1.Lãnh Hàn và Dạ Vũ đã gặp nhau vào mùa đông năm ấy. Dạ Vũ là sinh viên mới của trường. Cậu khá rụt rè nhút nhát khi đến trường để tuyển l*m t*nh nguyện viên. Trong khi cậu ngơ ngác ngó nghiêng xung quanh, Lãnh Hàn đã đi đến cạnh cậu trò chuyện. Và rồi từ những câu hỏi vu vơ, hai người đã quen biết nhau. Lúc này cậu mới biết anh là đàn anh học cùng khoa với mình. Từ đó họ gặp nhau thường xuyên hơn. Rồi anh rủ cậu trọ cùng nhau. Cậu liền đồng ý, dọn đến ở ngay với anh. Hai người cũng hiểu rõ tình cảm mà mình dành cho đối phương nên họ đã trở thành người yêu của nhau. Lãnh Hàn tối đi làm thêm. Dạ Vũ ở nhà chỉ đi chợ nấu cơm chờ anh về ăn cùng. Đó là những bữa tối đầm ấm mà anh và cậu yêu thương nhau. Là những lời ngọt ngào trao nhau ""Ông xã,em yêu anh"" của Dạ Vũ và anh đáp lại "" Bà xã, anh yêu em"". Tuy rằng hai người yêu nhau,nhưng tình yêu nam - nam không được xã hội lúc ấy cho phép nên họ yêu nhau trong thầm lặng và mọi người chỉ nghĩ hai người là bạn thân của nhau. Nhưng đối với…
Chương 6
Đã Từng Có Người Yêu Anh Như Thế!Tác giả: Mèo NgốcTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1.Lãnh Hàn và Dạ Vũ đã gặp nhau vào mùa đông năm ấy. Dạ Vũ là sinh viên mới của trường. Cậu khá rụt rè nhút nhát khi đến trường để tuyển l*m t*nh nguyện viên. Trong khi cậu ngơ ngác ngó nghiêng xung quanh, Lãnh Hàn đã đi đến cạnh cậu trò chuyện. Và rồi từ những câu hỏi vu vơ, hai người đã quen biết nhau. Lúc này cậu mới biết anh là đàn anh học cùng khoa với mình. Từ đó họ gặp nhau thường xuyên hơn. Rồi anh rủ cậu trọ cùng nhau. Cậu liền đồng ý, dọn đến ở ngay với anh. Hai người cũng hiểu rõ tình cảm mà mình dành cho đối phương nên họ đã trở thành người yêu của nhau. Lãnh Hàn tối đi làm thêm. Dạ Vũ ở nhà chỉ đi chợ nấu cơm chờ anh về ăn cùng. Đó là những bữa tối đầm ấm mà anh và cậu yêu thương nhau. Là những lời ngọt ngào trao nhau ""Ông xã,em yêu anh"" của Dạ Vũ và anh đáp lại "" Bà xã, anh yêu em"". Tuy rằng hai người yêu nhau,nhưng tình yêu nam - nam không được xã hội lúc ấy cho phép nên họ yêu nhau trong thầm lặng và mọi người chỉ nghĩ hai người là bạn thân của nhau. Nhưng đối với… Lãnh Hàn đau khổ vô cùng, anh càng ngày càng trở nên lạ lùng. Anh sống mà tựa như đã chết. Lúc nào rảnh anh đều ôm ảnh cậu mà rì rầm kể về chuyện xưa của hai người. Có vẻ anh đang đợi điều gì đó. Và anh đã đợi được. Anh đi đến thăm mộ cậu, anh ngồi đó khẽ v**t v* bia mộ và nói: ""Vợ à, em chờ anh chút nhé!"". Anh liền gọi điện cho bố mẹ xin lỗi vì đã không thể bên họ nữa và mong họ hãy cho anh được an nghỉ cạnh cậu. Rồi anh tắt máy. Anh lấy ra một con dao sắc lẹm cứa sâu vào cổ tay. Nhìn dòng máu chảy xuống anh khẽ thì thầm: "" Vợ à, thì ra em từng chịu cảnh này sao.Chắc em đau lắm.Anh cũng thấy đau nhưng vui vì tim sẽ không còn đau còn day dứt nữa vì anh sắp đến bên em rồi"".Anh nhớ lại những kỉ niệm xưa ấy. Khi anh rời xa thế gian bên môi vẫn giữ nụ cười vì anh đã có thể gặp lại cậu vào đúng sinh nhật năm cậu ba mươi tuổi ở nơi thiên đàng. Ngày hôm sau, có người phát hiện ra anh đã chết, trên tay dính đầy máu nhưng vẫn nắm chặt tấm hình của cậu.Hoàn
Lãnh Hàn đau khổ vô cùng, anh càng ngày càng trở nên lạ lùng. Anh sống mà tựa như đã chết. Lúc nào rảnh anh đều ôm ảnh cậu mà rì rầm kể về chuyện xưa của hai người. Có vẻ anh đang đợi điều gì đó. Và anh đã đợi được. Anh đi đến thăm mộ cậu, anh ngồi đó khẽ v**t v* bia mộ và nói: ""Vợ à, em chờ anh chút nhé!"". Anh liền gọi điện cho bố mẹ xin lỗi vì đã không thể bên họ nữa và mong họ hãy cho anh được an nghỉ cạnh cậu. Rồi anh tắt máy. Anh lấy ra một con dao sắc lẹm cứa sâu vào cổ tay. Nhìn dòng máu chảy xuống anh khẽ thì thầm: "" Vợ à, thì ra em từng chịu cảnh này sao.Chắc em đau lắm.Anh cũng thấy đau nhưng vui vì tim sẽ không còn đau còn day dứt nữa vì anh sắp đến bên em rồi"".Anh nhớ lại những kỉ niệm xưa ấy. Khi anh rời xa thế gian bên môi vẫn giữ nụ cười vì anh đã có thể gặp lại cậu vào đúng sinh nhật năm cậu ba mươi tuổi ở nơi thiên đàng. Ngày hôm sau, có người phát hiện ra anh đã chết, trên tay dính đầy máu nhưng vẫn nắm chặt tấm hình của cậu.
Hoàn
Đã Từng Có Người Yêu Anh Như Thế!Tác giả: Mèo NgốcTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1.Lãnh Hàn và Dạ Vũ đã gặp nhau vào mùa đông năm ấy. Dạ Vũ là sinh viên mới của trường. Cậu khá rụt rè nhút nhát khi đến trường để tuyển l*m t*nh nguyện viên. Trong khi cậu ngơ ngác ngó nghiêng xung quanh, Lãnh Hàn đã đi đến cạnh cậu trò chuyện. Và rồi từ những câu hỏi vu vơ, hai người đã quen biết nhau. Lúc này cậu mới biết anh là đàn anh học cùng khoa với mình. Từ đó họ gặp nhau thường xuyên hơn. Rồi anh rủ cậu trọ cùng nhau. Cậu liền đồng ý, dọn đến ở ngay với anh. Hai người cũng hiểu rõ tình cảm mà mình dành cho đối phương nên họ đã trở thành người yêu của nhau. Lãnh Hàn tối đi làm thêm. Dạ Vũ ở nhà chỉ đi chợ nấu cơm chờ anh về ăn cùng. Đó là những bữa tối đầm ấm mà anh và cậu yêu thương nhau. Là những lời ngọt ngào trao nhau ""Ông xã,em yêu anh"" của Dạ Vũ và anh đáp lại "" Bà xã, anh yêu em"". Tuy rằng hai người yêu nhau,nhưng tình yêu nam - nam không được xã hội lúc ấy cho phép nên họ yêu nhau trong thầm lặng và mọi người chỉ nghĩ hai người là bạn thân của nhau. Nhưng đối với… Lãnh Hàn đau khổ vô cùng, anh càng ngày càng trở nên lạ lùng. Anh sống mà tựa như đã chết. Lúc nào rảnh anh đều ôm ảnh cậu mà rì rầm kể về chuyện xưa của hai người. Có vẻ anh đang đợi điều gì đó. Và anh đã đợi được. Anh đi đến thăm mộ cậu, anh ngồi đó khẽ v**t v* bia mộ và nói: ""Vợ à, em chờ anh chút nhé!"". Anh liền gọi điện cho bố mẹ xin lỗi vì đã không thể bên họ nữa và mong họ hãy cho anh được an nghỉ cạnh cậu. Rồi anh tắt máy. Anh lấy ra một con dao sắc lẹm cứa sâu vào cổ tay. Nhìn dòng máu chảy xuống anh khẽ thì thầm: "" Vợ à, thì ra em từng chịu cảnh này sao.Chắc em đau lắm.Anh cũng thấy đau nhưng vui vì tim sẽ không còn đau còn day dứt nữa vì anh sắp đến bên em rồi"".Anh nhớ lại những kỉ niệm xưa ấy. Khi anh rời xa thế gian bên môi vẫn giữ nụ cười vì anh đã có thể gặp lại cậu vào đúng sinh nhật năm cậu ba mươi tuổi ở nơi thiên đàng. Ngày hôm sau, có người phát hiện ra anh đã chết, trên tay dính đầy máu nhưng vẫn nắm chặt tấm hình của cậu.Hoàn