Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 380: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (31)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Khuynh Nhan nhìn sắc mặt Vân Y có chút quái dị, còn tưởng rằng là Vân Y xảy ra chuyện gì không tốt sự tình đâu, vội vàng mở miệng hỏi.Vân Y suy nghĩ, nhìn nhìn Khuynh Nhan, độ hảo cảm của Khuynh Nhan đối với Lê Hạ là 40, còn chưa lên đến 5.Nhớ tới độ hảo cảm hiện tại đã lên đến 90, Vân Y vẫn là có một tia tự tin.Chỉ là, nếu thật sự chỉ là chuyện đơn giản khôngđáng nói, như vậy vì sao hệ thống sẽ đặc biệt tới nhắc nhở nàng?Hơn nữa lại còn nhắc nhở ba lần, là muốn làm cái gì đây?Khuynh Nhan nhìn Vân Y, không nói gì, chỉ là có chút lo lắng."Hệ thống, ngươi kêu kêu quát quát như thế, là muốn làm gì a?" Vân Y có chút muốn đem hệ thống ra đánh một trận.Mỗi khi tiến độ nhiệm vụ chậm đi, liền sẽ ở trong đầu người ta ríu rít không ngừng, nói mấy lời làm người lo lắng.Kỳ thật, hệ thống cũng không phải thật sự lo lắng như vậy.Chỉ là hệ thống cho rằng, như vậy có thể làm ký chủ của nó cảm thấy cấp bách, thúc giục tiến độ hoàn thành nhiệm vụ.Ngày hôm sau thời điểm hai người đi ra ngoài, vốn dĩ, Khuynh Nhan có ý muốn đem Vân Y ra bên ngoài đi dạo một lát.Nhưng vừa ra ngoài, đã thấy phía trước một đám người tụ tập lại với nhau, cũng không biết là đang nói chuyện gì.Một đám người náo nhiệt như vậy, còn có bọn buôn người ghé đầu vào nhau bình luận, nói đứa nhỏ này như thế nào như thế nào đáng yêu......Vân Y cùng Khuynh Nhan vốn là tính toán lướt qua, không để ý tới.Nhưng ở thời điểm Vân Y lơ đãng mà liếc mắt một cái, thế nhưng phát hiện, tiểu hài tử này, hình như là đã gặp qua ở nơi nào?Gương mặt tròn tròn, cùng với đôi má lúm đồng tiền, một đôi đôi mắt ngập nước, thỉnh thoảng quay tròn chuyển động, biểu hiện cũng lanh lợi bướng bỉnh.......Cái này, tiểu hài tử mũm mĩm, đáng yêu này, còn không phải là nữ chính Lê Hạ sao?Chỉ là, đương lúc cô nhìn thấy Lê Hạ, Vân Y vẫn có chút không thể tiếp thu, đứa trẻ này...... Chính là nữ chính mà cô phải giành nam phụ cùng?...... Một cái tiểu hài tử sáu bảy tuổi?Lúc này, Vân Y không biết chính mình nên nói cái gì thì tốt."Xảy ra chuyện gì sao?" Khuynh Nhan thấy Vân Y dừng bước, quay đầu nhìn nàng, có chút nghi hoặc.Lại thấy tầm mắt Vân Y hướng địa phương đang có đông người chen chúc kia đi, nơi đó, có cái gì đẹp?Thời điểm hắn bước vào trong đám người, phát hiện bọn họ đang vây quanh một cái tiểu nữ hài?Nghe thấy lời bàn luận của đám đông, Khuynh Nhan càng khó chịu hơn. Thủ hạ của hắn, thế nhưng lại có những kẻ đáng khinh muốn bắt cóc tiểu hài tử?

Khuynh Nhan nhìn sắc mặt Vân Y có chút quái dị, còn tưởng rằng là Vân Y xảy ra chuyện gì không tốt sự tình đâu, vội vàng mở miệng hỏi.

Vân Y suy nghĩ, nhìn nhìn Khuynh Nhan, độ hảo cảm của Khuynh Nhan đối với Lê Hạ là 40, còn chưa lên đến 5.

Nhớ tới độ hảo cảm hiện tại đã lên đến 90, Vân Y vẫn là có một tia tự tin.

Chỉ là, nếu thật sự chỉ là chuyện đơn giản khôngđáng nói, như vậy vì sao hệ thống sẽ đặc biệt tới nhắc nhở nàng?

Hơn nữa lại còn nhắc nhở ba lần, là muốn làm cái gì đây?

Khuynh Nhan nhìn Vân Y, không nói gì, chỉ là có chút lo lắng.

"Hệ thống, ngươi kêu kêu quát quát như thế, là muốn làm gì a?" Vân Y có chút muốn đem hệ thống ra đánh một trận.

Mỗi khi tiến độ nhiệm vụ chậm đi, liền sẽ ở trong đầu người ta ríu rít không ngừng, nói mấy lời làm người lo lắng.

Kỳ thật, hệ thống cũng không phải thật sự lo lắng như vậy.

Chỉ là hệ thống cho rằng, như vậy có thể làm ký chủ của nó cảm thấy cấp bách, thúc giục tiến độ hoàn thành nhiệm vụ.

Ngày hôm sau thời điểm hai người đi ra ngoài, vốn dĩ, Khuynh Nhan có ý muốn đem Vân Y ra bên ngoài đi dạo một lát.

Nhưng vừa ra ngoài, đã thấy phía trước một đám người tụ tập lại với nhau, cũng không biết là đang nói chuyện gì.

Một đám người náo nhiệt như vậy, còn có bọn buôn người ghé đầu vào nhau bình luận, nói đứa nhỏ này như thế nào như thế nào đáng yêu......

Vân Y cùng Khuynh Nhan vốn là tính toán lướt qua, không để ý tới.

Nhưng ở thời điểm Vân Y lơ đãng mà liếc mắt một cái, thế nhưng phát hiện, tiểu hài tử này, hình như là đã gặp qua ở nơi nào?

Gương mặt tròn tròn, cùng với đôi má lúm đồng tiền, một đôi đôi mắt ngập nước, thỉnh thoảng quay tròn chuyển động, biểu hiện cũng lanh lợi bướng bỉnh.

......

Cái này, tiểu hài tử mũm mĩm, đáng yêu này, còn không phải là nữ chính Lê Hạ sao?

Chỉ là, đương lúc cô nhìn thấy Lê Hạ, Vân Y vẫn có chút không thể tiếp thu, đứa trẻ này...... Chính là nữ chính mà cô phải giành nam phụ cùng?

...... Một cái tiểu hài tử sáu bảy tuổi?

Lúc này, Vân Y không biết chính mình nên nói cái gì thì tốt.

"Xảy ra chuyện gì sao?" Khuynh Nhan thấy Vân Y dừng bước, quay đầu nhìn nàng, có chút nghi hoặc.

Lại thấy tầm mắt Vân Y hướng địa phương đang có đông người chen chúc kia đi, nơi đó, có cái gì đẹp?

Thời điểm hắn bước vào trong đám người, phát hiện bọn họ đang vây quanh một cái tiểu nữ hài?

Nghe thấy lời bàn luận của đám đông, Khuynh Nhan càng khó chịu hơn. Thủ hạ của hắn, thế nhưng lại có những kẻ đáng khinh muốn bắt cóc tiểu hài tử?

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Khuynh Nhan nhìn sắc mặt Vân Y có chút quái dị, còn tưởng rằng là Vân Y xảy ra chuyện gì không tốt sự tình đâu, vội vàng mở miệng hỏi.Vân Y suy nghĩ, nhìn nhìn Khuynh Nhan, độ hảo cảm của Khuynh Nhan đối với Lê Hạ là 40, còn chưa lên đến 5.Nhớ tới độ hảo cảm hiện tại đã lên đến 90, Vân Y vẫn là có một tia tự tin.Chỉ là, nếu thật sự chỉ là chuyện đơn giản khôngđáng nói, như vậy vì sao hệ thống sẽ đặc biệt tới nhắc nhở nàng?Hơn nữa lại còn nhắc nhở ba lần, là muốn làm cái gì đây?Khuynh Nhan nhìn Vân Y, không nói gì, chỉ là có chút lo lắng."Hệ thống, ngươi kêu kêu quát quát như thế, là muốn làm gì a?" Vân Y có chút muốn đem hệ thống ra đánh một trận.Mỗi khi tiến độ nhiệm vụ chậm đi, liền sẽ ở trong đầu người ta ríu rít không ngừng, nói mấy lời làm người lo lắng.Kỳ thật, hệ thống cũng không phải thật sự lo lắng như vậy.Chỉ là hệ thống cho rằng, như vậy có thể làm ký chủ của nó cảm thấy cấp bách, thúc giục tiến độ hoàn thành nhiệm vụ.Ngày hôm sau thời điểm hai người đi ra ngoài, vốn dĩ, Khuynh Nhan có ý muốn đem Vân Y ra bên ngoài đi dạo một lát.Nhưng vừa ra ngoài, đã thấy phía trước một đám người tụ tập lại với nhau, cũng không biết là đang nói chuyện gì.Một đám người náo nhiệt như vậy, còn có bọn buôn người ghé đầu vào nhau bình luận, nói đứa nhỏ này như thế nào như thế nào đáng yêu......Vân Y cùng Khuynh Nhan vốn là tính toán lướt qua, không để ý tới.Nhưng ở thời điểm Vân Y lơ đãng mà liếc mắt một cái, thế nhưng phát hiện, tiểu hài tử này, hình như là đã gặp qua ở nơi nào?Gương mặt tròn tròn, cùng với đôi má lúm đồng tiền, một đôi đôi mắt ngập nước, thỉnh thoảng quay tròn chuyển động, biểu hiện cũng lanh lợi bướng bỉnh.......Cái này, tiểu hài tử mũm mĩm, đáng yêu này, còn không phải là nữ chính Lê Hạ sao?Chỉ là, đương lúc cô nhìn thấy Lê Hạ, Vân Y vẫn có chút không thể tiếp thu, đứa trẻ này...... Chính là nữ chính mà cô phải giành nam phụ cùng?...... Một cái tiểu hài tử sáu bảy tuổi?Lúc này, Vân Y không biết chính mình nên nói cái gì thì tốt."Xảy ra chuyện gì sao?" Khuynh Nhan thấy Vân Y dừng bước, quay đầu nhìn nàng, có chút nghi hoặc.Lại thấy tầm mắt Vân Y hướng địa phương đang có đông người chen chúc kia đi, nơi đó, có cái gì đẹp?Thời điểm hắn bước vào trong đám người, phát hiện bọn họ đang vây quanh một cái tiểu nữ hài?Nghe thấy lời bàn luận của đám đông, Khuynh Nhan càng khó chịu hơn. Thủ hạ của hắn, thế nhưng lại có những kẻ đáng khinh muốn bắt cóc tiểu hài tử?

Chương 380: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (31)