Tác giả:

Cô uể oải ngồi dậy, cố gắng chồm người vơ lấy chiếc điện thoại đang rung lên trên bàn... "Alô..."- Giọng nói nghe nửa tỉnh nửa mơ. "Nè... Giờ này còn ngủ nữa hả, Uyển Băng?"- Đầu dây bên kia vang lên một giọng trách móc. "Tiểu Mỹ!! Là cậu sao? Cậu gọi có việc gì vậy?"- Lúc này cô mới chồm dậy, hoàn toàn tỉnh giấc. "Thay đồ nhanh đi rồi ra quán cà phê c*̃. Tớ chờ đấy!!"- Tiểu Mỹ vừa dứt câu liền ngắt máy. "Ưm..."- Cô chậm rãi bỏ điện thoại lên bàn, leo xuống giường, dọn dẹp mền gối. Cô bước vào phòng tắm, nhanh chóng vệ sinh cá nhân, tắm một hơi rồi lấy đại một bộ váy mặc vào, chải vội mái tóc dài ngang eo, buông xõa. Cô là một người không quan tâm mấy đến vẻ ngoài c*̉a mình. Trong mắt cô hễ dễ nhìn là mặc vào ngay. Không quá đẹp c*̃ng không quá xấu. Nhưng cô đâu biết rằng dù trông cô như thế nào đi nữa thì dưới con mắt mọi người cô rất dễ thương và đáng…

Truyện chữ