Trong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ, khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng…
Chương 395: 395: Mãi Mãi Sẽ Không Quên
Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ, khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… "Đi đâu, ân?" Anh nhẹ hôn l*n đ*nh đầu cô, ôm vợ yêu lên đùi mình."Em!.hôm nay em đến phim trường! "Lục Dục Thần nghe vậy thì nhăn mi nhưng cũng không phản đối.Chỉ là đôi tay ôm cô không buông ra.Đường Tâm Lạc nhìn cảnh tượng trước mắt như ngộ ra, nước mắt nhìn anh, hôn một cái lên môi anh.Nụ hôn này ngọt ngào mang theo hương thơm trên người cô.Sắc mặt anh mới tốt hơn một chút."Được rồi, để em đi đi! " Cô nghiêng đầu, đáng thương nhìn anh.ĐÔi mắt xinh đẹp chớp chớp."Bảo bối, ngoan, ôm anh thêm cái nữa."Anh ôm cô vào trong ngực, tay đặt trên eo cô, ôm cô càng chặt."ân, không được, em sắp muộn rồi! " Giọng nói cô gái nhẹ nhàng còn có chút nhút nhát.Đôi mắt ngập nước nhìn anh xin tha.Ai! Người đàn ông thở dài.Không có biện pháp.Đối diện với sự làm nũng của cô, anh không có cách nào để dọa cô.Nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt cô, "Đi đi, buổi tối anh đến phim trường đón em.Ngày mai là yến hội tổ chức cho hai chúng ta! Đêm nay anh đưa em đến ở khách sạn."Đường Tâm Lạc không hiểu vì sao đêm mai yến hội thì đêm nay họ phải đến ở khách sạn.Nghĩ nghĩ, chắc là để cho tiện đi.Cô cũng không hỏi nhiều, thấy Lục Dục Thần để cô đi, cô hôn một cái lên mặt anh mới trượt xuống khỏi đùi anh.Lục Dục Thần cẩn thận giúp cô sửa sang áo quần, lại đưa cho cô một cái khăn quàng cô.Khụ! Thấy khăn quàng cô, miệng Đường tâm Lạc hơi méo.Thật sự không chịu nổi bình dấm chua này, lại có thể mua một cái khăn quàng cổ mới.Cô ngoan ngoãn đứng yên để Lục Dục Thần quàng khăn cho cô.Người đàn ông vừa mới buông tha cô, lại ôm cô vào ngực hung hăng hôn một cái mới buông ra."Để Lục Thát đưa em đến phim trường, mang nhiều người đi theo, đến phim trường rồi cũng không được cởi khăn xuống."Đường tâm Lạc hơi cứng miệng, "Vâng, em sẽ không cởi."Nói xong, lại nhón chân chủ động hôn một cái lên môi cô."Được rồi! buổi tối chờ em!"Nói xong không đợi Lục Dục Thần phản ứng liền cười khẽ đi ra ngoài.Trong ngực đột nhiên trống rỗng, Lục Dục Thần yên lặng xoa lên môi vừa được cô hôn, mặt mày liền nhu hòa hơn mấy phần.Có Tiểu Lạc bên người thật là tốt.anh ngồi lại sô pha, đầu dựa vào ghế, than nhẹ một hơi.Phải nhớ kỹ cảm giác này.Hy vọng, mãi mãi sẽ không quên.---Nước M, ở trong trang viên.Quản gia mẹ Lý đang vội vàng đưa một người đàn ông trung niên vào biệt thự.Cô để người ở phòng khách, để người hầu rót trà, còn mình đến phòng cô tiểu thư tìm Thẩm Uyển."Cố phu nhân, có người Thẩm gia đến, nói tìm bà."Thâm Uyển lúc này đang ở trong phòng Cố Huyên Nhi.Nghe mẹ Lý nói nhìn thấy con gái đang ngủ mới nhẹ giọng trả lời."Mẹ Lý, phiền bà chăm sóc Huyên Nhi, tôi đi một chút sẽ trở về.""Ai, Cố phu nhân, bà đi đi, tôi sẽ thay bà chăm sóc Cố tiểu thư."Cố HUyên Nhi đã ở trang viên hơn một năm, có tình cảm với mẹ Lý rất tốt.Mẹ Lý được Lục gia để lại làm quản gia trang viên này, cũng coi như là người cố gia, đối với vị tiểu thư dịu dàng lương thiện này thực sự rất thích..
"Đi đâu, ân?" Anh nhẹ hôn l*n đ*nh đầu cô, ôm vợ yêu lên đùi mình.
"Em!.
hôm nay em đến phim trường! "Lục Dục Thần nghe vậy thì nhăn mi nhưng cũng không phản đối.
Chỉ là đôi tay ôm cô không buông ra.
Đường Tâm Lạc nhìn cảnh tượng trước mắt như ngộ ra, nước mắt nhìn anh, hôn một cái lên môi anh.
Nụ hôn này ngọt ngào mang theo hương thơm trên người cô.
Sắc mặt anh mới tốt hơn một chút.
"Được rồi, để em đi đi! " Cô nghiêng đầu, đáng thương nhìn anh.
ĐÔi mắt xinh đẹp chớp chớp.
"Bảo bối, ngoan, ôm anh thêm cái nữa.
"Anh ôm cô vào trong ngực, tay đặt trên eo cô, ôm cô càng chặt.
"ân, không được, em sắp muộn rồi! " Giọng nói cô gái nhẹ nhàng còn có chút nhút nhát.
Đôi mắt ngập nước nhìn anh xin tha.
Ai! Người đàn ông thở dài.
Không có biện pháp.
Đối diện với sự làm nũng của cô, anh không có cách nào để dọa cô.
Nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt cô, "Đi đi, buổi tối anh đến phim trường đón em.
Ngày mai là yến hội tổ chức cho hai chúng ta! Đêm nay anh đưa em đến ở khách sạn.
"Đường Tâm Lạc không hiểu vì sao đêm mai yến hội thì đêm nay họ phải đến ở khách sạn.
Nghĩ nghĩ, chắc là để cho tiện đi.
Cô cũng không hỏi nhiều, thấy Lục Dục Thần để cô đi, cô hôn một cái lên mặt anh mới trượt xuống khỏi đùi anh.
Lục Dục Thần cẩn thận giúp cô sửa sang áo quần, lại đưa cho cô một cái khăn quàng cô.
Khụ! Thấy khăn quàng cô, miệng Đường tâm Lạc hơi méo.
Thật sự không chịu nổi bình dấm chua này, lại có thể mua một cái khăn quàng cổ mới.
Cô ngoan ngoãn đứng yên để Lục Dục Thần quàng khăn cho cô.
Người đàn ông vừa mới buông tha cô, lại ôm cô vào ngực hung hăng hôn một cái mới buông ra.
"Để Lục Thát đưa em đến phim trường, mang nhiều người đi theo, đến phim trường rồi cũng không được cởi khăn xuống.
"Đường tâm Lạc hơi cứng miệng, "Vâng, em sẽ không cởi.
"Nói xong, lại nhón chân chủ động hôn một cái lên môi cô.
"Được rồi! buổi tối chờ em!"Nói xong không đợi Lục Dục Thần phản ứng liền cười khẽ đi ra ngoài.
Trong ngực đột nhiên trống rỗng, Lục Dục Thần yên lặng xoa lên môi vừa được cô hôn, mặt mày liền nhu hòa hơn mấy phần.
Có Tiểu Lạc bên người thật là tốt.
anh ngồi lại sô pha, đầu dựa vào ghế, than nhẹ một hơi.
Phải nhớ kỹ cảm giác này.
Hy vọng, mãi mãi sẽ không quên.
---Nước M, ở trong trang viên.
Quản gia mẹ Lý đang vội vàng đưa một người đàn ông trung niên vào biệt thự.
Cô để người ở phòng khách, để người hầu rót trà, còn mình đến phòng cô tiểu thư tìm Thẩm Uyển.
"Cố phu nhân, có người Thẩm gia đến, nói tìm bà.
"Thâm Uyển lúc này đang ở trong phòng Cố Huyên Nhi.
Nghe mẹ Lý nói nhìn thấy con gái đang ngủ mới nhẹ giọng trả lời.
"Mẹ Lý, phiền bà chăm sóc Huyên Nhi, tôi đi một chút sẽ trở về.
""Ai, Cố phu nhân, bà đi đi, tôi sẽ thay bà chăm sóc Cố tiểu thư.
"Cố HUyên Nhi đã ở trang viên hơn một năm, có tình cảm với mẹ Lý rất tốt.
Mẹ Lý được Lục gia để lại làm quản gia trang viên này, cũng coi như là người cố gia, đối với vị tiểu thư dịu dàng lương thiện này thực sự rất thích.
.
Thời Gian Cùng Anh Triền MiênTác giả: Lục Khinh QuânTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong căn phòng ngủ xa hoa, trên chiếc giường lớn kiểu châu Âu đang có một cặp nam nữ vô cùng nhập tâm làm chuyện đó. Người đàn ông thỉnh thoảng gầm nhẹ, còn tiếng thõa mãn người phụ nữ, khiến Đường Tâm Lạc chói tai vô cùng. Cô biết hôm nay Lục Kinh Hạo sẽ trở về thành phố A, cố ý ăn mặc tử tế chạy từ Lục gia về căn nhà tân hôn của hai người. Nào ngờ sao khi đẩy cửa ra thì thấy cảnh tượng như vậy. Cưới nhau chỉ mới được nửa năm, chồng lại cùng người phụ nữ khác ngủ trên chiếc giường mà họ chưa từng một lần ngủ qua. Lục Kình Hạo, sao anh ta có thể nhẫn tâm như vậy... Mặc dù mắng anh ta trong lòng, nhưng Đường Tâm Lạc không có gan nhảy vào bắt gian tại trận. Rốt cuộc cô vẫn cảm thấy xấu hổ với đối phương, mặc dù tình cảm ban đầu với anh ta không sâu nặng gì nhưng không thể nói là không có, trước khi kết hôn, lúc hai người sống thử thì, cô có chút hảo cảm với Lục Kình Hạo. Cha mất sớm, cách đây không lâu mẹ cũng qua đời, cô cho rằng người đàn ông trong phòng là người cô có thể tin tưởng… "Đi đâu, ân?" Anh nhẹ hôn l*n đ*nh đầu cô, ôm vợ yêu lên đùi mình."Em!.hôm nay em đến phim trường! "Lục Dục Thần nghe vậy thì nhăn mi nhưng cũng không phản đối.Chỉ là đôi tay ôm cô không buông ra.Đường Tâm Lạc nhìn cảnh tượng trước mắt như ngộ ra, nước mắt nhìn anh, hôn một cái lên môi anh.Nụ hôn này ngọt ngào mang theo hương thơm trên người cô.Sắc mặt anh mới tốt hơn một chút."Được rồi, để em đi đi! " Cô nghiêng đầu, đáng thương nhìn anh.ĐÔi mắt xinh đẹp chớp chớp."Bảo bối, ngoan, ôm anh thêm cái nữa."Anh ôm cô vào trong ngực, tay đặt trên eo cô, ôm cô càng chặt."ân, không được, em sắp muộn rồi! " Giọng nói cô gái nhẹ nhàng còn có chút nhút nhát.Đôi mắt ngập nước nhìn anh xin tha.Ai! Người đàn ông thở dài.Không có biện pháp.Đối diện với sự làm nũng của cô, anh không có cách nào để dọa cô.Nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt cô, "Đi đi, buổi tối anh đến phim trường đón em.Ngày mai là yến hội tổ chức cho hai chúng ta! Đêm nay anh đưa em đến ở khách sạn."Đường Tâm Lạc không hiểu vì sao đêm mai yến hội thì đêm nay họ phải đến ở khách sạn.Nghĩ nghĩ, chắc là để cho tiện đi.Cô cũng không hỏi nhiều, thấy Lục Dục Thần để cô đi, cô hôn một cái lên mặt anh mới trượt xuống khỏi đùi anh.Lục Dục Thần cẩn thận giúp cô sửa sang áo quần, lại đưa cho cô một cái khăn quàng cô.Khụ! Thấy khăn quàng cô, miệng Đường tâm Lạc hơi méo.Thật sự không chịu nổi bình dấm chua này, lại có thể mua một cái khăn quàng cổ mới.Cô ngoan ngoãn đứng yên để Lục Dục Thần quàng khăn cho cô.Người đàn ông vừa mới buông tha cô, lại ôm cô vào ngực hung hăng hôn một cái mới buông ra."Để Lục Thát đưa em đến phim trường, mang nhiều người đi theo, đến phim trường rồi cũng không được cởi khăn xuống."Đường tâm Lạc hơi cứng miệng, "Vâng, em sẽ không cởi."Nói xong, lại nhón chân chủ động hôn một cái lên môi cô."Được rồi! buổi tối chờ em!"Nói xong không đợi Lục Dục Thần phản ứng liền cười khẽ đi ra ngoài.Trong ngực đột nhiên trống rỗng, Lục Dục Thần yên lặng xoa lên môi vừa được cô hôn, mặt mày liền nhu hòa hơn mấy phần.Có Tiểu Lạc bên người thật là tốt.anh ngồi lại sô pha, đầu dựa vào ghế, than nhẹ một hơi.Phải nhớ kỹ cảm giác này.Hy vọng, mãi mãi sẽ không quên.---Nước M, ở trong trang viên.Quản gia mẹ Lý đang vội vàng đưa một người đàn ông trung niên vào biệt thự.Cô để người ở phòng khách, để người hầu rót trà, còn mình đến phòng cô tiểu thư tìm Thẩm Uyển."Cố phu nhân, có người Thẩm gia đến, nói tìm bà."Thâm Uyển lúc này đang ở trong phòng Cố Huyên Nhi.Nghe mẹ Lý nói nhìn thấy con gái đang ngủ mới nhẹ giọng trả lời."Mẹ Lý, phiền bà chăm sóc Huyên Nhi, tôi đi một chút sẽ trở về.""Ai, Cố phu nhân, bà đi đi, tôi sẽ thay bà chăm sóc Cố tiểu thư."Cố HUyên Nhi đã ở trang viên hơn một năm, có tình cảm với mẹ Lý rất tốt.Mẹ Lý được Lục gia để lại làm quản gia trang viên này, cũng coi như là người cố gia, đối với vị tiểu thư dịu dàng lương thiện này thực sự rất thích..