Tác giả:

“Mình không chết sao?” Ý niệm đầu tiên trong đầu khi Hiên Viên Cửu tỉnh lại thật sự có điểm kỳ quái. Cậu vẫn không thể quên trước khi mình nhắm mắt căn phòng tràn ngập lửa, cái cảm giác đau khi hoả xà l**m qua thân thể thật khó chịu, cậu biết vụ hoả hoạn tưởng như nổ khí gas đó thực chất chính là công sức của người anh trai cậu, nếu không sao cậu lại nằm yên trên giường không thể động đậy, ngoan ngoãn chờ táng thân trong biển lửa. Kỳ thật, bởi vì tính hướng của mình mà cậu bị đuổi khỏi gia tộc, chỉ dựa vào kỹ năng nấu nướng mà lập một cái khách sạn nhỏ nuôi thân, chẳng lẽ còn có chỗ nào gây trở ngại con đường của họ? Không có lý do a! Bất quá, dù vậy cậu cũng không có chết, xem ra là chính mình mạng lớn. Nhưng mà tại sao cậu không thể mở mắt ra? Hiên Viên Cửu đưa chân ra đá đá, hmm, cái chỗ này tựa hồ không lớn, nhỏ hẹp, hơn nữa mềm mềm, sờ có vẻ giống như da thịt. Một ý nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, không thể nào? Chuyện khó tưởng như vậy mà cậu đụng phải sao? Sống lại, hay…

Chương 14

Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn NhuTác giả: Mặc BiTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Mình không chết sao?” Ý niệm đầu tiên trong đầu khi Hiên Viên Cửu tỉnh lại thật sự có điểm kỳ quái. Cậu vẫn không thể quên trước khi mình nhắm mắt căn phòng tràn ngập lửa, cái cảm giác đau khi hoả xà l**m qua thân thể thật khó chịu, cậu biết vụ hoả hoạn tưởng như nổ khí gas đó thực chất chính là công sức của người anh trai cậu, nếu không sao cậu lại nằm yên trên giường không thể động đậy, ngoan ngoãn chờ táng thân trong biển lửa. Kỳ thật, bởi vì tính hướng của mình mà cậu bị đuổi khỏi gia tộc, chỉ dựa vào kỹ năng nấu nướng mà lập một cái khách sạn nhỏ nuôi thân, chẳng lẽ còn có chỗ nào gây trở ngại con đường của họ? Không có lý do a! Bất quá, dù vậy cậu cũng không có chết, xem ra là chính mình mạng lớn. Nhưng mà tại sao cậu không thể mở mắt ra? Hiên Viên Cửu đưa chân ra đá đá, hmm, cái chỗ này tựa hồ không lớn, nhỏ hẹp, hơn nữa mềm mềm, sờ có vẻ giống như da thịt. Một ý nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, không thể nào? Chuyện khó tưởng như vậy mà cậu đụng phải sao? Sống lại, hay… Ngày 01 tháng 01 năm 1980Merlin a, ta quả thực không thể tin vào đôi mắt mình nữa, đám sư tử ngu xuẩn kia sao có thể đối đãi với Lily đang mang thai cần người chăm sóc như vậy. Tên Potter ngu xuẩn kia luôn thực sủng ái Lily mà, con cẩu ngu ngốc kia không phải cũng là bạn tốt của nhà bọn họ sao, vậy mà trong hôm Giao thừa lại để Lily chống lưng nâng cao bụng (tựa hồ bụng chưa rõ ràng nhưng cũng không thể tha thứ) mà làm bữa tối cho hai người họ, đầu óc của bọn hắn đi đâu rồi, chẳng lẽ đều cho bạch tuộc khổng lồ trong hồ nước ở Hogwarts ăn sao? Quả nhiên não của bọn họ không lớn hơn con sên là bao.Nếu không phải ta vừa lúc mang Độc dược qua, vạn nhất Lily ở trong bếp xảy ra chuyện gì (Phi phi, Merlin à ta nói bậy, ngàn vạn lần đừng coi là thật) thì không biết hai tên trong phòng khách kia sẽ làm cái gì.Nhưng mà hai con sư tử ngu xuẩn kia sao phải biểu cảm như vậy, chỉ là ta tự mình xuống bếp nấu nướng thôi mà, sao bọn hắn nhìn cơ hồ mắt đều sắp rơi xuống thế kia. Đến lúc vào phòng bếp, bọn họ quả thực ăn như đàn dã thú tụ họp. (Cũng đúng, bọn họ vốn là một đám thú mà.)Còn có, nhìn bộ dáng rụt rè khi thấy bàn thức ăn ta nấu, thật chẳng có chút gì gọi là dũng khí của Gryffindor. Chẳng lẽ ta sẽ hạ độc bọn họ trước mặt Lily sao?

Ngày 01 tháng 01 năm 1980

Merlin a, ta quả thực không thể tin vào đôi mắt mình nữa, đám sư tử ngu xuẩn kia sao có thể đối đãi với Lily đang mang thai cần người chăm sóc như vậy. Tên Potter ngu xuẩn kia luôn thực sủng ái Lily mà, con cẩu ngu ngốc kia không phải cũng là bạn tốt của nhà bọn họ sao, vậy mà trong hôm Giao thừa lại để Lily chống lưng nâng cao bụng (tựa hồ bụng chưa rõ ràng nhưng cũng không thể tha thứ) mà làm bữa tối cho hai người họ, đầu óc của bọn hắn đi đâu rồi, chẳng lẽ đều cho bạch tuộc khổng lồ trong hồ nước ở Hogwarts ăn sao? Quả nhiên não của bọn họ không lớn hơn con sên là bao.

Nếu không phải ta vừa lúc mang Độc dược qua, vạn nhất Lily ở trong bếp xảy ra chuyện gì (Phi phi, Merlin à ta nói bậy, ngàn vạn lần đừng coi là thật) thì không biết hai tên trong phòng khách kia sẽ làm cái gì.

Nhưng mà hai con sư tử ngu xuẩn kia sao phải biểu cảm như vậy, chỉ là ta tự mình xuống bếp nấu nướng thôi mà, sao bọn hắn nhìn cơ hồ mắt đều sắp rơi xuống thế kia. Đến lúc vào phòng bếp, bọn họ quả thực ăn như đàn dã thú tụ họp. (Cũng đúng, bọn họ vốn là một đám thú mà.)

Còn có, nhìn bộ dáng rụt rè khi thấy bàn thức ăn ta nấu, thật chẳng có chút gì gọi là dũng khí của Gryffindor. Chẳng lẽ ta sẽ hạ độc bọn họ trước mặt Lily sao?

Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn NhuTác giả: Mặc BiTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Mình không chết sao?” Ý niệm đầu tiên trong đầu khi Hiên Viên Cửu tỉnh lại thật sự có điểm kỳ quái. Cậu vẫn không thể quên trước khi mình nhắm mắt căn phòng tràn ngập lửa, cái cảm giác đau khi hoả xà l**m qua thân thể thật khó chịu, cậu biết vụ hoả hoạn tưởng như nổ khí gas đó thực chất chính là công sức của người anh trai cậu, nếu không sao cậu lại nằm yên trên giường không thể động đậy, ngoan ngoãn chờ táng thân trong biển lửa. Kỳ thật, bởi vì tính hướng của mình mà cậu bị đuổi khỏi gia tộc, chỉ dựa vào kỹ năng nấu nướng mà lập một cái khách sạn nhỏ nuôi thân, chẳng lẽ còn có chỗ nào gây trở ngại con đường của họ? Không có lý do a! Bất quá, dù vậy cậu cũng không có chết, xem ra là chính mình mạng lớn. Nhưng mà tại sao cậu không thể mở mắt ra? Hiên Viên Cửu đưa chân ra đá đá, hmm, cái chỗ này tựa hồ không lớn, nhỏ hẹp, hơn nữa mềm mềm, sờ có vẻ giống như da thịt. Một ý nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, không thể nào? Chuyện khó tưởng như vậy mà cậu đụng phải sao? Sống lại, hay… Ngày 01 tháng 01 năm 1980Merlin a, ta quả thực không thể tin vào đôi mắt mình nữa, đám sư tử ngu xuẩn kia sao có thể đối đãi với Lily đang mang thai cần người chăm sóc như vậy. Tên Potter ngu xuẩn kia luôn thực sủng ái Lily mà, con cẩu ngu ngốc kia không phải cũng là bạn tốt của nhà bọn họ sao, vậy mà trong hôm Giao thừa lại để Lily chống lưng nâng cao bụng (tựa hồ bụng chưa rõ ràng nhưng cũng không thể tha thứ) mà làm bữa tối cho hai người họ, đầu óc của bọn hắn đi đâu rồi, chẳng lẽ đều cho bạch tuộc khổng lồ trong hồ nước ở Hogwarts ăn sao? Quả nhiên não của bọn họ không lớn hơn con sên là bao.Nếu không phải ta vừa lúc mang Độc dược qua, vạn nhất Lily ở trong bếp xảy ra chuyện gì (Phi phi, Merlin à ta nói bậy, ngàn vạn lần đừng coi là thật) thì không biết hai tên trong phòng khách kia sẽ làm cái gì.Nhưng mà hai con sư tử ngu xuẩn kia sao phải biểu cảm như vậy, chỉ là ta tự mình xuống bếp nấu nướng thôi mà, sao bọn hắn nhìn cơ hồ mắt đều sắp rơi xuống thế kia. Đến lúc vào phòng bếp, bọn họ quả thực ăn như đàn dã thú tụ họp. (Cũng đúng, bọn họ vốn là một đám thú mà.)Còn có, nhìn bộ dáng rụt rè khi thấy bàn thức ăn ta nấu, thật chẳng có chút gì gọi là dũng khí của Gryffindor. Chẳng lẽ ta sẽ hạ độc bọn họ trước mặt Lily sao?

Chương 14