Tác giả:

Tôn Nhã An 10 tuổi. " Nhã An đây là em trai của con, con có thích không " Ba hỏi cô. " Thích, Nhã An rất thích " Cô mắt tròn xoe nhìn bé trai đáng yêu trước mắt. " Vậy An An của mẹ muốn đặt tên em là gì nào " " Tôn Tần Khiêm " _______ Tôn Nhã An 17 tuổi, Tôn Tần Khiêm 16 tuổi. " Tần Khiêm chị cấm em không được cười với những em gái kia " Hắn nhìn cô chị gái hung dữ xinh đẹp của mình khoé miệng cong lên thành nụ cười nói. " Chị ghen sao? " " Hừ, chị mới không có. Nói tóm lại em chỉ được cười với một mình chị biết chưa " " Haha. Em biết rồi, chúng ta đi học thôi " _______ Tôn Nhã An 24 tuổi, Tôn Tần Khiêm 23 tuổi. " Khiêm cô gái hôm nay là ai " Cô hùng hổ đạp cửa phòng làm việc của hắn, hai tay chống xuống mặt bàn nhìn hắn bằng ánh mắt giết người. " Chị à cô ta chỉ là đối tác làm ăn thôi mà " Hắn bỏ dở công việc của mình đi tới ôm cô ra ghế sofa ngồi. " Đối tác làm ăn gì mà ôm ôm ấp ấp " " Ô no, em không hề, là cô ta tự ý ôm em đó. Em nói thật, chị tin em đi mà" Hắn véo má cô, nhìn cô…

Chương 3: Chị thích em đúng không?

Chị... Anh yêu emTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTôn Nhã An 10 tuổi. " Nhã An đây là em trai của con, con có thích không " Ba hỏi cô. " Thích, Nhã An rất thích " Cô mắt tròn xoe nhìn bé trai đáng yêu trước mắt. " Vậy An An của mẹ muốn đặt tên em là gì nào " " Tôn Tần Khiêm " _______ Tôn Nhã An 17 tuổi, Tôn Tần Khiêm 16 tuổi. " Tần Khiêm chị cấm em không được cười với những em gái kia " Hắn nhìn cô chị gái hung dữ xinh đẹp của mình khoé miệng cong lên thành nụ cười nói. " Chị ghen sao? " " Hừ, chị mới không có. Nói tóm lại em chỉ được cười với một mình chị biết chưa " " Haha. Em biết rồi, chúng ta đi học thôi " _______ Tôn Nhã An 24 tuổi, Tôn Tần Khiêm 23 tuổi. " Khiêm cô gái hôm nay là ai " Cô hùng hổ đạp cửa phòng làm việc của hắn, hai tay chống xuống mặt bàn nhìn hắn bằng ánh mắt giết người. " Chị à cô ta chỉ là đối tác làm ăn thôi mà " Hắn bỏ dở công việc của mình đi tới ôm cô ra ghế sofa ngồi. " Đối tác làm ăn gì mà ôm ôm ấp ấp " " Ô no, em không hề, là cô ta tự ý ôm em đó. Em nói thật, chị tin em đi mà" Hắn véo má cô, nhìn cô… " Con đưa chị lên phòng. Ba mẹ cũng đi ngủ sớm đi " Hắn kéo cô ra khỏi người bà Tôn." Ba mẹ biết rồi "Về đến phòng, cô dãy dụa muốn ra khỏi người hắn, tay kia v**t v* má của hắn." Tần Khiêm da mặt em thật đẹp, bảo sao mấy cô gái ngoài kia luôn thích em "" Um...Đi ngủ đi em về phòng đây "Hắn ôm cô lại giường sau đó chuẩn bị quay đi, thì bị cô giữ lại." Sao nữa "" Khiêm chị không thích cô ta chút nào, vợ của em phải do chính tay chị chọn "Hắn trong lòng bực bội, sao cô lúc nào cũng thích lấy vấn đề này ra để nói._______Sáng sớm, cô mơ màng thức dậy thấy mình đang ôm hắn, chân kia gác lên người hắn. Vội vàng ngồi dậy, tay lay lay gọi hắn dậy hỏi." Sao em lại ở đây? "Hắn ngáp ngắn ngáp dài, giọng khàn khàn nhìn cô nói." Không phải là tại chị sao, cả đêm hôm qua không cho em về phòng ngủ. Mặc em gỡ ra thế nào chị vẫn túm chặt áo em. Giờ còn hỏi em "Cô ngượng ngùng, cái tật này của cô muôn đời không sửa được. Không biết hôm qua cô có nói cái gì linh tinh không nữa. Cô định quay qua hỏi hắn thì đã không thấy bóng dáng hắn đâu nữa.Cô vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, thay một bộ đồ khác sau đó đi xuống dưới nhà. Chân vừa bước vào nhà ăn liền nghe thấy cuộc nói chuyện của ba mẹ và hắn." Tần Khiêm tuần sau được ngày, chúng ta dự định tổ chức lễ đính hôn cho con và Cảnh Vy. Con thấy thế nào? " Bà Tôn dịu dàng nói với anh." Ba mẹ nói như thế nào đều làm như vậy đi "" Con trai nếu con không muốn ba mẹ cũng không ép con " Ông Tôn lúc này cũng lên tiếng." Nếu con nói không muốn thì ba có đồng ý không " Cô cướp lời hắn, vừa nói vừa ngồi xuống bàn ăn." Nhã An " Ông bà Tôn đồng thanh, tâm tư của đứa con gái này sao ông bà lại không hiểu cho được." Haha con đùa đấy " Cô cười như không cười.Bữa sáng kết thúc, hắn và cô cùng nhau đi làm. Trên xe cô hoàn toàn lơ hắn, đến công ty thậm trí còn không thèm nhìn mặt hắn một mình đi lên. Làm hắn buồn bực cả buổi sáng, không thể nào chú tâm vào công việc. Hắn muốn biết lí do, vì vậy lúc này đây hắn đang đứng ở trước cửa phòng làm việc của cô." Cốc...cốc...cốc "" Vào đi " Tiếng người phụ nữ từ bên trong phát ra." Nhã An chị hôm nay sao thế ""..... " Cô im lặng." Nhã An trả lời em "" Chị không muốn em đính hôn "Nghe cô nói tâm trạng của hắn vui vẻ hơn hẳn. Đi lại gần cô, ngồi xổm trước mặt cô, hai tay của hắn nắm chặt hai tay của cô." Nhã An chị thích em đúng không? "Cô do dự hồi lâu sau đó gật đầu, đúng như vậy cô thích hắn. Thích hắn nên mới hay ghen tuông với những người phụ nữ kia, thích hắn nên mới không muốn hắn đính hôn, thích hắn nên cô mới muốn giữ hắn bên mình.

" Con đưa chị lên phòng. Ba mẹ cũng đi ngủ sớm đi " Hắn kéo cô ra khỏi người bà Tôn.

" Ba mẹ biết rồi "

Về đến phòng, cô dãy dụa muốn ra khỏi người hắn, tay kia v**t v* má của hắn.

" Tần Khiêm da mặt em thật đẹp, bảo sao mấy cô gái ngoài kia luôn thích em "

" Um...Đi ngủ đi em về phòng đây "

Hắn ôm cô lại giường sau đó chuẩn bị quay đi, thì bị cô giữ lại.

" Sao nữa "

" Khiêm chị không thích cô ta chút nào, vợ của em phải do chính tay chị chọn "

Hắn trong lòng bực bội, sao cô lúc nào cũng thích lấy vấn đề này ra để nói.

_______

Sáng sớm, cô mơ màng thức dậy thấy mình đang ôm hắn, chân kia gác lên người hắn. Vội vàng ngồi dậy, tay lay lay gọi hắn dậy hỏi.

" Sao em lại ở đây? "

Hắn ngáp ngắn ngáp dài, giọng khàn khàn nhìn cô nói.

" Không phải là tại chị sao, cả đêm hôm qua không cho em về phòng ngủ. Mặc em gỡ ra thế nào chị vẫn túm chặt áo em. Giờ còn hỏi em "

Cô ngượng ngùng, cái tật này của cô muôn đời không sửa được. Không biết hôm qua cô có nói cái gì linh tinh không nữa. Cô định quay qua hỏi hắn thì đã không thấy bóng dáng hắn đâu nữa.

Cô vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, thay một bộ đồ khác sau đó đi xuống dưới nhà. Chân vừa bước vào nhà ăn liền nghe thấy cuộc nói chuyện của ba mẹ và hắn.

" Tần Khiêm tuần sau được ngày, chúng ta dự định tổ chức lễ đính hôn cho con và Cảnh Vy. Con thấy thế nào? " Bà Tôn dịu dàng nói với anh.

" Ba mẹ nói như thế nào đều làm như vậy đi "

" Con trai nếu con không muốn ba mẹ cũng không ép con " Ông Tôn lúc này cũng lên tiếng.

" Nếu con nói không muốn thì ba có đồng ý không " Cô cướp lời hắn, vừa nói vừa ngồi xuống bàn ăn.

" Nhã An " Ông bà Tôn đồng thanh, tâm tư của đứa con gái này sao ông bà lại không hiểu cho được.

" Haha con đùa đấy " Cô cười như không cười.

Bữa sáng kết thúc, hắn và cô cùng nhau đi làm. Trên xe cô hoàn toàn lơ hắn, đến công ty thậm trí còn không thèm nhìn mặt hắn một mình đi lên. Làm hắn buồn bực cả buổi sáng, không thể nào chú tâm vào công việc. Hắn muốn biết lí do, vì vậy lúc này đây hắn đang đứng ở trước cửa phòng làm việc của cô.

" Cốc...cốc...cốc "

" Vào đi " Tiếng người phụ nữ từ bên trong phát ra.

" Nhã An chị hôm nay sao thế "

"..... " Cô im lặng.

" Nhã An trả lời em "

" Chị không muốn em đính hôn "

Nghe cô nói tâm trạng của hắn vui vẻ hơn hẳn. Đi lại gần cô, ngồi xổm trước mặt cô, hai tay của hắn nắm chặt hai tay của cô.

" Nhã An chị thích em đúng không? "

Cô do dự hồi lâu sau đó gật đầu, đúng như vậy cô thích hắn. Thích hắn nên mới hay ghen tuông với những người phụ nữ kia, thích hắn nên mới không muốn hắn đính hôn, thích hắn nên cô mới muốn giữ hắn bên mình.

Chị... Anh yêu emTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTôn Nhã An 10 tuổi. " Nhã An đây là em trai của con, con có thích không " Ba hỏi cô. " Thích, Nhã An rất thích " Cô mắt tròn xoe nhìn bé trai đáng yêu trước mắt. " Vậy An An của mẹ muốn đặt tên em là gì nào " " Tôn Tần Khiêm " _______ Tôn Nhã An 17 tuổi, Tôn Tần Khiêm 16 tuổi. " Tần Khiêm chị cấm em không được cười với những em gái kia " Hắn nhìn cô chị gái hung dữ xinh đẹp của mình khoé miệng cong lên thành nụ cười nói. " Chị ghen sao? " " Hừ, chị mới không có. Nói tóm lại em chỉ được cười với một mình chị biết chưa " " Haha. Em biết rồi, chúng ta đi học thôi " _______ Tôn Nhã An 24 tuổi, Tôn Tần Khiêm 23 tuổi. " Khiêm cô gái hôm nay là ai " Cô hùng hổ đạp cửa phòng làm việc của hắn, hai tay chống xuống mặt bàn nhìn hắn bằng ánh mắt giết người. " Chị à cô ta chỉ là đối tác làm ăn thôi mà " Hắn bỏ dở công việc của mình đi tới ôm cô ra ghế sofa ngồi. " Đối tác làm ăn gì mà ôm ôm ấp ấp " " Ô no, em không hề, là cô ta tự ý ôm em đó. Em nói thật, chị tin em đi mà" Hắn véo má cô, nhìn cô… " Con đưa chị lên phòng. Ba mẹ cũng đi ngủ sớm đi " Hắn kéo cô ra khỏi người bà Tôn." Ba mẹ biết rồi "Về đến phòng, cô dãy dụa muốn ra khỏi người hắn, tay kia v**t v* má của hắn." Tần Khiêm da mặt em thật đẹp, bảo sao mấy cô gái ngoài kia luôn thích em "" Um...Đi ngủ đi em về phòng đây "Hắn ôm cô lại giường sau đó chuẩn bị quay đi, thì bị cô giữ lại." Sao nữa "" Khiêm chị không thích cô ta chút nào, vợ của em phải do chính tay chị chọn "Hắn trong lòng bực bội, sao cô lúc nào cũng thích lấy vấn đề này ra để nói._______Sáng sớm, cô mơ màng thức dậy thấy mình đang ôm hắn, chân kia gác lên người hắn. Vội vàng ngồi dậy, tay lay lay gọi hắn dậy hỏi." Sao em lại ở đây? "Hắn ngáp ngắn ngáp dài, giọng khàn khàn nhìn cô nói." Không phải là tại chị sao, cả đêm hôm qua không cho em về phòng ngủ. Mặc em gỡ ra thế nào chị vẫn túm chặt áo em. Giờ còn hỏi em "Cô ngượng ngùng, cái tật này của cô muôn đời không sửa được. Không biết hôm qua cô có nói cái gì linh tinh không nữa. Cô định quay qua hỏi hắn thì đã không thấy bóng dáng hắn đâu nữa.Cô vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, thay một bộ đồ khác sau đó đi xuống dưới nhà. Chân vừa bước vào nhà ăn liền nghe thấy cuộc nói chuyện của ba mẹ và hắn." Tần Khiêm tuần sau được ngày, chúng ta dự định tổ chức lễ đính hôn cho con và Cảnh Vy. Con thấy thế nào? " Bà Tôn dịu dàng nói với anh." Ba mẹ nói như thế nào đều làm như vậy đi "" Con trai nếu con không muốn ba mẹ cũng không ép con " Ông Tôn lúc này cũng lên tiếng." Nếu con nói không muốn thì ba có đồng ý không " Cô cướp lời hắn, vừa nói vừa ngồi xuống bàn ăn." Nhã An " Ông bà Tôn đồng thanh, tâm tư của đứa con gái này sao ông bà lại không hiểu cho được." Haha con đùa đấy " Cô cười như không cười.Bữa sáng kết thúc, hắn và cô cùng nhau đi làm. Trên xe cô hoàn toàn lơ hắn, đến công ty thậm trí còn không thèm nhìn mặt hắn một mình đi lên. Làm hắn buồn bực cả buổi sáng, không thể nào chú tâm vào công việc. Hắn muốn biết lí do, vì vậy lúc này đây hắn đang đứng ở trước cửa phòng làm việc của cô." Cốc...cốc...cốc "" Vào đi " Tiếng người phụ nữ từ bên trong phát ra." Nhã An chị hôm nay sao thế ""..... " Cô im lặng." Nhã An trả lời em "" Chị không muốn em đính hôn "Nghe cô nói tâm trạng của hắn vui vẻ hơn hẳn. Đi lại gần cô, ngồi xổm trước mặt cô, hai tay của hắn nắm chặt hai tay của cô." Nhã An chị thích em đúng không? "Cô do dự hồi lâu sau đó gật đầu, đúng như vậy cô thích hắn. Thích hắn nên mới hay ghen tuông với những người phụ nữ kia, thích hắn nên mới không muốn hắn đính hôn, thích hắn nên cô mới muốn giữ hắn bên mình.

Chương 3: Chị thích em đúng không?