Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 384: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (35)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… "Ta, ta, ta muốn cùng sư tôn ngủ chung, nhưng mà sư tôn không cho, còn đem ta đuổi đi, giao cho các tiểu tiên, ô ô, tỷ tỷ......"Lê Hạ ủy khuất, hai tay càng ôm chặt Vân Y hơn, khóc rống lên.Cảnh này khiến Vân Y không biết an ủi Lê Hạ như thế nào cho tốt, tuy rằng...... hoàn cảnh hiện tại của nữ chính với nam chính nghe qua có chút ngược.Khuynh Nhan nhìn Vân Y bị tiểu nữ hài ôm lấy, nhưng thật ra hắn cũng cảm thấy, tiểu nữ hài kỳ thật cũng rất thảm, rất đáng thương.Không chỉ bị sư tôn vứt bỏ, lại còn lẻ loi một mình đi tới nơi đáng sợ như Ma giới.Thoạt nhìn, vẫn còn nhỏ tuổi như vậy.Hơn nữa......Sư tôn?Nếu ký ức của hắn không có vấn đề, thì sư tôn của tiểu hồ ly, cũng chính là Mặc Hàn Vũ đi?Lần trước hắn nhìn thấy tiểu hồ ly, nàng ta cũng không hóa thành hình người, nhìn qua chỉ là một con hồ ly nhỏ mềm mại yếu ớt, khi đó thầy trò bọn họ cùng nhau ngủ, vấn đề không lớn.Nhưng mà hiện tại, Khuynh Nhan nghiêm túc nhìn tiểu hồ ly, chẳng lẽ, thiên đế còn có sở thích luyến đồng hay sao?Đối với vấn đề này, Vân Y nhưng thật ra cảm thấy, đây cũng không hẳn là chuyện xấu, ngược lại có thể coi là một chuyện tốt ấy chứ.Nếu thiên đế đối với tiểu hồ ly thật sự không cảm giác gì, đương nhiên sẽ không có lý do gì để tránh mặt cô bé. Còn không phải là bởi vì Mặc Hàn Vũ phát hiện hắn với tiểu hồ ly có cảm tình đặc biệt, cho nên mới trốn tránh Lê Hạ, không phải sao sao?Từ vị trí của Vân Y mà nói, thiên đế thật giống như mấy cậu nam sinh mới biết yếu ấy.Không sai.Thật là trẻ con mà.Cứ mạnh dạn thừa nhận tình cảm thôi, trốn tránh cái khỉ gì chứ, cứ bày việc ra cho ta lo là thế nào vậy.Lúc này, Vân Y biểu tình có chút quỷ dị, nhưng Khuynh Nhan cùng Lê Hạ đều không có chú ý tới.Vân Y nhẹ nhàng vỗ sau lưng Lê Hạ, đờ mờ, vừa rồi vẫn là một cái tiểu thịt tươi, một tiểu cô nương ngoan ngoãn nghe lời, sao lại khóc ghê gớm thế này... ngươi là cái túi đựng nước sao."Hạ Tử, không bằng, chúng ta liền về khách đ**m trước đi." Vân Y nhẹ giọng nói với Lê Hạ.Lê Hạ lúc này tâm tình không tốt, tự nhiên là không có tâm tình đi dạo chơi nữa.Vân Y ôm Lê Hạ, chậm rãi hướng về phía khách đ**m mà đi.Khuynh Nhan nhìn theo bóng Vân.Nàng rõ ràng nói muốn cùng hắn đi dạo Ma giới.Khó khăn lắm mới đi ra ngoài cùng nhau dạo chơi mà...Hiện tại, lại bị một cái xú hài tử cấp quấy rầy?【 đinh -- độ hảo cảm với nữ chính -10, tổng độ hảo cảm là 20. 】

"Ta, ta, ta muốn cùng sư tôn ngủ chung, nhưng mà sư tôn không cho, còn đem ta đuổi đi, giao cho các tiểu tiên, ô ô, tỷ tỷ......"

Lê Hạ ủy khuất, hai tay càng ôm chặt Vân Y hơn, khóc rống lên.

Cảnh này khiến Vân Y không biết an ủi Lê Hạ như thế nào cho tốt, tuy rằng...... hoàn cảnh hiện tại của nữ chính với nam chính nghe qua có chút ngược.

Khuynh Nhan nhìn Vân Y bị tiểu nữ hài ôm lấy, nhưng thật ra hắn cũng cảm thấy, tiểu nữ hài kỳ thật cũng rất thảm, rất đáng thương.

Không chỉ bị sư tôn vứt bỏ, lại còn lẻ loi một mình đi tới nơi đáng sợ như Ma giới.

Thoạt nhìn, vẫn còn nhỏ tuổi như vậy.

Hơn nữa......

Sư tôn?

Nếu ký ức của hắn không có vấn đề, thì sư tôn của tiểu hồ ly, cũng chính là Mặc Hàn Vũ đi?

Lần trước hắn nhìn thấy tiểu hồ ly, nàng ta cũng không hóa thành hình người, nhìn qua chỉ là một con hồ ly nhỏ mềm mại yếu ớt, khi đó thầy trò bọn họ cùng nhau ngủ, vấn đề không lớn.

Nhưng mà hiện tại, Khuynh Nhan nghiêm túc nhìn tiểu hồ ly, chẳng lẽ, thiên đế còn có sở thích luyến đồng hay sao?

Đối với vấn đề này, Vân Y nhưng thật ra cảm thấy, đây cũng không hẳn là chuyện xấu, ngược lại có thể coi là một chuyện tốt ấy chứ.

Nếu thiên đế đối với tiểu hồ ly thật sự không cảm giác gì, đương nhiên sẽ không có lý do gì để tránh mặt cô bé. Còn không phải là bởi vì Mặc Hàn Vũ phát hiện hắn với tiểu hồ ly có cảm tình đặc biệt, cho nên mới trốn tránh Lê Hạ, không phải sao sao?

Từ vị trí của Vân Y mà nói, thiên đế thật giống như mấy cậu nam sinh mới biết yếu ấy.

Không sai.

Thật là trẻ con mà.

Cứ mạnh dạn thừa nhận tình cảm thôi, trốn tránh cái khỉ gì chứ, cứ bày việc ra cho ta lo là thế nào vậy.

Lúc này, Vân Y biểu tình có chút quỷ dị, nhưng Khuynh Nhan cùng Lê Hạ đều không có chú ý tới.

Vân Y nhẹ nhàng vỗ sau lưng Lê Hạ, đờ mờ, vừa rồi vẫn là một cái tiểu thịt tươi, một tiểu cô nương ngoan ngoãn nghe lời, sao lại khóc ghê gớm thế này... ngươi là cái túi đựng nước sao.

"Hạ Tử, không bằng, chúng ta liền về khách đ**m trước đi." Vân Y nhẹ giọng nói với Lê Hạ.

Lê Hạ lúc này tâm tình không tốt, tự nhiên là không có tâm tình đi dạo chơi nữa.

Vân Y ôm Lê Hạ, chậm rãi hướng về phía khách đ**m mà đi.

Khuynh Nhan nhìn theo bóng Vân.

Nàng rõ ràng nói muốn cùng hắn đi dạo Ma giới.

Khó khăn lắm mới đi ra ngoài cùng nhau dạo chơi mà...

Hiện tại, lại bị một cái xú hài tử cấp quấy rầy?

【 đinh -- độ hảo cảm với nữ chính -10, tổng độ hảo cảm là 20. 】

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… "Ta, ta, ta muốn cùng sư tôn ngủ chung, nhưng mà sư tôn không cho, còn đem ta đuổi đi, giao cho các tiểu tiên, ô ô, tỷ tỷ......"Lê Hạ ủy khuất, hai tay càng ôm chặt Vân Y hơn, khóc rống lên.Cảnh này khiến Vân Y không biết an ủi Lê Hạ như thế nào cho tốt, tuy rằng...... hoàn cảnh hiện tại của nữ chính với nam chính nghe qua có chút ngược.Khuynh Nhan nhìn Vân Y bị tiểu nữ hài ôm lấy, nhưng thật ra hắn cũng cảm thấy, tiểu nữ hài kỳ thật cũng rất thảm, rất đáng thương.Không chỉ bị sư tôn vứt bỏ, lại còn lẻ loi một mình đi tới nơi đáng sợ như Ma giới.Thoạt nhìn, vẫn còn nhỏ tuổi như vậy.Hơn nữa......Sư tôn?Nếu ký ức của hắn không có vấn đề, thì sư tôn của tiểu hồ ly, cũng chính là Mặc Hàn Vũ đi?Lần trước hắn nhìn thấy tiểu hồ ly, nàng ta cũng không hóa thành hình người, nhìn qua chỉ là một con hồ ly nhỏ mềm mại yếu ớt, khi đó thầy trò bọn họ cùng nhau ngủ, vấn đề không lớn.Nhưng mà hiện tại, Khuynh Nhan nghiêm túc nhìn tiểu hồ ly, chẳng lẽ, thiên đế còn có sở thích luyến đồng hay sao?Đối với vấn đề này, Vân Y nhưng thật ra cảm thấy, đây cũng không hẳn là chuyện xấu, ngược lại có thể coi là một chuyện tốt ấy chứ.Nếu thiên đế đối với tiểu hồ ly thật sự không cảm giác gì, đương nhiên sẽ không có lý do gì để tránh mặt cô bé. Còn không phải là bởi vì Mặc Hàn Vũ phát hiện hắn với tiểu hồ ly có cảm tình đặc biệt, cho nên mới trốn tránh Lê Hạ, không phải sao sao?Từ vị trí của Vân Y mà nói, thiên đế thật giống như mấy cậu nam sinh mới biết yếu ấy.Không sai.Thật là trẻ con mà.Cứ mạnh dạn thừa nhận tình cảm thôi, trốn tránh cái khỉ gì chứ, cứ bày việc ra cho ta lo là thế nào vậy.Lúc này, Vân Y biểu tình có chút quỷ dị, nhưng Khuynh Nhan cùng Lê Hạ đều không có chú ý tới.Vân Y nhẹ nhàng vỗ sau lưng Lê Hạ, đờ mờ, vừa rồi vẫn là một cái tiểu thịt tươi, một tiểu cô nương ngoan ngoãn nghe lời, sao lại khóc ghê gớm thế này... ngươi là cái túi đựng nước sao."Hạ Tử, không bằng, chúng ta liền về khách đ**m trước đi." Vân Y nhẹ giọng nói với Lê Hạ.Lê Hạ lúc này tâm tình không tốt, tự nhiên là không có tâm tình đi dạo chơi nữa.Vân Y ôm Lê Hạ, chậm rãi hướng về phía khách đ**m mà đi.Khuynh Nhan nhìn theo bóng Vân.Nàng rõ ràng nói muốn cùng hắn đi dạo Ma giới.Khó khăn lắm mới đi ra ngoài cùng nhau dạo chơi mà...Hiện tại, lại bị một cái xú hài tử cấp quấy rầy?【 đinh -- độ hảo cảm với nữ chính -10, tổng độ hảo cảm là 20. 】

Chương 384: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (35)