Đường Đường lúc mới tỉnh lại bị hỗn loạn trong mấy phút, sau khi ôm đầu đập đánh tự ngược lần thứ n mới dần dần nhận ra được mình đang ngồi trên giường bệnh bệnh viện. Đèn đầu giường bật sáng, vầng sáng chỉ bao phủ một không gian nhỏ, trong phòng bệnh tối tăm lặng yên không một tiếng động, kim đồng hồ trên tường mơ hồ chỉ hướng 11 giờ. Trong yên tĩnh, một phần nhỏ ký ức trước khi hôn mê hiện lên, trong đầu tràn ngập đủ tiếng ồn ào náo động, xe bus du lịch lăn xuống chân núi, hành khách hoảng sợ hét chói tai, cánh tay vươn ra của mình, ánh mắt hoảng sợ của lão mẹ trong lòng… Lão mẹ!!! Lão mẹ sao rồi?! Sau lưng Đường Đường đổ mồ hôi lạnh, hai tay chống dậy nhảy xuống giường, giày cũng không kịp đi vội vã chạy ra cửa, bởi vì lo lắng tình huống của lão mẹ, hoàn toàn không ý thức được động tác của mình nhanh nhẹn như chưa từng nằm trên giường bệnh. Chờ khi hắn vọt đến cửa định vươn tay mở cửa, lại bị cánh tay xuyên qua cửa của mình dọa sợ… Đến lúc nhận ra vấn đề, bước chân không kịp phanh…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...