Edit ♥ Niệm Beta ♥ Đặng Trà My Gần đây thời tiết lúc nóng lúc lạnh, vì Bạc Cận Ngôn ngồi lâu trước máy tính nên vô tình bị cảm. Ngày nào đó, anh cầm hộp thuốc tây, vừa định lấy ra uống thì bị Giản Dao nhìn thấy rồi cướp lấy. “Uống thuốc tây không tốt đâu, cảm cúm là bệnh tự khỏi mà.” “Anh biết.” Bạc Cận Ngôn trả lời, “Nhưng lâu thôi bệnh quá, ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của anh.” Giản Dao suy nghĩ một chút rồi nói, “Em dẫn anh đi khám Trung y.” Người bản địa ở Bắc Kinh do tên nhóc An Nham giới thiệu đương nhiên là thầy Trung y nổi danh. Thầy thuốc Trung y đeo kính lão, vẻ mặt bình thản, khí chất hơn người. Giản Dao nhìn mà sinh lòng kính trọng, còn Bạc Cận Ngôn lại rất bình tĩnh, gần đây anh rất khiêm tốn với những việc chưa rõ, hành động giống như một người đàn ông thành thục. Thầy thuốc Trung y không hề hỏi bệnh Bạc Cận Ngôn, sau một lúc chẩn mạch cho anh, ông hờ hững nhả ra một chữ: “Yếu.” Bạc Cận Ngôn: “…Shit.” Cuối cùng ông ta kê đơn thuốc bắc đã sắc sẵn để mang về nhà uống…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...