- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen…
Chương 65: Gặp Lại Hoắc Văn Hoa (2)
Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… - Con cũng rất vui ạ. Con thấy mạng số của ông, trong ba năm nữa tài sản sẽ tăng lên gấp đôi so với hiện giờ.Dương Tử Mi cười nói.- Ô? Đại sư nhỏ sao lại nói vậy?Hoắc Văn Hoa lại gọi Dương Tử Mi là đại sư nhỏ.- Lần này ông đến đây không đơn giản chỉ là để chơi đồ cổ thôi, đúng không ạ?Hoắc Văn Hoa chỉ cười chứ không nói gì.- Nhà đất ở Trung Quốc sắp tới sẽ lại có thêm một cơn sốt mới, ông Hoắc chắc chắn là đã lên kế hoạch hết rồi.Dương Tử Mi khẽ cười nói tiếp.Nghe cô nói vậy, Hoắc Văn Hoa cũng có chút kinh ngạc. Hoắc Văn Hoa vốn đánh giá cao sự phát triển trong lĩnh vực nhà đất ở đại lục và ông cũng chỉ mới âm thầm lên kế hoạch thôi chứ vẫn chưa công bố ra ngoài. Ông không ngờ kế hoạch của mình lại bị Dương Tử Mi nhìn thấu. Thế nên ông cũng nhìn Dương Tử Mi bằng ánh mắt khác.Dương Kiến Minh ở gần đó cũng để ý thấy Hoắc Văn Hoa đang vui vẻ trò chuyện với Dương Tử Mi, thậm chí thái độ của Hoắc Văn Hoa còn rất cung kính, khiêm nhường, cứ như là đang nói chuyện với một nhân vật tiếng tăm nào đó vậy.Cảnh tượng đó làm cho Dương Kiến Minh cảm thấy vô cùng nghi hoặc. Hắn bắt đầu nghi ngờ Dương Tử Mi là con cháu của gia đình thế tộc nào đó nên mới đi chung với Tống Huyền. Và vì là có xuất thân danh giá nên người nổi tiếng như Hoắc Văn Hoa kia mới cung kính nói chuyện với cô như thế.Không chỉ một mình Dương Kiến Minh thấy, mà những người khác cũng thấy.Trước đó, cũng có rất nhiều người đến bắt chuyện, chào hỏi Hoắc Văn Hoa, mục đích là muốn làm quen rồi tạo mối quan hệ với ông. Nhưng chỉ mới nói được vài câu thì lập tức bị ông tìm cách đuổi khéo. Không người nào có thể trò chuyện với ông quá ba câu.Dù gì thì Hoắc Văn Hoa cũng là tỷ phú nổi tiếng. Thế nên chuyện ông tỏ thái độ và có hơi cáu gắt cũng là điều đương nhiên. Nghĩ vậy nên những người kia cũng cảm thấy không có gì đáng phải bận lòng.Nhưng giờ, Hoắc Văn Hoa lại đang trò chuyện rôm rả và vui vẻ với cô gái đi theo Tống Huyền kia. Hơn nữa, chủ đề cuộc nói chuyện giữa họ hình như là về lĩnh vực mà Hoắc Văn Hoa đang kinh doanh chứ không phải là chủ đề thông thường mà các cô gái khác hay nói.Thế nên, họ cũng bắt đầu suy đoán thân phận thật sự của Dương Tử Mi.Tiếp đến, họ lại hướng mắt về phía Tống Huyền đang chăm chú quan sát một món cổ vật bằng sứ thanh hoa ở gần đó.- Anh Tống, cô bé kia rốt cuộc lai lịch ra sao? Không phải là tiểu thư nhà khuê các nào đó ở thành phố lớn chứ?Mộ Dung Vân Thanh là người hỏi đầu tiên.Tống Huyền lúc này mới đứng dậy và nhìn sang Dương Tử Mi đang vui vẻ trò chuyện với Hoắc Văn Hoa ở đằng kia. Tống Huyền cũng cảm thấy nghi hoặc. Nhưng thấy Dương Tử Mi trò chuyện rất thoải mái và vui vẻ với Hoắc Văn Hoa nên Tống Huyền cũng thấy không có vấn đề gì lớn lao cả.- Cô bé là học trò của tôi, còn gia cảnh cô bé thế nào, nói thật là tôi cũng không biết. Nhưng tôi có thể khẳng định là cô bé được sinh ra trong một gia đình rất bình thường.- Ô? Vậy thì lạ thật.Mộ Dung Vân Thanh thú vị nhìn sang Dương Tử Mi. Càng nhìn anh càng cảm thấy cô như một câu đố mà anh rất muốn tìm ra lời giải.- Đại sư nhỏ, gần đây đại sư nhỏ có hoạt động gì không? Có còn giúp người khác tìm huyệt mộ không?Hoắc Văn Hoa thấy dáng vẻ thanh tú, thông minh, thoát tục của Dương Tử Mi, nếu như không phải đích thân ông đã trải qua, thì ông cũng không thể tin một cô bé như cô lại am hiểu về phong thủy đến như thế.- Sau khi giúp ông tìm huyệt mộ xong, từ đó đến nay con vẫn chưa từng giúp ai xem phong thủy nữa. Nhưng, hôm nay có duyên gặp lại, con rất vui, thế nên con sẽ giúp ông xem tướng miễn phí.Dương Tử Mi chớp mắt vui vẻ nói.Hoắc Văn Hoa đương nhiên vẫn nhớ rõ thuật xem tướng thần kỳ mà năm đó Dương Tử Mi đã dùng để thấy được thân thế cũng như chuyện cha ông bệnh mất. Thế nên, khi nghe Dương Tử Mi nói thế, Hoắc Văn Hoa lập tức vui vẻ nhận lời nói:- Cám ơn đại sư nhỏ.- Sắc tướng hiện giờ của ông cho thấy gần đây ông đang phạm vào đào hoa sát. Nếu như xử lý không khéo thì ông sẽ gặp họa sát thân, mong ông hãy cẩn thận.Dương Tử Mi nhìn vào vệt sáng màu đỏ ở ẩn hiện giữa trán Hoắc Văn Hoa nói.Mặt Hoắc Văn Hoa đột nhiên biến sắc.Hoắc Văn Hoa rất tin lời Dương Tử Mi nói. Ông tin cô có khả năng thông linh thần bí nào đó nên tuổi còn nhỏ như vậy mà đã tìm được huyệt mộ có phong thủy tốt, hơn nữa còn có thể đoán chính xác lai lịch của người khác nữa.Bất kỳ ai, đặc biệt là những người thành công như Hoắc Văn Hoa kia thì chuyện sức khỏe của bản thân luôn được đặt lên hàng đầu, và họ rất sợ phải gặp họa sát thân.
- Con cũng rất vui ạ. Con thấy mạng số của ông, trong ba năm nữa tài sản sẽ tăng lên gấp đôi so với hiện giờ.
Dương Tử Mi cười nói.
- Ô? Đại sư nhỏ sao lại nói vậy?
Hoắc Văn Hoa lại gọi Dương Tử Mi là đại sư nhỏ.
- Lần này ông đến đây không đơn giản chỉ là để chơi đồ cổ thôi, đúng không ạ?
Hoắc Văn Hoa chỉ cười chứ không nói gì.
- Nhà đất ở Trung Quốc sắp tới sẽ lại có thêm một cơn sốt mới, ông Hoắc chắc chắn là đã lên kế hoạch hết rồi.
Dương Tử Mi khẽ cười nói tiếp.
Nghe cô nói vậy, Hoắc Văn Hoa cũng có chút kinh ngạc. Hoắc Văn Hoa vốn đánh giá cao sự phát triển trong lĩnh vực nhà đất ở đại lục và ông cũng chỉ mới âm thầm lên kế hoạch thôi chứ vẫn chưa công bố ra ngoài. Ông không ngờ kế hoạch của mình lại bị Dương Tử Mi nhìn thấu. Thế nên ông cũng nhìn Dương Tử Mi bằng ánh mắt khác.
Dương Kiến Minh ở gần đó cũng để ý thấy Hoắc Văn Hoa đang vui vẻ trò chuyện với Dương Tử Mi, thậm chí thái độ của Hoắc Văn Hoa còn rất cung kính, khiêm nhường, cứ như là đang nói chuyện với một nhân vật tiếng tăm nào đó vậy.
Cảnh tượng đó làm cho Dương Kiến Minh cảm thấy vô cùng nghi hoặc. Hắn bắt đầu nghi ngờ Dương Tử Mi là con cháu của gia đình thế tộc nào đó nên mới đi chung với Tống Huyền. Và vì là có xuất thân danh giá nên người nổi tiếng như Hoắc Văn Hoa kia mới cung kính nói chuyện với cô như thế.
Không chỉ một mình Dương Kiến Minh thấy, mà những người khác cũng thấy.
Trước đó, cũng có rất nhiều người đến bắt chuyện, chào hỏi Hoắc Văn Hoa, mục đích là muốn làm quen rồi tạo mối quan hệ với ông. Nhưng chỉ mới nói được vài câu thì lập tức bị ông tìm cách đuổi khéo. Không người nào có thể trò chuyện với ông quá ba câu.
Dù gì thì Hoắc Văn Hoa cũng là tỷ phú nổi tiếng. Thế nên chuyện ông tỏ thái độ và có hơi cáu gắt cũng là điều đương nhiên. Nghĩ vậy nên những người kia cũng cảm thấy không có gì đáng phải bận lòng.
Nhưng giờ, Hoắc Văn Hoa lại đang trò chuyện rôm rả và vui vẻ với cô gái đi theo Tống Huyền kia. Hơn nữa, chủ đề cuộc nói chuyện giữa họ hình như là về lĩnh vực mà Hoắc Văn Hoa đang kinh doanh chứ không phải là chủ đề thông thường mà các cô gái khác hay nói.
Thế nên, họ cũng bắt đầu suy đoán thân phận thật sự của Dương Tử Mi.
Tiếp đến, họ lại hướng mắt về phía Tống Huyền đang chăm chú quan sát một món cổ vật bằng sứ thanh hoa ở gần đó.
- Anh Tống, cô bé kia rốt cuộc lai lịch ra sao? Không phải là tiểu thư nhà khuê các nào đó ở thành phố lớn chứ?
Mộ Dung Vân Thanh là người hỏi đầu tiên.
Tống Huyền lúc này mới đứng dậy và nhìn sang Dương Tử Mi đang vui vẻ trò chuyện với Hoắc Văn Hoa ở đằng kia. Tống Huyền cũng cảm thấy nghi hoặc. Nhưng thấy Dương Tử Mi trò chuyện rất thoải mái và vui vẻ với Hoắc Văn Hoa nên Tống Huyền cũng thấy không có vấn đề gì lớn lao cả.
- Cô bé là học trò của tôi, còn gia cảnh cô bé thế nào, nói thật là tôi cũng không biết. Nhưng tôi có thể khẳng định là cô bé được sinh ra trong một gia đình rất bình thường.
- Ô? Vậy thì lạ thật.
Mộ Dung Vân Thanh thú vị nhìn sang Dương Tử Mi. Càng nhìn anh càng cảm thấy cô như một câu đố mà anh rất muốn tìm ra lời giải.
- Đại sư nhỏ, gần đây đại sư nhỏ có hoạt động gì không? Có còn giúp người khác tìm huyệt mộ không?
Hoắc Văn Hoa thấy dáng vẻ thanh tú, thông minh, thoát tục của Dương Tử Mi, nếu như không phải đích thân ông đã trải qua, thì ông cũng không thể tin một cô bé như cô lại am hiểu về phong thủy đến như thế.
- Sau khi giúp ông tìm huyệt mộ xong, từ đó đến nay con vẫn chưa từng giúp ai xem phong thủy nữa. Nhưng, hôm nay có duyên gặp lại, con rất vui, thế nên con sẽ giúp ông xem tướng miễn phí.
Dương Tử Mi chớp mắt vui vẻ nói.
Hoắc Văn Hoa đương nhiên vẫn nhớ rõ thuật xem tướng thần kỳ mà năm đó Dương Tử Mi đã dùng để thấy được thân thế cũng như chuyện cha ông bệnh mất. Thế nên, khi nghe Dương Tử Mi nói thế, Hoắc Văn Hoa lập tức vui vẻ nhận lời nói:
- Cám ơn đại sư nhỏ.
- Sắc tướng hiện giờ của ông cho thấy gần đây ông đang phạm vào đào hoa sát. Nếu như xử lý không khéo thì ông sẽ gặp họa sát thân, mong ông hãy cẩn thận.
Dương Tử Mi nhìn vào vệt sáng màu đỏ ở ẩn hiện giữa trán Hoắc Văn Hoa nói.
Mặt Hoắc Văn Hoa đột nhiên biến sắc.
Hoắc Văn Hoa rất tin lời Dương Tử Mi nói. Ông tin cô có khả năng thông linh thần bí nào đó nên tuổi còn nhỏ như vậy mà đã tìm được huyệt mộ có phong thủy tốt, hơn nữa còn có thể đoán chính xác lai lịch của người khác nữa.
Bất kỳ ai, đặc biệt là những người thành công như Hoắc Văn Hoa kia thì chuyện sức khỏe của bản thân luôn được đặt lên hàng đầu, và họ rất sợ phải gặp họa sát thân.
Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… - Con cũng rất vui ạ. Con thấy mạng số của ông, trong ba năm nữa tài sản sẽ tăng lên gấp đôi so với hiện giờ.Dương Tử Mi cười nói.- Ô? Đại sư nhỏ sao lại nói vậy?Hoắc Văn Hoa lại gọi Dương Tử Mi là đại sư nhỏ.- Lần này ông đến đây không đơn giản chỉ là để chơi đồ cổ thôi, đúng không ạ?Hoắc Văn Hoa chỉ cười chứ không nói gì.- Nhà đất ở Trung Quốc sắp tới sẽ lại có thêm một cơn sốt mới, ông Hoắc chắc chắn là đã lên kế hoạch hết rồi.Dương Tử Mi khẽ cười nói tiếp.Nghe cô nói vậy, Hoắc Văn Hoa cũng có chút kinh ngạc. Hoắc Văn Hoa vốn đánh giá cao sự phát triển trong lĩnh vực nhà đất ở đại lục và ông cũng chỉ mới âm thầm lên kế hoạch thôi chứ vẫn chưa công bố ra ngoài. Ông không ngờ kế hoạch của mình lại bị Dương Tử Mi nhìn thấu. Thế nên ông cũng nhìn Dương Tử Mi bằng ánh mắt khác.Dương Kiến Minh ở gần đó cũng để ý thấy Hoắc Văn Hoa đang vui vẻ trò chuyện với Dương Tử Mi, thậm chí thái độ của Hoắc Văn Hoa còn rất cung kính, khiêm nhường, cứ như là đang nói chuyện với một nhân vật tiếng tăm nào đó vậy.Cảnh tượng đó làm cho Dương Kiến Minh cảm thấy vô cùng nghi hoặc. Hắn bắt đầu nghi ngờ Dương Tử Mi là con cháu của gia đình thế tộc nào đó nên mới đi chung với Tống Huyền. Và vì là có xuất thân danh giá nên người nổi tiếng như Hoắc Văn Hoa kia mới cung kính nói chuyện với cô như thế.Không chỉ một mình Dương Kiến Minh thấy, mà những người khác cũng thấy.Trước đó, cũng có rất nhiều người đến bắt chuyện, chào hỏi Hoắc Văn Hoa, mục đích là muốn làm quen rồi tạo mối quan hệ với ông. Nhưng chỉ mới nói được vài câu thì lập tức bị ông tìm cách đuổi khéo. Không người nào có thể trò chuyện với ông quá ba câu.Dù gì thì Hoắc Văn Hoa cũng là tỷ phú nổi tiếng. Thế nên chuyện ông tỏ thái độ và có hơi cáu gắt cũng là điều đương nhiên. Nghĩ vậy nên những người kia cũng cảm thấy không có gì đáng phải bận lòng.Nhưng giờ, Hoắc Văn Hoa lại đang trò chuyện rôm rả và vui vẻ với cô gái đi theo Tống Huyền kia. Hơn nữa, chủ đề cuộc nói chuyện giữa họ hình như là về lĩnh vực mà Hoắc Văn Hoa đang kinh doanh chứ không phải là chủ đề thông thường mà các cô gái khác hay nói.Thế nên, họ cũng bắt đầu suy đoán thân phận thật sự của Dương Tử Mi.Tiếp đến, họ lại hướng mắt về phía Tống Huyền đang chăm chú quan sát một món cổ vật bằng sứ thanh hoa ở gần đó.- Anh Tống, cô bé kia rốt cuộc lai lịch ra sao? Không phải là tiểu thư nhà khuê các nào đó ở thành phố lớn chứ?Mộ Dung Vân Thanh là người hỏi đầu tiên.Tống Huyền lúc này mới đứng dậy và nhìn sang Dương Tử Mi đang vui vẻ trò chuyện với Hoắc Văn Hoa ở đằng kia. Tống Huyền cũng cảm thấy nghi hoặc. Nhưng thấy Dương Tử Mi trò chuyện rất thoải mái và vui vẻ với Hoắc Văn Hoa nên Tống Huyền cũng thấy không có vấn đề gì lớn lao cả.- Cô bé là học trò của tôi, còn gia cảnh cô bé thế nào, nói thật là tôi cũng không biết. Nhưng tôi có thể khẳng định là cô bé được sinh ra trong một gia đình rất bình thường.- Ô? Vậy thì lạ thật.Mộ Dung Vân Thanh thú vị nhìn sang Dương Tử Mi. Càng nhìn anh càng cảm thấy cô như một câu đố mà anh rất muốn tìm ra lời giải.- Đại sư nhỏ, gần đây đại sư nhỏ có hoạt động gì không? Có còn giúp người khác tìm huyệt mộ không?Hoắc Văn Hoa thấy dáng vẻ thanh tú, thông minh, thoát tục của Dương Tử Mi, nếu như không phải đích thân ông đã trải qua, thì ông cũng không thể tin một cô bé như cô lại am hiểu về phong thủy đến như thế.- Sau khi giúp ông tìm huyệt mộ xong, từ đó đến nay con vẫn chưa từng giúp ai xem phong thủy nữa. Nhưng, hôm nay có duyên gặp lại, con rất vui, thế nên con sẽ giúp ông xem tướng miễn phí.Dương Tử Mi chớp mắt vui vẻ nói.Hoắc Văn Hoa đương nhiên vẫn nhớ rõ thuật xem tướng thần kỳ mà năm đó Dương Tử Mi đã dùng để thấy được thân thế cũng như chuyện cha ông bệnh mất. Thế nên, khi nghe Dương Tử Mi nói thế, Hoắc Văn Hoa lập tức vui vẻ nhận lời nói:- Cám ơn đại sư nhỏ.- Sắc tướng hiện giờ của ông cho thấy gần đây ông đang phạm vào đào hoa sát. Nếu như xử lý không khéo thì ông sẽ gặp họa sát thân, mong ông hãy cẩn thận.Dương Tử Mi nhìn vào vệt sáng màu đỏ ở ẩn hiện giữa trán Hoắc Văn Hoa nói.Mặt Hoắc Văn Hoa đột nhiên biến sắc.Hoắc Văn Hoa rất tin lời Dương Tử Mi nói. Ông tin cô có khả năng thông linh thần bí nào đó nên tuổi còn nhỏ như vậy mà đã tìm được huyệt mộ có phong thủy tốt, hơn nữa còn có thể đoán chính xác lai lịch của người khác nữa.Bất kỳ ai, đặc biệt là những người thành công như Hoắc Văn Hoa kia thì chuyện sức khỏe của bản thân luôn được đặt lên hàng đầu, và họ rất sợ phải gặp họa sát thân.