Tác giả:

“Mình không chết sao?” Ý niệm đầu tiên trong đầu khi Hiên Viên Cửu tỉnh lại thật sự có điểm kỳ quái. Cậu vẫn không thể quên trước khi mình nhắm mắt căn phòng tràn ngập lửa, cái cảm giác đau khi hoả xà l**m qua thân thể thật khó chịu, cậu biết vụ hoả hoạn tưởng như nổ khí gas đó thực chất chính là công sức của người anh trai cậu, nếu không sao cậu lại nằm yên trên giường không thể động đậy, ngoan ngoãn chờ táng thân trong biển lửa. Kỳ thật, bởi vì tính hướng của mình mà cậu bị đuổi khỏi gia tộc, chỉ dựa vào kỹ năng nấu nướng mà lập một cái khách sạn nhỏ nuôi thân, chẳng lẽ còn có chỗ nào gây trở ngại con đường của họ? Không có lý do a! Bất quá, dù vậy cậu cũng không có chết, xem ra là chính mình mạng lớn. Nhưng mà tại sao cậu không thể mở mắt ra? Hiên Viên Cửu đưa chân ra đá đá, hmm, cái chỗ này tựa hồ không lớn, nhỏ hẹp, hơn nữa mềm mềm, sờ có vẻ giống như da thịt. Một ý nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, không thể nào? Chuyện khó tưởng như vậy mà cậu đụng phải sao? Sống lại, hay…

Chương 13: Năm thứ nhất lệch hướng tới hòn đá phù thủy - Severus Snape phiên ngoại thứ nhất

Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn NhuTác giả: Mặc BiTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Mình không chết sao?” Ý niệm đầu tiên trong đầu khi Hiên Viên Cửu tỉnh lại thật sự có điểm kỳ quái. Cậu vẫn không thể quên trước khi mình nhắm mắt căn phòng tràn ngập lửa, cái cảm giác đau khi hoả xà l**m qua thân thể thật khó chịu, cậu biết vụ hoả hoạn tưởng như nổ khí gas đó thực chất chính là công sức của người anh trai cậu, nếu không sao cậu lại nằm yên trên giường không thể động đậy, ngoan ngoãn chờ táng thân trong biển lửa. Kỳ thật, bởi vì tính hướng của mình mà cậu bị đuổi khỏi gia tộc, chỉ dựa vào kỹ năng nấu nướng mà lập một cái khách sạn nhỏ nuôi thân, chẳng lẽ còn có chỗ nào gây trở ngại con đường của họ? Không có lý do a! Bất quá, dù vậy cậu cũng không có chết, xem ra là chính mình mạng lớn. Nhưng mà tại sao cậu không thể mở mắt ra? Hiên Viên Cửu đưa chân ra đá đá, hmm, cái chỗ này tựa hồ không lớn, nhỏ hẹp, hơn nữa mềm mềm, sờ có vẻ giống như da thịt. Một ý nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, không thể nào? Chuyện khó tưởng như vậy mà cậu đụng phải sao? Sống lại, hay… Ngày 25 tháng 12 năm 1979Lại một lễ Giáng sinh nữa trôi qua, hôm nay tựa hồ cũng không khác gì những ngày bình thường, ta gửi đi ba món quà tặng, đồng thời cũng nhận được ba món quà từ Lily, Lucius và Narcissa. Lễ Giáng sinh năm nay ta vẫn như cũ một mình vượt qua, ta không đáp ứng lời mời của Lily cũng như của Lucius.Nhưng năm nay Lily cho ta một cái “Kinh hỉ” rất lớn (theo cô ấy nói), đối với ta mà nói “Kinh hỉ” này phải dùng “Kinh sợ” để hình dung mới đúng. Cái “Kinh hỉ” mà cô ấy nói chính là Lily Evans mang thai!! Đúng vậy Lily Evans, cô gái tóc hồng luôn mỉm cười đưa tay ra với ta, đoá hoa bách hợp trong lòng ta, cái tên Potter kia sao xứng với cô ấy, cho nên từ trước đến giờ ta đều gọi cô ấy là Lily Evans.Tên sư tử Potter ngu xuẩn kia, hắn sao có thể làm vậy, chẳng lẽ hắn không biết mang thai nguy hiểm với một cô gái như thế nào sao, cho dù Lily có là nữ phù thuỷ đi chăng nữa.Ta thật sự lo lắng, tên Potter ngốc nghếch luôn luôn xúc động sao có thể chăm sóc tốt Lily khi mang thai, quên đi, ta đi pha chế Độc dược có ích với phụ nữ mang thai cho Lily vậy.Bây giờ ta đi pha chế Độc dược, hôm nay chỉ viết đến đây thôi.

Ngày 25 tháng 12 năm 1979

Lại một lễ Giáng sinh nữa trôi qua, hôm nay tựa hồ cũng không khác gì những ngày bình thường, ta gửi đi ba món quà tặng, đồng thời cũng nhận được ba món quà từ Lily, Lucius và Narcissa. Lễ Giáng sinh năm nay ta vẫn như cũ một mình vượt qua, ta không đáp ứng lời mời của Lily cũng như của Lucius.

Nhưng năm nay Lily cho ta một cái “Kinh hỉ” rất lớn (theo cô ấy nói), đối với ta mà nói “Kinh hỉ” này phải dùng “Kinh sợ” để hình dung mới đúng. Cái “Kinh hỉ” mà cô ấy nói chính là Lily Evans mang thai!! Đúng vậy Lily Evans, cô gái tóc hồng luôn mỉm cười đưa tay ra với ta, đoá hoa bách hợp trong lòng ta, cái tên Potter kia sao xứng với cô ấy, cho nên từ trước đến giờ ta đều gọi cô ấy là Lily Evans.

Tên sư tử Potter ngu xuẩn kia, hắn sao có thể làm vậy, chẳng lẽ hắn không biết mang thai nguy hiểm với một cô gái như thế nào sao, cho dù Lily có là nữ phù thuỷ đi chăng nữa.

Ta thật sự lo lắng, tên Potter ngốc nghếch luôn luôn xúc động sao có thể chăm sóc tốt Lily khi mang thai, quên đi, ta đi pha chế Độc dược có ích với phụ nữ mang thai cho Lily vậy.

Bây giờ ta đi pha chế Độc dược, hôm nay chỉ viết đến đây thôi.

Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn NhuTác giả: Mặc BiTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Mình không chết sao?” Ý niệm đầu tiên trong đầu khi Hiên Viên Cửu tỉnh lại thật sự có điểm kỳ quái. Cậu vẫn không thể quên trước khi mình nhắm mắt căn phòng tràn ngập lửa, cái cảm giác đau khi hoả xà l**m qua thân thể thật khó chịu, cậu biết vụ hoả hoạn tưởng như nổ khí gas đó thực chất chính là công sức của người anh trai cậu, nếu không sao cậu lại nằm yên trên giường không thể động đậy, ngoan ngoãn chờ táng thân trong biển lửa. Kỳ thật, bởi vì tính hướng của mình mà cậu bị đuổi khỏi gia tộc, chỉ dựa vào kỹ năng nấu nướng mà lập một cái khách sạn nhỏ nuôi thân, chẳng lẽ còn có chỗ nào gây trở ngại con đường của họ? Không có lý do a! Bất quá, dù vậy cậu cũng không có chết, xem ra là chính mình mạng lớn. Nhưng mà tại sao cậu không thể mở mắt ra? Hiên Viên Cửu đưa chân ra đá đá, hmm, cái chỗ này tựa hồ không lớn, nhỏ hẹp, hơn nữa mềm mềm, sờ có vẻ giống như da thịt. Một ý nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, không thể nào? Chuyện khó tưởng như vậy mà cậu đụng phải sao? Sống lại, hay… Ngày 25 tháng 12 năm 1979Lại một lễ Giáng sinh nữa trôi qua, hôm nay tựa hồ cũng không khác gì những ngày bình thường, ta gửi đi ba món quà tặng, đồng thời cũng nhận được ba món quà từ Lily, Lucius và Narcissa. Lễ Giáng sinh năm nay ta vẫn như cũ một mình vượt qua, ta không đáp ứng lời mời của Lily cũng như của Lucius.Nhưng năm nay Lily cho ta một cái “Kinh hỉ” rất lớn (theo cô ấy nói), đối với ta mà nói “Kinh hỉ” này phải dùng “Kinh sợ” để hình dung mới đúng. Cái “Kinh hỉ” mà cô ấy nói chính là Lily Evans mang thai!! Đúng vậy Lily Evans, cô gái tóc hồng luôn mỉm cười đưa tay ra với ta, đoá hoa bách hợp trong lòng ta, cái tên Potter kia sao xứng với cô ấy, cho nên từ trước đến giờ ta đều gọi cô ấy là Lily Evans.Tên sư tử Potter ngu xuẩn kia, hắn sao có thể làm vậy, chẳng lẽ hắn không biết mang thai nguy hiểm với một cô gái như thế nào sao, cho dù Lily có là nữ phù thuỷ đi chăng nữa.Ta thật sự lo lắng, tên Potter ngốc nghếch luôn luôn xúc động sao có thể chăm sóc tốt Lily khi mang thai, quên đi, ta đi pha chế Độc dược có ích với phụ nữ mang thai cho Lily vậy.Bây giờ ta đi pha chế Độc dược, hôm nay chỉ viết đến đây thôi.

Chương 13: Năm thứ nhất lệch hướng tới hòn đá phù thủy - Severus Snape phiên ngoại thứ nhất