- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen…
Chương 78: Báo Thù Cho Kiếp Trước (1)
Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Lâm Đông Nam và những người khác nhìn theo hướng chỉ của Hoàng Côn. Chúng phát hiện người mà Hoàng Côn chỉ là một thiếu nữ tầm mười lăm tuổi, dáng người thanh mảnh, yếu ớt, hoàn toàn không giống như một người phụ nữ có thể ra tay đánh người.- Tiểu Côn, mày có chắc con bé đó là người đã đánh mày không?Một gã gầy còm đứng cạnh Lâm Đông Nam hỏi.Hoàng Côn xấu hổ gật đầu nói:- Chính là nó, đừng thấy nó nhỏ mà xem thường, nó là cao thủ taekwondo đó, có thể quật ngã người to gấp mấy lần nó đấy.- Hừ, taekwondo quỷ sứ gì chứ! Để nó cho tao. Mà, nó đang làm gì vậy? Đó không phải là con trai của bí thư thành phố sao?Gã gầy còm nắm chặt nắm đấm hùng hổ nói.Lúc này, Tần Khải Văn đang kéo Dương Tử Mi đi.Nhưng Dương Tử Mi không đi, bởi vì cô đã nhìn thấy Lâm Đông Nam, một trong những hung thủ đã đánh cô chết ở kiếp trước.Tuy đã hồi sinh được mười năm nhưng Dương Tử Mi vẫn không thể quên được nỗi đau đớn mà cô phải chịu vào cái ngày mà cô bị cả đám người xúm lại tay đấm, chân đá đến chết kia!- Thầy à, thầy tránh qua một bên!Dương Tử Mi đẩy Tần Khải Văn qua một bên và bắt đầu tiến về phía Lâm Đông Nam. Mỗi một bước đi là hình ảnh của ngày đó lại hiện về, cảm giác đau đớn kia cứ như ồ ạt quay về trong tâm trí cô.Hôm đó, trong số những tên đánh cô, Lâm Đông Nam là người đã đạp gãy tay cô!Cho nên bây giờ, cô muốn trả lại hắn gấp đôi.- Ơ? Nó chủ động đến nộp mạng kìa!Gã gầy kia nhìn Dương Tử Mi khắp lượt bằng ánh mắt d* x*m nói tiếp:- Nhìn cũng được đấy, nếu vào câu lạc bộ của chúng ta, nhất định sẽ là con át chủ bài cho coi.- Anh Hầu, cẩn thận đó, nó ghê gớm lắm đấy.Cảm nhận được luồng khí lạnh toát ra từ người Dương Tử Mi. Hoàng Côn bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng và nhớ lại cảnh bị Dương Tử Mi quăng như quăng rác mấy hôm trước.Gã gầy kia nghe xong, liền cười khinh bỉ nói:- Mày nói là công phu trên giường của nó chứ gì? Hê hê, để tao thỉnh giáo nó coi sao!Nói xong, hắn liền bước đến trước mặt Dương Tử Mi. Nhưng, chưa kịp mở miệng thì hắn đã bị Dương Tử Mi túm lấy vai, nhấc lên và quăng mạnh về phía Lâm Đông Nam!Lâm Đông Nam chỉ kịp né người một cái, tránh được thân người của gã gầy kia. Gã gầy nọ cũng vì thế mà bị ném thẳng vào tường, hắn chỉ kịp la lên một tiếng, xương gãy thành mấy khúc.Cảnh tượng trước mắt khiến Tần Khải Văn há hốc miệng. Anh liên tục dụi mắt, cứ ngỡ là những gì mình đang chứng kiến kia chỉ là ảo giác.Dương Kiến Minh bên này cũng thấy rõ tất cả mọi chuyện. Khi thấy Dương Tử Mi ném gã gầy kia như ném rác thì cũng bắt đầu sợ hãi, bất giác lùi lại vài bước.Những người trong phòng nghe tiếng động nên cũng nhào ra xem.Dương Tử Mi tiếp tục tiến về phía Lâm Đông Nam. Gương mặt cô vô cùng thản nhiên, khóe môi hơi nhếch lên vẻ như đang cười, nhưng ánh mắt thì sắc lạnh khiến những người xung quanh cảm giác như nhiệt độ giảm xuống một cách đột ngột.Mấy tên phía sau Lâm Đông Nam thấy gã gầy nọ bị ném gãy xương nên cũng hùng hổ xông lên, vây lấy Dương Tử Mi.- Không muốn chết thì cút hết ra!Dương Tử Mi lạnh lùng nói.Là người tu đạo, nếu như không ai đụng đến mình thì mình cũng sẽ không đụng đến họ, không nên tạo nghiệp chướng và lòng thù hận. Mục tiêu hiện tại của Dương Tử Mi lúc này là Lâm Đông Nam chứ không phải là những người còn lại, thế nên nếu như những gã kia biết điều tránh ra một bên thì Dương Tử Mi cũng sẽ không làm hại họ.Chỉ tiếc là bọn côn đồ như chúng lại không biết điều!Với những người như thế, Dương Tử Mi cũng không cần khách sáo với chúng làm gì. Cô chỉ nhẹ xoay người một cái, cả bọn năm tên đang vây quanh cô kia lần lượt trở thành bao cát bay vèo vèo về hướng Lâm Đông Nam!Lâm Đông Nam lúc này cũng nhận ra rằng mục tiêu mà Dương Tử Mi đang hướng đến chính là mình!Thấy bọn đàn em cao to, hung hãn của mình từng tên từng tên không khác gì những con rối bị ném đến trước mặt, Lâm Đông Nam cũng vô cùng sốc. Nếu như trước đây không phải tận mắt chứng kiến một người cũng có võ nghệ cao cường như thế thì Lâm Đông Nam cũng sẽ không tin những gì đang diễn ra trước mắt mình kia. Một thiếu nữ dáng vẻ yếu ớt lại có thể giỏi võ đến thế.Tay của Lâm Đông Nam bắt đầu sờ vào v*t c*ng cứng đang giắt ở lưng.
Lâm Đông Nam và những người khác nhìn theo hướng chỉ của Hoàng Côn. Chúng phát hiện người mà Hoàng Côn chỉ là một thiếu nữ tầm mười lăm tuổi, dáng người thanh mảnh, yếu ớt, hoàn toàn không giống như một người phụ nữ có thể ra tay đánh người.
- Tiểu Côn, mày có chắc con bé đó là người đã đánh mày không?
Một gã gầy còm đứng cạnh Lâm Đông Nam hỏi.
Hoàng Côn xấu hổ gật đầu nói:
- Chính là nó, đừng thấy nó nhỏ mà xem thường, nó là cao thủ taekwondo đó, có thể quật ngã người to gấp mấy lần nó đấy.
- Hừ, taekwondo quỷ sứ gì chứ! Để nó cho tao. Mà, nó đang làm gì vậy? Đó không phải là con trai của bí thư thành phố sao?
Gã gầy còm nắm chặt nắm đấm hùng hổ nói.
Lúc này, Tần Khải Văn đang kéo Dương Tử Mi đi.
Nhưng Dương Tử Mi không đi, bởi vì cô đã nhìn thấy Lâm Đông Nam, một trong những hung thủ đã đánh cô chết ở kiếp trước.
Tuy đã hồi sinh được mười năm nhưng Dương Tử Mi vẫn không thể quên được nỗi đau đớn mà cô phải chịu vào cái ngày mà cô bị cả đám người xúm lại tay đấm, chân đá đến chết kia!
- Thầy à, thầy tránh qua một bên!
Dương Tử Mi đẩy Tần Khải Văn qua một bên và bắt đầu tiến về phía Lâm Đông Nam. Mỗi một bước đi là hình ảnh của ngày đó lại hiện về, cảm giác đau đớn kia cứ như ồ ạt quay về trong tâm trí cô.
Hôm đó, trong số những tên đánh cô, Lâm Đông Nam là người đã đạp gãy tay cô!
Cho nên bây giờ, cô muốn trả lại hắn gấp đôi.
- Ơ? Nó chủ động đến nộp mạng kìa!
Gã gầy kia nhìn Dương Tử Mi khắp lượt bằng ánh mắt d* x*m nói tiếp:
- Nhìn cũng được đấy, nếu vào câu lạc bộ của chúng ta, nhất định sẽ là con át chủ bài cho coi.
- Anh Hầu, cẩn thận đó, nó ghê gớm lắm đấy.
Cảm nhận được luồng khí lạnh toát ra từ người Dương Tử Mi. Hoàng Côn bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng và nhớ lại cảnh bị Dương Tử Mi quăng như quăng rác mấy hôm trước.
Gã gầy kia nghe xong, liền cười khinh bỉ nói:
- Mày nói là công phu trên giường của nó chứ gì? Hê hê, để tao thỉnh giáo nó coi sao!
Nói xong, hắn liền bước đến trước mặt Dương Tử Mi. Nhưng, chưa kịp mở miệng thì hắn đã bị Dương Tử Mi túm lấy vai, nhấc lên và quăng mạnh về phía Lâm Đông Nam!
Lâm Đông Nam chỉ kịp né người một cái, tránh được thân người của gã gầy kia. Gã gầy nọ cũng vì thế mà bị ném thẳng vào tường, hắn chỉ kịp la lên một tiếng, xương gãy thành mấy khúc.
Cảnh tượng trước mắt khiến Tần Khải Văn há hốc miệng. Anh liên tục dụi mắt, cứ ngỡ là những gì mình đang chứng kiến kia chỉ là ảo giác.
Dương Kiến Minh bên này cũng thấy rõ tất cả mọi chuyện. Khi thấy Dương Tử Mi ném gã gầy kia như ném rác thì cũng bắt đầu sợ hãi, bất giác lùi lại vài bước.
Những người trong phòng nghe tiếng động nên cũng nhào ra xem.
Dương Tử Mi tiếp tục tiến về phía Lâm Đông Nam. Gương mặt cô vô cùng thản nhiên, khóe môi hơi nhếch lên vẻ như đang cười, nhưng ánh mắt thì sắc lạnh khiến những người xung quanh cảm giác như nhiệt độ giảm xuống một cách đột ngột.
Mấy tên phía sau Lâm Đông Nam thấy gã gầy nọ bị ném gãy xương nên cũng hùng hổ xông lên, vây lấy Dương Tử Mi.
- Không muốn chết thì cút hết ra!
Dương Tử Mi lạnh lùng nói.
Là người tu đạo, nếu như không ai đụng đến mình thì mình cũng sẽ không đụng đến họ, không nên tạo nghiệp chướng và lòng thù hận. Mục tiêu hiện tại của Dương Tử Mi lúc này là Lâm Đông Nam chứ không phải là những người còn lại, thế nên nếu như những gã kia biết điều tránh ra một bên thì Dương Tử Mi cũng sẽ không làm hại họ.
Chỉ tiếc là bọn côn đồ như chúng lại không biết điều!
Với những người như thế, Dương Tử Mi cũng không cần khách sáo với chúng làm gì. Cô chỉ nhẹ xoay người một cái, cả bọn năm tên đang vây quanh cô kia lần lượt trở thành bao cát bay vèo vèo về hướng Lâm Đông Nam!
Lâm Đông Nam lúc này cũng nhận ra rằng mục tiêu mà Dương Tử Mi đang hướng đến chính là mình!
Thấy bọn đàn em cao to, hung hãn của mình từng tên từng tên không khác gì những con rối bị ném đến trước mặt, Lâm Đông Nam cũng vô cùng sốc. Nếu như trước đây không phải tận mắt chứng kiến một người cũng có võ nghệ cao cường như thế thì Lâm Đông Nam cũng sẽ không tin những gì đang diễn ra trước mắt mình kia. Một thiếu nữ dáng vẻ yếu ớt lại có thể giỏi võ đến thế.
Tay của Lâm Đông Nam bắt đầu sờ vào v*t c*ng cứng đang giắt ở lưng.
Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Lâm Đông Nam và những người khác nhìn theo hướng chỉ của Hoàng Côn. Chúng phát hiện người mà Hoàng Côn chỉ là một thiếu nữ tầm mười lăm tuổi, dáng người thanh mảnh, yếu ớt, hoàn toàn không giống như một người phụ nữ có thể ra tay đánh người.- Tiểu Côn, mày có chắc con bé đó là người đã đánh mày không?Một gã gầy còm đứng cạnh Lâm Đông Nam hỏi.Hoàng Côn xấu hổ gật đầu nói:- Chính là nó, đừng thấy nó nhỏ mà xem thường, nó là cao thủ taekwondo đó, có thể quật ngã người to gấp mấy lần nó đấy.- Hừ, taekwondo quỷ sứ gì chứ! Để nó cho tao. Mà, nó đang làm gì vậy? Đó không phải là con trai của bí thư thành phố sao?Gã gầy còm nắm chặt nắm đấm hùng hổ nói.Lúc này, Tần Khải Văn đang kéo Dương Tử Mi đi.Nhưng Dương Tử Mi không đi, bởi vì cô đã nhìn thấy Lâm Đông Nam, một trong những hung thủ đã đánh cô chết ở kiếp trước.Tuy đã hồi sinh được mười năm nhưng Dương Tử Mi vẫn không thể quên được nỗi đau đớn mà cô phải chịu vào cái ngày mà cô bị cả đám người xúm lại tay đấm, chân đá đến chết kia!- Thầy à, thầy tránh qua một bên!Dương Tử Mi đẩy Tần Khải Văn qua một bên và bắt đầu tiến về phía Lâm Đông Nam. Mỗi một bước đi là hình ảnh của ngày đó lại hiện về, cảm giác đau đớn kia cứ như ồ ạt quay về trong tâm trí cô.Hôm đó, trong số những tên đánh cô, Lâm Đông Nam là người đã đạp gãy tay cô!Cho nên bây giờ, cô muốn trả lại hắn gấp đôi.- Ơ? Nó chủ động đến nộp mạng kìa!Gã gầy kia nhìn Dương Tử Mi khắp lượt bằng ánh mắt d* x*m nói tiếp:- Nhìn cũng được đấy, nếu vào câu lạc bộ của chúng ta, nhất định sẽ là con át chủ bài cho coi.- Anh Hầu, cẩn thận đó, nó ghê gớm lắm đấy.Cảm nhận được luồng khí lạnh toát ra từ người Dương Tử Mi. Hoàng Côn bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng và nhớ lại cảnh bị Dương Tử Mi quăng như quăng rác mấy hôm trước.Gã gầy kia nghe xong, liền cười khinh bỉ nói:- Mày nói là công phu trên giường của nó chứ gì? Hê hê, để tao thỉnh giáo nó coi sao!Nói xong, hắn liền bước đến trước mặt Dương Tử Mi. Nhưng, chưa kịp mở miệng thì hắn đã bị Dương Tử Mi túm lấy vai, nhấc lên và quăng mạnh về phía Lâm Đông Nam!Lâm Đông Nam chỉ kịp né người một cái, tránh được thân người của gã gầy kia. Gã gầy nọ cũng vì thế mà bị ném thẳng vào tường, hắn chỉ kịp la lên một tiếng, xương gãy thành mấy khúc.Cảnh tượng trước mắt khiến Tần Khải Văn há hốc miệng. Anh liên tục dụi mắt, cứ ngỡ là những gì mình đang chứng kiến kia chỉ là ảo giác.Dương Kiến Minh bên này cũng thấy rõ tất cả mọi chuyện. Khi thấy Dương Tử Mi ném gã gầy kia như ném rác thì cũng bắt đầu sợ hãi, bất giác lùi lại vài bước.Những người trong phòng nghe tiếng động nên cũng nhào ra xem.Dương Tử Mi tiếp tục tiến về phía Lâm Đông Nam. Gương mặt cô vô cùng thản nhiên, khóe môi hơi nhếch lên vẻ như đang cười, nhưng ánh mắt thì sắc lạnh khiến những người xung quanh cảm giác như nhiệt độ giảm xuống một cách đột ngột.Mấy tên phía sau Lâm Đông Nam thấy gã gầy nọ bị ném gãy xương nên cũng hùng hổ xông lên, vây lấy Dương Tử Mi.- Không muốn chết thì cút hết ra!Dương Tử Mi lạnh lùng nói.Là người tu đạo, nếu như không ai đụng đến mình thì mình cũng sẽ không đụng đến họ, không nên tạo nghiệp chướng và lòng thù hận. Mục tiêu hiện tại của Dương Tử Mi lúc này là Lâm Đông Nam chứ không phải là những người còn lại, thế nên nếu như những gã kia biết điều tránh ra một bên thì Dương Tử Mi cũng sẽ không làm hại họ.Chỉ tiếc là bọn côn đồ như chúng lại không biết điều!Với những người như thế, Dương Tử Mi cũng không cần khách sáo với chúng làm gì. Cô chỉ nhẹ xoay người một cái, cả bọn năm tên đang vây quanh cô kia lần lượt trở thành bao cát bay vèo vèo về hướng Lâm Đông Nam!Lâm Đông Nam lúc này cũng nhận ra rằng mục tiêu mà Dương Tử Mi đang hướng đến chính là mình!Thấy bọn đàn em cao to, hung hãn của mình từng tên từng tên không khác gì những con rối bị ném đến trước mặt, Lâm Đông Nam cũng vô cùng sốc. Nếu như trước đây không phải tận mắt chứng kiến một người cũng có võ nghệ cao cường như thế thì Lâm Đông Nam cũng sẽ không tin những gì đang diễn ra trước mắt mình kia. Một thiếu nữ dáng vẻ yếu ớt lại có thể giỏi võ đến thế.Tay của Lâm Đông Nam bắt đầu sờ vào v*t c*ng cứng đang giắt ở lưng.