Cô sinh ra ở 1 vùng quê hẻo lánh, mẹ cô thì mất hồi năm cô 4t và đó cũng là khoảng thời gian cha cô đưa nhân tình của ông ta về cùng 1 đứa con gái bằng tuổi cô công bố đây sẽ là gia đình mới của cô. Hằng ngày cô đều phải 1 mình chịu đựng những trận đòn của bà mẹ kế, dần dần cô bị mắc 1 chứng bệnh - trầm cảm trong suốt 5 năm. Cô dần dà trở nên lạnh lùng, ít nói, xa cách với mọi người cho đến cuối cấp 3, cô đậu vào 1 trường đại học Y ở thành phố, cô đã quyết định vừa làm vừa học mà không cần sự giúp đỡ của những người kia, nhưng chắc gì họ đã chịu giúp cô - Mày mà bước 1 bước nữa thì đừng bao giờ quay trở về đây gặp mặt tao với mẹ mày nữa Trong 1 đêm mưa tầm tã, cô bỗng nhớ lại những lời lúc xưa Bà mẹ kế thì thảnh thơi cắn hạt dưa, giở giọng chanh chua nói: - Mày mà đậu được trường đại học Y? Hừ, phải làm "ấm giường" cho mấy thằng đàn ông vậy? Cô không quan tâm, vẫn cứ bước đi thực hiện ước mơ của cô - trở thành 1 bác sĩ Và hiện tại, cô đã đứng trước trường đại học Lạc Hồng Rầm... Đang…
Chương 3
Chỉ Là Thế ThânTác giả: W1_07082017Truyện Ngôn TìnhCô sinh ra ở 1 vùng quê hẻo lánh, mẹ cô thì mất hồi năm cô 4t và đó cũng là khoảng thời gian cha cô đưa nhân tình của ông ta về cùng 1 đứa con gái bằng tuổi cô công bố đây sẽ là gia đình mới của cô. Hằng ngày cô đều phải 1 mình chịu đựng những trận đòn của bà mẹ kế, dần dần cô bị mắc 1 chứng bệnh - trầm cảm trong suốt 5 năm. Cô dần dà trở nên lạnh lùng, ít nói, xa cách với mọi người cho đến cuối cấp 3, cô đậu vào 1 trường đại học Y ở thành phố, cô đã quyết định vừa làm vừa học mà không cần sự giúp đỡ của những người kia, nhưng chắc gì họ đã chịu giúp cô - Mày mà bước 1 bước nữa thì đừng bao giờ quay trở về đây gặp mặt tao với mẹ mày nữa Trong 1 đêm mưa tầm tã, cô bỗng nhớ lại những lời lúc xưa Bà mẹ kế thì thảnh thơi cắn hạt dưa, giở giọng chanh chua nói: - Mày mà đậu được trường đại học Y? Hừ, phải làm "ấm giường" cho mấy thằng đàn ông vậy? Cô không quan tâm, vẫn cứ bước đi thực hiện ước mơ của cô - trở thành 1 bác sĩ Và hiện tại, cô đã đứng trước trường đại học Lạc Hồng Rầm... Đang… Người cuối cùng chung KTX với Tiểu Phù cũng đã đứng dậy, tất cả học sinh "Ồ" lên kinh ngạc. Là Lệ Băng, cô đứng dậy trong ánh mắt hiếu kì của nhiều học sinh- Em tên gì? Năm mấy? Khoa nào? - cô PPT khó chịu- Bạch Lệ Băng, năm 1, khoa Y - cô bình thản trả lời- Tại sao đã thông báo từ nãy giờ mà vẫn không báo danh? Với cả bộ dạng đó là thế nào?- Em tưởng nó đã có trong hồ sơ nhập học rồi chứCô PPT bỗng nhớ lại 1 tệp hồ sơ đặc biệt của 1 HS có tiểu sử về 1 mái tóc trắng và đôi mắt trắngCô thở dài nói- Thôi 4 em đi về phòng đi4 người cùng xách va-li bước đi. Trên đường đi thì cô đi sau cùng, còn 3 người kia thì vui vẻ đi trước nói chuyện. Cô nghe loáng thoáng cũng biết được 2 người kia là Hã Xuân và Thùy Chi, còn đang nghĩ về thời gian sau này ở KTX thì Hạ Xuân gọi cô- Lệ Băng, nhanh lênCô ngước mặt lên nhìn thì thấy 3 người đó vẫy tay gọi cô liền nghĩ:" Thôi kệ, đời sao theo vậy"Bước đến KTX trong sự hồi hộp, 4 người mở cửa phòng KTX thì bất ngờ vì căn phòng khác xa với tưởng tượng của họ, tất nhiên theo 1 chiều hướng tích cựcCăn phòng khá là rộng, có 2 chiếc giường tầng đối diện nhau ở ngay giữa, ngăn cách 2 chiếc giường là 1 chiếc bàn học xinh xắn sáng sủa ngay dưới 1 cái cửa số hướng ra ngoài. Ngoài ra còn có 1 cái tủ đựng đồ ở góc phòng, 1 chiếc bàn thấp để học nhóm ở giữa phòng, 1 tolet sạch sẽ.Bấy nhiêu đó cũng đã đủ để họ sống thoải mái trong quãng thời gian Đại học của mình4 người lập tức sắp xếp đồ đạc vào trong tủ, phân chỗ ngủ, thu xếp sách vở vào giá sách rồi chuẩn bị đi tắm- Ai sẽ đi tắm trước đây - Thùy Chi hỏi3 người đồng loạt nhìn nhau, Tiểu Phù lên tiếng- Hay lúc này chúng ta phân tỷ muội luôn đi nhỉ?- Ý kiến hay đấy - Thùy Chi đồng tình- Vậy tớ làm em út nhé - Tiểu Phù nói- Ok, gọi 1 tiếng Tam tỷ nè - Thùy Chi nói đùa- Vậy thì còn Hạ Xuân với Lệ Băng thôi nhỉ? - Tiểu Phù nói- Tôi xin kiếu - Cô nghe nhắc đến tên mình liền lên tiếng trước2 người nhìn cô chằm chằm khiến cô khá khó chịu liền cầm vội quyển tiểu thuyết của mình mà bỏ đi. 3 người kia thấy vậy thì thất vọng, quay sang nhìn Hạ Xuân- Tớ nghĩ cậu sẽ hợp làm Đại tỷ hơn đấy - Thùy Chi thẳng thắn- Chưa có điều gì chắc chắn cả đâu - Hạ Xuân khiêm tốnCòn về phần Lệ Băng, cô làm gì, đi đâu, gặp ai sẽ
Người cuối cùng chung KTX với Tiểu Phù cũng đã đứng dậy, tất cả học sinh "Ồ" lên kinh ngạc. Là Lệ Băng, cô đứng dậy trong ánh mắt hiếu kì của nhiều học sinh
- Em tên gì? Năm mấy? Khoa nào? - cô PPT khó chịu
- Bạch Lệ Băng, năm 1, khoa Y - cô bình thản trả lời
- Tại sao đã thông báo từ nãy giờ mà vẫn không báo danh? Với cả bộ dạng đó là thế nào?
- Em tưởng nó đã có trong hồ sơ nhập học rồi chứ
Cô PPT bỗng nhớ lại 1 tệp hồ sơ đặc biệt của 1 HS có tiểu sử về 1 mái tóc trắng và đôi mắt trắng
Cô thở dài nói
- Thôi 4 em đi về phòng đi
4 người cùng xách va-li bước đi. Trên đường đi thì cô đi sau cùng, còn 3 người kia thì vui vẻ đi trước nói chuyện. Cô nghe loáng thoáng cũng biết được 2 người kia là Hã Xuân và Thùy Chi, còn đang nghĩ về thời gian sau này ở KTX thì Hạ Xuân gọi cô
- Lệ Băng, nhanh lên
Cô ngước mặt lên nhìn thì thấy 3 người đó vẫy tay gọi cô liền nghĩ:" Thôi kệ, đời sao theo vậy"
Bước đến KTX trong sự hồi hộp, 4 người mở cửa phòng KTX thì bất ngờ vì căn phòng khác xa với tưởng tượng của họ, tất nhiên theo 1 chiều hướng tích cực
Căn phòng khá là rộng, có 2 chiếc giường tầng đối diện nhau ở ngay giữa, ngăn cách 2 chiếc giường là 1 chiếc bàn học xinh xắn sáng sủa ngay dưới 1 cái cửa số hướng ra ngoài. Ngoài ra còn có 1 cái tủ đựng đồ ở góc phòng, 1 chiếc bàn thấp để học nhóm ở giữa phòng, 1 tolet sạch sẽ.
Bấy nhiêu đó cũng đã đủ để họ sống thoải mái trong quãng thời gian Đại học của mình
4 người lập tức sắp xếp đồ đạc vào trong tủ, phân chỗ ngủ, thu xếp sách vở vào giá sách rồi chuẩn bị đi tắm
- Ai sẽ đi tắm trước đây - Thùy Chi hỏi
3 người đồng loạt nhìn nhau, Tiểu Phù lên tiếng
- Hay lúc này chúng ta phân tỷ muội luôn đi nhỉ?
- Ý kiến hay đấy - Thùy Chi đồng tình
- Vậy tớ làm em út nhé - Tiểu Phù nói
- Ok, gọi 1 tiếng Tam tỷ nè - Thùy Chi nói đùa
- Vậy thì còn Hạ Xuân với Lệ Băng thôi nhỉ? - Tiểu Phù nói
- Tôi xin kiếu - Cô nghe nhắc đến tên mình liền lên tiếng trước
2 người nhìn cô chằm chằm khiến cô khá khó chịu liền cầm vội quyển tiểu thuyết của mình mà bỏ đi. 3 người kia thấy vậy thì thất vọng, quay sang nhìn Hạ Xuân
- Tớ nghĩ cậu sẽ hợp làm Đại tỷ hơn đấy - Thùy Chi thẳng thắn
- Chưa có điều gì chắc chắn cả đâu - Hạ Xuân khiêm tốn
Còn về phần Lệ Băng, cô làm gì, đi đâu, gặp ai sẽ
Chỉ Là Thế ThânTác giả: W1_07082017Truyện Ngôn TìnhCô sinh ra ở 1 vùng quê hẻo lánh, mẹ cô thì mất hồi năm cô 4t và đó cũng là khoảng thời gian cha cô đưa nhân tình của ông ta về cùng 1 đứa con gái bằng tuổi cô công bố đây sẽ là gia đình mới của cô. Hằng ngày cô đều phải 1 mình chịu đựng những trận đòn của bà mẹ kế, dần dần cô bị mắc 1 chứng bệnh - trầm cảm trong suốt 5 năm. Cô dần dà trở nên lạnh lùng, ít nói, xa cách với mọi người cho đến cuối cấp 3, cô đậu vào 1 trường đại học Y ở thành phố, cô đã quyết định vừa làm vừa học mà không cần sự giúp đỡ của những người kia, nhưng chắc gì họ đã chịu giúp cô - Mày mà bước 1 bước nữa thì đừng bao giờ quay trở về đây gặp mặt tao với mẹ mày nữa Trong 1 đêm mưa tầm tã, cô bỗng nhớ lại những lời lúc xưa Bà mẹ kế thì thảnh thơi cắn hạt dưa, giở giọng chanh chua nói: - Mày mà đậu được trường đại học Y? Hừ, phải làm "ấm giường" cho mấy thằng đàn ông vậy? Cô không quan tâm, vẫn cứ bước đi thực hiện ước mơ của cô - trở thành 1 bác sĩ Và hiện tại, cô đã đứng trước trường đại học Lạc Hồng Rầm... Đang… Người cuối cùng chung KTX với Tiểu Phù cũng đã đứng dậy, tất cả học sinh "Ồ" lên kinh ngạc. Là Lệ Băng, cô đứng dậy trong ánh mắt hiếu kì của nhiều học sinh- Em tên gì? Năm mấy? Khoa nào? - cô PPT khó chịu- Bạch Lệ Băng, năm 1, khoa Y - cô bình thản trả lời- Tại sao đã thông báo từ nãy giờ mà vẫn không báo danh? Với cả bộ dạng đó là thế nào?- Em tưởng nó đã có trong hồ sơ nhập học rồi chứCô PPT bỗng nhớ lại 1 tệp hồ sơ đặc biệt của 1 HS có tiểu sử về 1 mái tóc trắng và đôi mắt trắngCô thở dài nói- Thôi 4 em đi về phòng đi4 người cùng xách va-li bước đi. Trên đường đi thì cô đi sau cùng, còn 3 người kia thì vui vẻ đi trước nói chuyện. Cô nghe loáng thoáng cũng biết được 2 người kia là Hã Xuân và Thùy Chi, còn đang nghĩ về thời gian sau này ở KTX thì Hạ Xuân gọi cô- Lệ Băng, nhanh lênCô ngước mặt lên nhìn thì thấy 3 người đó vẫy tay gọi cô liền nghĩ:" Thôi kệ, đời sao theo vậy"Bước đến KTX trong sự hồi hộp, 4 người mở cửa phòng KTX thì bất ngờ vì căn phòng khác xa với tưởng tượng của họ, tất nhiên theo 1 chiều hướng tích cựcCăn phòng khá là rộng, có 2 chiếc giường tầng đối diện nhau ở ngay giữa, ngăn cách 2 chiếc giường là 1 chiếc bàn học xinh xắn sáng sủa ngay dưới 1 cái cửa số hướng ra ngoài. Ngoài ra còn có 1 cái tủ đựng đồ ở góc phòng, 1 chiếc bàn thấp để học nhóm ở giữa phòng, 1 tolet sạch sẽ.Bấy nhiêu đó cũng đã đủ để họ sống thoải mái trong quãng thời gian Đại học của mình4 người lập tức sắp xếp đồ đạc vào trong tủ, phân chỗ ngủ, thu xếp sách vở vào giá sách rồi chuẩn bị đi tắm- Ai sẽ đi tắm trước đây - Thùy Chi hỏi3 người đồng loạt nhìn nhau, Tiểu Phù lên tiếng- Hay lúc này chúng ta phân tỷ muội luôn đi nhỉ?- Ý kiến hay đấy - Thùy Chi đồng tình- Vậy tớ làm em út nhé - Tiểu Phù nói- Ok, gọi 1 tiếng Tam tỷ nè - Thùy Chi nói đùa- Vậy thì còn Hạ Xuân với Lệ Băng thôi nhỉ? - Tiểu Phù nói- Tôi xin kiếu - Cô nghe nhắc đến tên mình liền lên tiếng trước2 người nhìn cô chằm chằm khiến cô khá khó chịu liền cầm vội quyển tiểu thuyết của mình mà bỏ đi. 3 người kia thấy vậy thì thất vọng, quay sang nhìn Hạ Xuân- Tớ nghĩ cậu sẽ hợp làm Đại tỷ hơn đấy - Thùy Chi thẳng thắn- Chưa có điều gì chắc chắn cả đâu - Hạ Xuân khiêm tốnCòn về phần Lệ Băng, cô làm gì, đi đâu, gặp ai sẽ