Tác giả:

Tôi từng là một con cua đực chỉ có hơn hai lạng… Đám đồng bọn nói cho tôi biết, loại cua đực chưa đến ba lạng như tôi là sự sỉ nhục của hồ Dương Trừng, 200 đồng 8 con, rõ là lãng phí tài nguyên của hồ Dương Trừng, là loại sẽ bị mọi người xem thường. Cua hơi bình thường một chút thì tầm ba lạng rưỡi, 300 đồng 8 con. Thú thật, lòng tôi cũng khó chịu lắm chứ. Nếu rồi cũng bị ăn, tôi mong được chết sao cho oanh liệt, ngay khoảnh khắc bị vớt lên sẽ được hưởng thụ một tiếng thán phục: “Ối giời ơi! Tuyệt quá! Phát triển tốt thật! Con này có giá nhất nhì trong số cua năm nay nè!” Trong khu vực hồ Dương Trừng, cua được thèm muốn nhất chính là cua đực nặng khoảng tám lạng, thịt đầy ắp tươi ngon, t***n s*nh d*c phát triển, gạch cua vừa nhiều vừa ngậy, trưởng thành, khỏe mạnh, nhất định ngon ơi là ngon, tất cả cua đều tôn thờ anh ấy. Cũng hết cách thôi, nghề nghiệp của chúng tôi là càng lớn càng có nhiều thứ để ăn, thế nên với tư cách là kẻ nổi bật nhất, cua đực tám lạng hiển nhiên sẽ nhận được…

Truyện chữ