Tác giả:

- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen…

Chương 42: Tổn Thương Nguyên Khí (2)

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Trong lúc bác sĩ đang không biết làm thế nào thì Ngọc Thanh đạo trưởng đến.Hôm nay, lúc ở trên núi, mí mắt ông giật liên hồi. Ông nhẩm tính một hồi mới biết là Dương Tử Mi xảy ra chuyện nên mới vội vã đến thành phố A.- Sư phụ!Thấy Ngọc Thanh đạo trưởng, Dương Tử Mi yếu ớt gọi ông. Toàn thân cô bất động, lục phủ ngũ tạng vô cùng đau đớn, khó chịu.Ngọc Thanh đạo trưởng kiểm tra kỹ lưỡng tình trạng của cô. Càng kiểm tra chân mày ông càng nhíu lại.Rõ ràng là Dương Tử Mi bị tổn thương nguyên khí, thêm vào đó là âm sát khí trong bệnh viện quá nặng nên nhân lúc thân thể cô yếu ớt bèn xâm nhập vào người cô, thế nên xương cốt của cô mới bị gãy như thế.- Đệ tử à, con đã dàn Thất Sát Đinh Trận phải không?Ngọc Thanh đạo trưởng nghi ngờ hỏi.Nghĩ đến cách đây không lâu, cô đã bày Thất Sát Đinh Trận để phá phong thủy của mộ tổ tiên nhà trưởng thôn nên Dương Tử Mi xấu hổ cúi mặt xuống gật đầu thừa nhận.- Ôi trời ơi!Ngọc Thanh đạo trưởng chỉ biết thở dài một cái, nói:- Sư phụ đã nhiều lần nói với con trận pháp là thứ có thể giết người một cách vô hình. Chúng có thể phá phong thủy của người khác nhưng một khi gặp phải người có pháp lực cao hơn thì nó sẽ quay ngược lại làm tổn thương nguyên khí của người bày trận.Chuyện tổn thương nguyên khí này người trong ngành Huyền Học đều biết cả. Thế nên, những người tinh thông Huyền Học đều có một luật bất thành văn là khi phá trận pháp của đối phương, họ sẽ cố gắng khử đi tất cả tác dụng có thể làm tổn thương nguyên khí của họ, nhằm bảo vệ sự an toàn cho người làm phép.Quy định này vừa có thể bảo vệ người khác vừa có thể bảo vệ bản thân mình. Vì dù sao thì thiên ngoại hữu thiên, mình giỏi thì sẽ có người giỏi hơn, không ai dám bảo đảm là trận pháp của mình sẽ không bị người nào đó cao tay ấn hơn phá vỡ.Tuy nhiên, người phá trận pháp của Dương Tử Mi lần này lại không tuân thủ quy định này. Người này không những phá trận pháp của cô mà còn đan tâm muốn lấy mạng cô.- Vậy... Con phải làm sao? Sư phụ, con không muốn chết.Dương Tử Mi hoảng sợ nói.- Có sư phụ ở đây, sẽ không sao đâu. Chỉ là hiện tại xương cốt của con đều bị gãy hết, nên con phải lên núi tu luyện ít nhất mười năm.Ngọc Thanh đạo trưởng lấy một đồng tiền cổ đeo vào cổ Dương Tử Mi nói.Vừa đeo đồng tiền cổ đó vào, Dương Tử Mi cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình cũng nhẹ hơn. Âm sát khí xâm nhập vào người cô lúc nãy cũng dần biến mất, cứ như là chúng rất kiêng dè đồng tiền cổ kia.Dương Tử Mi lúc này mới thở phào một cái. Nhưng cơn đau do xương cốt bị gãy không ngừng trào lên khiến cô ch** n**c mắt. Chỉ đến khi Ngọc Thanh đạo trưởng truyền khí cho cô thì cô mới cảm thấy đỡ đau hơn một chút.Nửa năm sau.Dương Tử Mi ngồi trên xe lăn nhẩm tính ngày tháng.Còn mười ngày nữa là đến ngày gia đình cô gặp nạn kiếp.Vì xương cốt toàn thân bị gãy nên Dương Tử Mi đành phải ở trên núi tu luyện, người nhà cô cũng thi thoảng đến thăm cô.Trong nửa năm này, cũng nhờ có tiền nên cha mẹ cô mới xây được một căn nhà phố, xây tường rào xung quanh, trồng thêm vài cây tùng, cây bách và bày phong thủy theo chỉ dẫn của Ngọc Thanh đạo trưởng, mộ tổ tiên của nhà cô cũng đã dời xong.Âm dương điều hòa nên tinh thần của mọi người trong nhà cô cũng tốt hơn lên. Chứng bệnh hen suyễn của ông nội cô cũng hết, chứng phong thấp của bà nội cô cũng không tái phát nữa. Còn mẹ cô thì lại mang thai. Đây chính là chuyện mà kiếp trước không hề xảy ra.Ngoài ra, cha cô cũng thuận lợi trở thành giáo viên biên chế, hơn nữa còn trở thành hiệu trưởng của trường tiểu học trong thôn.Tất cả mọi chuyện đều diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp, chỉ trừ có cô là chưa hoàn toàn hồi phục.Chỉ là không biết ngày đó, bi kịch có lặp lại không.Dương Tử Mi vô cùng lo lắng.Thấy cô buồn buồn, Ngọc Thanh đạo trưởng mới hỏi nguyên do.Dương Tử Mi thấy sư phụ hỏi nên cũng không giấu giếm gì, cô bèn nói rõ sự tình cho Ngọc Thanh đạo trưởng nghe. Ngay cả chuyện cô hồi sinh cô cũng nói cho Ngọc Thanh đạo trưởng biết. Chuyện này làm Ngọc Thanh đạo trưởng vô cùng kinh ngạc.Chả trách trước đó ông không đoán được tương lai và mạng số của cô. Thì ra cô là người chết đi sống lại.- Kiếp nạn của nhà con vốn là do phong thủy của nhà âm và nhà dương gây nên. Giờ phong thủy cũng đã giải rồi, tất cả mọi thứ đều phát triển theo chiều hướng tốt hơn lên cho nên chắc chắn là bi kịch sẽ không lặp lại đâu.Ngọc Thanh đạo trưởng trầm ngâm một hồi mới nói tiếp:- Tuy nhiên, bánh xe số mệnh đôi khi cũng rất khó nói, hiện giờ cách tốt nhất là phải tránh được nguyên nhân gây ra nạn kiếp đó.- Làm sao để tránh ạ?- Nhà con hãy dọn lên núi ở, cho đến khi ngày đó qua đi.- Bà nội và mẹ con chắc chắn là không có vấn đề gì, chỉ sợ ông nội và cha con không đồng ý thôi.- Chuyện này để sư phụ lo. Họ chắc chắn sẽ đồng ý thôi.Ngọc Thanh đạo trưởng cười nói.Hi vọng mọi thứ sẽ thuận lợi như lời ông nói.

Trong lúc bác sĩ đang không biết làm thế nào thì Ngọc Thanh đạo trưởng đến.

Hôm nay, lúc ở trên núi, mí mắt ông giật liên hồi. Ông nhẩm tính một hồi mới biết là Dương Tử Mi xảy ra chuyện nên mới vội vã đến thành phố A.

- Sư phụ!

Thấy Ngọc Thanh đạo trưởng, Dương Tử Mi yếu ớt gọi ông. Toàn thân cô bất động, lục phủ ngũ tạng vô cùng đau đớn, khó chịu.

Ngọc Thanh đạo trưởng kiểm tra kỹ lưỡng tình trạng của cô. Càng kiểm tra chân mày ông càng nhíu lại.

Rõ ràng là Dương Tử Mi bị tổn thương nguyên khí, thêm vào đó là âm sát khí trong bệnh viện quá nặng nên nhân lúc thân thể cô yếu ớt bèn xâm nhập vào người cô, thế nên xương cốt của cô mới bị gãy như thế.

- Đệ tử à, con đã dàn Thất Sát Đinh Trận phải không?

Ngọc Thanh đạo trưởng nghi ngờ hỏi.

Nghĩ đến cách đây không lâu, cô đã bày Thất Sát Đinh Trận để phá phong thủy của mộ tổ tiên nhà trưởng thôn nên Dương Tử Mi xấu hổ cúi mặt xuống gật đầu thừa nhận.

- Ôi trời ơi!

Ngọc Thanh đạo trưởng chỉ biết thở dài một cái, nói:

- Sư phụ đã nhiều lần nói với con trận pháp là thứ có thể giết người một cách vô hình. Chúng có thể phá phong thủy của người khác nhưng một khi gặp phải người có pháp lực cao hơn thì nó sẽ quay ngược lại làm tổn thương nguyên khí của người bày trận.

Chuyện tổn thương nguyên khí này người trong ngành Huyền Học đều biết cả. Thế nên, những người tinh thông Huyền Học đều có một luật bất thành văn là khi phá trận pháp của đối phương, họ sẽ cố gắng khử đi tất cả tác dụng có thể làm tổn thương nguyên khí của họ, nhằm bảo vệ sự an toàn cho người làm phép.

Quy định này vừa có thể bảo vệ người khác vừa có thể bảo vệ bản thân mình. Vì dù sao thì thiên ngoại hữu thiên, mình giỏi thì sẽ có người giỏi hơn, không ai dám bảo đảm là trận pháp của mình sẽ không bị người nào đó cao tay ấn hơn phá vỡ.

Tuy nhiên, người phá trận pháp của Dương Tử Mi lần này lại không tuân thủ quy định này. Người này không những phá trận pháp của cô mà còn đan tâm muốn lấy mạng cô.

- Vậy... Con phải làm sao? Sư phụ, con không muốn chết.

Dương Tử Mi hoảng sợ nói.

- Có sư phụ ở đây, sẽ không sao đâu. Chỉ là hiện tại xương cốt của con đều bị gãy hết, nên con phải lên núi tu luyện ít nhất mười năm.

Ngọc Thanh đạo trưởng lấy một đồng tiền cổ đeo vào cổ Dương Tử Mi nói.

Vừa đeo đồng tiền cổ đó vào, Dương Tử Mi cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình cũng nhẹ hơn. Âm sát khí xâm nhập vào người cô lúc nãy cũng dần biến mất, cứ như là chúng rất kiêng dè đồng tiền cổ kia.

Dương Tử Mi lúc này mới thở phào một cái. Nhưng cơn đau do xương cốt bị gãy không ngừng trào lên khiến cô ch** n**c mắt. Chỉ đến khi Ngọc Thanh đạo trưởng truyền khí cho cô thì cô mới cảm thấy đỡ đau hơn một chút.

Nửa năm sau.

Dương Tử Mi ngồi trên xe lăn nhẩm tính ngày tháng.

Còn mười ngày nữa là đến ngày gia đình cô gặp nạn kiếp.

Vì xương cốt toàn thân bị gãy nên Dương Tử Mi đành phải ở trên núi tu luyện, người nhà cô cũng thi thoảng đến thăm cô.

Trong nửa năm này, cũng nhờ có tiền nên cha mẹ cô mới xây được một căn nhà phố, xây tường rào xung quanh, trồng thêm vài cây tùng, cây bách và bày phong thủy theo chỉ dẫn của Ngọc Thanh đạo trưởng, mộ tổ tiên của nhà cô cũng đã dời xong.

Âm dương điều hòa nên tinh thần của mọi người trong nhà cô cũng tốt hơn lên. Chứng bệnh hen suyễn của ông nội cô cũng hết, chứng phong thấp của bà nội cô cũng không tái phát nữa. Còn mẹ cô thì lại mang thai. Đây chính là chuyện mà kiếp trước không hề xảy ra.

Ngoài ra, cha cô cũng thuận lợi trở thành giáo viên biên chế, hơn nữa còn trở thành hiệu trưởng của trường tiểu học trong thôn.

Tất cả mọi chuyện đều diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp, chỉ trừ có cô là chưa hoàn toàn hồi phục.

Chỉ là không biết ngày đó, bi kịch có lặp lại không.

Dương Tử Mi vô cùng lo lắng.

Thấy cô buồn buồn, Ngọc Thanh đạo trưởng mới hỏi nguyên do.

Dương Tử Mi thấy sư phụ hỏi nên cũng không giấu giếm gì, cô bèn nói rõ sự tình cho Ngọc Thanh đạo trưởng nghe. Ngay cả chuyện cô hồi sinh cô cũng nói cho Ngọc Thanh đạo trưởng biết. Chuyện này làm Ngọc Thanh đạo trưởng vô cùng kinh ngạc.

Chả trách trước đó ông không đoán được tương lai và mạng số của cô. Thì ra cô là người chết đi sống lại.

- Kiếp nạn của nhà con vốn là do phong thủy của nhà âm và nhà dương gây nên. Giờ phong thủy cũng đã giải rồi, tất cả mọi thứ đều phát triển theo chiều hướng tốt hơn lên cho nên chắc chắn là bi kịch sẽ không lặp lại đâu.

Ngọc Thanh đạo trưởng trầm ngâm một hồi mới nói tiếp:

- Tuy nhiên, bánh xe số mệnh đôi khi cũng rất khó nói, hiện giờ cách tốt nhất là phải tránh được nguyên nhân gây ra nạn kiếp đó.

- Làm sao để tránh ạ?

- Nhà con hãy dọn lên núi ở, cho đến khi ngày đó qua đi.

- Bà nội và mẹ con chắc chắn là không có vấn đề gì, chỉ sợ ông nội và cha con không đồng ý thôi.

- Chuyện này để sư phụ lo. Họ chắc chắn sẽ đồng ý thôi.

Ngọc Thanh đạo trưởng cười nói.

Hi vọng mọi thứ sẽ thuận lợi như lời ông nói.

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Trong lúc bác sĩ đang không biết làm thế nào thì Ngọc Thanh đạo trưởng đến.Hôm nay, lúc ở trên núi, mí mắt ông giật liên hồi. Ông nhẩm tính một hồi mới biết là Dương Tử Mi xảy ra chuyện nên mới vội vã đến thành phố A.- Sư phụ!Thấy Ngọc Thanh đạo trưởng, Dương Tử Mi yếu ớt gọi ông. Toàn thân cô bất động, lục phủ ngũ tạng vô cùng đau đớn, khó chịu.Ngọc Thanh đạo trưởng kiểm tra kỹ lưỡng tình trạng của cô. Càng kiểm tra chân mày ông càng nhíu lại.Rõ ràng là Dương Tử Mi bị tổn thương nguyên khí, thêm vào đó là âm sát khí trong bệnh viện quá nặng nên nhân lúc thân thể cô yếu ớt bèn xâm nhập vào người cô, thế nên xương cốt của cô mới bị gãy như thế.- Đệ tử à, con đã dàn Thất Sát Đinh Trận phải không?Ngọc Thanh đạo trưởng nghi ngờ hỏi.Nghĩ đến cách đây không lâu, cô đã bày Thất Sát Đinh Trận để phá phong thủy của mộ tổ tiên nhà trưởng thôn nên Dương Tử Mi xấu hổ cúi mặt xuống gật đầu thừa nhận.- Ôi trời ơi!Ngọc Thanh đạo trưởng chỉ biết thở dài một cái, nói:- Sư phụ đã nhiều lần nói với con trận pháp là thứ có thể giết người một cách vô hình. Chúng có thể phá phong thủy của người khác nhưng một khi gặp phải người có pháp lực cao hơn thì nó sẽ quay ngược lại làm tổn thương nguyên khí của người bày trận.Chuyện tổn thương nguyên khí này người trong ngành Huyền Học đều biết cả. Thế nên, những người tinh thông Huyền Học đều có một luật bất thành văn là khi phá trận pháp của đối phương, họ sẽ cố gắng khử đi tất cả tác dụng có thể làm tổn thương nguyên khí của họ, nhằm bảo vệ sự an toàn cho người làm phép.Quy định này vừa có thể bảo vệ người khác vừa có thể bảo vệ bản thân mình. Vì dù sao thì thiên ngoại hữu thiên, mình giỏi thì sẽ có người giỏi hơn, không ai dám bảo đảm là trận pháp của mình sẽ không bị người nào đó cao tay ấn hơn phá vỡ.Tuy nhiên, người phá trận pháp của Dương Tử Mi lần này lại không tuân thủ quy định này. Người này không những phá trận pháp của cô mà còn đan tâm muốn lấy mạng cô.- Vậy... Con phải làm sao? Sư phụ, con không muốn chết.Dương Tử Mi hoảng sợ nói.- Có sư phụ ở đây, sẽ không sao đâu. Chỉ là hiện tại xương cốt của con đều bị gãy hết, nên con phải lên núi tu luyện ít nhất mười năm.Ngọc Thanh đạo trưởng lấy một đồng tiền cổ đeo vào cổ Dương Tử Mi nói.Vừa đeo đồng tiền cổ đó vào, Dương Tử Mi cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình cũng nhẹ hơn. Âm sát khí xâm nhập vào người cô lúc nãy cũng dần biến mất, cứ như là chúng rất kiêng dè đồng tiền cổ kia.Dương Tử Mi lúc này mới thở phào một cái. Nhưng cơn đau do xương cốt bị gãy không ngừng trào lên khiến cô ch** n**c mắt. Chỉ đến khi Ngọc Thanh đạo trưởng truyền khí cho cô thì cô mới cảm thấy đỡ đau hơn một chút.Nửa năm sau.Dương Tử Mi ngồi trên xe lăn nhẩm tính ngày tháng.Còn mười ngày nữa là đến ngày gia đình cô gặp nạn kiếp.Vì xương cốt toàn thân bị gãy nên Dương Tử Mi đành phải ở trên núi tu luyện, người nhà cô cũng thi thoảng đến thăm cô.Trong nửa năm này, cũng nhờ có tiền nên cha mẹ cô mới xây được một căn nhà phố, xây tường rào xung quanh, trồng thêm vài cây tùng, cây bách và bày phong thủy theo chỉ dẫn của Ngọc Thanh đạo trưởng, mộ tổ tiên của nhà cô cũng đã dời xong.Âm dương điều hòa nên tinh thần của mọi người trong nhà cô cũng tốt hơn lên. Chứng bệnh hen suyễn của ông nội cô cũng hết, chứng phong thấp của bà nội cô cũng không tái phát nữa. Còn mẹ cô thì lại mang thai. Đây chính là chuyện mà kiếp trước không hề xảy ra.Ngoài ra, cha cô cũng thuận lợi trở thành giáo viên biên chế, hơn nữa còn trở thành hiệu trưởng của trường tiểu học trong thôn.Tất cả mọi chuyện đều diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp, chỉ trừ có cô là chưa hoàn toàn hồi phục.Chỉ là không biết ngày đó, bi kịch có lặp lại không.Dương Tử Mi vô cùng lo lắng.Thấy cô buồn buồn, Ngọc Thanh đạo trưởng mới hỏi nguyên do.Dương Tử Mi thấy sư phụ hỏi nên cũng không giấu giếm gì, cô bèn nói rõ sự tình cho Ngọc Thanh đạo trưởng nghe. Ngay cả chuyện cô hồi sinh cô cũng nói cho Ngọc Thanh đạo trưởng biết. Chuyện này làm Ngọc Thanh đạo trưởng vô cùng kinh ngạc.Chả trách trước đó ông không đoán được tương lai và mạng số của cô. Thì ra cô là người chết đi sống lại.- Kiếp nạn của nhà con vốn là do phong thủy của nhà âm và nhà dương gây nên. Giờ phong thủy cũng đã giải rồi, tất cả mọi thứ đều phát triển theo chiều hướng tốt hơn lên cho nên chắc chắn là bi kịch sẽ không lặp lại đâu.Ngọc Thanh đạo trưởng trầm ngâm một hồi mới nói tiếp:- Tuy nhiên, bánh xe số mệnh đôi khi cũng rất khó nói, hiện giờ cách tốt nhất là phải tránh được nguyên nhân gây ra nạn kiếp đó.- Làm sao để tránh ạ?- Nhà con hãy dọn lên núi ở, cho đến khi ngày đó qua đi.- Bà nội và mẹ con chắc chắn là không có vấn đề gì, chỉ sợ ông nội và cha con không đồng ý thôi.- Chuyện này để sư phụ lo. Họ chắc chắn sẽ đồng ý thôi.Ngọc Thanh đạo trưởng cười nói.Hi vọng mọi thứ sẽ thuận lợi như lời ông nói.

Chương 42: Tổn Thương Nguyên Khí (2)