Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 383: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (34)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… đợi tôi viết xong mấy bài tiểu luận cuối kì là các ông có chap mới để đọc rồi =)))" Hạ Tử, em sao lại đến đây được?" Vân Y biểu lộ tò mò cùng nghi hoặc.Chính yếu chính là, này Lê Hạ đến tột cùng là sao lại mò ra cửa đến Ma Giới được. Theo lý mà nói, thì việc này không thể xẩy ra, bởi vì nguyên chủ, một thượng tiên sống lâu như vậy còn không biết đường đi, sao con hồ ly mới hóa hình như Lê Hạ lại biết được chứ."Cứ như vậy mà đi thôi." Lê Hạ ngây thơ vô tội mà mở miệng, thật giống như là Vân Y vừa hỏi một vấn đề hết sức ngu xuẩn.Vân Y cạn lời.Đờ mờ ai chả biết là ngươi đi bằng chân tới...... Ta là muốn hỏi:"Trên đường đi đến đây, chẳng lẽ em không gặp phải chướng ngại gì sao? Hoẵ là thứ gì đó cố tình chắn đường ấy." Vân Y vẫn còn nhớ cái ngọc tỷ vạn năng của Khuynh Nhan. Nếu Lê Hạ không có đồ vật gì tương tự như Khuynh Nhan, căn bản là không thể nào đi vào Ma giới yên bình như vậy được."A? Không có." Lê Hạ lắc đầu, tỏ vẻ không hiểu.Được rồi, chẳng lẽ, cái này chính là cái gọi là...... hào quang nữ chính?Loại này hào quang này, chắc là đã loại bỏ mọi chướng ngại trên đường đi của nữ chính?Nghĩ đến đây, Vân Y có chút muốn nguyền rủa mấy thứ quy tắc thế giới vớ vẩn này, thật là không có tình người mà!"Hạ Tử, em có biết đây là nơi nào không?" Đột nhiên Vân Y mở miệng hỏi.Nghe vậy, Lê Hạ mê mang, cặp mắt đảo một vòng nhìn nhìn bốn phía.Đích xác, nơi này so với những nơi mà cô nàng từng đi qua, lạ lẫm hơn nhiều."Không biết." Lê Hạ lắc đầu, rồi lại chỉ những người đang vây xung quanh nhìn ngó mình, "Tỷ tỷ, vì sao những người này lớn lên lại có bộ dạng kì quái vậy?""Nơi này...... Chính là Ma giới." Vân Y nhẹ nhàng ở bên tai Lê Hạ, mở miệng nói.Đương nhiên, cô không muốn ma tộc ở đây phát hiện ra, Lê Hạ là đến từ Tiên giới.Thù địch giữa Ma giới và Tiên giới không phải ngày một ngày hai là có thể giải quyết được, nếu bọn học phát hiện ra có Thần tộc, Tiên nhân xuất hiện ngay trong địa phận Ma tộc, chắc chắn sẽ có bạo loạn xảy ra, như vậy nhiệm vụ của cô cũng coi như hỏng, đến lúc ấy lại có bao nhiêu chuyện cần phải giải quyết chứ.Nghe Vân Y nói như vậy, Lê Hạ trừng lớn hai mắt, vẻ mặt khó tin nhìn Vân Y, rồi lại quay đầu nhìn nhìn những người xung quanh mình."A? Ý tỷ là... bọn họ đều là ma ư?"Lời của Lê Hạ có thể nói là có chút lớn.Đám người lúc này sôi nổi nhìn về phía nàng, hình như là hoài nghi cái gì.Vân Y thấy vậy, duỗi tay vỗ vỗ Lê Hạ sau lưng, "Ngoan, đúng rồi, em sao lại tới nơi này được? Sư tôn đâu?"Đương nhiên, sư tôn trong lời Vân Y ý chỉ Mặc Hàn Vũ..Dựa theo tính cách của nam chính, Mặc Hàn Vũ đối với Lê Hạ, chính là mười phần mười sủng ái thêm cưng chiều.Lê Hạ nói muốn hái sao, Mặc Hàn Vũ tuyệt đối không do đự, lấy xuống cho nàng ta.Một tên sugar daddy như vậy, sao có thể để Lê Hạ đơn độc một mình đi đến nơi nguy hiểm như thế này? "Ta, ta bỏ nhà đi ra ngoài." Nghĩ đến lý do mình rời nhà trốn đi, trong lòng Lê Hạ, lại thêm vài phần ưu thương."Ừm, ta biết, nhưng nguyên nhân là cái gì?""Bởi vì...... Bởi vì......"Đột nhiên, bị Vân Y nhắc tới, trong lòng Lê Hạ, liền càng thêm khó chịu, nhịn không được khóc rống lên.

đợi tôi viết xong mấy bài tiểu luận cuối kì là các ông có chap mới để đọc rồi =)))

" Hạ Tử, em sao lại đến đây được?" Vân Y biểu lộ tò mò cùng nghi hoặc.

Chính yếu chính là, này Lê Hạ đến tột cùng là sao lại mò ra cửa đến Ma Giới được. Theo lý mà nói, thì việc này không thể xẩy ra, bởi vì nguyên chủ, một thượng tiên sống lâu như vậy còn không biết đường đi, sao con hồ ly mới hóa hình như Lê Hạ lại biết được chứ.

"Cứ như vậy mà đi thôi." Lê Hạ ngây thơ vô tội mà mở miệng, thật giống như là Vân Y vừa hỏi một vấn đề hết sức ngu xuẩn.

Vân Y cạn lời.

Đờ mờ ai chả biết là ngươi đi bằng chân tới...... Ta là muốn hỏi:

"Trên đường đi đến đây, chẳng lẽ em không gặp phải chướng ngại gì sao? Hoẵ là thứ gì đó cố tình chắn đường ấy." Vân Y vẫn còn nhớ cái ngọc tỷ vạn năng của Khuynh Nhan. Nếu Lê Hạ không có đồ vật gì tương tự như Khuynh Nhan, căn bản là không thể nào đi vào Ma giới yên bình như vậy được.

"A? Không có." Lê Hạ lắc đầu, tỏ vẻ không hiểu.

Được rồi, chẳng lẽ, cái này chính là cái gọi là...... hào quang nữ chính?

Loại này hào quang này, chắc là đã loại bỏ mọi chướng ngại trên đường đi của nữ chính?

Nghĩ đến đây, Vân Y có chút muốn nguyền rủa mấy thứ quy tắc thế giới vớ vẩn này, thật là không có tình người mà!

"Hạ Tử, em có biết đây là nơi nào không?" Đột nhiên Vân Y mở miệng hỏi.

Nghe vậy, Lê Hạ mê mang, cặp mắt đảo một vòng nhìn nhìn bốn phía.

Đích xác, nơi này so với những nơi mà cô nàng từng đi qua, lạ lẫm hơn nhiều.

"Không biết." Lê Hạ lắc đầu, rồi lại chỉ những người đang vây xung quanh nhìn ngó mình, "Tỷ tỷ, vì sao những người này lớn lên lại có bộ dạng kì quái vậy?"

"Nơi này...... Chính là Ma giới." Vân Y nhẹ nhàng ở bên tai Lê Hạ, mở miệng nói.

Đương nhiên, cô không muốn ma tộc ở đây phát hiện ra, Lê Hạ là đến từ Tiên giới.

Thù địch giữa Ma giới và Tiên giới không phải ngày một ngày hai là có thể giải quyết được, nếu bọn học phát hiện ra có Thần tộc, Tiên nhân xuất hiện ngay trong địa phận Ma tộc, chắc chắn sẽ có bạo loạn xảy ra, như vậy nhiệm vụ của cô cũng coi như hỏng, đến lúc ấy lại có bao nhiêu chuyện cần phải giải quyết chứ.

Nghe Vân Y nói như vậy, Lê Hạ trừng lớn hai mắt, vẻ mặt khó tin nhìn Vân Y, rồi lại quay đầu nhìn nhìn những người xung quanh mình.

"A? Ý tỷ là... bọn họ đều là ma ư?"Lời của Lê Hạ có thể nói là có chút lớn.

Đám người lúc này sôi nổi nhìn về phía nàng, hình như là hoài nghi cái gì.

Vân Y thấy vậy, duỗi tay vỗ vỗ Lê Hạ sau lưng, "Ngoan, đúng rồi, em sao lại tới nơi này được? Sư tôn đâu?"

Đương nhiên, sư tôn trong lời Vân Y ý chỉ Mặc Hàn Vũ..

Dựa theo tính cách của nam chính, Mặc Hàn Vũ đối với Lê Hạ, chính là mười phần mười sủng ái thêm cưng chiều.

Lê Hạ nói muốn hái sao, Mặc Hàn Vũ tuyệt đối không do đự, lấy xuống cho nàng ta.

Một tên sugar daddy như vậy, sao có thể để Lê Hạ đơn độc một mình đi đến nơi nguy hiểm như thế này? 

"Ta, ta bỏ nhà đi ra ngoài." Nghĩ đến lý do mình rời nhà trốn đi, trong lòng Lê Hạ, lại thêm vài phần ưu thương.

"Ừm, ta biết, nhưng nguyên nhân là cái gì?"

"Bởi vì...... Bởi vì......"

Đột nhiên, bị Vân Y nhắc tới, trong lòng Lê Hạ, liền càng thêm khó chịu, nhịn không được khóc rống lên.

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… đợi tôi viết xong mấy bài tiểu luận cuối kì là các ông có chap mới để đọc rồi =)))" Hạ Tử, em sao lại đến đây được?" Vân Y biểu lộ tò mò cùng nghi hoặc.Chính yếu chính là, này Lê Hạ đến tột cùng là sao lại mò ra cửa đến Ma Giới được. Theo lý mà nói, thì việc này không thể xẩy ra, bởi vì nguyên chủ, một thượng tiên sống lâu như vậy còn không biết đường đi, sao con hồ ly mới hóa hình như Lê Hạ lại biết được chứ."Cứ như vậy mà đi thôi." Lê Hạ ngây thơ vô tội mà mở miệng, thật giống như là Vân Y vừa hỏi một vấn đề hết sức ngu xuẩn.Vân Y cạn lời.Đờ mờ ai chả biết là ngươi đi bằng chân tới...... Ta là muốn hỏi:"Trên đường đi đến đây, chẳng lẽ em không gặp phải chướng ngại gì sao? Hoẵ là thứ gì đó cố tình chắn đường ấy." Vân Y vẫn còn nhớ cái ngọc tỷ vạn năng của Khuynh Nhan. Nếu Lê Hạ không có đồ vật gì tương tự như Khuynh Nhan, căn bản là không thể nào đi vào Ma giới yên bình như vậy được."A? Không có." Lê Hạ lắc đầu, tỏ vẻ không hiểu.Được rồi, chẳng lẽ, cái này chính là cái gọi là...... hào quang nữ chính?Loại này hào quang này, chắc là đã loại bỏ mọi chướng ngại trên đường đi của nữ chính?Nghĩ đến đây, Vân Y có chút muốn nguyền rủa mấy thứ quy tắc thế giới vớ vẩn này, thật là không có tình người mà!"Hạ Tử, em có biết đây là nơi nào không?" Đột nhiên Vân Y mở miệng hỏi.Nghe vậy, Lê Hạ mê mang, cặp mắt đảo một vòng nhìn nhìn bốn phía.Đích xác, nơi này so với những nơi mà cô nàng từng đi qua, lạ lẫm hơn nhiều."Không biết." Lê Hạ lắc đầu, rồi lại chỉ những người đang vây xung quanh nhìn ngó mình, "Tỷ tỷ, vì sao những người này lớn lên lại có bộ dạng kì quái vậy?""Nơi này...... Chính là Ma giới." Vân Y nhẹ nhàng ở bên tai Lê Hạ, mở miệng nói.Đương nhiên, cô không muốn ma tộc ở đây phát hiện ra, Lê Hạ là đến từ Tiên giới.Thù địch giữa Ma giới và Tiên giới không phải ngày một ngày hai là có thể giải quyết được, nếu bọn học phát hiện ra có Thần tộc, Tiên nhân xuất hiện ngay trong địa phận Ma tộc, chắc chắn sẽ có bạo loạn xảy ra, như vậy nhiệm vụ của cô cũng coi như hỏng, đến lúc ấy lại có bao nhiêu chuyện cần phải giải quyết chứ.Nghe Vân Y nói như vậy, Lê Hạ trừng lớn hai mắt, vẻ mặt khó tin nhìn Vân Y, rồi lại quay đầu nhìn nhìn những người xung quanh mình."A? Ý tỷ là... bọn họ đều là ma ư?"Lời của Lê Hạ có thể nói là có chút lớn.Đám người lúc này sôi nổi nhìn về phía nàng, hình như là hoài nghi cái gì.Vân Y thấy vậy, duỗi tay vỗ vỗ Lê Hạ sau lưng, "Ngoan, đúng rồi, em sao lại tới nơi này được? Sư tôn đâu?"Đương nhiên, sư tôn trong lời Vân Y ý chỉ Mặc Hàn Vũ..Dựa theo tính cách của nam chính, Mặc Hàn Vũ đối với Lê Hạ, chính là mười phần mười sủng ái thêm cưng chiều.Lê Hạ nói muốn hái sao, Mặc Hàn Vũ tuyệt đối không do đự, lấy xuống cho nàng ta.Một tên sugar daddy như vậy, sao có thể để Lê Hạ đơn độc một mình đi đến nơi nguy hiểm như thế này? "Ta, ta bỏ nhà đi ra ngoài." Nghĩ đến lý do mình rời nhà trốn đi, trong lòng Lê Hạ, lại thêm vài phần ưu thương."Ừm, ta biết, nhưng nguyên nhân là cái gì?""Bởi vì...... Bởi vì......"Đột nhiên, bị Vân Y nhắc tới, trong lòng Lê Hạ, liền càng thêm khó chịu, nhịn không được khóc rống lên.

Chương 383: Tiên gia có lệnh: Ma Tôn, ngươi lại đây (34)