Tác giả:

Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào…

Chương 490: Nhà giàu số một thiên hạ rất keo kiệt (28)

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Mà Nhan Ngọc Lam nhìn thấy ánh mắt tán dương của mọi người dành cho Vân Y, còn có yêu thích trên mặt của Thái hậu.Nhan Ngọc Lam tỏ vẻ không phục. Vì sao? Vũ đạo của cô ta không phải là vô cùng kinh diễm sao?Đáng tiếc, bằng trí thông minh của Nhan Ngọc Lam, cô ta không hiểu được không thể đem tư tưởng hiện đại áp đặt lên những người ngồi đây, đây là cổ đại với tư tưởng bảo thủ, coi trọng thanh danh con người hơn bất kì thứ gì."Hoàng thượng, không biết một phen tài nghệ của thần nữ như thế nào?"Hoàng thượng còn đang vui vui vẻ v ẻ, bị nàng ta hỏi một câu như vậy thì không biết nên nói như thế nào, toàn bộ đại điện cũng yên tĩnh lại.Bọn họ thật sự không nghĩ Nhan tiểu thư kia còn có gan đi hỏi một câu như vậy.Vân Y thật sự muốn tán thưởng chỉ số thông minh của Nhan Ngọc Lam một lần.Hoàng thượng cười "Ha ha" hai tiếng, rồi đem tầm mắt nhìn về phía Nhan đại tướng quân, cũng chính là phụ thân Nhan Ngọc Lam."Nhan ái khanh, ngươi đúng là sinh được một đứa con gái tốt đấy." Hoàng thượng nói lời này, trên mặt một vẻ âm trầm.Con dâu hoàng gia lại là cái dạng người này?Thật là ném hết thể diện hoàng thất cho chó ăn mà!"Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, Hoàng Thượng bớt giận." Nhan tướng quân lập tức quỳ xuống, đồng thời, toàn bộ Nhan gia tham gia yến tiệc cũng vì hành vi lớn mật của Nhan Ngọc Lam, nhanh chóng quỳ xuống.Nhan Ngọc Lam nhìn bộ dáng của đám người nhà, không khỏi có chút nghi hoặc khó hiểu, cô ta chỉ là hỏi một câu mà thôi, cần thiết phải quỳ sụp xuống mặt đất như vậy sao?Bất quá, Nhan Ngọc Lam vẫn là có chút lý trí, mạng nhỏ còn ở trong tay người khác, nhận mệnh quỳ xuống, ở trong lòng lại oán hận, nếu có một ngày cô ta câu dẫn được mọt người thật là có quyền có thế, nhất định phải xúi giục người kia tạo phản, làm Hoàng Thượng quỳ gối ở trước mặt cô ta, hướng cô ta xin lỗi."Nhan Ngọc Lam, trẫm cấm túc ngươi ba tháng, trong ba tháng này, cấm bước ra khỏi phủ tướng quân, an bài một ma ma giáo huấn, hảo hảo mà dạy dỗ Nhan tiểu thu đi."Hoàng thượng hôm nay vô cùng tức giận với đứa con gái này của Nhan tướng quân.Chỉ là nghĩ tới con trai cả ông ta, Nhan Mạc Qua vừa lập công trở về, không muốn phạt quá nặng. Nếu thật sự giải trừ hôn ước, chỉ sợ làm nguội lòng Nhan tướng quân cùng các lão thần khác.Cho nên điều một ma ma dạy cung quy đi dạy dỗ nàng ta, nếu nàng vẫn không nghe lời, cũng đừng trách hoàng thất vô tình.Nói đi nói lại, hoàng thất có bao giờ là chỗ để nói về tình người đâu chứ?"Tạ chủ long ân." Nhan tướng quân nghe được quyết định của Hoàng Thượng, nhanh chóng tạ ơn, Hoàng Thượng không đem hôn ước giải trừ, cũng đã là thiên đại ban ân.Nhìn chính nữ nhi bộ dáng khinh thường, Nhan đại tướng quân thở dài một hơi, hôm nay, thật đúng là là một phen thoát chết à.Nhan Ngọc Lam sao có khả năng tạ ơn chuyện này.Ma ma giáo huấn... không phải là giống như Dung ma ma trong Hoàn Châu Cách Cách chứ?Nhan Ngọc Lam nghĩ thôi đã thấy sợ hãi, toàn thân nổi da gà, đều là Vân Y, nếu không phải nàng ta, cô ta cũng sẽ không bị phạt như thế nào.Trở về phủ Nhan tướng quân, Nhan Ngọc Lam ngay lập tức tìm đến chỗ Mộ Lương làm nũng, muốn y giết Vân Y cho ả.

Mà Nhan Ngọc Lam nhìn thấy ánh mắt tán dương của mọi người dành cho Vân Y, còn có yêu thích trên mặt của Thái hậu.

Nhan Ngọc Lam tỏ vẻ không phục. Vì sao? Vũ đạo của cô ta không phải là vô cùng kinh diễm sao?

Đáng tiếc, bằng trí thông minh của Nhan Ngọc Lam, cô ta không hiểu được không thể đem tư tưởng hiện đại áp đặt lên những người ngồi đây, đây là cổ đại với tư tưởng bảo thủ, coi trọng thanh danh con người hơn bất kì thứ gì.

"Hoàng thượng, không biết một phen tài nghệ của thần nữ như thế nào?"

Hoàng thượng còn đang vui vui vẻ v ẻ, bị nàng ta hỏi một câu như vậy thì không biết nên nói như thế nào, toàn bộ đại điện cũng yên tĩnh lại.

Bọn họ thật sự không nghĩ Nhan tiểu thư kia còn có gan đi hỏi một câu như vậy.

Vân Y thật sự muốn tán thưởng chỉ số thông minh của Nhan Ngọc Lam một lần.

Hoàng thượng cười "Ha ha" hai tiếng, rồi đem tầm mắt nhìn về phía Nhan đại tướng quân, cũng chính là phụ thân Nhan Ngọc Lam.

"Nhan ái khanh, ngươi đúng là sinh được một đứa con gái tốt đấy." Hoàng thượng nói lời này, trên mặt một vẻ âm trầm.

Con dâu hoàng gia lại là cái dạng người này?

Thật là ném hết thể diện hoàng thất cho chó ăn mà!

"Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, Hoàng Thượng bớt giận." Nhan tướng quân lập tức quỳ xuống, đồng thời, toàn bộ Nhan gia tham gia yến tiệc cũng vì hành vi lớn mật của Nhan Ngọc Lam, nhanh chóng quỳ xuống.

Nhan Ngọc Lam nhìn bộ dáng của đám người nhà, không khỏi có chút nghi hoặc khó hiểu, cô ta chỉ là hỏi một câu mà thôi, cần thiết phải quỳ sụp xuống mặt đất như vậy sao?

Bất quá, Nhan Ngọc Lam vẫn là có chút lý trí, mạng nhỏ còn ở trong tay người khác, nhận mệnh quỳ xuống, ở trong lòng lại oán hận, nếu có một ngày cô ta câu dẫn được mọt người thật là có quyền có thế, nhất định phải xúi giục người kia tạo phản, làm Hoàng Thượng quỳ gối ở trước mặt cô ta, hướng cô ta xin lỗi.

"Nhan Ngọc Lam, trẫm cấm túc ngươi ba tháng, trong ba tháng này, cấm bước ra khỏi phủ tướng quân, an bài một ma ma giáo huấn, hảo hảo mà dạy dỗ Nhan tiểu thu đi."

Hoàng thượng hôm nay vô cùng tức giận với đứa con gái này của Nhan tướng quân.

Chỉ là nghĩ tới con trai cả ông ta, Nhan Mạc Qua vừa lập công trở về, không muốn phạt quá nặng. Nếu thật sự giải trừ hôn ước, chỉ sợ làm nguội lòng Nhan tướng quân cùng các lão thần khác.

Cho nên điều một ma ma dạy cung quy đi dạy dỗ nàng ta, nếu nàng vẫn không nghe lời, cũng đừng trách hoàng thất vô tình.

Nói đi nói lại, hoàng thất có bao giờ là chỗ để nói về tình người đâu chứ?

"Tạ chủ long ân." Nhan tướng quân nghe được quyết định của Hoàng Thượng, nhanh chóng tạ ơn, Hoàng Thượng không đem hôn ước giải trừ, cũng đã là thiên đại ban ân.

Nhìn chính nữ nhi bộ dáng khinh thường, Nhan đại tướng quân thở dài một hơi, hôm nay, thật đúng là là một phen thoát chết à.

Nhan Ngọc Lam sao có khả năng tạ ơn chuyện này.

Ma ma giáo huấn... không phải là giống như Dung ma ma trong Hoàn Châu Cách Cách chứ?

Nhan Ngọc Lam nghĩ thôi đã thấy sợ hãi, toàn thân nổi da gà, đều là Vân Y, nếu không phải nàng ta, cô ta cũng sẽ không bị phạt như thế nào.

Trở về phủ Nhan tướng quân, Nhan Ngọc Lam ngay lập tức tìm đến chỗ Mộ Lương làm nũng, muốn y giết Vân Y cho ả.

Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ PhụTác giả: Nạp Lan MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Vân Y nằm trên giường bệnh, cô là một người bệnh bạch cầu. Từ khi bắt đầu có trí nhớ đến bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong phòng bệnh cô độc này. Đôi mắt cô trống rỗng không hề có lấy chút sức sống nào. Bởi vì điều trị quanh năm, thân thể cô gầy gò như que củi, lại thường xuyên không phơi nắng nên làn da trắng đến đáng sợ. Hai gò má hóp lại, ánh mắt thất thần. Trên người cắm đầy các loại ống dẫn, xung quanh tiếng người không ngừng hò hét, tiếng va chạm nhau của dao giải phẫu cùng kìm không ngừng vang lên. Bệnh tình của cô lại nặng thêm. Cô biết, mình sắp sống không được nữa. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân mình đều đau, như có con gì đó không ngừng cắn lấy cô, đau? Làm sao mà không đau cho được đây? Nhưng mà nỗi đau đến tận xương tủy này cô đã chịu đựng nhiều năm, nên đã thành thói quen. Cứu về được thì như thế nào chứ? Tiếp tục ở lại cái nơi kín gió này, mỗi ngày chịu đựng hành hạ của căn bệnh, mỗi ngày phải nghe tiếng trào… Mà Nhan Ngọc Lam nhìn thấy ánh mắt tán dương của mọi người dành cho Vân Y, còn có yêu thích trên mặt của Thái hậu.Nhan Ngọc Lam tỏ vẻ không phục. Vì sao? Vũ đạo của cô ta không phải là vô cùng kinh diễm sao?Đáng tiếc, bằng trí thông minh của Nhan Ngọc Lam, cô ta không hiểu được không thể đem tư tưởng hiện đại áp đặt lên những người ngồi đây, đây là cổ đại với tư tưởng bảo thủ, coi trọng thanh danh con người hơn bất kì thứ gì."Hoàng thượng, không biết một phen tài nghệ của thần nữ như thế nào?"Hoàng thượng còn đang vui vui vẻ v ẻ, bị nàng ta hỏi một câu như vậy thì không biết nên nói như thế nào, toàn bộ đại điện cũng yên tĩnh lại.Bọn họ thật sự không nghĩ Nhan tiểu thư kia còn có gan đi hỏi một câu như vậy.Vân Y thật sự muốn tán thưởng chỉ số thông minh của Nhan Ngọc Lam một lần.Hoàng thượng cười "Ha ha" hai tiếng, rồi đem tầm mắt nhìn về phía Nhan đại tướng quân, cũng chính là phụ thân Nhan Ngọc Lam."Nhan ái khanh, ngươi đúng là sinh được một đứa con gái tốt đấy." Hoàng thượng nói lời này, trên mặt một vẻ âm trầm.Con dâu hoàng gia lại là cái dạng người này?Thật là ném hết thể diện hoàng thất cho chó ăn mà!"Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, Hoàng Thượng bớt giận." Nhan tướng quân lập tức quỳ xuống, đồng thời, toàn bộ Nhan gia tham gia yến tiệc cũng vì hành vi lớn mật của Nhan Ngọc Lam, nhanh chóng quỳ xuống.Nhan Ngọc Lam nhìn bộ dáng của đám người nhà, không khỏi có chút nghi hoặc khó hiểu, cô ta chỉ là hỏi một câu mà thôi, cần thiết phải quỳ sụp xuống mặt đất như vậy sao?Bất quá, Nhan Ngọc Lam vẫn là có chút lý trí, mạng nhỏ còn ở trong tay người khác, nhận mệnh quỳ xuống, ở trong lòng lại oán hận, nếu có một ngày cô ta câu dẫn được mọt người thật là có quyền có thế, nhất định phải xúi giục người kia tạo phản, làm Hoàng Thượng quỳ gối ở trước mặt cô ta, hướng cô ta xin lỗi."Nhan Ngọc Lam, trẫm cấm túc ngươi ba tháng, trong ba tháng này, cấm bước ra khỏi phủ tướng quân, an bài một ma ma giáo huấn, hảo hảo mà dạy dỗ Nhan tiểu thu đi."Hoàng thượng hôm nay vô cùng tức giận với đứa con gái này của Nhan tướng quân.Chỉ là nghĩ tới con trai cả ông ta, Nhan Mạc Qua vừa lập công trở về, không muốn phạt quá nặng. Nếu thật sự giải trừ hôn ước, chỉ sợ làm nguội lòng Nhan tướng quân cùng các lão thần khác.Cho nên điều một ma ma dạy cung quy đi dạy dỗ nàng ta, nếu nàng vẫn không nghe lời, cũng đừng trách hoàng thất vô tình.Nói đi nói lại, hoàng thất có bao giờ là chỗ để nói về tình người đâu chứ?"Tạ chủ long ân." Nhan tướng quân nghe được quyết định của Hoàng Thượng, nhanh chóng tạ ơn, Hoàng Thượng không đem hôn ước giải trừ, cũng đã là thiên đại ban ân.Nhìn chính nữ nhi bộ dáng khinh thường, Nhan đại tướng quân thở dài một hơi, hôm nay, thật đúng là là một phen thoát chết à.Nhan Ngọc Lam sao có khả năng tạ ơn chuyện này.Ma ma giáo huấn... không phải là giống như Dung ma ma trong Hoàn Châu Cách Cách chứ?Nhan Ngọc Lam nghĩ thôi đã thấy sợ hãi, toàn thân nổi da gà, đều là Vân Y, nếu không phải nàng ta, cô ta cũng sẽ không bị phạt như thế nào.Trở về phủ Nhan tướng quân, Nhan Ngọc Lam ngay lập tức tìm đến chỗ Mộ Lương làm nũng, muốn y giết Vân Y cho ả.

Chương 490: Nhà giàu số một thiên hạ rất keo kiệt (28)