Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…
Chương 236: Ảnh đế đại nhân là ta (6)
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Phải biết rằng, Vân Y không chỉ làm qua nữ cường nhân, còn từng làm hồ ly tinh đạo hạnh ngàn năm, còn làm qua công chúa kiêu ngạo cao quý, tuy khí thế còn chưa được như của các nguyên chủ nhưng vẫn thừa sức khiến khí thế Lý Tử Lâm lập tức yếu đi."cut!" Đạo diễn kêu dừng, dường như còn chưa đã thèm mà quay ra khen ngợi một tiếng, "Vân Y, cũng không tệ lắm, ta xem trọng cô."Đạo diễn nói một lời này, khiến quần chúng hóng chuyện trong đoàn tầm mắt đều đặt ở trên người Vân Y. Ngay cả là Cố Nam Sanh, cũng đem tầm mắt đặt ở trên người Vân Y, nhướng mày.Lý Tử Lâm rất nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm thái của mình, bởi vì mấy ngày nay tập trung đi trả thù hai cái tra nam tiện nữ, cho nên lỡ xao lãng việc tập diễn. Hiện tại, thấy Vân Y như thế, nàng thanh tỉnh lại mình, có phải hay không có chút lẫn lộn đầu đuôi.Kế tiếp, Vân Y cùng Lý Tử Lâm biểu diễn, cũng không có NG.*NG: no good, cảnh quay hỏng, không tốt."Không tồi không tồi, đều là hạt giống tốt." Vui vẻ nhất là đạo diễn, càng ít NG phí chỉnh sửa phí quay phim càng giảm, chuyện tốt nha.【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 15, ký chủ không tồi, đánh bại nữ chính! 】【 đinh -- độ hảo cảm công lược với nữ chính+5, tổng độ hảo cảm là 0. 】"Hai ngày nữa đoàn sẽ lên núi quay phim một chuyến, mọi người trở về chuẩn bị sẵn sàng đi." Đạo diễn thông báo lịch quay. Cũng không phải quay lâu, chỉ cần bốn năm ngày thôi.Vân Y gật gật đầu, hôm nay, nàng cũng không có quấn lấy Cố Nam Sanh, miễn cho Cố Nam Sanh sinh nghi."Chào anh, Cố ảnh đế, em là fan của Cố ảnh đế từ lâu rồi, có thể cho em xin chữ kí được không?" Ngược lại với Vân Y, Lý Tử Lâm nhiệt tình đến bắt chuyện.Lý Tử Lâm nhất cử động làm Vân Y nhướng mày, nàng cũng không đến gây chuyện mà chỉ an vị ngồi, lẳng lặng nhìn. Dựa theo cốt truyện, Cố Nam Sanh thoạt nhìn có vẻ ôn hòa dễ ở chung, nhưng thực tế là loại người thích tránh xa ngàn dặm với người lạ, không thích tiếp xúc nhiều.Nếu không phải là người hắn yêu thích, rất khó đi vào tâm hắn.Hiện tại, Vân Y cũng chỉ xoát qua chút cảm giác tồn tại, vì Cố Nam Sanh thích diễn xuất, cho nên, nàng mới có thể từ phương diện này xuống tay.Hiện tại......"Đương nhiên là được." Cố Nam Sanh thấy Lý Tử Lâm đem ảnh chụp cùng bút đều đã đưa tới trước mặt hắn, chẳng lẽ, hắn còn có thể cự tuyệt sao?"Cảm ơn." Thấy Cố Nam Sanh ôn nhu cười như thế, Lý Tử Lâm trong lòng hiện lên một tia tính kế.Quả nhiên, không có tăng được độ hảo cảm.Vân Y xoay người liền rời đi, không có hành động khác.
Phải biết rằng, Vân Y không chỉ làm qua nữ cường nhân, còn từng làm hồ ly tinh đạo hạnh ngàn năm, còn làm qua công chúa kiêu ngạo cao quý, tuy khí thế còn chưa được như của các nguyên chủ nhưng vẫn thừa sức khiến khí thế Lý Tử Lâm lập tức yếu đi.
"cut!" Đạo diễn kêu dừng, dường như còn chưa đã thèm mà quay ra khen ngợi một tiếng, "Vân Y, cũng không tệ lắm, ta xem trọng cô."
Đạo diễn nói một lời này, khiến quần chúng hóng chuyện trong đoàn tầm mắt đều đặt ở trên người Vân Y. Ngay cả là Cố Nam Sanh, cũng đem tầm mắt đặt ở trên người Vân Y, nhướng mày.
Lý Tử Lâm rất nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm thái của mình, bởi vì mấy ngày nay tập trung đi trả thù hai cái tra nam tiện nữ, cho nên lỡ xao lãng việc tập diễn. Hiện tại, thấy Vân Y như thế, nàng thanh tỉnh lại mình, có phải hay không có chút lẫn lộn đầu đuôi.
Kế tiếp, Vân Y cùng Lý Tử Lâm biểu diễn, cũng không có NG.
*NG: no good, cảnh quay hỏng, không tốt.
"Không tồi không tồi, đều là hạt giống tốt." Vui vẻ nhất là đạo diễn, càng ít NG phí chỉnh sửa phí quay phim càng giảm, chuyện tốt nha.
【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 15, ký chủ không tồi, đánh bại nữ chính! 】
【 đinh -- độ hảo cảm công lược với nữ chính+5, tổng độ hảo cảm là 0. 】
"Hai ngày nữa đoàn sẽ lên núi quay phim một chuyến, mọi người trở về chuẩn bị sẵn sàng đi." Đạo diễn thông báo lịch quay. Cũng không phải quay lâu, chỉ cần bốn năm ngày thôi.
Vân Y gật gật đầu, hôm nay, nàng cũng không có quấn lấy Cố Nam Sanh, miễn cho Cố Nam Sanh sinh nghi.
"Chào anh, Cố ảnh đế, em là fan của Cố ảnh đế từ lâu rồi, có thể cho em xin chữ kí được không?" Ngược lại với Vân Y, Lý Tử Lâm nhiệt tình đến bắt chuyện.
Lý Tử Lâm nhất cử động làm Vân Y nhướng mày, nàng cũng không đến gây chuyện mà chỉ an vị ngồi, lẳng lặng nhìn. Dựa theo cốt truyện, Cố Nam Sanh thoạt nhìn có vẻ ôn hòa dễ ở chung, nhưng thực tế là loại người thích tránh xa ngàn dặm với người lạ, không thích tiếp xúc nhiều.
Nếu không phải là người hắn yêu thích, rất khó đi vào tâm hắn.
Hiện tại, Vân Y cũng chỉ xoát qua chút cảm giác tồn tại, vì Cố Nam Sanh thích diễn xuất, cho nên, nàng mới có thể từ phương diện này xuống tay.
Hiện tại......
"Đương nhiên là được." Cố Nam Sanh thấy Lý Tử Lâm đem ảnh chụp cùng bút đều đã đưa tới trước mặt hắn, chẳng lẽ, hắn còn có thể cự tuyệt sao?
"Cảm ơn." Thấy Cố Nam Sanh ôn nhu cười như thế, Lý Tử Lâm trong lòng hiện lên một tia tính kế.
Quả nhiên, không có tăng được độ hảo cảm.
Vân Y xoay người liền rời đi, không có hành động khác.
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Phải biết rằng, Vân Y không chỉ làm qua nữ cường nhân, còn từng làm hồ ly tinh đạo hạnh ngàn năm, còn làm qua công chúa kiêu ngạo cao quý, tuy khí thế còn chưa được như của các nguyên chủ nhưng vẫn thừa sức khiến khí thế Lý Tử Lâm lập tức yếu đi."cut!" Đạo diễn kêu dừng, dường như còn chưa đã thèm mà quay ra khen ngợi một tiếng, "Vân Y, cũng không tệ lắm, ta xem trọng cô."Đạo diễn nói một lời này, khiến quần chúng hóng chuyện trong đoàn tầm mắt đều đặt ở trên người Vân Y. Ngay cả là Cố Nam Sanh, cũng đem tầm mắt đặt ở trên người Vân Y, nhướng mày.Lý Tử Lâm rất nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm thái của mình, bởi vì mấy ngày nay tập trung đi trả thù hai cái tra nam tiện nữ, cho nên lỡ xao lãng việc tập diễn. Hiện tại, thấy Vân Y như thế, nàng thanh tỉnh lại mình, có phải hay không có chút lẫn lộn đầu đuôi.Kế tiếp, Vân Y cùng Lý Tử Lâm biểu diễn, cũng không có NG.*NG: no good, cảnh quay hỏng, không tốt."Không tồi không tồi, đều là hạt giống tốt." Vui vẻ nhất là đạo diễn, càng ít NG phí chỉnh sửa phí quay phim càng giảm, chuyện tốt nha.【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 15, ký chủ không tồi, đánh bại nữ chính! 】【 đinh -- độ hảo cảm công lược với nữ chính+5, tổng độ hảo cảm là 0. 】"Hai ngày nữa đoàn sẽ lên núi quay phim một chuyến, mọi người trở về chuẩn bị sẵn sàng đi." Đạo diễn thông báo lịch quay. Cũng không phải quay lâu, chỉ cần bốn năm ngày thôi.Vân Y gật gật đầu, hôm nay, nàng cũng không có quấn lấy Cố Nam Sanh, miễn cho Cố Nam Sanh sinh nghi."Chào anh, Cố ảnh đế, em là fan của Cố ảnh đế từ lâu rồi, có thể cho em xin chữ kí được không?" Ngược lại với Vân Y, Lý Tử Lâm nhiệt tình đến bắt chuyện.Lý Tử Lâm nhất cử động làm Vân Y nhướng mày, nàng cũng không đến gây chuyện mà chỉ an vị ngồi, lẳng lặng nhìn. Dựa theo cốt truyện, Cố Nam Sanh thoạt nhìn có vẻ ôn hòa dễ ở chung, nhưng thực tế là loại người thích tránh xa ngàn dặm với người lạ, không thích tiếp xúc nhiều.Nếu không phải là người hắn yêu thích, rất khó đi vào tâm hắn.Hiện tại, Vân Y cũng chỉ xoát qua chút cảm giác tồn tại, vì Cố Nam Sanh thích diễn xuất, cho nên, nàng mới có thể từ phương diện này xuống tay.Hiện tại......"Đương nhiên là được." Cố Nam Sanh thấy Lý Tử Lâm đem ảnh chụp cùng bút đều đã đưa tới trước mặt hắn, chẳng lẽ, hắn còn có thể cự tuyệt sao?"Cảm ơn." Thấy Cố Nam Sanh ôn nhu cười như thế, Lý Tử Lâm trong lòng hiện lên một tia tính kế.Quả nhiên, không có tăng được độ hảo cảm.Vân Y xoay người liền rời đi, không có hành động khác.