Tác giả:

Địa điểm: Việt Quốc. Thời gian không rõ... ... ... Có sinh tất có diệt, đã sống ắt rồi sẽ phải chết, đấy là cái lẽ thường xưa nay. Nhưng thế nhân ham sống sợ chết, nào mấy ai có thể bình thản đối mặt cùng sinh tử? Xưa cũng tốt mà nay cũng vậy, hầu hết ai nấy đều sợ hãi cái chết. Họ không biết sau khi mình chết rồi thì sẽ đi về đâu, hoá ra thành gì. Và cũng bởi chính vì là không biết, chính vì là không rõ nên từ trong tâm trí, họ bắt đầu vẽ ra những cõi vô minh, những vị thần linh, thiên đình, địa ngục... Người này đến người khác, đời này qua đời khác, thuyết nối thuyết, những cõi vô minh cùng chư vị thần linh cứ thế mà chồng chất lên nhau, trở thành một nhận thức, cũng là tri thức chung. Từ đấy, hậu thế truyền lưu, người người tin tưởng, cho rằng trên trời có thần minh, dưới đất có âm binh, ngày đêm cúng bái, tố khổ cầu phúc... Bắt đầu từ đây, thế nhân hướng tới trường sinh giai thoại... Sinh, lão, bệnh, tử, chẳng ai là tránh được. Hạt giống đâm chòi, tất có ngày rồi sẽ héo úa, lá…

Chương 148: Tu La Hoá Cốt Thủ

Tiên MônTác giả: PeaGodTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpĐịa điểm: Việt Quốc. Thời gian không rõ... ... ... Có sinh tất có diệt, đã sống ắt rồi sẽ phải chết, đấy là cái lẽ thường xưa nay. Nhưng thế nhân ham sống sợ chết, nào mấy ai có thể bình thản đối mặt cùng sinh tử? Xưa cũng tốt mà nay cũng vậy, hầu hết ai nấy đều sợ hãi cái chết. Họ không biết sau khi mình chết rồi thì sẽ đi về đâu, hoá ra thành gì. Và cũng bởi chính vì là không biết, chính vì là không rõ nên từ trong tâm trí, họ bắt đầu vẽ ra những cõi vô minh, những vị thần linh, thiên đình, địa ngục... Người này đến người khác, đời này qua đời khác, thuyết nối thuyết, những cõi vô minh cùng chư vị thần linh cứ thế mà chồng chất lên nhau, trở thành một nhận thức, cũng là tri thức chung. Từ đấy, hậu thế truyền lưu, người người tin tưởng, cho rằng trên trời có thần minh, dưới đất có âm binh, ngày đêm cúng bái, tố khổ cầu phúc... Bắt đầu từ đây, thế nhân hướng tới trường sinh giai thoại... Sinh, lão, bệnh, tử, chẳng ai là tránh được. Hạt giống đâm chòi, tất có ngày rồi sẽ héo úa, lá… Hửm?Hơi bất ngờ, Cơ Thành Tử truy vấn: "Ngọc Vân Tử, đệ thật sự có nhận thức loại chưởng pháp này?"."Đệ cũng không hẳn đã nhận thức, bất quá từng xem qua một chút bên trong cổ tịch"."Ra vậy".Cơ Thành Tử gật nhẹ, rồi bảo: "Vậy Vân Tử, đệ hãy nói lại một chút để cho mọi người cùng nghe"."Vâng, sư huynh".Và như thế, Ngọc Vân Tử bắt đầu thuật lại..."Theo như quyển sách vô danh đệ từng xem qua, người viết có đề cập đến một loại kỳ công chí âm chí tà, vô cùng đáng sợ, danh tự gọi Tu La Hoá Cốt Thủ"."Loại đạo thuật này, theo nhận định của người viết thì nó chỉ thích hợp cho nữ nhân tu luyện, nam nhân dù luyện được, thành tựu cũng chẳng đến được bao xa. Điểm đặc biệt của loại kỳ công này là ngoài nhu trong cương, chú trọng vào việc bộc phát kình lực, thủ pháp dựa vào chưởng là trọng tâm, vận chuyển tinh giản nhưng liên miên bất tuyệt. Bên trong kình lực ẩn chứa cương kình, bên ngoài lại biểu hiện là nhu kình. Một khi bị Tu La Hoá Cốt Thủ đánh trúng thì xương cốt sẽ bị gãy đoạn, mục nát, thậm chí nếu kình lực đủ mạnh còn có thể làm tạng phủ kẻ địch tan nát, không cách nào cứu chữa được"."Nạn nhân trúng phải Tu La Hoá Cốt Thủ có chết ngay hay không tùy thuộc vào tu vi và kình lực phát ra của người xuất chưởng. Nếu sức mạnh giữa đôi bên quá chênh lệch thì chuyện trúng chỉ một chưởng xương cốt toàn thân liền nát vụn âu cũng rất đỗi bình thường..."....p/s: Hôm nay chỉ đủ thời gian gõ bấy nhiêu, có trách thì ta cũng đành chịu. Thật sự là vô phương. (Dù sao viết cũng chỉ để nhuộm cho ngày thêm nắng, cho đêm thêm đen...).Độc giả: Ơ! Cái con tác nó lại lên cơn rồi! Toàn nói nhảm!Phi! Phi!

Hửm?

Hơi bất ngờ, Cơ Thành Tử truy vấn: "Ngọc Vân Tử, đệ thật sự có nhận thức loại chưởng pháp này?".

"Đệ cũng không hẳn đã nhận thức, bất quá từng xem qua một chút bên trong cổ tịch".

"Ra vậy".

Cơ Thành Tử gật nhẹ, rồi bảo: "Vậy Vân Tử, đệ hãy nói lại một chút để cho mọi người cùng nghe".

"Vâng, sư huynh".

Và như thế, Ngọc Vân Tử bắt đầu thuật lại...

"Theo như quyển sách vô danh đệ từng xem qua, người viết có đề cập đến một loại kỳ công chí âm chí tà, vô cùng đáng sợ, danh tự gọi Tu La Hoá Cốt Thủ".

"Loại đạo thuật này, theo nhận định của người viết thì nó chỉ thích hợp cho nữ nhân tu luyện, nam nhân dù luyện được, thành tựu cũng chẳng đến được bao xa. Điểm đặc biệt của loại kỳ công này là ngoài nhu trong cương, chú trọng vào việc bộc phát kình lực, thủ pháp dựa vào chưởng là trọng tâm, vận chuyển tinh giản nhưng liên miên bất tuyệt. Bên trong kình lực ẩn chứa cương kình, bên ngoài lại biểu hiện là nhu kình. Một khi bị Tu La Hoá Cốt Thủ đánh trúng thì xương cốt sẽ bị gãy đoạn, mục nát, thậm chí nếu kình lực đủ mạnh còn có thể làm tạng phủ kẻ địch tan nát, không cách nào cứu chữa được".

"Nạn nhân trúng phải Tu La Hoá Cốt Thủ có chết ngay hay không tùy thuộc vào tu vi và kình lực phát ra của người xuất chưởng. Nếu sức mạnh giữa đôi bên quá chênh lệch thì chuyện trúng chỉ một chưởng xương cốt toàn thân liền nát vụn âu cũng rất đỗi bình thường...".

...

p/s: Hôm nay chỉ đủ thời gian gõ bấy nhiêu, có trách thì ta cũng đành chịu. Thật sự là vô phương. (Dù sao viết cũng chỉ để nhuộm cho ngày thêm nắng, cho đêm thêm đen...).

Độc giả: Ơ! Cái con tác nó lại lên cơn rồi! Toàn nói nhảm!

Phi! Phi!

Tiên MônTác giả: PeaGodTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpĐịa điểm: Việt Quốc. Thời gian không rõ... ... ... Có sinh tất có diệt, đã sống ắt rồi sẽ phải chết, đấy là cái lẽ thường xưa nay. Nhưng thế nhân ham sống sợ chết, nào mấy ai có thể bình thản đối mặt cùng sinh tử? Xưa cũng tốt mà nay cũng vậy, hầu hết ai nấy đều sợ hãi cái chết. Họ không biết sau khi mình chết rồi thì sẽ đi về đâu, hoá ra thành gì. Và cũng bởi chính vì là không biết, chính vì là không rõ nên từ trong tâm trí, họ bắt đầu vẽ ra những cõi vô minh, những vị thần linh, thiên đình, địa ngục... Người này đến người khác, đời này qua đời khác, thuyết nối thuyết, những cõi vô minh cùng chư vị thần linh cứ thế mà chồng chất lên nhau, trở thành một nhận thức, cũng là tri thức chung. Từ đấy, hậu thế truyền lưu, người người tin tưởng, cho rằng trên trời có thần minh, dưới đất có âm binh, ngày đêm cúng bái, tố khổ cầu phúc... Bắt đầu từ đây, thế nhân hướng tới trường sinh giai thoại... Sinh, lão, bệnh, tử, chẳng ai là tránh được. Hạt giống đâm chòi, tất có ngày rồi sẽ héo úa, lá… Hửm?Hơi bất ngờ, Cơ Thành Tử truy vấn: "Ngọc Vân Tử, đệ thật sự có nhận thức loại chưởng pháp này?"."Đệ cũng không hẳn đã nhận thức, bất quá từng xem qua một chút bên trong cổ tịch"."Ra vậy".Cơ Thành Tử gật nhẹ, rồi bảo: "Vậy Vân Tử, đệ hãy nói lại một chút để cho mọi người cùng nghe"."Vâng, sư huynh".Và như thế, Ngọc Vân Tử bắt đầu thuật lại..."Theo như quyển sách vô danh đệ từng xem qua, người viết có đề cập đến một loại kỳ công chí âm chí tà, vô cùng đáng sợ, danh tự gọi Tu La Hoá Cốt Thủ"."Loại đạo thuật này, theo nhận định của người viết thì nó chỉ thích hợp cho nữ nhân tu luyện, nam nhân dù luyện được, thành tựu cũng chẳng đến được bao xa. Điểm đặc biệt của loại kỳ công này là ngoài nhu trong cương, chú trọng vào việc bộc phát kình lực, thủ pháp dựa vào chưởng là trọng tâm, vận chuyển tinh giản nhưng liên miên bất tuyệt. Bên trong kình lực ẩn chứa cương kình, bên ngoài lại biểu hiện là nhu kình. Một khi bị Tu La Hoá Cốt Thủ đánh trúng thì xương cốt sẽ bị gãy đoạn, mục nát, thậm chí nếu kình lực đủ mạnh còn có thể làm tạng phủ kẻ địch tan nát, không cách nào cứu chữa được"."Nạn nhân trúng phải Tu La Hoá Cốt Thủ có chết ngay hay không tùy thuộc vào tu vi và kình lực phát ra của người xuất chưởng. Nếu sức mạnh giữa đôi bên quá chênh lệch thì chuyện trúng chỉ một chưởng xương cốt toàn thân liền nát vụn âu cũng rất đỗi bình thường..."....p/s: Hôm nay chỉ đủ thời gian gõ bấy nhiêu, có trách thì ta cũng đành chịu. Thật sự là vô phương. (Dù sao viết cũng chỉ để nhuộm cho ngày thêm nắng, cho đêm thêm đen...).Độc giả: Ơ! Cái con tác nó lại lên cơn rồi! Toàn nói nhảm!Phi! Phi!

Chương 148: Tu La Hoá Cốt Thủ