Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 366: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (18)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… "Nếu là Thiên cung thần tiên nào cũng giống ngươi như thế thì, mỗi trăm năm liền sẽ không có Tiên Ma đại chiến rồi."Khuynh Nhan có chút trào phúng mà cười cười, cũng không biết trong ý cười trào phúng của hắn, là đối thần tiên chốn Thiên giới? Hay là đối với ý nghĩ chính mình cười nhạo?"Tiên Ma đại chiến thực ra cũng không phải là chuyện xấu, chỉ là một trận đánh cho bọn họ rèn luyện thủ đoạn, nếu không có cái gì cho người trẻ chơi đùa, làm sao có thể đốc thúc bọn họ tu luyện, làm Thiên giới với Ma giới tiến bộ lên?"Vân Y nói vậy khiến Khuynh Nhan nhíu mày nhìn nàng...... Hắn trước nay, đều không có đem chuyện suy nghĩ theo phương hướng như vậy.Vân Y kỳ thật có thể suy nghĩ thông thấu, đây đều là công lao nguyên chủ.Là huyết mạch thượng cổ lưu lại, nguyên chủ được kế thừa rất nhiều ký ức thời ký thượng cổ rất nhiều người khác không biết.Nhưng mà cử xử với tìm tòi thì chả chịu học, đến đường đi tới Ma giới cũng không biết.Thời kỳ thượng cổ, Thiên giới Thiên đế cùng kia Ma giới Ma Tôn là một đôi bạn tốt.Nhưng hai người này đối với Thiên giới ( Ma giới) đều không vừa lòng, thế là liền làm ra như vậy một cái ước định.Ước định về Thần Ma luận bàn đại hội.Nhưng mà sau khi nhóm thần tiên thượng cổ đại năng biến mất, truyền thống này thì lại không, nhưng mà tính chất cuộc chiến lại là đã xảy ra biến hóa.Không còn đơn giản là luận bàn, mà là hai giới đối địch oán giận hành hạ nhau đến chết.Khuynh Nhan kinh ngạc nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp hơi mở lớn.Hắn chưa từng nghĩ tới cuộc chiến trăm năm theo phương hướng này.Ở trong mắt Vân Y, thì lại là cảnh một mỹ thiếu niên xinh đẹp đang dùng loại ánh mắt long lanh ngập nước nhìn mình...A... Là người bình thường, gặp phải cảnh này đều sẽ sinh ra một loại cảm xúc rất phổ biến...Sờ đầu!Không sai.Biểu tình ngốc manh đáng yêu này thật là trêu chọc người.Cho nên Vân Y vươn bàn tay, vỗ vỗ đầu hắn, tỏ vẻ trấn an.Nhưng mà Khuynh Nhan không ủng hộ hành động của Vân Y chút nào, nhíu mày nhìn nàng, duỗi tay vỗ rớt bàn tay Vân Y."Cô làm cái gì vậy?" Với Khuynh Nhan thì cái động tác này, không có ý gì khác ngoài chính là muốn nhục nhã hắn, ý muốn xem hắn như một tân nhóc đây mà."Ngươi không cảm thấy, động tác như vậy rất có tình cảm sao?" Vân Y vô tội mà nhìn Khuynh Nhan vẫn đang tức giận, bẹp bẹp miệng."Không." Khuynh Nhan lắc đầu, hắn chưa bao giờ cần động tác tình cảm ấu trĩ tới an ủi."Khuynh Nhan, ngươi không phải nói muốn mang ta hảo hảo đi dạo Ma giới một chút sao?." Vân Y ngọt ngào cười, giống như không biết Khuynh Nhan lúc này đang phẫn nộ.Mà Khuynh Nhan thấy Vân Y căn bản là không có phát hiện hắn tức giận, thật giống như nắm tay đánh vào bông ấy.Khiến Khuynh Nhan có chút không bất đắc dĩ, được rồi, nộ khí đều bị bẹp.Mang theo nàng vào thành, đương nhiên là Khuynh Nhan phải biến ảo ngoại hình một chút, bằng không, sẽ bị phát hiện.Ngược lại Vân Y rất nghênh ngang tùy tiện thu liễm hơi thở trên người khiến người khác không quan sát ra điều gì kì lạ trên người cô.Ở trong mắt người khác, cô chỉ là một cái tiểu ma tộc vô hại thôi."Chà, Khuynh Nhan, nơi này của các ngươi so sánh với Thiên giới thật đúng là không giống nhau." Vân Y trong mắt một mảnh tò mò, cái này, chính là Ma giới?Tại sao? bởi vì...... Thiên giới trước nay đều sẽ không có người ra đường bày bán đồ vật.Nhưng mà ở Ma giới, rất nhiều người không có ma khí, cũng chính là một con ma bình thường, hoàn toàn không thể tu luyện......Cho nên có cầu thì ắt có cung.

"Nếu là Thiên cung thần tiên nào cũng giống ngươi như thế thì, mỗi trăm năm liền sẽ không có Tiên Ma đại chiến rồi."

Khuynh Nhan có chút trào phúng mà cười cười, cũng không biết trong ý cười trào phúng của hắn, là đối thần tiên chốn Thiên giới? Hay là đối với ý nghĩ chính mình cười nhạo?

"Tiên Ma đại chiến thực ra cũng không phải là chuyện xấu, chỉ là một trận đánh cho bọn họ rèn luyện thủ đoạn, nếu không có cái gì cho người trẻ chơi đùa, làm sao có thể đốc thúc bọn họ tu luyện, làm Thiên giới với Ma giới tiến bộ lên?"

Vân Y nói vậy khiến Khuynh Nhan nhíu mày nhìn nàng...... Hắn trước nay, đều không có đem chuyện suy nghĩ theo phương hướng như vậy.

Vân Y kỳ thật có thể suy nghĩ thông thấu, đây đều là công lao nguyên chủ.

Là huyết mạch thượng cổ lưu lại, nguyên chủ được kế thừa rất nhiều ký ức thời ký thượng cổ rất nhiều người khác không biết.

Nhưng mà cử xử với tìm tòi thì chả chịu học, đến đường đi tới Ma giới cũng không biết.

Thời kỳ thượng cổ, Thiên giới Thiên đế cùng kia Ma giới Ma Tôn là một đôi bạn tốt.

Nhưng hai người này đối với Thiên giới ( Ma giới) đều không vừa lòng, thế là liền làm ra như vậy một cái ước định.

Ước định về Thần Ma luận bàn đại hội.

Nhưng mà sau khi nhóm thần tiên thượng cổ đại năng biến mất, truyền thống này thì lại không, nhưng mà tính chất cuộc chiến lại là đã xảy ra biến hóa.

Không còn đơn giản là luận bàn, mà là hai giới đối địch oán giận hành hạ nhau đến chết.

Khuynh Nhan kinh ngạc nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp hơi mở lớn.

Hắn chưa từng nghĩ tới cuộc chiến trăm năm theo phương hướng này.

Ở trong mắt Vân Y, thì lại là cảnh một mỹ thiếu niên xinh đẹp đang dùng loại ánh mắt long lanh ngập nước nhìn mình...

A... Là người bình thường, gặp phải cảnh này đều sẽ sinh ra một loại cảm xúc rất phổ biến...

Sờ đầu!

Không sai.

Biểu tình ngốc manh đáng yêu này thật là trêu chọc người.

Cho nên Vân Y vươn bàn tay, vỗ vỗ đầu hắn, tỏ vẻ trấn an.

Nhưng mà Khuynh Nhan không ủng hộ hành động của Vân Y chút nào, nhíu mày nhìn nàng, duỗi tay vỗ rớt bàn tay Vân Y.

"Cô làm cái gì vậy?" Với Khuynh Nhan thì cái động tác này, không có ý gì khác ngoài chính là muốn nhục nhã hắn, ý muốn xem hắn như một tân nhóc đây mà.

"Ngươi không cảm thấy, động tác như vậy rất có tình cảm sao?" Vân Y vô tội mà nhìn Khuynh Nhan vẫn đang tức giận, bẹp bẹp miệng.

"Không." Khuynh Nhan lắc đầu, hắn chưa bao giờ cần động tác tình cảm ấu trĩ tới an ủi.

"Khuynh Nhan, ngươi không phải nói muốn mang ta hảo hảo đi dạo Ma giới một chút sao?." Vân Y ngọt ngào cười, giống như không biết Khuynh Nhan lúc này đang phẫn nộ.

Mà Khuynh Nhan thấy Vân Y căn bản là không có phát hiện hắn tức giận, thật giống như nắm tay đánh vào bông ấy.

Khiến Khuynh Nhan có chút không bất đắc dĩ, được rồi, nộ khí đều bị bẹp.

Mang theo nàng vào thành, đương nhiên là Khuynh Nhan phải biến ảo ngoại hình một chút, bằng không, sẽ bị phát hiện.

Ngược lại Vân Y rất nghênh ngang tùy tiện thu liễm hơi thở trên người khiến người khác không quan sát ra điều gì kì lạ trên người cô.

Ở trong mắt người khác, cô chỉ là một cái tiểu ma tộc vô hại thôi.

"Chà, Khuynh Nhan, nơi này của các ngươi so sánh với Thiên giới thật đúng là không giống nhau." Vân Y trong mắt một mảnh tò mò, cái này, chính là Ma giới?

Tại sao? bởi vì...... Thiên giới trước nay đều sẽ không có người ra đường bày bán đồ vật.

Nhưng mà ở Ma giới, rất nhiều người không có ma khí, cũng chính là một con ma bình thường, hoàn toàn không thể tu luyện......

Cho nên có cầu thì ắt có cung.

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… "Nếu là Thiên cung thần tiên nào cũng giống ngươi như thế thì, mỗi trăm năm liền sẽ không có Tiên Ma đại chiến rồi."Khuynh Nhan có chút trào phúng mà cười cười, cũng không biết trong ý cười trào phúng của hắn, là đối thần tiên chốn Thiên giới? Hay là đối với ý nghĩ chính mình cười nhạo?"Tiên Ma đại chiến thực ra cũng không phải là chuyện xấu, chỉ là một trận đánh cho bọn họ rèn luyện thủ đoạn, nếu không có cái gì cho người trẻ chơi đùa, làm sao có thể đốc thúc bọn họ tu luyện, làm Thiên giới với Ma giới tiến bộ lên?"Vân Y nói vậy khiến Khuynh Nhan nhíu mày nhìn nàng...... Hắn trước nay, đều không có đem chuyện suy nghĩ theo phương hướng như vậy.Vân Y kỳ thật có thể suy nghĩ thông thấu, đây đều là công lao nguyên chủ.Là huyết mạch thượng cổ lưu lại, nguyên chủ được kế thừa rất nhiều ký ức thời ký thượng cổ rất nhiều người khác không biết.Nhưng mà cử xử với tìm tòi thì chả chịu học, đến đường đi tới Ma giới cũng không biết.Thời kỳ thượng cổ, Thiên giới Thiên đế cùng kia Ma giới Ma Tôn là một đôi bạn tốt.Nhưng hai người này đối với Thiên giới ( Ma giới) đều không vừa lòng, thế là liền làm ra như vậy một cái ước định.Ước định về Thần Ma luận bàn đại hội.Nhưng mà sau khi nhóm thần tiên thượng cổ đại năng biến mất, truyền thống này thì lại không, nhưng mà tính chất cuộc chiến lại là đã xảy ra biến hóa.Không còn đơn giản là luận bàn, mà là hai giới đối địch oán giận hành hạ nhau đến chết.Khuynh Nhan kinh ngạc nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp hơi mở lớn.Hắn chưa từng nghĩ tới cuộc chiến trăm năm theo phương hướng này.Ở trong mắt Vân Y, thì lại là cảnh một mỹ thiếu niên xinh đẹp đang dùng loại ánh mắt long lanh ngập nước nhìn mình...A... Là người bình thường, gặp phải cảnh này đều sẽ sinh ra một loại cảm xúc rất phổ biến...Sờ đầu!Không sai.Biểu tình ngốc manh đáng yêu này thật là trêu chọc người.Cho nên Vân Y vươn bàn tay, vỗ vỗ đầu hắn, tỏ vẻ trấn an.Nhưng mà Khuynh Nhan không ủng hộ hành động của Vân Y chút nào, nhíu mày nhìn nàng, duỗi tay vỗ rớt bàn tay Vân Y."Cô làm cái gì vậy?" Với Khuynh Nhan thì cái động tác này, không có ý gì khác ngoài chính là muốn nhục nhã hắn, ý muốn xem hắn như một tân nhóc đây mà."Ngươi không cảm thấy, động tác như vậy rất có tình cảm sao?" Vân Y vô tội mà nhìn Khuynh Nhan vẫn đang tức giận, bẹp bẹp miệng."Không." Khuynh Nhan lắc đầu, hắn chưa bao giờ cần động tác tình cảm ấu trĩ tới an ủi."Khuynh Nhan, ngươi không phải nói muốn mang ta hảo hảo đi dạo Ma giới một chút sao?." Vân Y ngọt ngào cười, giống như không biết Khuynh Nhan lúc này đang phẫn nộ.Mà Khuynh Nhan thấy Vân Y căn bản là không có phát hiện hắn tức giận, thật giống như nắm tay đánh vào bông ấy.Khiến Khuynh Nhan có chút không bất đắc dĩ, được rồi, nộ khí đều bị bẹp.Mang theo nàng vào thành, đương nhiên là Khuynh Nhan phải biến ảo ngoại hình một chút, bằng không, sẽ bị phát hiện.Ngược lại Vân Y rất nghênh ngang tùy tiện thu liễm hơi thở trên người khiến người khác không quan sát ra điều gì kì lạ trên người cô.Ở trong mắt người khác, cô chỉ là một cái tiểu ma tộc vô hại thôi."Chà, Khuynh Nhan, nơi này của các ngươi so sánh với Thiên giới thật đúng là không giống nhau." Vân Y trong mắt một mảnh tò mò, cái này, chính là Ma giới?Tại sao? bởi vì...... Thiên giới trước nay đều sẽ không có người ra đường bày bán đồ vật.Nhưng mà ở Ma giới, rất nhiều người không có ma khí, cũng chính là một con ma bình thường, hoàn toàn không thể tu luyện......Cho nên có cầu thì ắt có cung.

Chương 366: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (18)