Tác giả:

- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen…

Chương 487: Đối thủ cạnh tranh thần bí

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Hai trăm triệu!Lúc Dương Tử Mi nói ra ba chữ này, mí mắt của cô đã giật mấy cái, tim cũng đập nhanh hơn rồi.Mặc dù kiếp này cô có tiền, nhưng trên tâm lý cô vẫn là người nghèo chính hiệu, hai triệu đồng kia cô còn chưa hiểu được khái niệm của nó nữa là. Tuyết Hồ đưa tay vỗ vỗ lưng cô, đôi mắt xanh thẳm yên tĩnh nhìn cô, không muốn cô lo lắng về vấn đề tiền bạc.Tim Dương Tử Mi đã ổn định hơn đôi chút.Lúc này đã có người ra giá hai trăm hai mươi triệu rồi. Khán đài phía sau bắt đầu bạo động.Có thể được chứng kiến cổ kiếm thần thoại được đấu giá trên trời cũng là một loại hạnh phúc.Mặc dù bọn họ không có tham gia, nhung trái tim vẫn đập điên cuồng vì giá cả được tăng lên, chuyện này sẽ trở thành một đề tài để bọn họ khoác lác trong những bữa tiệc sau này. - Một tỷ!Tuyết Hồ giơ bảng giá kêu lên.Dương Tử Mi trợn tròn hai mắt nhìn cậu ta, trong lòng hò hét, đừng có đốt tiền như vậy mà. Tuyết Hồ nhún nhún vai, cười cười với cô:- Quá lâu, chả có ý nghĩa gì, chi bằng kết thúc sớm một chút.- Woa! Mọi người gần như muốn bật dậy kêu lên.Một tỷ, đây tuyệt đối là cái giá trên trời, bởi vì say mê mà lại mua hai thanh kiếm này, có đáng giá không?La Anh Kình hung hăng liếc Tuyết Hồ một cái, không dám ra giá nữa. Những người khác cũng im lặng không lên tiếng.- Một tỷ! Còn ai ra giá nữa không?Chuyên gia đấu giá chưa bao giờ vui mừng như vậy, kích động kêu lên. Từ khi cô ta ra nghề đến nay, đây là lần đấu giá cao nhất mà cô ta nhận được.Không có ai lên tiếng.- Một tỷ lần thứ nhất. - Một tỷ lần thứ hai.- Một tỷ mốt!Đằng sau vang lên một trận sấm. Mọi người quay đầu lại nhìn.Người ra giá là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, mặc vest đen, dáng người hơi thấp, khuôn mặt bình thường, đang giơ bảng giá lên.Mọi người ở đây không ai biết ông ta, cũng không biết ông ta xuất hiện từ lúc nào. Ông ta bình thường đến nỗi quăng vào một đám người là không thể nào tìm được.Điểm mấu chốt là, bộ vest trên người ông ta nhìn có vẻ rất bình thường, cao lắm cũng chỉ mấy ngàn tệ một bộ thôi.Ở trên người ông ta, căn bản là không tìm được một chút dấu vết nào của người giàu có. Một tỷ mốt!Ông ta có thể trả nổi hay sao?Có phải bị điên rồi tới đây quấy rối không? Có người đặt ra câu hỏi như vậy, bao gồm cả chuyên gia đấu giá.Nhưng nếu có thể đi vào nơi này, nơi có bảng tên là hội trường đấu giá thì sau lưng hẳn là có hậu thuẫn.- Hai tỷ. Tuyết Hồ kêu giá.Mọi người lại ồ lên, dùng ánh mắt nhìn quái vật để nhìn Tuyết Hồ đang cười khuynh thành kia.Người đàn ông mặc vest đen lập tức gọi điện thoại, sau đó giơ bảng giá lên: - Hai tỷ mốt.Nhìn ông ta có vẻ như không có Càn Tướng - Mạc Tà là không được.Dương Tử Mi tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi. Cô mở Thiên Nhãn ra để nhìn ông ta, xem xem ông ta là thần thánh phương nào, lại dám giành Càn Tướng - Mạc Tà với cô.Thông tin hiển thị, ông ta chỉ là người bình thường mà thôi.Mà khi cô muốn điều tra sâu thêm về tin tức của ông ta thì phát hiện, tất cả đã bị phong tỏa, giống như ở sau lưng ông ta có một cao thủ điền khiển không cho cô dò xét ông ta vậy. Cô muốn dùng sức mạnh để phá giải nhưng lại bị ngăn cản, nếu tiếp tục thì sẽ bị tổn thương nguyên khí, cho nên chỉ có thể từ bỏ.Xem ra người ở sau lưng ông ta tuyệt đối là đồng đạo của mình.Cũng chỉ có người đồng đạo mới muốn hai thanh cổ kiếm nặng âm sát khí như vậy, trong lúc đấu pháp, có vũ khí lợi hại thì lực công kích sẽ càng mạnh hơn. 

Hai trăm triệu!

Lúc Dương Tử Mi nói ra ba chữ này, mí mắt của cô đã giật mấy cái, tim cũng đập nhanh hơn rồi.

Mặc dù kiếp này cô có tiền, nhưng trên tâm lý cô vẫn là người nghèo chính hiệu, hai triệu đồng kia cô còn chưa hiểu được khái niệm của nó nữa là. 

Tuyết Hồ đưa tay vỗ vỗ lưng cô, đôi mắt xanh thẳm yên tĩnh nhìn cô, không muốn cô lo lắng về vấn đề tiền bạc.

Tim Dương Tử Mi đã ổn định hơn đôi chút.

Lúc này đã có người ra giá hai trăm hai mươi triệu rồi. 

Khán đài phía sau bắt đầu bạo động.

Có thể được chứng kiến cổ kiếm thần thoại được đấu giá trên trời cũng là một loại hạnh phúc.

Mặc dù bọn họ không có tham gia, nhung trái tim vẫn đập điên cuồng vì giá cả được tăng lên, chuyện này sẽ trở thành một đề tài để bọn họ khoác lác trong những bữa tiệc sau này. 

- Một tỷ!

Tuyết Hồ giơ bảng giá kêu lên.

Dương Tử Mi trợn tròn hai mắt nhìn cậu ta, trong lòng hò hét, đừng có đốt tiền như vậy mà. 

Tuyết Hồ nhún nhún vai, cười cười với cô:

- Quá lâu, chả có ý nghĩa gì, chi bằng kết thúc sớm một chút.

- Woa! 

Mọi người gần như muốn bật dậy kêu lên.

Một tỷ, đây tuyệt đối là cái giá trên trời, bởi vì say mê mà lại mua hai thanh kiếm này, có đáng giá không?

La Anh Kình hung hăng liếc Tuyết Hồ một cái, không dám ra giá nữa. 

Những người khác cũng im lặng không lên tiếng.

- Một tỷ! Còn ai ra giá nữa không?

Chuyên gia đấu giá chưa bao giờ vui mừng như vậy, kích động kêu lên. 

Từ khi cô ta ra nghề đến nay, đây là lần đấu giá cao nhất mà cô ta nhận được.

Không có ai lên tiếng.

- Một tỷ lần thứ nhất. 

- Một tỷ lần thứ hai.

- Một tỷ mốt!

Đằng sau vang lên một trận sấm. 

Mọi người quay đầu lại nhìn.

Người ra giá là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, mặc vest đen, dáng người hơi thấp, khuôn mặt bình thường, đang giơ bảng giá lên.

Mọi người ở đây không ai biết ông ta, cũng không biết ông ta xuất hiện từ lúc nào. 

Ông ta bình thường đến nỗi quăng vào một đám người là không thể nào tìm được.

Điểm mấu chốt là, bộ vest trên người ông ta nhìn có vẻ rất bình thường, cao lắm cũng chỉ mấy ngàn tệ một bộ thôi.

Ở trên người ông ta, căn bản là không tìm được một chút dấu vết nào của người giàu có. 

Một tỷ mốt!

Ông ta có thể trả nổi hay sao?

Có phải bị điên rồi tới đây quấy rối không? 

Có người đặt ra câu hỏi như vậy, bao gồm cả chuyên gia đấu giá.

Nhưng nếu có thể đi vào nơi này, nơi có bảng tên là hội trường đấu giá thì sau lưng hẳn là có hậu thuẫn.

- Hai tỷ. 

Tuyết Hồ kêu giá.

Mọi người lại ồ lên, dùng ánh mắt nhìn quái vật để nhìn Tuyết Hồ đang cười khuynh thành kia.

Người đàn ông mặc vest đen lập tức gọi điện thoại, sau đó giơ bảng giá lên: 

- Hai tỷ mốt.

Nhìn ông ta có vẻ như không có Càn Tướng - Mạc Tà là không được.

Dương Tử Mi tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi. 

Cô mở Thiên Nhãn ra để nhìn ông ta, xem xem ông ta là thần thánh phương nào, lại dám giành Càn Tướng - Mạc Tà với cô.

Thông tin hiển thị, ông ta chỉ là người bình thường mà thôi.

Mà khi cô muốn điều tra sâu thêm về tin tức của ông ta thì phát hiện, tất cả đã bị phong tỏa, giống như ở sau lưng ông ta có một cao thủ điền khiển không cho cô dò xét ông ta vậy. 

Cô muốn dùng sức mạnh để phá giải nhưng lại bị ngăn cản, nếu tiếp tục thì sẽ bị tổn thương nguyên khí, cho nên chỉ có thể từ bỏ.

Xem ra người ở sau lưng ông ta tuyệt đối là đồng đạo của mình.

Cũng chỉ có người đồng đạo mới muốn hai thanh cổ kiếm nặng âm sát khí như vậy, trong lúc đấu pháp, có vũ khí lợi hại thì lực công kích sẽ càng mạnh hơn. 

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Hai trăm triệu!Lúc Dương Tử Mi nói ra ba chữ này, mí mắt của cô đã giật mấy cái, tim cũng đập nhanh hơn rồi.Mặc dù kiếp này cô có tiền, nhưng trên tâm lý cô vẫn là người nghèo chính hiệu, hai triệu đồng kia cô còn chưa hiểu được khái niệm của nó nữa là. Tuyết Hồ đưa tay vỗ vỗ lưng cô, đôi mắt xanh thẳm yên tĩnh nhìn cô, không muốn cô lo lắng về vấn đề tiền bạc.Tim Dương Tử Mi đã ổn định hơn đôi chút.Lúc này đã có người ra giá hai trăm hai mươi triệu rồi. Khán đài phía sau bắt đầu bạo động.Có thể được chứng kiến cổ kiếm thần thoại được đấu giá trên trời cũng là một loại hạnh phúc.Mặc dù bọn họ không có tham gia, nhung trái tim vẫn đập điên cuồng vì giá cả được tăng lên, chuyện này sẽ trở thành một đề tài để bọn họ khoác lác trong những bữa tiệc sau này. - Một tỷ!Tuyết Hồ giơ bảng giá kêu lên.Dương Tử Mi trợn tròn hai mắt nhìn cậu ta, trong lòng hò hét, đừng có đốt tiền như vậy mà. Tuyết Hồ nhún nhún vai, cười cười với cô:- Quá lâu, chả có ý nghĩa gì, chi bằng kết thúc sớm một chút.- Woa! Mọi người gần như muốn bật dậy kêu lên.Một tỷ, đây tuyệt đối là cái giá trên trời, bởi vì say mê mà lại mua hai thanh kiếm này, có đáng giá không?La Anh Kình hung hăng liếc Tuyết Hồ một cái, không dám ra giá nữa. Những người khác cũng im lặng không lên tiếng.- Một tỷ! Còn ai ra giá nữa không?Chuyên gia đấu giá chưa bao giờ vui mừng như vậy, kích động kêu lên. Từ khi cô ta ra nghề đến nay, đây là lần đấu giá cao nhất mà cô ta nhận được.Không có ai lên tiếng.- Một tỷ lần thứ nhất. - Một tỷ lần thứ hai.- Một tỷ mốt!Đằng sau vang lên một trận sấm. Mọi người quay đầu lại nhìn.Người ra giá là một người đàn ông chừng ba mươi tuổi, mặc vest đen, dáng người hơi thấp, khuôn mặt bình thường, đang giơ bảng giá lên.Mọi người ở đây không ai biết ông ta, cũng không biết ông ta xuất hiện từ lúc nào. Ông ta bình thường đến nỗi quăng vào một đám người là không thể nào tìm được.Điểm mấu chốt là, bộ vest trên người ông ta nhìn có vẻ rất bình thường, cao lắm cũng chỉ mấy ngàn tệ một bộ thôi.Ở trên người ông ta, căn bản là không tìm được một chút dấu vết nào của người giàu có. Một tỷ mốt!Ông ta có thể trả nổi hay sao?Có phải bị điên rồi tới đây quấy rối không? Có người đặt ra câu hỏi như vậy, bao gồm cả chuyên gia đấu giá.Nhưng nếu có thể đi vào nơi này, nơi có bảng tên là hội trường đấu giá thì sau lưng hẳn là có hậu thuẫn.- Hai tỷ. Tuyết Hồ kêu giá.Mọi người lại ồ lên, dùng ánh mắt nhìn quái vật để nhìn Tuyết Hồ đang cười khuynh thành kia.Người đàn ông mặc vest đen lập tức gọi điện thoại, sau đó giơ bảng giá lên: - Hai tỷ mốt.Nhìn ông ta có vẻ như không có Càn Tướng - Mạc Tà là không được.Dương Tử Mi tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi. Cô mở Thiên Nhãn ra để nhìn ông ta, xem xem ông ta là thần thánh phương nào, lại dám giành Càn Tướng - Mạc Tà với cô.Thông tin hiển thị, ông ta chỉ là người bình thường mà thôi.Mà khi cô muốn điều tra sâu thêm về tin tức của ông ta thì phát hiện, tất cả đã bị phong tỏa, giống như ở sau lưng ông ta có một cao thủ điền khiển không cho cô dò xét ông ta vậy. Cô muốn dùng sức mạnh để phá giải nhưng lại bị ngăn cản, nếu tiếp tục thì sẽ bị tổn thương nguyên khí, cho nên chỉ có thể từ bỏ.Xem ra người ở sau lưng ông ta tuyệt đối là đồng đạo của mình.Cũng chỉ có người đồng đạo mới muốn hai thanh cổ kiếm nặng âm sát khí như vậy, trong lúc đấu pháp, có vũ khí lợi hại thì lực công kích sẽ càng mạnh hơn. 

Chương 487: Đối thủ cạnh tranh thần bí