Tác giả:

Buổi trưa, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua từng lá cây, ẩn hiện dừng trên gò má người nọ,cô nghiêng đầu, mũ áo lông vũ che khuất hơn nửa khuôn mặt,ngày thường chính là đôi mắt linh động mà lúc này lại đầy lười biếng. Nguyễn Lệ vẫn luôn biết Bạc Kha Nhiễm là 1 người xinh đẹp. Mặt trái xoan tiêu chuẩn, làn da trắng nõn giống như sữa dê, rõ ràng có một đôi mắt đào hoa câu người nhưng lại thanh triệt sáng ngời giống như hồ nước, môi mỏng không điểm mà xích. Rốt cuộc mới chỉ hai mươi tuổi, đúng là như hoa như ngọc. Nguyễn Lệ nhìn Bạc Kha Nhiễm, hơi thở đều đều, không hề phát hiện có người đến, xem ra đang ngủ say sưa. Nguyễn Lệ duỗi tay muốn gọi cô, ai ngờ tay mới chạm đến áo khoác, người trước đó một giây còn ngủ say sưa lập tức bừng tỉnh. Đôi mắt sáng như gương "Lệ tỷ, chị đã đến rồi?" Giọng mũi hơi ngạt. "uh." Nguyễn Lệ liền ngồi xuống chiếc ghế dựa trước mặt cô. Ngủ dậy liền cảm thấy lạnh, Bạc Kha Nhiễm không khỏi bọc mình trong áo lông vũ. Thấy thế, Nguyễn Lệ mở miệng: "Đã nói với em bao…

Chương 65

Sủng Nhập Tâm PhiTác giả: Tống Cửu CậnTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi trưa, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua từng lá cây, ẩn hiện dừng trên gò má người nọ,cô nghiêng đầu, mũ áo lông vũ che khuất hơn nửa khuôn mặt,ngày thường chính là đôi mắt linh động mà lúc này lại đầy lười biếng. Nguyễn Lệ vẫn luôn biết Bạc Kha Nhiễm là 1 người xinh đẹp. Mặt trái xoan tiêu chuẩn, làn da trắng nõn giống như sữa dê, rõ ràng có một đôi mắt đào hoa câu người nhưng lại thanh triệt sáng ngời giống như hồ nước, môi mỏng không điểm mà xích. Rốt cuộc mới chỉ hai mươi tuổi, đúng là như hoa như ngọc. Nguyễn Lệ nhìn Bạc Kha Nhiễm, hơi thở đều đều, không hề phát hiện có người đến, xem ra đang ngủ say sưa. Nguyễn Lệ duỗi tay muốn gọi cô, ai ngờ tay mới chạm đến áo khoác, người trước đó một giây còn ngủ say sưa lập tức bừng tỉnh. Đôi mắt sáng như gương "Lệ tỷ, chị đã đến rồi?" Giọng mũi hơi ngạt. "uh." Nguyễn Lệ liền ngồi xuống chiếc ghế dựa trước mặt cô. Ngủ dậy liền cảm thấy lạnh, Bạc Kha Nhiễm không khỏi bọc mình trong áo lông vũ. Thấy thế, Nguyễn Lệ mở miệng: "Đã nói với em bao… Editor: MyYen050296Bạc Kha Nhiễm một dường kinh hồn táng đảm, thẳng đến khi đứng trước cửa phòng mình, tâm tình cô lúc này mới được thả lỏng.Cô một đường lo sợ bị người bắt gặp, cũng may hiện tại còn sớm, nhân viên công tác phim trường còn chưa bắt đầu làm việc, bằng không cô hết đường chối cãi.Hiện tại còn chưa tới thời gian quay phim, mấy người Nguyễn Lệ sáu giờ rưỡi mới đến gõ cửa của cô, cô nhìn nhìn, thấy thời gian còn sớm, vì thế liền lên giường nằm một hồi.Thời điểm chờ cô tỉnh lại lần nữa, mấy người Nguyễn Lệ đã qua phòng cô gõ cửa."Thời điểm chị đến đây, còn đang suy nghĩ, em có thể trở về không trở về hay không." Nguyễn Lệ vào phòng nhìn cô nói."Em về được một lúc rồi.""Không có ai nhìn thấy chứ?" A Miên lo lắng nhìn cô hỏi.Bạc Kha Nhiễm lắc lắc đầu: "Hẳn là không có, lúc chị về, mọi người hẳn là còn chưa rời giường?"A Miên gật gật đầu: "Vậy là tốt rồi."Nguyễn Lệ đưa mắt nhìn các cô.Tốt cái gì, nếu thật sự bị phát hiện, vậy công khai là được rồi.Dù sao chị cũng rất thích nghe ngóng."Được rồi, không nói cái này nữa, Miumi, nhanh trang điểm cho em ấy, sắp đến giờ quay rồi."Sau khi các cô thu thập xong, lúc đi tới phim trường mọi người đang ăn sáng.Hử?Ở phim trường ăn sáng, thống nhất thời gian như vậy?Bạc Kha Nhiễm có chút khó hiểu, tuy rằng cũng không có nói không thể ở phim trường ăn sáng, nhưng là hầu hết mỗi người tự lo bữa sáng cho mình.Hơn nữa trên bàn để cơm trưa và cơm tối, hiện giờ để đầy đồ ăn sáng.Hình như đều giống nhau..Đây là có người mời đoàn phim ăn sáng sao?Điện thoại di động trong túi Nguyễn Lệ rung lên một chút, một cái tin nhắn phát lại đây.Chị nhìn thoáng qua, khóe miệng nâng lên một tia cười hiểu rõ, chị nói với Bạc Kha Nhiễm."Kha Nhiễm, em đến lều nghỉ ngơi trước đi, chị đi ra kia một chút."Bạc Kha Nhiễm ngơ ngác thu hồi tầm mắt, gật gật đầu."Được.""Này hắn là có người mời đi?" Miumi suy đoán.Bạc Kha Nhiễm gật gật đầu, nhìn dáng vẻ này chắc là đúng rồi.Thời điểm Nguyễn Lệ trở về, trên tay còn xách theo bữa sáng."Lệ tỷ?"Nguyễn Lệ nhìn mấy cô giơ bữa sáng trên tay lên."Ăn sáng thôi."Mấy hộp đựng đồ ăn sáng này giống như đúc so với nhân công tác khác.Chị đem bữa sáng đặt lên bàn.Miumi đi qua: "Lệ tỷ, đây đều là cho chúng ta sao?"Nguyễn Lệ gật gật đầu: "Ừ."Miumi tùy ý cầm một hộp: "Ai tốt như vậy, mời chúng ta bữa sáng ngon như vậy."Miumi còn chưa kịp đem bữa sáng đặt trước mặt mình, đã bị Nguyễn Lệ ngăn lại."Hộp này không dành cho em, em ăn hộp này."Miumi bị Nguyễn Lệ đẩy hộp khác đến trước mặt mình, kinh ngạc hỏi."Đều không giống nhau sao?"Nguyễn Lệ đem hộp cơm vừa lấy từ chỗ Miumi đẩy đến trước mặt Bạc Kha Nhiễm."Này cho em."

Editor: MyYen050296

Bạc Kha Nhiễm một dường kinh hồn táng đảm, thẳng đến khi đứng trước cửa phòng mình, tâm tình cô lúc này mới được thả lỏng.

Cô một đường lo sợ bị người bắt gặp, cũng may hiện tại còn sớm, nhân viên công tác phim trường còn chưa bắt đầu làm việc, bằng không cô hết đường chối cãi.

Hiện tại còn chưa tới thời gian quay phim, mấy người Nguyễn Lệ sáu giờ rưỡi mới đến gõ cửa của cô, cô nhìn nhìn, thấy thời gian còn sớm, vì thế liền lên giường nằm một hồi.

Thời điểm chờ cô tỉnh lại lần nữa, mấy người Nguyễn Lệ đã qua phòng cô gõ cửa.

"Thời điểm chị đến đây, còn đang suy nghĩ, em có thể trở về không trở về hay không." Nguyễn Lệ vào phòng nhìn cô nói.

"Em về được một lúc rồi."

"Không có ai nhìn thấy chứ?" A Miên lo lắng nhìn cô hỏi.

Bạc Kha Nhiễm lắc lắc đầu: "Hẳn là không có, lúc chị về, mọi người hẳn là còn chưa rời giường?"

A Miên gật gật đầu: "Vậy là tốt rồi."

Nguyễn Lệ đưa mắt nhìn các cô.

Tốt cái gì, nếu thật sự bị phát hiện, vậy công khai là được rồi.

Dù sao chị cũng rất thích nghe ngóng.

"Được rồi, không nói cái này nữa, Miumi, nhanh trang điểm cho em ấy, sắp đến giờ quay rồi."

Sau khi các cô thu thập xong, lúc đi tới phim trường mọi người đang ăn sáng.

Hử?

Ở phim trường ăn sáng, thống nhất thời gian như vậy?

Bạc Kha Nhiễm có chút khó hiểu, tuy rằng cũng không có nói không thể ở phim trường ăn sáng, nhưng là hầu hết mỗi người tự lo bữa sáng cho mình.

Hơn nữa trên bàn để cơm trưa và cơm tối, hiện giờ để đầy đồ ăn sáng.

Hình như đều giống nhau..

Đây là có người mời đoàn phim ăn sáng sao?

Điện thoại di động trong túi Nguyễn Lệ rung lên một chút, một cái tin nhắn phát lại đây.

Chị nhìn thoáng qua, khóe miệng nâng lên một tia cười hiểu rõ, chị nói với Bạc Kha Nhiễm.

"Kha Nhiễm, em đến lều nghỉ ngơi trước đi, chị đi ra kia một chút."

Bạc Kha Nhiễm ngơ ngác thu hồi tầm mắt, gật gật đầu.

"Được."

"Này hắn là có người mời đi?" Miumi suy đoán.

Bạc Kha Nhiễm gật gật đầu, nhìn dáng vẻ này chắc là đúng rồi.

Thời điểm Nguyễn Lệ trở về, trên tay còn xách theo bữa sáng.

"Lệ tỷ?"

Nguyễn Lệ nhìn mấy cô giơ bữa sáng trên tay lên.

"Ăn sáng thôi."

Mấy hộp đựng đồ ăn sáng này giống như đúc so với nhân công tác khác.

Chị đem bữa sáng đặt lên bàn.

Miumi đi qua: "Lệ tỷ, đây đều là cho chúng ta sao?"

Nguyễn Lệ gật gật đầu: "Ừ."

Miumi tùy ý cầm một hộp: "Ai tốt như vậy, mời chúng ta bữa sáng ngon như vậy."

Miumi còn chưa kịp đem bữa sáng đặt trước mặt mình, đã bị Nguyễn Lệ ngăn lại.

"Hộp này không dành cho em, em ăn hộp này."

Miumi bị Nguyễn Lệ đẩy hộp khác đến trước mặt mình, kinh ngạc hỏi.

"Đều không giống nhau sao?"

Nguyễn Lệ đem hộp cơm vừa lấy từ chỗ Miumi đẩy đến trước mặt Bạc Kha Nhiễm.

"Này cho em."

Sủng Nhập Tâm PhiTác giả: Tống Cửu CậnTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi trưa, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua từng lá cây, ẩn hiện dừng trên gò má người nọ,cô nghiêng đầu, mũ áo lông vũ che khuất hơn nửa khuôn mặt,ngày thường chính là đôi mắt linh động mà lúc này lại đầy lười biếng. Nguyễn Lệ vẫn luôn biết Bạc Kha Nhiễm là 1 người xinh đẹp. Mặt trái xoan tiêu chuẩn, làn da trắng nõn giống như sữa dê, rõ ràng có một đôi mắt đào hoa câu người nhưng lại thanh triệt sáng ngời giống như hồ nước, môi mỏng không điểm mà xích. Rốt cuộc mới chỉ hai mươi tuổi, đúng là như hoa như ngọc. Nguyễn Lệ nhìn Bạc Kha Nhiễm, hơi thở đều đều, không hề phát hiện có người đến, xem ra đang ngủ say sưa. Nguyễn Lệ duỗi tay muốn gọi cô, ai ngờ tay mới chạm đến áo khoác, người trước đó một giây còn ngủ say sưa lập tức bừng tỉnh. Đôi mắt sáng như gương "Lệ tỷ, chị đã đến rồi?" Giọng mũi hơi ngạt. "uh." Nguyễn Lệ liền ngồi xuống chiếc ghế dựa trước mặt cô. Ngủ dậy liền cảm thấy lạnh, Bạc Kha Nhiễm không khỏi bọc mình trong áo lông vũ. Thấy thế, Nguyễn Lệ mở miệng: "Đã nói với em bao… Editor: MyYen050296Bạc Kha Nhiễm một dường kinh hồn táng đảm, thẳng đến khi đứng trước cửa phòng mình, tâm tình cô lúc này mới được thả lỏng.Cô một đường lo sợ bị người bắt gặp, cũng may hiện tại còn sớm, nhân viên công tác phim trường còn chưa bắt đầu làm việc, bằng không cô hết đường chối cãi.Hiện tại còn chưa tới thời gian quay phim, mấy người Nguyễn Lệ sáu giờ rưỡi mới đến gõ cửa của cô, cô nhìn nhìn, thấy thời gian còn sớm, vì thế liền lên giường nằm một hồi.Thời điểm chờ cô tỉnh lại lần nữa, mấy người Nguyễn Lệ đã qua phòng cô gõ cửa."Thời điểm chị đến đây, còn đang suy nghĩ, em có thể trở về không trở về hay không." Nguyễn Lệ vào phòng nhìn cô nói."Em về được một lúc rồi.""Không có ai nhìn thấy chứ?" A Miên lo lắng nhìn cô hỏi.Bạc Kha Nhiễm lắc lắc đầu: "Hẳn là không có, lúc chị về, mọi người hẳn là còn chưa rời giường?"A Miên gật gật đầu: "Vậy là tốt rồi."Nguyễn Lệ đưa mắt nhìn các cô.Tốt cái gì, nếu thật sự bị phát hiện, vậy công khai là được rồi.Dù sao chị cũng rất thích nghe ngóng."Được rồi, không nói cái này nữa, Miumi, nhanh trang điểm cho em ấy, sắp đến giờ quay rồi."Sau khi các cô thu thập xong, lúc đi tới phim trường mọi người đang ăn sáng.Hử?Ở phim trường ăn sáng, thống nhất thời gian như vậy?Bạc Kha Nhiễm có chút khó hiểu, tuy rằng cũng không có nói không thể ở phim trường ăn sáng, nhưng là hầu hết mỗi người tự lo bữa sáng cho mình.Hơn nữa trên bàn để cơm trưa và cơm tối, hiện giờ để đầy đồ ăn sáng.Hình như đều giống nhau..Đây là có người mời đoàn phim ăn sáng sao?Điện thoại di động trong túi Nguyễn Lệ rung lên một chút, một cái tin nhắn phát lại đây.Chị nhìn thoáng qua, khóe miệng nâng lên một tia cười hiểu rõ, chị nói với Bạc Kha Nhiễm."Kha Nhiễm, em đến lều nghỉ ngơi trước đi, chị đi ra kia một chút."Bạc Kha Nhiễm ngơ ngác thu hồi tầm mắt, gật gật đầu."Được.""Này hắn là có người mời đi?" Miumi suy đoán.Bạc Kha Nhiễm gật gật đầu, nhìn dáng vẻ này chắc là đúng rồi.Thời điểm Nguyễn Lệ trở về, trên tay còn xách theo bữa sáng."Lệ tỷ?"Nguyễn Lệ nhìn mấy cô giơ bữa sáng trên tay lên."Ăn sáng thôi."Mấy hộp đựng đồ ăn sáng này giống như đúc so với nhân công tác khác.Chị đem bữa sáng đặt lên bàn.Miumi đi qua: "Lệ tỷ, đây đều là cho chúng ta sao?"Nguyễn Lệ gật gật đầu: "Ừ."Miumi tùy ý cầm một hộp: "Ai tốt như vậy, mời chúng ta bữa sáng ngon như vậy."Miumi còn chưa kịp đem bữa sáng đặt trước mặt mình, đã bị Nguyễn Lệ ngăn lại."Hộp này không dành cho em, em ăn hộp này."Miumi bị Nguyễn Lệ đẩy hộp khác đến trước mặt mình, kinh ngạc hỏi."Đều không giống nhau sao?"Nguyễn Lệ đem hộp cơm vừa lấy từ chỗ Miumi đẩy đến trước mặt Bạc Kha Nhiễm."Này cho em."

Chương 65