Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 365: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (17)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Không có cảnh sắc trời trong nắng ấm, chỉ là một mảnh hắc ám trống không, bốn phía đều có chút âm u.Nhìn thấy tình huống này, Vân Y không khỏi nhướng mày, cái này...... Chính là Ma giới?Thoạt nhìn, Ma giới thật đúng là có chút khiến người khác thất vọng.Khó trách vừa rồi, Khuynh Nhan nhìn thấy ánh mặt trời tươi đẹp, vẻ mặt hắn lại hưởng thụ như vậy.Vân Y mắt nhìn thoáng qua Khuynh Nhan đứng ở bên cạnh mình, chỉ thấy sắc mặt Khuynh Nhan lúc này không có cái gì là không ổn.Nhướng mày.Được rồi.Nàng vẫn luôn cho rằng, Khuynh Nhan là kiểu người chịu không nổi đả kích đâu.【 làm ơn, người ta chính là Ma Tôn, ngẫu nhiên yếu ớt, chỉ là vì về sau càng thêm kiên cường! 】"Khuynh Nhan, vậy ngươi hiện tại tính làm gì? Trực tiếp lấy lại ma cung?" Vân Y hỏi một tiếng."Không, xem xét xung quanh đã." Khuynh Nhan lắc đầu, đối với kiến nghị của Vân Y tỏ vẻ không thể tiếp thu."Được rồi." Nhìn cảnh tượng nơi này, Vân Y một chút cũng không muốn ở chỗ này đợi ý tưởng.Bối cảnh âm u đen tối đến mức này...Không phải nói...... Ma giới cùng Tiên giới đều là không sai biệt lắm sao?Không phải chỉ có phương pháp tu luyện bất đồng sao?Tác giả lại xây dựng bối cảnh đến mức này.Vân Yi theo này Khuynh Nhan vào trong thành...... Cũng chính là đi qua một loạt những cái địa phương, âm u xám xịt, căn bản là không thấy rõ bốn phía.Chẳng qua, Khuynh Nhan nhìn nhiều thành quen, cho nên rất bình tĩnh mà đi.Cho dù Vân Y trong lòng có chút không thể tiếp thu, nhưng ở trên mặt, vẫn là một bộ biểu tình ta là thần ta không sợ.Khiến Khuynh Nhan lau mắt mà nhìn.Hắn vẫn luôn cho rằng, thần tiên trên Tiên cung gì đó, đều là kiểu người tự cho là đúng cao cao tại thượng.Hiện tại trải qua mấy ngày này ở chung, tuy rằng ngẫu nhiên Vân Y thoạt nhìn có chút dở hơi....... tính cách lại rất bình dị, không có kỳ thị với người trong Ma giới.Nếu Vân Y biết Khuynh Nhan nghĩ về cô như thế, khẳng định là một tay đập thẳng vào đầu Khuynh Nhan.Nói bậy, bảo ai dở hơi? Ta chính là thần tộc huyết mạch thượng cổ lưu lại......Được rồi, thực ra cô cũng chỉ là một nhiệm vụ giả, ký chủ mới là thần......"Ngươi không cảm thấy nơi nầy rất âm u, khiến người không thoải mái sao?" Khuynh Nhan nhìn Vân Y, trong mắt có chút lập loè hỏi.Vân Y có chút kinh ngạc nhìn về phía hắn, rồi mới lắc lắc đầu, "Không, vì sao chứ?"Vân Y trong lúc nói lời này cũng nhớ rằng Khuynh Nhan sinh ra, đã là người kế vị vị trí Ma Tôn, cả đời bị sống trong môi trường đen tối, phòng bị người khác tính kế mình.Cho nên với nữ chính thiên chân vô tà, tự nhiên là bị hấp dẫn, cơ hồ muốn một phần ánh sáng hồn nhiên dương quang len vào tâm hồn đã sớm đen tối mục tửa của mình."Chỉ cần nhân tâm bất biến, mặc kệ hoàn cảnh là như thế nào, cũng có thể sống tốt." Vân Y khẳng định, gật gật đầu.Ở Vân Y nói xong lời này thời điểm, nghe được hệ thống nhắc nhở.【 đinh -- độ hảo cảm công lược+5, tổng độ hảo cảm50, ký chủ cố lên, bổng bổng đát. 】

Không có cảnh sắc trời trong nắng ấm, chỉ là một mảnh hắc ám trống không, bốn phía đều có chút âm u.

Nhìn thấy tình huống này, Vân Y không khỏi nhướng mày, cái này...... Chính là Ma giới?

Thoạt nhìn, Ma giới thật đúng là có chút khiến người khác thất vọng.

Khó trách vừa rồi, Khuynh Nhan nhìn thấy ánh mặt trời tươi đẹp, vẻ mặt hắn lại hưởng thụ như vậy.

Vân Y mắt nhìn thoáng qua Khuynh Nhan đứng ở bên cạnh mình, chỉ thấy sắc mặt Khuynh Nhan lúc này không có cái gì là không ổn.

Nhướng mày.

Được rồi.

Nàng vẫn luôn cho rằng, Khuynh Nhan là kiểu người chịu không nổi đả kích đâu.

【 làm ơn, người ta chính là Ma Tôn, ngẫu nhiên yếu ớt, chỉ là vì về sau càng thêm kiên cường! 】

"Khuynh Nhan, vậy ngươi hiện tại tính làm gì? Trực tiếp lấy lại ma cung?" Vân Y hỏi một tiếng.

"Không, xem xét xung quanh đã." Khuynh Nhan lắc đầu, đối với kiến nghị của Vân Y tỏ vẻ không thể tiếp thu.

"Được rồi." Nhìn cảnh tượng nơi này, Vân Y một chút cũng không muốn ở chỗ này đợi ý tưởng.

Bối cảnh âm u đen tối đến mức này...

Không phải nói...... Ma giới cùng Tiên giới đều là không sai biệt lắm sao?

Không phải chỉ có phương pháp tu luyện bất đồng sao?

Tác giả lại xây dựng bối cảnh đến mức này.

Vân Yi theo này Khuynh Nhan vào trong thành...... Cũng chính là đi qua một loạt những cái địa phương, âm u xám xịt, căn bản là không thấy rõ bốn phía.

Chẳng qua, Khuynh Nhan nhìn nhiều thành quen, cho nên rất bình tĩnh mà đi.

Cho dù Vân Y trong lòng có chút không thể tiếp thu, nhưng ở trên mặt, vẫn là một bộ biểu tình ta là thần ta không sợ.

Khiến Khuynh Nhan lau mắt mà nhìn.

Hắn vẫn luôn cho rằng, thần tiên trên Tiên cung gì đó, đều là kiểu người tự cho là đúng cao cao tại thượng.

Hiện tại trải qua mấy ngày này ở chung, tuy rằng ngẫu nhiên Vân Y thoạt nhìn có chút dở hơi.

...... tính cách lại rất bình dị, không có kỳ thị với người trong Ma giới.

Nếu Vân Y biết Khuynh Nhan nghĩ về cô như thế, khẳng định là một tay đập thẳng vào đầu Khuynh Nhan.

Nói bậy, bảo ai dở hơi? Ta chính là thần tộc huyết mạch thượng cổ lưu lại......

Được rồi, thực ra cô cũng chỉ là một nhiệm vụ giả, ký chủ mới là thần......

"Ngươi không cảm thấy nơi nầy rất âm u, khiến người không thoải mái sao?" Khuynh Nhan nhìn Vân Y, trong mắt có chút lập loè hỏi.

Vân Y có chút kinh ngạc nhìn về phía hắn, rồi mới lắc lắc đầu, "Không, vì sao chứ?"

Vân Y trong lúc nói lời này cũng nhớ rằng Khuynh Nhan sinh ra, đã là người kế vị vị trí Ma Tôn, cả đời bị sống trong môi trường đen tối, phòng bị người khác tính kế mình.

Cho nên với nữ chính thiên chân vô tà, tự nhiên là bị hấp dẫn, cơ hồ muốn một phần ánh sáng hồn nhiên dương quang len vào tâm hồn đã sớm đen tối mục tửa của mình.

"Chỉ cần nhân tâm bất biến, mặc kệ hoàn cảnh là như thế nào, cũng có thể sống tốt." Vân Y khẳng định, gật gật đầu.

Ở Vân Y nói xong lời này thời điểm, nghe được hệ thống nhắc nhở.

【 đinh -- độ hảo cảm công lược+5, tổng độ hảo cảm50, ký chủ cố lên, bổng bổng đát. 】

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Không có cảnh sắc trời trong nắng ấm, chỉ là một mảnh hắc ám trống không, bốn phía đều có chút âm u.Nhìn thấy tình huống này, Vân Y không khỏi nhướng mày, cái này...... Chính là Ma giới?Thoạt nhìn, Ma giới thật đúng là có chút khiến người khác thất vọng.Khó trách vừa rồi, Khuynh Nhan nhìn thấy ánh mặt trời tươi đẹp, vẻ mặt hắn lại hưởng thụ như vậy.Vân Y mắt nhìn thoáng qua Khuynh Nhan đứng ở bên cạnh mình, chỉ thấy sắc mặt Khuynh Nhan lúc này không có cái gì là không ổn.Nhướng mày.Được rồi.Nàng vẫn luôn cho rằng, Khuynh Nhan là kiểu người chịu không nổi đả kích đâu.【 làm ơn, người ta chính là Ma Tôn, ngẫu nhiên yếu ớt, chỉ là vì về sau càng thêm kiên cường! 】"Khuynh Nhan, vậy ngươi hiện tại tính làm gì? Trực tiếp lấy lại ma cung?" Vân Y hỏi một tiếng."Không, xem xét xung quanh đã." Khuynh Nhan lắc đầu, đối với kiến nghị của Vân Y tỏ vẻ không thể tiếp thu."Được rồi." Nhìn cảnh tượng nơi này, Vân Y một chút cũng không muốn ở chỗ này đợi ý tưởng.Bối cảnh âm u đen tối đến mức này...Không phải nói...... Ma giới cùng Tiên giới đều là không sai biệt lắm sao?Không phải chỉ có phương pháp tu luyện bất đồng sao?Tác giả lại xây dựng bối cảnh đến mức này.Vân Yi theo này Khuynh Nhan vào trong thành...... Cũng chính là đi qua một loạt những cái địa phương, âm u xám xịt, căn bản là không thấy rõ bốn phía.Chẳng qua, Khuynh Nhan nhìn nhiều thành quen, cho nên rất bình tĩnh mà đi.Cho dù Vân Y trong lòng có chút không thể tiếp thu, nhưng ở trên mặt, vẫn là một bộ biểu tình ta là thần ta không sợ.Khiến Khuynh Nhan lau mắt mà nhìn.Hắn vẫn luôn cho rằng, thần tiên trên Tiên cung gì đó, đều là kiểu người tự cho là đúng cao cao tại thượng.Hiện tại trải qua mấy ngày này ở chung, tuy rằng ngẫu nhiên Vân Y thoạt nhìn có chút dở hơi....... tính cách lại rất bình dị, không có kỳ thị với người trong Ma giới.Nếu Vân Y biết Khuynh Nhan nghĩ về cô như thế, khẳng định là một tay đập thẳng vào đầu Khuynh Nhan.Nói bậy, bảo ai dở hơi? Ta chính là thần tộc huyết mạch thượng cổ lưu lại......Được rồi, thực ra cô cũng chỉ là một nhiệm vụ giả, ký chủ mới là thần......"Ngươi không cảm thấy nơi nầy rất âm u, khiến người không thoải mái sao?" Khuynh Nhan nhìn Vân Y, trong mắt có chút lập loè hỏi.Vân Y có chút kinh ngạc nhìn về phía hắn, rồi mới lắc lắc đầu, "Không, vì sao chứ?"Vân Y trong lúc nói lời này cũng nhớ rằng Khuynh Nhan sinh ra, đã là người kế vị vị trí Ma Tôn, cả đời bị sống trong môi trường đen tối, phòng bị người khác tính kế mình.Cho nên với nữ chính thiên chân vô tà, tự nhiên là bị hấp dẫn, cơ hồ muốn một phần ánh sáng hồn nhiên dương quang len vào tâm hồn đã sớm đen tối mục tửa của mình."Chỉ cần nhân tâm bất biến, mặc kệ hoàn cảnh là như thế nào, cũng có thể sống tốt." Vân Y khẳng định, gật gật đầu.Ở Vân Y nói xong lời này thời điểm, nghe được hệ thống nhắc nhở.【 đinh -- độ hảo cảm công lược+5, tổng độ hảo cảm50, ký chủ cố lên, bổng bổng đát. 】

Chương 365: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (17)