Tác giả:

- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen…

Chương 397: Truy hồn (1)

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Thuật chiêu hồn là một trong những phép thuật mà một đạo sĩ phải hiểu rõ, phép này không khó, cũng không cần vận dụng nhiều pháp lực.Ngọc Chân Tử lấy ra ba thứ kia, đó chính là một loại vu thuật chiêu hồn thông thường ở nông thôn chúng ta - vấn mễ.Ở rất nhiều nơi của nông thôn, mọi người có thể thấy cảnh bà đồng, thầy cúng sử dụng thuật chiêu hồn này để kêu gọi quỷ hồn lên đối thoại với người thân, mọi người trong dân gian thường gọi đó là “vấn mễ”. Chiêu hồn thuật “vấn mễ” này cũng như tên gọi, người muốn làm phép này phải chuẩn bị tốt phần gạo trắng, hơn nữa hai đầu hạt gạo phải nhọn. Người đạo gia cho rằng gạo là phải trắng, thuộc tính kim, là vật chí dương, có thể dẫn đường cho âm hồn ở âm phủ đi tới dương gian, mặt khác, người “vấn mễ” cần chú ý phải “chụp” tự quyết, thông qua quá trình không ngừng đánh chụp để gõ mở Qủy Môn Quan.Lại nói tiếp, nếu như muốn gõ mở Qủy Môn Quan thì nhất định phải lấy giấy tiền vàng mã để hối lộ cho quỷ sai và đầu trâu mặt ngựa trước, nếu không âm ty sẽ không cho người đó gõ mở Qủy Môn Quan dễ dàng đâu.Nhưng mà, trong văn hóa của thời kỳ cách mạng thì bà đồng, thầy cúng bị cho là phần tử phản cách mạng, bị đấu tố, rồi phải bỏ chạy, cho nên bây giờ ngoại trừ một vài truyền nhân hoặc một vài thôn nhỏ ở vùng núi thì thuật “ vấn mễ” này gần như đã bị thất truyền. Hiện tại, cho dù là trong thôn nhỏ thì cũng không thể có loại vu thuật “vấn mễ” này nữa, bởi vì không có ai muốn tiếp nối hay nguyện ý học mấy thứ thần quái như thế này. Bây giờ nếu bạn mà có gặp mấy bà đồng làm pháp “vấn mễ” này thì nhất định người đó đang lừa gạt tiền.Tất nhiên “vấn mễ” cũng có một số điều cầm kỵ, như là “ ba người không nên hỏi”: một là không hỏi người thân nhất, hai là không hỏi người chết oan, ba là không hỏi người không tên không họ. “Vấn mễ” có nhiều cấm kỵ như vậy là bởi vì họ sợ bị oan hồn bám vào người, không muốn rời khỏi thân thể.- Sư huynh, tiểu sư điệt, hai người đều mệt mỏi rổi, lần chiêu hồn này để Ngọc Chân Tử này làm là được rồi! Ngọc Chân Tử nói với sư huynh mình.Ngọc Thanh gật đầu.Bởi vì pháp sự này không cần quá nhiều kỹ thuật hay linh lực, cho nên dù Ngọc Thanh cho rằng đạo hạnh của Ngọc Chân Tử không cao nhưng với người khác cũng tính là cao rồi. Huống chi loại thuật chiêu hồn “vấn mễ” này cũng đã được Ngọc Chân Tử làm rất nhiều lần rồi.Ngọc Thanh dặn dò Nhạc Thanh đang ở bên cạnh chuẩn bị.Để cứu con trai, Nhạc Thanh tất nhiên sẽ không từ chối, nhanh chóng gật đồng đồng ý. Ngọc Chân Tử lấy pháp mễ dẫn đường, hất chủ yếu ở hướng Đông Bắc, bởi vì Đông Bắc là hướng của Quỷ Môn Quan, mà gạo này có thể dẫn hồn phách Nhạc Thiên Thiên ra.Sau đó, Ngọc Chân Tử cắm hương dẫn hồn, hương dẫn hồn này không phải là hương để cúng bái bình thường, hương này đã được khai quang bằng bí thuật Long Hổ Sơn, còn gọi là pháp hương âm hồn. Ông lấy ra năm cây pháp hương, cắm theo thứ tự rồi quan sát. Nếu như khói chìm xuống thì có nghĩa là đã chiêu gọi được quỷ hồn, vì có thêm sức nặng của quỷ hồn nên khói hương mới chìm xuống.Hai tay Ngọc Chân Tử cầm Linh Bảo Chí Tôn quyết, trong miệng ông ấy niệm: - Thiên linh linh! Địa linh linh! Âm dương hai chốn thấy quỷ linh! Nơi này không phải nhà! Suối vàng phía trước còn nuối tiếc chi mờ mịt nẻo về! Âm binh pháp mễ mở đường! Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh!Sau khi thi chú, thời gian chậm chạp trôi qua từng chút.

Thuật chiêu hồn là một trong những phép thuật mà một đạo sĩ phải hiểu rõ, phép này không khó, cũng không cần vận dụng nhiều pháp lực.

Ngọc Chân Tử lấy ra ba thứ kia, đó chính là một loại vu thuật chiêu hồn thông thường ở nông thôn chúng ta - vấn mễ.

Ở rất nhiều nơi của nông thôn, mọi người có thể thấy cảnh bà đồng, thầy cúng sử dụng thuật chiêu hồn này để kêu gọi quỷ hồn lên đối thoại với người thân, mọi người trong dân gian thường gọi đó là “vấn mễ”. 

Chiêu hồn thuật “vấn mễ” này cũng như tên gọi, người muốn làm phép này phải chuẩn bị tốt phần gạo trắng, hơn nữa hai đầu hạt gạo phải nhọn. Người đạo gia cho rằng gạo là phải trắng, thuộc tính kim, là vật chí dương, có thể dẫn đường cho âm hồn ở âm phủ đi tới dương gian, mặt khác, người “vấn mễ” cần chú ý phải “chụp” tự quyết, thông qua quá trình không ngừng đánh chụp để gõ mở Qủy Môn Quan.

Lại nói tiếp, nếu như muốn gõ mở Qủy Môn Quan thì nhất định phải lấy giấy tiền vàng mã để hối lộ cho quỷ sai và đầu trâu mặt ngựa trước, nếu không âm ty sẽ không cho người đó gõ mở Qủy Môn Quan dễ dàng đâu.

Nhưng mà, trong văn hóa của thời kỳ cách mạng thì bà đồng, thầy cúng bị cho là phần tử phản cách mạng, bị đấu tố, rồi phải bỏ chạy, cho nên bây giờ ngoại trừ một vài truyền nhân hoặc một vài thôn nhỏ ở vùng núi thì thuật “ vấn mễ” này gần như đã bị thất truyền. 

Hiện tại, cho dù là trong thôn nhỏ thì cũng không thể có loại vu thuật “vấn mễ” này nữa, bởi vì không có ai muốn tiếp nối hay nguyện ý học mấy thứ thần quái như thế này. Bây giờ nếu bạn mà có gặp mấy bà đồng làm pháp “vấn mễ” này thì nhất định người đó đang lừa gạt tiền.

Tất nhiên “vấn mễ” cũng có một số điều cầm kỵ, như là “ ba người không nên hỏi”: một là không hỏi người thân nhất, hai là không hỏi người chết oan, ba là không hỏi người không tên không họ. “Vấn mễ” có nhiều cấm kỵ như vậy là bởi vì họ sợ bị oan hồn bám vào người, không muốn rời khỏi thân thể.

- Sư huynh, tiểu sư điệt, hai người đều mệt mỏi rổi, lần chiêu hồn này để Ngọc Chân Tử này làm là được rồi! 

Ngọc Chân Tử nói với sư huynh mình.

Ngọc Thanh gật đầu.

Bởi vì pháp sự này không cần quá nhiều kỹ thuật hay linh lực, cho nên dù Ngọc Thanh cho rằng đạo hạnh của Ngọc Chân Tử không cao nhưng với người khác cũng tính là cao rồi. 

Huống chi loại thuật chiêu hồn “vấn mễ” này cũng đã được Ngọc Chân Tử làm rất nhiều lần rồi.

Ngọc Thanh dặn dò Nhạc Thanh đang ở bên cạnh chuẩn bị.

Để cứu con trai, Nhạc Thanh tất nhiên sẽ không từ chối, nhanh chóng gật đồng đồng ý. 

Ngọc Chân Tử lấy pháp mễ dẫn đường, hất chủ yếu ở hướng Đông Bắc, bởi vì Đông Bắc là hướng của Quỷ Môn Quan, mà gạo này có thể dẫn hồn phách Nhạc Thiên Thiên ra.

Sau đó, Ngọc Chân Tử cắm hương dẫn hồn, hương dẫn hồn này không phải là hương để cúng bái bình thường, hương này đã được khai quang bằng bí thuật Long Hổ Sơn, còn gọi là pháp hương âm hồn. Ông lấy ra năm cây pháp hương, cắm theo thứ tự rồi quan sát. Nếu như khói chìm xuống thì có nghĩa là đã chiêu gọi được quỷ hồn, vì có thêm sức nặng của quỷ hồn nên khói hương mới chìm xuống.

Hai tay Ngọc Chân Tử cầm Linh Bảo Chí Tôn quyết, trong miệng ông ấy niệm: 

- Thiên linh linh! Địa linh linh! Âm dương hai chốn thấy quỷ linh! Nơi này không phải nhà! Suối vàng phía trước còn nuối tiếc chi mờ mịt nẻo về! Âm binh pháp mễ mở đường! Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh!

Sau khi thi chú, thời gian chậm chạp trôi qua từng chút.

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Thuật chiêu hồn là một trong những phép thuật mà một đạo sĩ phải hiểu rõ, phép này không khó, cũng không cần vận dụng nhiều pháp lực.Ngọc Chân Tử lấy ra ba thứ kia, đó chính là một loại vu thuật chiêu hồn thông thường ở nông thôn chúng ta - vấn mễ.Ở rất nhiều nơi của nông thôn, mọi người có thể thấy cảnh bà đồng, thầy cúng sử dụng thuật chiêu hồn này để kêu gọi quỷ hồn lên đối thoại với người thân, mọi người trong dân gian thường gọi đó là “vấn mễ”. Chiêu hồn thuật “vấn mễ” này cũng như tên gọi, người muốn làm phép này phải chuẩn bị tốt phần gạo trắng, hơn nữa hai đầu hạt gạo phải nhọn. Người đạo gia cho rằng gạo là phải trắng, thuộc tính kim, là vật chí dương, có thể dẫn đường cho âm hồn ở âm phủ đi tới dương gian, mặt khác, người “vấn mễ” cần chú ý phải “chụp” tự quyết, thông qua quá trình không ngừng đánh chụp để gõ mở Qủy Môn Quan.Lại nói tiếp, nếu như muốn gõ mở Qủy Môn Quan thì nhất định phải lấy giấy tiền vàng mã để hối lộ cho quỷ sai và đầu trâu mặt ngựa trước, nếu không âm ty sẽ không cho người đó gõ mở Qủy Môn Quan dễ dàng đâu.Nhưng mà, trong văn hóa của thời kỳ cách mạng thì bà đồng, thầy cúng bị cho là phần tử phản cách mạng, bị đấu tố, rồi phải bỏ chạy, cho nên bây giờ ngoại trừ một vài truyền nhân hoặc một vài thôn nhỏ ở vùng núi thì thuật “ vấn mễ” này gần như đã bị thất truyền. Hiện tại, cho dù là trong thôn nhỏ thì cũng không thể có loại vu thuật “vấn mễ” này nữa, bởi vì không có ai muốn tiếp nối hay nguyện ý học mấy thứ thần quái như thế này. Bây giờ nếu bạn mà có gặp mấy bà đồng làm pháp “vấn mễ” này thì nhất định người đó đang lừa gạt tiền.Tất nhiên “vấn mễ” cũng có một số điều cầm kỵ, như là “ ba người không nên hỏi”: một là không hỏi người thân nhất, hai là không hỏi người chết oan, ba là không hỏi người không tên không họ. “Vấn mễ” có nhiều cấm kỵ như vậy là bởi vì họ sợ bị oan hồn bám vào người, không muốn rời khỏi thân thể.- Sư huynh, tiểu sư điệt, hai người đều mệt mỏi rổi, lần chiêu hồn này để Ngọc Chân Tử này làm là được rồi! Ngọc Chân Tử nói với sư huynh mình.Ngọc Thanh gật đầu.Bởi vì pháp sự này không cần quá nhiều kỹ thuật hay linh lực, cho nên dù Ngọc Thanh cho rằng đạo hạnh của Ngọc Chân Tử không cao nhưng với người khác cũng tính là cao rồi. Huống chi loại thuật chiêu hồn “vấn mễ” này cũng đã được Ngọc Chân Tử làm rất nhiều lần rồi.Ngọc Thanh dặn dò Nhạc Thanh đang ở bên cạnh chuẩn bị.Để cứu con trai, Nhạc Thanh tất nhiên sẽ không từ chối, nhanh chóng gật đồng đồng ý. Ngọc Chân Tử lấy pháp mễ dẫn đường, hất chủ yếu ở hướng Đông Bắc, bởi vì Đông Bắc là hướng của Quỷ Môn Quan, mà gạo này có thể dẫn hồn phách Nhạc Thiên Thiên ra.Sau đó, Ngọc Chân Tử cắm hương dẫn hồn, hương dẫn hồn này không phải là hương để cúng bái bình thường, hương này đã được khai quang bằng bí thuật Long Hổ Sơn, còn gọi là pháp hương âm hồn. Ông lấy ra năm cây pháp hương, cắm theo thứ tự rồi quan sát. Nếu như khói chìm xuống thì có nghĩa là đã chiêu gọi được quỷ hồn, vì có thêm sức nặng của quỷ hồn nên khói hương mới chìm xuống.Hai tay Ngọc Chân Tử cầm Linh Bảo Chí Tôn quyết, trong miệng ông ấy niệm: - Thiên linh linh! Địa linh linh! Âm dương hai chốn thấy quỷ linh! Nơi này không phải nhà! Suối vàng phía trước còn nuối tiếc chi mờ mịt nẻo về! Âm binh pháp mễ mở đường! Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh!Sau khi thi chú, thời gian chậm chạp trôi qua từng chút.

Chương 397: Truy hồn (1)