Tác giả:

Gió mát thổi qua, trăng khẽ toả ánh sáng nhu hoà... Trong đêm thất tịch, trời phi thường tốt. Lễ hội đêm thật đẹp, dưới mái hiên cùng nhau tán gẫu, kéo dài tâm tình, lời nói chân thành nhỏ nhẻ, đó chẳng phải là điều nhân sinh ước ao sao? Thương cảm thay, ta đường đường là được người giang hồ xưng tụng là ‘diệu hương tiên quân hoa mộ vân’, dáng vẻ hùng dũng, anh khí bất phàm, chính trực đương niên, nhưng lại cô đơn chiếc bóng, đối với việc này luôn cảm thấy bi thương cho số phận, thiên lý ở đâu a! … Được rồi, ta thừa nhận sự thật. Nói ta cao nhã, trong miệng mọi người, ta là người có hàng vạn hàng nghìn thiếu nữ, khiến vô số người đẹp phải đau lòng, nói một hồi lại bảo ta… Ta là hái hoa tặc! Bất quá kẻ thử trộm thành kẻ bị trộm, ta thương hoa tiếc ngọc sao lại thành kẻ không thương hoa tiếc ngọc, cứ theo mãi thì tất nhiên ta khinh thường. Sở dĩ trong tay ta toàn hoa thơm, thập chi hữu cửa, đều là do người ta tự nguyện làm người tình, là tự chui đầu vào lưới. Này đây, ta chỉ là một…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...