Tác giả:

- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen…

Chương 485: Danh kiếm kinh thế

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Hai cô gái đặt cái hộp gỗ lên bàn rồi lui ra phía sau ba thước.Chuyên gia đấu giá Liễu Thanh Thanh cầm một cây gậy dài một thước, ra vẻ nghiêm trọng nói với mọi người:- Đây là một vật rất không bình thường, xin mọi người lưu ý! Thấy biểu cảm này của cô ta, mọi người lại càng hưng phấn hơn.Chuyên gia đấu giá chậm rãi dùng cây gậy vén lớp khăn tơ lên.Hai luồng sáng màu đỏ chợt lóe, hộp gỗ bỗng nhiên phát sáng, mang theo luồng khí lạnh lẽo. Nhưng hiện tượng này chỉ xảy ra trong nháy mắt thôi, sau đó đã trở lại bình thường.Vật phẩm trong hộp gỗ kia là hai thanh kiếm.Trong đó có một thanh lớn màu đỏ thẫm, một thanh nhỏ màu đỏ nhạt, cùng nằm song song với nhau trong hộp gỗ, mặc dù hào quang đã được thu liễm nhưng vẫn khó có thể che dấu khí lạnh có thể lao tới bất cứ lúc nào. Âm sát khí trên hai thanh kiếm kia cũng cực kỳ đậm, không biết nó đã uống máu bao nhiêu người, thu hết bao nhiêu hồn phách.Đối với người bình thường, hai thanh kiếm này tuyệt đối là vũ khí hung ác, không có ai có thể chống đỡ được âm sát khí của nó.Nhưng đối với Dương Tử Mi, nó có thể trở thành pháp khí đắc tâm ứng thủ (*) của cô. Sắp tới Long Trục Thiên sẽ học kiếm quyết với sư phụ, đúng lúc đang thiếu một thanh kiếm.Mà hai thanh kiếm kia dường như là Uyên Ương Âm Dương Kiếm, một thanh thích hợp cho Long Trục Thiên dùng, một thanh thích hợp cho Dương Tử Mi, hai người sẽ dễ tu luyện kiếm pháp Thái Cực Lưỡng Nghi hơn.Hai mắt La Anh Kình cũng bắt đầu phát sáng lên. Từ nhỏ hắn đã say mê với kiếm, trong nhà cũng sưu tầm không ít các thanh kiếm đến từ các quốc gia trên thế giới.- Xin hỏi, ở đây có ai nhận ra hai thanh kiếm này không ạ?Chuyên gia đấu giá dò hỏi. Không một ai lên tiếng.- Mặc dù mọi người không nhận ra nó, nhưng chỉ cần là người có chút tri thức là sẽ biết tên của nó, đây là danh kiếm cổ đại rất thần bí.Chuyên gia đấu giá dừng một chút rồi lại nói: - Càn Tướng - Mạc Tà!- Càn Tướng - Mạc Tà?Mọi người vội hít vào một ngụm khí lạnh. Đúng vậy, ngoại trừ loại não tàn như Lý Mai thì ngay cả đứa trẻ học lớp ba cũng biết đến tên của hai thanh kiếm này.Truyền thuyết liên quan đến Càn Tướng - Mạc Tà có nhiều không xuể, cực kỳ bi tráng.Riêng quá trình đúc luyện ra nó cũng đã tràn đầy vẻ bi tráng đẫm máu rồi. Nghe nói Càn Tướng là thanh kiếm được tạo ra cho Quân chủ, cho dù như thế nào cũng phải đạt đủ tiêu chuẩn của Quân chủ.Vợ của ông ta - Mạc Tà, đã dùng thân nhảy vào lò lửa, trong nháy mắt trời đất chấn động, hai thanh đoản kiếm lơ lửng tỏa ra ánh sáng thần thánh ở trên lò luyện vỡ vụn. Càn Tướng đỏ thẫm, đầu lưỡi kiếm có một vòng tròn màu trắng, Mạc Tà đỏ nhạt, đầu lưỡi kiếm có một vòng tròn màu đen.Hai thanh kiếm một hùng một thư, một dương một âm, điều kỳ diệu chính là, cho dù dùng cách gì để chia cách thì Càn Tướng - Mạc Tà cũng sẽ trở về bên nhau. Dương Tử Mi kinh ngạc nhìn hai thanh kiếm kia, tâm trạng kích động sục sôi.Thanh kiếm này được đúc từ máu thịt và linh hồn của con người, âm sát khí và linh khí vốn không thể so được.- Tuyết Hồ, tôi phải có được chúng! Dương Tử Mi kích động nói với Tuyết Hồ.Tuyết Hồ liếc cô một cái:- Tôi biết ngay mà. La Anh Kình nghe Dương Tử Mi nói cô cũng phải lấy được hai thanh kiếm kia, trái tim anh ta lập tức chìm xuống.Đối với Dương Tử Mi, tuy anh ta muốn làm cho cô cười, nhưng anh ta thích hai thanh cổ kiếm kia hơn.Anh ta cũng muốn bọn chúng! ***(*) Đắc tâm ứng thủ: muốn sao được vậy, ý bảo có thể giúp Dương Tử Mi hô mưa gọi gió.

Hai cô gái đặt cái hộp gỗ lên bàn rồi lui ra phía sau ba thước.

Chuyên gia đấu giá Liễu Thanh Thanh cầm một cây gậy dài một thước, ra vẻ nghiêm trọng nói với mọi người:

- Đây là một vật rất không bình thường, xin mọi người lưu ý! 

Thấy biểu cảm này của cô ta, mọi người lại càng hưng phấn hơn.

Chuyên gia đấu giá chậm rãi dùng cây gậy vén lớp khăn tơ lên.

Hai luồng sáng màu đỏ chợt lóe, hộp gỗ bỗng nhiên phát sáng, mang theo luồng khí lạnh lẽo. 

Nhưng hiện tượng này chỉ xảy ra trong nháy mắt thôi, sau đó đã trở lại bình thường.

Vật phẩm trong hộp gỗ kia là hai thanh kiếm.

Trong đó có một thanh lớn màu đỏ thẫm, một thanh nhỏ màu đỏ nhạt, cùng nằm song song với nhau trong hộp gỗ, mặc dù hào quang đã được thu liễm nhưng vẫn khó có thể che dấu khí lạnh có thể lao tới bất cứ lúc nào. 

Âm sát khí trên hai thanh kiếm kia cũng cực kỳ đậm, không biết nó đã uống máu bao nhiêu người, thu hết bao nhiêu hồn phách.

Đối với người bình thường, hai thanh kiếm này tuyệt đối là vũ khí hung ác, không có ai có thể chống đỡ được âm sát khí của nó.

Nhưng đối với Dương Tử Mi, nó có thể trở thành pháp khí đắc tâm ứng thủ (*) của cô. 

Sắp tới Long Trục Thiên sẽ học kiếm quyết với sư phụ, đúng lúc đang thiếu một thanh kiếm.

Mà hai thanh kiếm kia dường như là Uyên Ương Âm Dương Kiếm, một thanh thích hợp cho Long Trục Thiên dùng, một thanh thích hợp cho Dương Tử Mi, hai người sẽ dễ tu luyện kiếm pháp Thái Cực Lưỡng Nghi hơn.

Hai mắt La Anh Kình cũng bắt đầu phát sáng lên. 

Từ nhỏ hắn đã say mê với kiếm, trong nhà cũng sưu tầm không ít các thanh kiếm đến từ các quốc gia trên thế giới.

- Xin hỏi, ở đây có ai nhận ra hai thanh kiếm này không ạ?

Chuyên gia đấu giá dò hỏi. 

Không một ai lên tiếng.

- Mặc dù mọi người không nhận ra nó, nhưng chỉ cần là người có chút tri thức là sẽ biết tên của nó, đây là danh kiếm cổ đại rất thần bí.

Chuyên gia đấu giá dừng một chút rồi lại nói: 

- Càn Tướng - Mạc Tà!

- Càn Tướng - Mạc Tà?

Mọi người vội hít vào một ngụm khí lạnh. 

Đúng vậy, ngoại trừ loại não tàn như Lý Mai thì ngay cả đứa trẻ học lớp ba cũng biết đến tên của hai thanh kiếm này.

Truyền thuyết liên quan đến Càn Tướng - Mạc Tà có nhiều không xuể, cực kỳ bi tráng.

Riêng quá trình đúc luyện ra nó cũng đã tràn đầy vẻ bi tráng đẫm máu rồi. 

Nghe nói Càn Tướng là thanh kiếm được tạo ra cho Quân chủ, cho dù như thế nào cũng phải đạt đủ tiêu chuẩn của Quân chủ.

Vợ của ông ta - Mạc Tà, đã dùng thân nhảy vào lò lửa, trong nháy mắt trời đất chấn động, hai thanh đoản kiếm lơ lửng tỏa ra ánh sáng thần thánh ở trên lò luyện vỡ vụn. Càn Tướng đỏ thẫm, đầu lưỡi kiếm có một vòng tròn màu trắng, Mạc Tà đỏ nhạt, đầu lưỡi kiếm có một vòng tròn màu đen.

Hai thanh kiếm một hùng một thư, một dương một âm, điều kỳ diệu chính là, cho dù dùng cách gì để chia cách thì Càn Tướng - Mạc Tà cũng sẽ trở về bên nhau. 

Dương Tử Mi kinh ngạc nhìn hai thanh kiếm kia, tâm trạng kích động sục sôi.

Thanh kiếm này được đúc từ máu thịt và linh hồn của con người, âm sát khí và linh khí vốn không thể so được.

- Tuyết Hồ, tôi phải có được chúng! 

Dương Tử Mi kích động nói với Tuyết Hồ.

Tuyết Hồ liếc cô một cái:

- Tôi biết ngay mà. 

La Anh Kình nghe Dương Tử Mi nói cô cũng phải lấy được hai thanh kiếm kia, trái tim anh ta lập tức chìm xuống.

Đối với Dương Tử Mi, tuy anh ta muốn làm cho cô cười, nhưng anh ta thích hai thanh cổ kiếm kia hơn.

Anh ta cũng muốn bọn chúng! 

***

(*) Đắc tâm ứng thủ: muốn sao được vậy, ý bảo có thể giúp Dương Tử Mi hô mưa gọi gió.

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Hai cô gái đặt cái hộp gỗ lên bàn rồi lui ra phía sau ba thước.Chuyên gia đấu giá Liễu Thanh Thanh cầm một cây gậy dài một thước, ra vẻ nghiêm trọng nói với mọi người:- Đây là một vật rất không bình thường, xin mọi người lưu ý! Thấy biểu cảm này của cô ta, mọi người lại càng hưng phấn hơn.Chuyên gia đấu giá chậm rãi dùng cây gậy vén lớp khăn tơ lên.Hai luồng sáng màu đỏ chợt lóe, hộp gỗ bỗng nhiên phát sáng, mang theo luồng khí lạnh lẽo. Nhưng hiện tượng này chỉ xảy ra trong nháy mắt thôi, sau đó đã trở lại bình thường.Vật phẩm trong hộp gỗ kia là hai thanh kiếm.Trong đó có một thanh lớn màu đỏ thẫm, một thanh nhỏ màu đỏ nhạt, cùng nằm song song với nhau trong hộp gỗ, mặc dù hào quang đã được thu liễm nhưng vẫn khó có thể che dấu khí lạnh có thể lao tới bất cứ lúc nào. Âm sát khí trên hai thanh kiếm kia cũng cực kỳ đậm, không biết nó đã uống máu bao nhiêu người, thu hết bao nhiêu hồn phách.Đối với người bình thường, hai thanh kiếm này tuyệt đối là vũ khí hung ác, không có ai có thể chống đỡ được âm sát khí của nó.Nhưng đối với Dương Tử Mi, nó có thể trở thành pháp khí đắc tâm ứng thủ (*) của cô. Sắp tới Long Trục Thiên sẽ học kiếm quyết với sư phụ, đúng lúc đang thiếu một thanh kiếm.Mà hai thanh kiếm kia dường như là Uyên Ương Âm Dương Kiếm, một thanh thích hợp cho Long Trục Thiên dùng, một thanh thích hợp cho Dương Tử Mi, hai người sẽ dễ tu luyện kiếm pháp Thái Cực Lưỡng Nghi hơn.Hai mắt La Anh Kình cũng bắt đầu phát sáng lên. Từ nhỏ hắn đã say mê với kiếm, trong nhà cũng sưu tầm không ít các thanh kiếm đến từ các quốc gia trên thế giới.- Xin hỏi, ở đây có ai nhận ra hai thanh kiếm này không ạ?Chuyên gia đấu giá dò hỏi. Không một ai lên tiếng.- Mặc dù mọi người không nhận ra nó, nhưng chỉ cần là người có chút tri thức là sẽ biết tên của nó, đây là danh kiếm cổ đại rất thần bí.Chuyên gia đấu giá dừng một chút rồi lại nói: - Càn Tướng - Mạc Tà!- Càn Tướng - Mạc Tà?Mọi người vội hít vào một ngụm khí lạnh. Đúng vậy, ngoại trừ loại não tàn như Lý Mai thì ngay cả đứa trẻ học lớp ba cũng biết đến tên của hai thanh kiếm này.Truyền thuyết liên quan đến Càn Tướng - Mạc Tà có nhiều không xuể, cực kỳ bi tráng.Riêng quá trình đúc luyện ra nó cũng đã tràn đầy vẻ bi tráng đẫm máu rồi. Nghe nói Càn Tướng là thanh kiếm được tạo ra cho Quân chủ, cho dù như thế nào cũng phải đạt đủ tiêu chuẩn của Quân chủ.Vợ của ông ta - Mạc Tà, đã dùng thân nhảy vào lò lửa, trong nháy mắt trời đất chấn động, hai thanh đoản kiếm lơ lửng tỏa ra ánh sáng thần thánh ở trên lò luyện vỡ vụn. Càn Tướng đỏ thẫm, đầu lưỡi kiếm có một vòng tròn màu trắng, Mạc Tà đỏ nhạt, đầu lưỡi kiếm có một vòng tròn màu đen.Hai thanh kiếm một hùng một thư, một dương một âm, điều kỳ diệu chính là, cho dù dùng cách gì để chia cách thì Càn Tướng - Mạc Tà cũng sẽ trở về bên nhau. Dương Tử Mi kinh ngạc nhìn hai thanh kiếm kia, tâm trạng kích động sục sôi.Thanh kiếm này được đúc từ máu thịt và linh hồn của con người, âm sát khí và linh khí vốn không thể so được.- Tuyết Hồ, tôi phải có được chúng! Dương Tử Mi kích động nói với Tuyết Hồ.Tuyết Hồ liếc cô một cái:- Tôi biết ngay mà. La Anh Kình nghe Dương Tử Mi nói cô cũng phải lấy được hai thanh kiếm kia, trái tim anh ta lập tức chìm xuống.Đối với Dương Tử Mi, tuy anh ta muốn làm cho cô cười, nhưng anh ta thích hai thanh cổ kiếm kia hơn.Anh ta cũng muốn bọn chúng! ***(*) Đắc tâm ứng thủ: muốn sao được vậy, ý bảo có thể giúp Dương Tử Mi hô mưa gọi gió.

Chương 485: Danh kiếm kinh thế