Tác giả:

Trần An Hy đang ngồi trong căn phòng ký túc xá của mình, vừa đọc sách vừa nghe nhạc. Bất chợt, Diệp Diệp Anh bước vào tay ôm một chồng đồ đạc đầy bụi bặm. Đống đồ ấy chất cao đến mức che hết cả khuôn mặt cô. Thấy vậy, An Hy liền vội vàng cởi tai nghe ra, bật dậy đỡ dùm cô bạn và đặt gọn ra góc tường. Diệp Diệp Anh thở đầy mệt mỏi, giọt mồ hôi lăn trên má cô, cất tiếng không ra hơi. An Hy liền nhanh tay lấy cho Diệp Anh một cốc nước. Diệp Anh tiếp lấy cốc nước ấy liền ực hết một hơi như kiểu bị bỏ khát ở hoang mạc mấy ngày.  “ Cảm ơn “ - lúc này, cô mới nói được tiếng. An Hy liếc nhìn vào đống đồ đạc cũ ấy, Diệp Anh thấy ánh mắt của cô bạn, chưa cần biết cô có thắc mắc hay không, đã nhanh miệng nói “ Mình nhớ hôm trước cậu có nhờ mình kiểm tra xem có đồ cấp ba của cậu có ở chỗ mình không nên mới chạy về nhà ôm cho cậu coi đây. Mà không ngờ là đồ của cậu mà mình giữ nhiều thật đấy. Toàn là sách với vở có cái gì gọi là vật quan trọng đâu, cậu lại đòi mình lục lại thế này? Đúng là cậu cứ…

Truyện chữ