Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…
Chương 474: Nhà giàu số một thiên hạ rất keo kiệt 12
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Mỗi lần nhìn thấy Giản Dịch Dương, đều là châm chọc mỉa mai, không cho hắn sắc mặt tốt.Tuy rằng hai người từ đầu tới cuối cũng chỉ gặp nhau hai lần.Mà Giản Dịch Dương mỗi lần gặp Nhan Ngọc Lam, đều bị phong cách của Nhan Ngọc Lam hấp dẫn.h*m m**n chinh phục với Nhan Ngọc Lam, càng lúc càng lớn.Còn với Vân Y, Giản Dịch Dương trong lòng cũng có một tia áy náy... rốt cuộc là hứa hẹn, đã không thể thực hiện...Cho nên lúc này, Giản Dịch Dương đang ngồi trong phủ thừa tướng, đến xin lỗi Vân Y."Ca ca, Thái tử."Vân Y vừa trở lại phủ thừa tướng đã thấy Vân Cảnh và Giản Dịch Dương ngồi cùng nhau, vừa nói vừa cười.Vân Y đi qua, hành lễ với Giản Dịch Dương xong, chuẩn bị rời đi.Giản Dịch Dương vội vàng gọi cô lại, "Tiểu Y.""Vân Y dừng lại, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Giản Dịch Dương.Trong mắt không có gợn sóng phập phồng.Chính là, Giản Dịch Dương cùng Vân Cảnh trong lòng đều cho rằng, Vân Y chính là đang cố kìm nén chính mình.Không muốn dễ dàng ở trước mặt người khác thương tâm rơi lệ.Cho nên Giản Dịch Dương đối với Vân Y, liền càng thêm áy náy."Tiểu Y, thực xin lỗi, ta, hứa hẹn của ta với nàng, chỉ sợ, chỉ sợ không thể thực hiện." Giản Dịch Dương nói lời này thời điểm, cảm giác miệng khô lưỡi đắng khó có thể mở lời, gian nan nói.Vân Y đôi mắt vẫn hông chút gợn sóng, vẻ mặt ôn hòa, "Không, Thái tử, ngài cùng Nhan tiểu thư vốn dĩ là có hôn ước, ta bất quá cũng chỉ là người ngoài cuộc mà thôi.""Vân Y nói xong cảm thấy bản thân thật rộng lượng.Gương mặt nhỏ nhắm đạm nhiên cùng khóe môi hơi cong lên, Vân Cảnh cảm thấy muội muội mình thật đáng thương, mà lần đầu đối với chí giao hảo hữu Giản Dịch Dương có chút bất mãn.Nói muốn hủy hôn là hắn.Bây giờ không muốn hủy hôn nữa cũng là hắn.Nói như hát hay, cuối cùng lại không làm được. Loại người này thì tính gì là nam tử hán đại trượng phu?Vân Cảnh không biết rõ nội tình, hiện tại mới biết Giản Dịch Dương hôm nay là đến xin lỗi Vân Y."Giản Dịch Dương, sao người có thể đối đãi Tiểu Y nhà ta như vậy? Không phải nói tốt sao? Không phải nói cùng Nhan Ngọc Lam giải trừ hôn ước sao? Bây giờ Vân Y của chúng ta phải làm sao?"Vân Cảnh trừng mắt nhìn Giản Dịch Dương, to tiếng muốn làm ra lẽ, sống chết muốn Giản Dịch Dương cho hắn một lời giải thích.Vân Y chớp chớp mắt, nhìn nam nhân trước mắt, yêu quý muội muội như thế, thật khó tưởng tượng, sau này, cũng chính là hắn tự mình đem chính mình muội muội ném vào chỗ chết."A Cảnh, này, này, ta cũng không nghĩ mọi chuyện lại biến thành như vậy, thực xin lỗi." Giản Dịch Dương sao có khả năng ở trước mặt Vân Cảnh nói, ta là bị kia Nhan Ngọc Lam hấp dẫn?
Mỗi lần nhìn thấy Giản Dịch Dương, đều là châm chọc mỉa mai, không cho hắn sắc mặt tốt.
Tuy rằng hai người từ đầu tới cuối cũng chỉ gặp nhau hai lần.
Mà Giản Dịch Dương mỗi lần gặp Nhan Ngọc Lam, đều bị phong cách của Nhan Ngọc Lam hấp dẫn.
h*m m**n chinh phục với Nhan Ngọc Lam, càng lúc càng lớn.
Còn với Vân Y, Giản Dịch Dương trong lòng cũng có một tia áy náy... rốt cuộc là hứa hẹn, đã không thể thực hiện...
Cho nên lúc này, Giản Dịch Dương đang ngồi trong phủ thừa tướng, đến xin lỗi Vân Y.
"Ca ca, Thái tử."
Vân Y vừa trở lại phủ thừa tướng đã thấy Vân Cảnh và Giản Dịch Dương ngồi cùng nhau, vừa nói vừa cười.
Vân Y đi qua, hành lễ với Giản Dịch Dương xong, chuẩn bị rời đi.
Giản Dịch Dương vội vàng gọi cô lại, "Tiểu Y.""
Vân Y dừng lại, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Giản Dịch Dương.
Trong mắt không có gợn sóng phập phồng.
Chính là, Giản Dịch Dương cùng Vân Cảnh trong lòng đều cho rằng, Vân Y chính là đang cố kìm nén chính mình.
Không muốn dễ dàng ở trước mặt người khác thương tâm rơi lệ.
Cho nên Giản Dịch Dương đối với Vân Y, liền càng thêm áy náy.
"Tiểu Y, thực xin lỗi, ta, hứa hẹn của ta với nàng, chỉ sợ, chỉ sợ không thể thực hiện." Giản Dịch Dương nói lời này thời điểm, cảm giác miệng khô lưỡi đắng khó có thể mở lời, gian nan nói.
Vân Y đôi mắt vẫn hông chút gợn sóng, vẻ mặt ôn hòa, "Không, Thái tử, ngài cùng Nhan tiểu thư vốn dĩ là có hôn ước, ta bất quá cũng chỉ là người ngoài cuộc mà thôi.""
Vân Y nói xong cảm thấy bản thân thật rộng lượng.
Gương mặt nhỏ nhắm đạm nhiên cùng khóe môi hơi cong lên, Vân Cảnh cảm thấy muội muội mình thật đáng thương, mà lần đầu đối với chí giao hảo hữu Giản Dịch Dương có chút bất mãn.
Nói muốn hủy hôn là hắn.
Bây giờ không muốn hủy hôn nữa cũng là hắn.
Nói như hát hay, cuối cùng lại không làm được. Loại người này thì tính gì là nam tử hán đại trượng phu?
Vân Cảnh không biết rõ nội tình, hiện tại mới biết Giản Dịch Dương hôm nay là đến xin lỗi Vân Y.
"Giản Dịch Dương, sao người có thể đối đãi Tiểu Y nhà ta như vậy? Không phải nói tốt sao? Không phải nói cùng Nhan Ngọc Lam giải trừ hôn ước sao? Bây giờ Vân Y của chúng ta phải làm sao?"
Vân Cảnh trừng mắt nhìn Giản Dịch Dương, to tiếng muốn làm ra lẽ, sống chết muốn Giản Dịch Dương cho hắn một lời giải thích.
Vân Y chớp chớp mắt, nhìn nam nhân trước mắt, yêu quý muội muội như thế, thật khó tưởng tượng, sau này, cũng chính là hắn tự mình đem chính mình muội muội ném vào chỗ chết.
"A Cảnh, này, này, ta cũng không nghĩ mọi chuyện lại biến thành như vậy, thực xin lỗi." Giản Dịch Dương sao có khả năng ở trước mặt Vân Cảnh nói, ta là bị kia Nhan Ngọc Lam hấp dẫn?
Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Mỗi lần nhìn thấy Giản Dịch Dương, đều là châm chọc mỉa mai, không cho hắn sắc mặt tốt.Tuy rằng hai người từ đầu tới cuối cũng chỉ gặp nhau hai lần.Mà Giản Dịch Dương mỗi lần gặp Nhan Ngọc Lam, đều bị phong cách của Nhan Ngọc Lam hấp dẫn.h*m m**n chinh phục với Nhan Ngọc Lam, càng lúc càng lớn.Còn với Vân Y, Giản Dịch Dương trong lòng cũng có một tia áy náy... rốt cuộc là hứa hẹn, đã không thể thực hiện...Cho nên lúc này, Giản Dịch Dương đang ngồi trong phủ thừa tướng, đến xin lỗi Vân Y."Ca ca, Thái tử."Vân Y vừa trở lại phủ thừa tướng đã thấy Vân Cảnh và Giản Dịch Dương ngồi cùng nhau, vừa nói vừa cười.Vân Y đi qua, hành lễ với Giản Dịch Dương xong, chuẩn bị rời đi.Giản Dịch Dương vội vàng gọi cô lại, "Tiểu Y.""Vân Y dừng lại, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Giản Dịch Dương.Trong mắt không có gợn sóng phập phồng.Chính là, Giản Dịch Dương cùng Vân Cảnh trong lòng đều cho rằng, Vân Y chính là đang cố kìm nén chính mình.Không muốn dễ dàng ở trước mặt người khác thương tâm rơi lệ.Cho nên Giản Dịch Dương đối với Vân Y, liền càng thêm áy náy."Tiểu Y, thực xin lỗi, ta, hứa hẹn của ta với nàng, chỉ sợ, chỉ sợ không thể thực hiện." Giản Dịch Dương nói lời này thời điểm, cảm giác miệng khô lưỡi đắng khó có thể mở lời, gian nan nói.Vân Y đôi mắt vẫn hông chút gợn sóng, vẻ mặt ôn hòa, "Không, Thái tử, ngài cùng Nhan tiểu thư vốn dĩ là có hôn ước, ta bất quá cũng chỉ là người ngoài cuộc mà thôi.""Vân Y nói xong cảm thấy bản thân thật rộng lượng.Gương mặt nhỏ nhắm đạm nhiên cùng khóe môi hơi cong lên, Vân Cảnh cảm thấy muội muội mình thật đáng thương, mà lần đầu đối với chí giao hảo hữu Giản Dịch Dương có chút bất mãn.Nói muốn hủy hôn là hắn.Bây giờ không muốn hủy hôn nữa cũng là hắn.Nói như hát hay, cuối cùng lại không làm được. Loại người này thì tính gì là nam tử hán đại trượng phu?Vân Cảnh không biết rõ nội tình, hiện tại mới biết Giản Dịch Dương hôm nay là đến xin lỗi Vân Y."Giản Dịch Dương, sao người có thể đối đãi Tiểu Y nhà ta như vậy? Không phải nói tốt sao? Không phải nói cùng Nhan Ngọc Lam giải trừ hôn ước sao? Bây giờ Vân Y của chúng ta phải làm sao?"Vân Cảnh trừng mắt nhìn Giản Dịch Dương, to tiếng muốn làm ra lẽ, sống chết muốn Giản Dịch Dương cho hắn một lời giải thích.Vân Y chớp chớp mắt, nhìn nam nhân trước mắt, yêu quý muội muội như thế, thật khó tưởng tượng, sau này, cũng chính là hắn tự mình đem chính mình muội muội ném vào chỗ chết."A Cảnh, này, này, ta cũng không nghĩ mọi chuyện lại biến thành như vậy, thực xin lỗi." Giản Dịch Dương sao có khả năng ở trước mặt Vân Cảnh nói, ta là bị kia Nhan Ngọc Lam hấp dẫn?