Tác giả:

- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen…

Chương 174: Âm Sát Khí Nhập Thể (2)

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Hoàng Tịnh Nhàn ngồi kế bên nghe hai người nói chuyện, hai mắt bà bỗng nhiên sáng lên. Bà quay sang nhìn Dương Tử Mi bằng ánh mắt kỳ vọng.Mẫn Cương lúc này cũng vừa tắm thay đồ xong và đi xuống nhà. Vừa đến cầu thang, nghe được cuộc đối thoại giữa cha anh và Dương Tử Mi, anh bỗng quay sang nhìn cô với ánh mắt đầy vẻ tò mò và chất chứa tình cảm đặc biệt.“Cũng chính vì mẹ mình bị như thế nên trước giờ Mẫn Cương cũng rất tin vào phong thủy và tướng thuật. Anh cũng mong là mẹ mình có thể nhanh chóng hồi phục để bà không còn phải gặp ác mộng lúc nửa đêm nữa. Suốt mười năm nay, mỗi khi thấy mẹ gặp ác mộng không ngủ được, anh đều rất đau lòng.Dương Tử Mi bảo Hoàng Tịnh Nhàn thay một bộ đồ mặc ở nhà để thoải mái hơn. Sau đó hai người lên sân thượng để hóa giải âm sát khí.Sân thượng đầy đủ ánh sáng, có thể giúp cho việc hóa giải âm sát khí được diễn ra nhanh hơn.Đến sân thượng, Dương Tử Mi bảo Hoàng Tịnh Nhàn ngồi xếp bằng và nhắm mắt lại.Vì âm sát khí nhập thể đã quá lâu, nên mặc dù trước đó đã được cao nhân giúp phong ấn nhưng luồng âm sát khi kia vì tích tụ trong một thời gian dài nên rất hung hãn và mạnh mẽ chứ không như luồng âm sát khí trên người đứa bé hôm nọ mà có thể dễ dàng hóa giải. Luồng âm sát khí trong người Hoàng Tịnh Nhàn phải dùng đến huyết chú mới có thể hóa giải được.Huyết chú chính là dùng tinh huyết và nguyên khí của mình để dẫn vào bùa. Chính vì thế mà huyết chú có sức sát thương rất lớn. Đương nhiên, sức mạnh làm tổn hại nguyên khí của nó cũng lớn không kém sức sát thương kia. Nếu như cô dụng pháp không đủ thì rất có thể bản thân cô cũng sẽ bị luồng âm sát khí đó tấn công và nhập thể.Mười năm trước, cô đã trải qua nỗi khổ khi bị tổn hại nguyên khí, nên giờ cô vẫn rất sợ lại bị như thế.Đây cũng là lần đầu tiên cô dùng huyết chú, nên cô cũng không dám đảm bảo sẽ thành công một trăm phần trăm.Tuy nhiên, hiện tại, cô đã luyện đạo khí thuật đến tầng quy nguyên. Công lực của cô thậm chí còn cao hơn sư phụ mình, nên cô tin là với những huyết chú thông thường thì nếu như trong quá trình thi pháp không có vấn đề gì xảy ra thì chuyện tổn hại nguyên khí, âm sát khí nhập thể kia chắc chắn sẽ không xảy ra.Vì sợ bị người khác làm phiền nên cô dặn đi dặn lại Mẫn Thanh Hoa rằng ông phải đứng canh ngay cửa sân thượng và tuyệt đối không được để ai đến quấy rầy cô. Có như thế cô mới không bị tẩu hỏa nhập ma dẫn đến sai sót.Dương Tử Mi cắn ngón tay mình. Cô vừa niệm chú vừa dẫn nguyên khí vào bùa. Tay không ngừng vẽ bùa lên không trung.Dù nhắm mắt nhưng Hoàng Tịnh Nhàn vẫn cảm nhận được rất rõ là không gian xung quanh bà dần biến đổi. Cứ như là bà đang chuyển động không ngừng trong một không gian xoáy, trang phục trên người bà phát ra âm thanh loạt xoạt loạt xoạt không dứt.Nếu như lúc này bà mở mắt ra, bà sẽ thấy các luồng sáng xung quanh mình đều đang biến đổi, thậm chí sẽ thấy một luồng huyết sáng thoắt ẩn thoắt hiện.Sau khi vẽ xong bùa, Dương Tử Mi bèn dán bùa lên trán Hoàng Tịnh Nhàn. Tay bắt ấn và tiếp tục niệm chú.Không gian xung quanh cũng trở nên náo loạn hẳn lên. Hoàng Tịnh Nhàn cảm thấy trong đầu mình như có thiên binh vạn mã đang không ngừng xâu xé nhau. Tuy nhiên, vì mười năm nay bà đã phải chịu đựng sự dày vò của âm sát khí nên ý chí của bà cũng vô cùng kiên cường. Nhớ lại những điều Dương Tử Mi căn dặn lúc nãy, dù có xảy ra chuyện gì bà cũng phải cố gắng chịu đựng. Thế nên, dù đầu đau như búa bổ, bà vẫn cắn răng chịu đựng.Một lúc sau, thiên binh vạn mã kia cũng biến mất, đầu bà cũng bớt đau hơn và cuối cùng là bà cảm thấy đầu óc mình tỉnh táo hơn hẳn.- Giờ cô có thể mở mắt ra rồi!Dương Tử Mi mệt mỏi nói.Hoàng Tịnh Nhàn từ từ mở mắt ra. Bà cảm thấy người mình ấm hơn. Dưới ánh nắng mặt trời chang hòa, bà cảm thấy cả người lâng lâng, nhẹ bổng.Đã lâu rồi bà không cảm nhận được cảm giác nhẹ nhàng, thư thái như vậy!Bà thở nhẹ một cái. Vì đầu óc tỉnh táo, thân thể thoải mái nên cảm giác của bà cũng trở nên tươi mới hơn.Bà quay sang nhìn Dương Tử Mi. Chỉ thấy Dương Tử Mi dáng vẻ yếu ớt, mặt trắng bệt, trán lấm tấm mồ hôi đang ngồi bắt ấn, vận khí. Thấy vậy, bà vô cùng lo lắng.Quả thật, Dương Tử Mi đang rất không khỏe!Lúc nãy, khi giúp Hoàng Tịnh Nhàn hóa giải luồng âm sát khí kia, Dương Tử Mi cũng bị âm sát khí nhập thể. Hiện luồng âm sát khí đó đang không ngừng tấn công cô như để báo thù vậy.

Hoàng Tịnh Nhàn ngồi kế bên nghe hai người nói chuyện, hai mắt bà bỗng nhiên sáng lên. Bà quay sang nhìn Dương Tử Mi bằng ánh mắt kỳ vọng.

Mẫn Cương lúc này cũng vừa tắm thay đồ xong và đi xuống nhà. Vừa đến cầu thang, nghe được cuộc đối thoại giữa cha anh và Dương Tử Mi, anh bỗng quay sang nhìn cô với ánh mắt đầy vẻ tò mò và chất chứa tình cảm đặc biệt.

Cũng chính vì mẹ mình bị như thế nên trước giờ Mẫn Cương cũng rất tin vào phong thủy và tướng thuật. Anh cũng mong là mẹ mình có thể nhanh chóng hồi phục để bà không còn phải gặp ác mộng lúc nửa đêm nữa. Suốt mười năm nay, mỗi khi thấy mẹ gặp ác mộng không ngủ được, anh đều rất đau lòng.

Dương Tử Mi bảo Hoàng Tịnh Nhàn thay một bộ đồ mặc ở nhà để thoải mái hơn. Sau đó hai người lên sân thượng để hóa giải âm sát khí.

Sân thượng đầy đủ ánh sáng, có thể giúp cho việc hóa giải âm sát khí được diễn ra nhanh hơn.

Đến sân thượng, Dương Tử Mi bảo Hoàng Tịnh Nhàn ngồi xếp bằng và nhắm mắt lại.

Vì âm sát khí nhập thể đã quá lâu, nên mặc dù trước đó đã được cao nhân giúp phong ấn nhưng luồng âm sát khi kia vì tích tụ trong một thời gian dài nên rất hung hãn và mạnh mẽ chứ không như luồng âm sát khí trên người đứa bé hôm nọ mà có thể dễ dàng hóa giải. Luồng âm sát khí trong người Hoàng Tịnh Nhàn phải dùng đến huyết chú mới có thể hóa giải được.

Huyết chú chính là dùng tinh huyết và nguyên khí của mình để dẫn vào bùa. Chính vì thế mà huyết chú có sức sát thương rất lớn. Đương nhiên, sức mạnh làm tổn hại nguyên khí của nó cũng lớn không kém sức sát thương kia. Nếu như cô dụng pháp không đủ thì rất có thể bản thân cô cũng sẽ bị luồng âm sát khí đó tấn công và nhập thể.

Mười năm trước, cô đã trải qua nỗi khổ khi bị tổn hại nguyên khí, nên giờ cô vẫn rất sợ lại bị như thế.

Đây cũng là lần đầu tiên cô dùng huyết chú, nên cô cũng không dám đảm bảo sẽ thành công một trăm phần trăm.

Tuy nhiên, hiện tại, cô đã luyện đạo khí thuật đến tầng quy nguyên. Công lực của cô thậm chí còn cao hơn sư phụ mình, nên cô tin là với những huyết chú thông thường thì nếu như trong quá trình thi pháp không có vấn đề gì xảy ra thì chuyện tổn hại nguyên khí, âm sát khí nhập thể kia chắc chắn sẽ không xảy ra.

Vì sợ bị người khác làm phiền nên cô dặn đi dặn lại Mẫn Thanh Hoa rằng ông phải đứng canh ngay cửa sân thượng và tuyệt đối không được để ai đến quấy rầy cô. Có như thế cô mới không bị tẩu hỏa nhập ma dẫn đến sai sót.

Dương Tử Mi cắn ngón tay mình. Cô vừa niệm chú vừa dẫn nguyên khí vào bùa. Tay không ngừng vẽ bùa lên không trung.

Dù nhắm mắt nhưng Hoàng Tịnh Nhàn vẫn cảm nhận được rất rõ là không gian xung quanh bà dần biến đổi. Cứ như là bà đang chuyển động không ngừng trong một không gian xoáy, trang phục trên người bà phát ra âm thanh loạt xoạt loạt xoạt không dứt.

Nếu như lúc này bà mở mắt ra, bà sẽ thấy các luồng sáng xung quanh mình đều đang biến đổi, thậm chí sẽ thấy một luồng huyết sáng thoắt ẩn thoắt hiện.

Sau khi vẽ xong bùa, Dương Tử Mi bèn dán bùa lên trán Hoàng Tịnh Nhàn. Tay bắt ấn và tiếp tục niệm chú.

Không gian xung quanh cũng trở nên náo loạn hẳn lên. Hoàng Tịnh Nhàn cảm thấy trong đầu mình như có thiên binh vạn mã đang không ngừng xâu xé nhau. Tuy nhiên, vì mười năm nay bà đã phải chịu đựng sự dày vò của âm sát khí nên ý chí của bà cũng vô cùng kiên cường. Nhớ lại những điều Dương Tử Mi căn dặn lúc nãy, dù có xảy ra chuyện gì bà cũng phải cố gắng chịu đựng. Thế nên, dù đầu đau như búa bổ, bà vẫn cắn răng chịu đựng.

Một lúc sau, thiên binh vạn mã kia cũng biến mất, đầu bà cũng bớt đau hơn và cuối cùng là bà cảm thấy đầu óc mình tỉnh táo hơn hẳn.

- Giờ cô có thể mở mắt ra rồi!

Dương Tử Mi mệt mỏi nói.

Hoàng Tịnh Nhàn từ từ mở mắt ra. Bà cảm thấy người mình ấm hơn. Dưới ánh nắng mặt trời chang hòa, bà cảm thấy cả người lâng lâng, nhẹ bổng.

Đã lâu rồi bà không cảm nhận được cảm giác nhẹ nhàng, thư thái như vậy!

Bà thở nhẹ một cái. Vì đầu óc tỉnh táo, thân thể thoải mái nên cảm giác của bà cũng trở nên tươi mới hơn.

Bà quay sang nhìn Dương Tử Mi. Chỉ thấy Dương Tử Mi dáng vẻ yếu ớt, mặt trắng bệt, trán lấm tấm mồ hôi đang ngồi bắt ấn, vận khí. Thấy vậy, bà vô cùng lo lắng.

Quả thật, Dương Tử Mi đang rất không khỏe!

Lúc nãy, khi giúp Hoàng Tịnh Nhàn hóa giải luồng âm sát khí kia, Dương Tử Mi cũng bị âm sát khí nhập thể. Hiện luồng âm sát khí đó đang không ngừng tấn công cô như để báo thù vậy.

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Hoàng Tịnh Nhàn ngồi kế bên nghe hai người nói chuyện, hai mắt bà bỗng nhiên sáng lên. Bà quay sang nhìn Dương Tử Mi bằng ánh mắt kỳ vọng.Mẫn Cương lúc này cũng vừa tắm thay đồ xong và đi xuống nhà. Vừa đến cầu thang, nghe được cuộc đối thoại giữa cha anh và Dương Tử Mi, anh bỗng quay sang nhìn cô với ánh mắt đầy vẻ tò mò và chất chứa tình cảm đặc biệt.“Cũng chính vì mẹ mình bị như thế nên trước giờ Mẫn Cương cũng rất tin vào phong thủy và tướng thuật. Anh cũng mong là mẹ mình có thể nhanh chóng hồi phục để bà không còn phải gặp ác mộng lúc nửa đêm nữa. Suốt mười năm nay, mỗi khi thấy mẹ gặp ác mộng không ngủ được, anh đều rất đau lòng.Dương Tử Mi bảo Hoàng Tịnh Nhàn thay một bộ đồ mặc ở nhà để thoải mái hơn. Sau đó hai người lên sân thượng để hóa giải âm sát khí.Sân thượng đầy đủ ánh sáng, có thể giúp cho việc hóa giải âm sát khí được diễn ra nhanh hơn.Đến sân thượng, Dương Tử Mi bảo Hoàng Tịnh Nhàn ngồi xếp bằng và nhắm mắt lại.Vì âm sát khí nhập thể đã quá lâu, nên mặc dù trước đó đã được cao nhân giúp phong ấn nhưng luồng âm sát khi kia vì tích tụ trong một thời gian dài nên rất hung hãn và mạnh mẽ chứ không như luồng âm sát khí trên người đứa bé hôm nọ mà có thể dễ dàng hóa giải. Luồng âm sát khí trong người Hoàng Tịnh Nhàn phải dùng đến huyết chú mới có thể hóa giải được.Huyết chú chính là dùng tinh huyết và nguyên khí của mình để dẫn vào bùa. Chính vì thế mà huyết chú có sức sát thương rất lớn. Đương nhiên, sức mạnh làm tổn hại nguyên khí của nó cũng lớn không kém sức sát thương kia. Nếu như cô dụng pháp không đủ thì rất có thể bản thân cô cũng sẽ bị luồng âm sát khí đó tấn công và nhập thể.Mười năm trước, cô đã trải qua nỗi khổ khi bị tổn hại nguyên khí, nên giờ cô vẫn rất sợ lại bị như thế.Đây cũng là lần đầu tiên cô dùng huyết chú, nên cô cũng không dám đảm bảo sẽ thành công một trăm phần trăm.Tuy nhiên, hiện tại, cô đã luyện đạo khí thuật đến tầng quy nguyên. Công lực của cô thậm chí còn cao hơn sư phụ mình, nên cô tin là với những huyết chú thông thường thì nếu như trong quá trình thi pháp không có vấn đề gì xảy ra thì chuyện tổn hại nguyên khí, âm sát khí nhập thể kia chắc chắn sẽ không xảy ra.Vì sợ bị người khác làm phiền nên cô dặn đi dặn lại Mẫn Thanh Hoa rằng ông phải đứng canh ngay cửa sân thượng và tuyệt đối không được để ai đến quấy rầy cô. Có như thế cô mới không bị tẩu hỏa nhập ma dẫn đến sai sót.Dương Tử Mi cắn ngón tay mình. Cô vừa niệm chú vừa dẫn nguyên khí vào bùa. Tay không ngừng vẽ bùa lên không trung.Dù nhắm mắt nhưng Hoàng Tịnh Nhàn vẫn cảm nhận được rất rõ là không gian xung quanh bà dần biến đổi. Cứ như là bà đang chuyển động không ngừng trong một không gian xoáy, trang phục trên người bà phát ra âm thanh loạt xoạt loạt xoạt không dứt.Nếu như lúc này bà mở mắt ra, bà sẽ thấy các luồng sáng xung quanh mình đều đang biến đổi, thậm chí sẽ thấy một luồng huyết sáng thoắt ẩn thoắt hiện.Sau khi vẽ xong bùa, Dương Tử Mi bèn dán bùa lên trán Hoàng Tịnh Nhàn. Tay bắt ấn và tiếp tục niệm chú.Không gian xung quanh cũng trở nên náo loạn hẳn lên. Hoàng Tịnh Nhàn cảm thấy trong đầu mình như có thiên binh vạn mã đang không ngừng xâu xé nhau. Tuy nhiên, vì mười năm nay bà đã phải chịu đựng sự dày vò của âm sát khí nên ý chí của bà cũng vô cùng kiên cường. Nhớ lại những điều Dương Tử Mi căn dặn lúc nãy, dù có xảy ra chuyện gì bà cũng phải cố gắng chịu đựng. Thế nên, dù đầu đau như búa bổ, bà vẫn cắn răng chịu đựng.Một lúc sau, thiên binh vạn mã kia cũng biến mất, đầu bà cũng bớt đau hơn và cuối cùng là bà cảm thấy đầu óc mình tỉnh táo hơn hẳn.- Giờ cô có thể mở mắt ra rồi!Dương Tử Mi mệt mỏi nói.Hoàng Tịnh Nhàn từ từ mở mắt ra. Bà cảm thấy người mình ấm hơn. Dưới ánh nắng mặt trời chang hòa, bà cảm thấy cả người lâng lâng, nhẹ bổng.Đã lâu rồi bà không cảm nhận được cảm giác nhẹ nhàng, thư thái như vậy!Bà thở nhẹ một cái. Vì đầu óc tỉnh táo, thân thể thoải mái nên cảm giác của bà cũng trở nên tươi mới hơn.Bà quay sang nhìn Dương Tử Mi. Chỉ thấy Dương Tử Mi dáng vẻ yếu ớt, mặt trắng bệt, trán lấm tấm mồ hôi đang ngồi bắt ấn, vận khí. Thấy vậy, bà vô cùng lo lắng.Quả thật, Dương Tử Mi đang rất không khỏe!Lúc nãy, khi giúp Hoàng Tịnh Nhàn hóa giải luồng âm sát khí kia, Dương Tử Mi cũng bị âm sát khí nhập thể. Hiện luồng âm sát khí đó đang không ngừng tấn công cô như để báo thù vậy.

Chương 174: Âm Sát Khí Nhập Thể (2)