mấp máy nghĩ muốn giải thích một chút nhưng cuối cùng cũng kiên cường nhịn xuống. Hai người từ đó không nói thêm, bên trong xe không khí như ngột ngạt khiến người ta không thở nổi. Xe đi được một đoạn liền dừng lại trước một khu nhà nhỏ. Đó là nơi cô thuê nhà. Thần Ngàn Ấm ngẩn người, anh xuống xe giúp cô mở cửa. Chân vừa bước xuống, không chờ cô nói "Cảm ơn", anh ngay cả nhìn cô cũng không có, liền trở vào trong xe, rất nhanh rời đi. Nhìn chiếc xe xa dần, Thần Ngàn Ấm trong lòng khó chịu, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khoảng khắc này, ánh mặt trời kinh khủng đến nước mắt cô chảy xuống...**************Sau ngày đó, Thần Ngàn Ấm không có gặp lại Mộ Diễn Đình, cũng không biết anh có trở lại Bắc Kinh không. Nghĩ về sau, thật sự anh sẽ không xuất hiện nữa, trái tim cô như thắt lại, trống vắng. Tinh thần như mất đi, kéo dài liên tục trong ba ngày, cô đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại lạ:"Xin chào, Thần tiểu thư, tôi là Ban tổ chức cuộc thi thiết kế trang sức của JR. Tôi rất vui thông báo với bạn rằng tác phẩm của bạn đã được lọt vào danh sách xuất sắc, mời bạn tham gia bữa tiệc nhà thiết kế được tổ chức vào thứ bảy ngày 15 tháng 8 tới, thời gian và địa điểm tôi sẽ gửi cho bạn sau, mong bạn có thể kiểm tra hộp thư.""Thật tốt, cám ơn bạn, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ." Tắt điện thoại, Ngàn Ấm khó nén xúc động kích động, khóe môi cuối cùng cũng nở nụ cười.Cuộc thi thiết kế trang sức JR là cuộc thi thiết kế tiên tiến được tổ chức bởi Công ty trang sức nổi tiếng JR. Năm nay là năm thứ ba, đã thu hút nhiều sự chú ý trong giới thời trang. Trước kia, tất cả các tác phẩm của thí sinh vào vòng chung kết sẽ được trưng bày bởi một số người mẫu, nhà vô địch được ban giám khảo lựa chọn sẽ có cơ hội ký hợp đồng với thương hiệu JR và trở thành nhà thiết kế độc quyền của họ.Thần Ngàn Ấm yêu thích thiết kế trang sức. Mặc dù cô chọn quản trị kinh doanh vì lý do gia đình, nhưng cô không từ bỏ giấc mơ thiết kế, vẫn dành nhiều thời gian để nghiên cứu về nó. Đây là lần đầu tiên tham gia cuộc thi, nhưng cô không nghĩ tác phẩm của mình có thể lọt vào danh sách xuất sắc. Điều này khiến cô không thể không cao hứng. Ngay sau đó, JR đã gửi một email thông báo thời gian, địa điểm vào tối hôm đó, với vấn đề đặc biệt rằng những người tham gia phải có mặt.Rời khỏi Thần gia, Thần Ngàn Ấm chỉ lấy đi những vật dụng cá nhân đơn giản, quần áo không có nhiều nên quyết định đi mua. Mới vừa đi ra khỏi nhà trọ, đã bị một người mặc âu phục đen ngăn lại:" Ngàn Ấm tiểu thư, chủ tịch Thần muốn gặp cô, phiền cô đi một chuyến, cám ơn."Đó là vệ sĩ của ông nội.Thần Ngàn Ấm do dự một chút, mới nhẹ nhàng gật đầu: "Được"Từ nhỏ, cô đã luôn nghe lời ông nội, hiện tại không thể nói "Không."

Edit

: Diệp Lưu Cát

Về phần Thần gia, thực ra trước khi đến bệnh viện, cô vẫn có một chút mơ mộng về gia đình đó. Nhưng những lời nói của mẹ nuôi như gáo nước lạnh tạt vào, để cô nhìn thấu thực tế. Cho nên thay vì trở về nơi không có tình cảm chỉ còn những tính toán, thì cô tốt hơn nên tự lập bên ngoài, ít nhất còn có thể hạnh phúc...

"Chuyện hôn ước tạm thời không đề cập tới, hiện tại cháu về nhà chú."

Âm thanh của anh nhẹ đi, suy nghĩ đem Ngàn Ấm trở về. Cô thế nhưng lại thẳng thắn từ chối:" Đó là nhà của chú, cháu không thích hợp ở lại."

"Chú rất ít về nhà." Mộ Diễn Đình vẫn chưa cảm thấy được không ổn.

Thần Ngàn Ấm vẫn là lắc đầu: "Không cần, chúng ta không phải người thân cũng chẳng phải bạn cũ, cháu quấy rầy chú không tốt."

"Không phải người thân cũng chẳng phải bạn cũ? Cháu xác định như vậy?"

Mộ Diễn Đình khuôn mặt tuấn tú khó chịu dần có chút tức giận. Cô không muốn gả cho Mộ Duệ Trạch, còn cùng anh phân rõ ranh giới, càng làm anh muốn giết người a.

"Cháu... Nói chính là sự thật"

"A..." Anh cười nhạt, vẻ mặt càng lạnh.

Thần Ngàn Ấm môi mấp máy nghĩ muốn giải thích một chút nhưng cuối cùng cũng kiên cường nhịn xuống. Hai người từ đó không nói thêm, bên trong xe không khí như ngột ngạt khiến người ta không thở nổi. Xe đi được một đoạn liền dừng lại trước một khu nhà nhỏ. Đó là nơi cô thuê nhà. Thần Ngàn Ấm ngẩn người, anh xuống xe giúp cô mở cửa. Chân vừa bước xuống, không chờ cô nói "Cảm ơn", anh ngay cả nhìn cô cũng không có, liền trở vào trong xe, rất nhanh rời đi. Nhìn chiếc xe xa dần, Thần Ngàn Ấm trong lòng khó chịu, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khoảng khắc này, ánh mặt trời kinh khủng đến nước mắt cô chảy xuống...

**************

Sau ngày đó, Thần Ngàn Ấm không có gặp lại Mộ Diễn Đình, cũng không biết anh có trở lại Bắc Kinh không. Nghĩ về sau, thật sự anh sẽ không xuất hiện nữa, trái tim cô như thắt lại, trống vắng. Tinh thần như mất đi, kéo dài liên tục trong ba ngày, cô đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại lạ:

"Xin chào, Thần tiểu thư, tôi là Ban tổ chức cuộc thi thiết kế trang sức của JR. Tôi rất vui thông báo với bạn rằng tác phẩm của bạn đã được lọt vào danh sách xuất sắc, mời bạn tham gia bữa tiệc nhà thiết kế được tổ chức vào thứ bảy ngày 15 tháng 8 tới, thời gian và địa điểm tôi sẽ gửi cho bạn sau, mong bạn có thể kiểm tra hộp thư."

"Thật tốt, cám ơn bạn, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ." Tắt điện thoại, Ngàn Ấm khó nén xúc động kích động, khóe môi cuối cùng cũng nở nụ cười.

Cuộc thi thiết kế trang sức JR là cuộc thi thiết kế tiên tiến được tổ chức bởi Công ty trang sức nổi tiếng JR. Năm nay là năm thứ ba, đã thu hút nhiều sự chú ý trong giới thời trang. Trước kia, tất cả các tác phẩm của thí sinh vào vòng chung kết sẽ được trưng bày bởi một số người mẫu, nhà vô địch được ban giám khảo lựa chọn sẽ có cơ hội ký hợp đồng với thương hiệu JR và trở thành nhà thiết kế độc quyền của họ.

Thần Ngàn Ấm yêu thích thiết kế trang sức. Mặc dù cô chọn quản trị kinh doanh vì lý do gia đình, nhưng cô không từ bỏ giấc mơ thiết kế, vẫn dành nhiều thời gian để nghiên cứu về nó. Đây là lần đầu tiên tham gia cuộc thi, nhưng cô không nghĩ tác phẩm của mình có thể lọt vào danh sách xuất sắc. Điều này khiến cô không thể không cao hứng. Ngay sau đó, JR đã gửi một email thông báo thời gian, địa điểm vào tối hôm đó, với vấn đề đặc biệt rằng những người tham gia phải có mặt.

Rời khỏi Thần gia, Thần Ngàn Ấm chỉ lấy đi những vật dụng cá nhân đơn giản, quần áo không có nhiều nên quyết định đi mua. Mới vừa đi ra khỏi nhà trọ, đã bị một người mặc âu phục đen ngăn lại:" Ngàn Ấm tiểu thư, chủ tịch Thần muốn gặp cô, phiền cô đi một chuyến, cám ơn."

Đó là vệ sĩ của ông nội.

Thần Ngàn Ấm do dự một chút, mới nhẹ nhàng gật đầu: "Được"

Từ nhỏ, cô đã luôn nghe lời ông nội, hiện tại không thể nói "Không."

Hôn Nhân Ấm Áp 33 NgàyTác giả: Bảo LạpTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDịch: Diệp Lưu Cát Đêm. Sau tiếng sét, mưa rơi xối xả không chút lưu tình in lên mặt đường, làm văng những lớp bọt nước tung tóe. Trước cánh cửa nhà cũ, Thần Ngàn Ấm quỳ thẳng lưng, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa sắt đóng kín không chút lay động. Cơ thể cô gầy gò bị mưa làm ướt, gió lạnh thổi qua, khiến cả người không ngừng run rẩy, nhưng vẫn quật cường chờ đợi. Lúc này, cánh cửa từ từ mở ra, hình dáng quen thuộc trong tay kéo chiếc vali đến trước mặt cô. Thần Ngàn Ấm ngẩng đầu, mưa làm mắt mờ dần nhưng cô vẫn nhìn thấy rõ khuôn mặt ấy. Thần Tâm Ngữ. Trong đầu chợt hiện ra chuyện xảy ra cách đây không lâu, bàn tay của Thần Ngàn Ấm siết chặt, xem đối phương vênh váo tự đắc đi đến trước mặt. Thần Tâm Ngữ nhìn bộ dạng chật vật của cô liền cười lớn một tiếng, cúi xuống thì thầm: "Thế nào, mùi vị của mưa tốt không? Tôi nói rồi, tôi sẽ từ từ g**t ch*t cô." Thần Ngàn Ấm tức giận, hít sâu một hơi, nhẫn lại đứng lên:"Cô có ý gì? Làm hại tôi, ngay cả chính mẹ của mình cũng có thể ra tay?" Thần… Edit: Diệp Lưu CátVề phần Thần gia, thực ra trước khi đến bệnh viện, cô vẫn có một chút mơ mộng về gia đình đó. Nhưng những lời nói của mẹ nuôi như gáo nước lạnh tạt vào, để cô nhìn thấu thực tế. Cho nên thay vì trở về nơi không có tình cảm chỉ còn những tính toán, thì cô tốt hơn nên tự lập bên ngoài, ít nhất còn có thể hạnh phúc..."Chuyện hôn ước tạm thời không đề cập tới, hiện tại cháu về nhà chú."Âm thanh của anh nhẹ đi, suy nghĩ đem Ngàn Ấm trở về. Cô thế nhưng lại thẳng thắn từ chối:" Đó là nhà của chú, cháu không thích hợp ở lại.""Chú rất ít về nhà." Mộ Diễn Đình vẫn chưa cảm thấy được không ổn.Thần Ngàn Ấm vẫn là lắc đầu: "Không cần, chúng ta không phải người thân cũng chẳng phải bạn cũ, cháu quấy rầy chú không tốt.""Không phải người thân cũng chẳng phải bạn cũ? Cháu xác định như vậy?"Mộ Diễn Đình khuôn mặt tuấn tú khó chịu dần có chút tức giận. Cô không muốn gả cho Mộ Duệ Trạch, còn cùng anh phân rõ ranh giới, càng làm anh muốn giết người a."Cháu... Nói chính là sự thật""A..." Anh cười nhạt, vẻ mặt càng lạnh.Thần Ngàn Ấm môi mấp máy nghĩ muốn giải thích một chút nhưng cuối cùng cũng kiên cường nhịn xuống. Hai người từ đó không nói thêm, bên trong xe không khí như ngột ngạt khiến người ta không thở nổi. Xe đi được một đoạn liền dừng lại trước một khu nhà nhỏ. Đó là nơi cô thuê nhà. Thần Ngàn Ấm ngẩn người, anh xuống xe giúp cô mở cửa. Chân vừa bước xuống, không chờ cô nói "Cảm ơn", anh ngay cả nhìn cô cũng không có, liền trở vào trong xe, rất nhanh rời đi. Nhìn chiếc xe xa dần, Thần Ngàn Ấm trong lòng khó chịu, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khoảng khắc này, ánh mặt trời kinh khủng đến nước mắt cô chảy xuống...**************Sau ngày đó, Thần Ngàn Ấm không có gặp lại Mộ Diễn Đình, cũng không biết anh có trở lại Bắc Kinh không. Nghĩ về sau, thật sự anh sẽ không xuất hiện nữa, trái tim cô như thắt lại, trống vắng. Tinh thần như mất đi, kéo dài liên tục trong ba ngày, cô đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại lạ:"Xin chào, Thần tiểu thư, tôi là Ban tổ chức cuộc thi thiết kế trang sức của JR. Tôi rất vui thông báo với bạn rằng tác phẩm của bạn đã được lọt vào danh sách xuất sắc, mời bạn tham gia bữa tiệc nhà thiết kế được tổ chức vào thứ bảy ngày 15 tháng 8 tới, thời gian và địa điểm tôi sẽ gửi cho bạn sau, mong bạn có thể kiểm tra hộp thư.""Thật tốt, cám ơn bạn, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ." Tắt điện thoại, Ngàn Ấm khó nén xúc động kích động, khóe môi cuối cùng cũng nở nụ cười.Cuộc thi thiết kế trang sức JR là cuộc thi thiết kế tiên tiến được tổ chức bởi Công ty trang sức nổi tiếng JR. Năm nay là năm thứ ba, đã thu hút nhiều sự chú ý trong giới thời trang. Trước kia, tất cả các tác phẩm của thí sinh vào vòng chung kết sẽ được trưng bày bởi một số người mẫu, nhà vô địch được ban giám khảo lựa chọn sẽ có cơ hội ký hợp đồng với thương hiệu JR và trở thành nhà thiết kế độc quyền của họ.Thần Ngàn Ấm yêu thích thiết kế trang sức. Mặc dù cô chọn quản trị kinh doanh vì lý do gia đình, nhưng cô không từ bỏ giấc mơ thiết kế, vẫn dành nhiều thời gian để nghiên cứu về nó. Đây là lần đầu tiên tham gia cuộc thi, nhưng cô không nghĩ tác phẩm của mình có thể lọt vào danh sách xuất sắc. Điều này khiến cô không thể không cao hứng. Ngay sau đó, JR đã gửi một email thông báo thời gian, địa điểm vào tối hôm đó, với vấn đề đặc biệt rằng những người tham gia phải có mặt.Rời khỏi Thần gia, Thần Ngàn Ấm chỉ lấy đi những vật dụng cá nhân đơn giản, quần áo không có nhiều nên quyết định đi mua. Mới vừa đi ra khỏi nhà trọ, đã bị một người mặc âu phục đen ngăn lại:" Ngàn Ấm tiểu thư, chủ tịch Thần muốn gặp cô, phiền cô đi một chuyến, cám ơn."Đó là vệ sĩ của ông nội.Thần Ngàn Ấm do dự một chút, mới nhẹ nhàng gật đầu: "Được"Từ nhỏ, cô đã luôn nghe lời ông nội, hiện tại không thể nói "Không."

Chương 7: Cùng anh vạch rõ ranh giới