Quận Kent mùa đông rất lạnh, đầu thu, lá cây đã rơi rụng gần hết, khi gió đông mang theo tuyết rét lạnh thổi qua, khắp nơi phủ lên mình một cảnh sắc tối tăm u ám. Tôi không thích mùa đông, nơi đâu cũng tàn tạ, thời tiết rét lạnh khiến tay chân tê buốt, nhưng tôi vẫn kiên nhẫn đi thật chậm, không hề muốn về căn nhà khiến bản thân sợ hãi ấy. Con đường nhỏ gập ghềnh, hai bên cỏ mọc cao, một người chăn cừu đang lùa đàn cừu qua đường, chúng đang nhàn nhã gặm cỏ, da lông đều đã biến thành màu đen, một con chó chăn cừu chạy tới chạy lui quanh đó. Người chăn cừu nhìn thấy tôi, ngả mũ chào: “Cậu Konstatin.” “Chào ông.” Tôi gật đầu với ông ấy. Người dân Quinto ai cũng biết Konstatin, vì gia tộc ấy sở hữu một nửa tiểu trấn này, điền trang Quinto là một phần trong sản nghiệp của họ, ngài Konstatin được mọi người hết mực tôn kính. Mà tôi là con trai thứ hai của gia tộc Konstatin. Một trận gió lạnh thổi qua, toàn thân tôi run rẩy, thở ra toàn khói trắng, chóp mũi đỏ ửng, có chút khó thở, cảm giác…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...