Một buổi sáng sớm..còn chút sương se lạnh,tia nắng yếu ớt đang dệt lụa ấm áp. Ở nơi nào đó...có một cô gái nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu mặc một chiếc váy trắng liền phủ tới đầu gối hoa văn khá đơn giản,nhưng được mặc trên người cô thì vô cùng bắt mắt..cô có mái tóc phủ vai..xõa tự nhiên..cô đamg ngồi trên bia mộ sếp sao giấy trong không khí lạnh lẽo ở nghĩa địa....chính sát hơn cô không phải con người...cô khác với những linh hồn khác..cô là một linh hồn được thừa nhận,được lưu giữ lại ở nhân gian,có thể đi lại như con người nhưng không ai nhìn thấy cô cả..nhưng cô có thể nhìn thấy ở địa phủ..cảm nhận được sống chết của con người.. Hắn là tiến sĩ, du học pháp và làm taj pháp...lba mẹ hắn cũng ở pháp...nên hắn rất hiếm khi về nước..và một sự thật đáng nói hắn không tin vào chuyện ma quỷ..... 17-5...hắn đáp mái bay riêng xuống sân bay Việt Nam...hắn trở về để đi viến mộ người bà hắn thương nhất,hôn nay là dỗ bà... Buổi sáng hắn đi sớm và đặp vào mắt hắn là một cô bé mặc váy trăng trong…
Chương 2: Nhận nuôi
Mặc Kệ Em Là Gì? Tôi Vẫn Yêu EmTác giả: Mộng CầmTruyện Đoản VănMột buổi sáng sớm..còn chút sương se lạnh,tia nắng yếu ớt đang dệt lụa ấm áp. Ở nơi nào đó...có một cô gái nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu mặc một chiếc váy trắng liền phủ tới đầu gối hoa văn khá đơn giản,nhưng được mặc trên người cô thì vô cùng bắt mắt..cô có mái tóc phủ vai..xõa tự nhiên..cô đamg ngồi trên bia mộ sếp sao giấy trong không khí lạnh lẽo ở nghĩa địa....chính sát hơn cô không phải con người...cô khác với những linh hồn khác..cô là một linh hồn được thừa nhận,được lưu giữ lại ở nhân gian,có thể đi lại như con người nhưng không ai nhìn thấy cô cả..nhưng cô có thể nhìn thấy ở địa phủ..cảm nhận được sống chết của con người.. Hắn là tiến sĩ, du học pháp và làm taj pháp...lba mẹ hắn cũng ở pháp...nên hắn rất hiếm khi về nước..và một sự thật đáng nói hắn không tin vào chuyện ma quỷ..... 17-5...hắn đáp mái bay riêng xuống sân bay Việt Nam...hắn trở về để đi viến mộ người bà hắn thương nhất,hôn nay là dỗ bà... Buổi sáng hắn đi sớm và đặp vào mắt hắn là một cô bé mặc váy trăng trong… Trước giờ cô luôn cô đơn không ai nhìn thấy cô,cô chỉ lũi thủi xem con người đi qua đi lại,có người viến mộ thì khóc,cô không bít tại sao con người lại ch** n**c ra từ mặt?...không phải mắt để nhìn sao?..ch** n**c làm mắt đỏ lên vậy có đau không?..trước giờ cô không biết!!..Nhưng giờ có người nhìn thấy cô có thể nghe cô nói chuyện á...lại vô cùng đẹp trai nữa..!khiến cô vui ghê..cô nhìn hắn thắp nhan cúng hoa cũng giống nhưng con người khác,hắn im lặng hình như hắn rất thương người trong hình....cô tò mò nhìn hắn..gương mặt cô nhỏ nhắn với đôi măt to tròn vô cùng đáng yêu,lại hay tò mò.Hắn nhìn thấy cô nghiêng đầu nhìn hắn châm chú thì lại tức cười..hắn cười với cô,cô híp mắt cười với hắn...hắn đi đâu cô theo đó!!.."Bé con theo anh làm gì?...""Ở đó chán lắm chẳng ai nhìn thấy em, có một mik...trời mưa ước cả người luôn lạnh lắm...anh cho em theo vơi...nuôi em ko tốn cơm giống nuôi heo hay nuôi mèo đâu,em sẽ ngoan..hứa luôn.."..cô đưa tay làm hành động thề..." nuôi em có ích lợi gì?"anh cúi đầu nhìn cô..cô thấp hơn anh một cái đầu..anh có thể nhìn thấy đỉnh đầu cô..tóc khẻ lây lây theo cơn gió nhẹ..tim anh như lỗi một nhịp,biết cô chỉ là một linh hồn thứ mà anh từng cho là không tồn tại,nhưng bây giờ anh lại có cảm giác với cô bé này, cô rất đáng yêu...hay ông trời đã sắp đặc cho anh gặp cô..Cô phụn phịu liết nhìn anh rồi nhìn chổ khác ánh mắt không bít đặc đâu,rồi lại nhìn anh "đúng...em có thể dãi buồn cho anh...em có thể hát nè!..chuyện với anh bất cứ lúc nào luôn..đi đii mà..cô gịch gịch cà vạt anh...lúc này cô mới phát hiện cô có thể chạm được anh á!..cô nhẩy cấn lên ôm lấy anh.."hihihi em còn cham được anh nữa cơ..!..ý ông trời bảo anh nuôi em ý..?."Đột nhiên bj cô ôm anh rất bất ngờ nhưng trước giờ hăn rất ghet người khác tiếp xúc quá gần với hắn,nhưng với cô anh không bài xích..anh lại muôn đáp lại cái ôm của cô..một tay ôm cô,một tay xoa tóc cô gói tung lên..."..đã vạy thì nhận nuôi em đấy!..ngoan không được nghịch ngợm..".."Em bít rồi..""Nhưng anh phải kêu em là gì đây?..""Con người họ nói em là ma..."cô làm hành động le lưỡi dọa anh..lưỡi cô rất dài..nhưng không dọa được anh..còn bj anh bún một cái vào lưỡi,..làm cô chỉ biết ôm miệng "á đau mà..!..""Ai biểu em nghịch lần sao là anh cắt lưỡi...!."Cô phụng má với anh.....tính cô chính là nghịch rồi..bắt cô ngoan hơi khó rồi,cô không bít ở bẻnh ngoài như thế nào?..cô muốn tham quan..cái gì vơi cô cũng lạ..cô nghịch đủ trò chắc anh phải khổ dài dài.....Càng nhìu chương càng sủng với sắc nha các nàng..ủng hộ mị nha..kp kp kp nha....
Trước giờ cô luôn cô đơn không ai nhìn thấy cô,cô chỉ lũi thủi xem con người đi qua đi lại,có người viến mộ thì khóc,cô không bít tại sao con người lại ch** n**c ra từ mặt?...không phải mắt để nhìn sao?..ch** n**c làm mắt đỏ lên vậy có đau không?..trước giờ cô không biết!!..
Nhưng giờ có người nhìn thấy cô có thể nghe cô nói chuyện á...lại vô cùng đẹp trai nữa..!khiến cô vui ghê..cô nhìn hắn thắp nhan cúng hoa cũng giống nhưng con người khác,hắn im lặng hình như hắn rất thương người trong hình....cô tò mò nhìn hắn..gương mặt cô nhỏ nhắn với đôi măt to tròn vô cùng đáng yêu,lại hay tò mò.
Hắn nhìn thấy cô nghiêng đầu nhìn hắn châm chú thì lại tức cười..hắn cười với cô,cô híp mắt cười với hắn...hắn đi đâu cô theo đó!!..
"Bé con theo anh làm gì?..."
"Ở đó chán lắm chẳng ai nhìn thấy em, có một mik...trời mưa ước cả người luôn lạnh lắm...anh cho em theo vơi...nuôi em ko tốn cơm giống nuôi heo hay nuôi mèo đâu,em sẽ ngoan..hứa luôn.."..cô đưa tay làm hành động thề...
" nuôi em có ích lợi gì?"anh cúi đầu nhìn cô..cô thấp hơn anh một cái đầu..anh có thể nhìn thấy đỉnh đầu cô..tóc khẻ lây lây theo cơn gió nhẹ..tim anh như lỗi một nhịp,biết cô chỉ là một linh hồn thứ mà anh từng cho là không tồn tại,nhưng bây giờ anh lại có cảm giác với cô bé này, cô rất đáng yêu...hay ông trời đã sắp đặc cho anh gặp cô..
Cô phụn phịu liết nhìn anh rồi nhìn chổ khác ánh mắt không bít đặc đâu,rồi lại nhìn anh "đúng...em có thể dãi buồn cho anh...em có thể hát nè!..chuyện với anh bất cứ lúc nào luôn..đi đii mà..cô gịch gịch cà vạt anh...lúc này cô mới phát hiện cô có thể chạm được anh á!..cô nhẩy cấn lên ôm lấy anh.."hihihi em còn cham được anh nữa cơ..!..ý ông trời bảo anh nuôi em ý..?."
Đột nhiên bj cô ôm anh rất bất ngờ nhưng trước giờ hăn rất ghet người khác tiếp xúc quá gần với hắn,nhưng với cô anh không bài xích..anh lại muôn đáp lại cái ôm của cô..một tay ôm cô,một tay xoa tóc cô gói tung lên..."..đã vạy thì nhận nuôi em đấy!..ngoan không được nghịch ngợm.."..
"Em bít rồi.."
"Nhưng anh phải kêu em là gì đây?.."
"Con người họ nói em là ma..."cô làm hành động le lưỡi dọa anh..lưỡi cô rất dài..nhưng không dọa được anh..còn bj anh bún một cái vào lưỡi,..làm cô chỉ biết ôm miệng "á đau mà..!.."
"Ai biểu em nghịch lần sao là anh cắt lưỡi...!."
Cô phụng má với anh.....tính cô chính là nghịch rồi..bắt cô ngoan hơi khó rồi,cô không bít ở bẻnh ngoài như thế nào?..cô muốn tham quan..cái gì vơi cô cũng lạ..cô nghịch đủ trò chắc anh phải khổ dài dài.....
Càng nhìu chương càng sủng với sắc nha các nàng..ủng hộ mị nha..kp kp kp nha..
..
Mặc Kệ Em Là Gì? Tôi Vẫn Yêu EmTác giả: Mộng CầmTruyện Đoản VănMột buổi sáng sớm..còn chút sương se lạnh,tia nắng yếu ớt đang dệt lụa ấm áp. Ở nơi nào đó...có một cô gái nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu mặc một chiếc váy trắng liền phủ tới đầu gối hoa văn khá đơn giản,nhưng được mặc trên người cô thì vô cùng bắt mắt..cô có mái tóc phủ vai..xõa tự nhiên..cô đamg ngồi trên bia mộ sếp sao giấy trong không khí lạnh lẽo ở nghĩa địa....chính sát hơn cô không phải con người...cô khác với những linh hồn khác..cô là một linh hồn được thừa nhận,được lưu giữ lại ở nhân gian,có thể đi lại như con người nhưng không ai nhìn thấy cô cả..nhưng cô có thể nhìn thấy ở địa phủ..cảm nhận được sống chết của con người.. Hắn là tiến sĩ, du học pháp và làm taj pháp...lba mẹ hắn cũng ở pháp...nên hắn rất hiếm khi về nước..và một sự thật đáng nói hắn không tin vào chuyện ma quỷ..... 17-5...hắn đáp mái bay riêng xuống sân bay Việt Nam...hắn trở về để đi viến mộ người bà hắn thương nhất,hôn nay là dỗ bà... Buổi sáng hắn đi sớm và đặp vào mắt hắn là một cô bé mặc váy trăng trong… Trước giờ cô luôn cô đơn không ai nhìn thấy cô,cô chỉ lũi thủi xem con người đi qua đi lại,có người viến mộ thì khóc,cô không bít tại sao con người lại ch** n**c ra từ mặt?...không phải mắt để nhìn sao?..ch** n**c làm mắt đỏ lên vậy có đau không?..trước giờ cô không biết!!..Nhưng giờ có người nhìn thấy cô có thể nghe cô nói chuyện á...lại vô cùng đẹp trai nữa..!khiến cô vui ghê..cô nhìn hắn thắp nhan cúng hoa cũng giống nhưng con người khác,hắn im lặng hình như hắn rất thương người trong hình....cô tò mò nhìn hắn..gương mặt cô nhỏ nhắn với đôi măt to tròn vô cùng đáng yêu,lại hay tò mò.Hắn nhìn thấy cô nghiêng đầu nhìn hắn châm chú thì lại tức cười..hắn cười với cô,cô híp mắt cười với hắn...hắn đi đâu cô theo đó!!.."Bé con theo anh làm gì?...""Ở đó chán lắm chẳng ai nhìn thấy em, có một mik...trời mưa ước cả người luôn lạnh lắm...anh cho em theo vơi...nuôi em ko tốn cơm giống nuôi heo hay nuôi mèo đâu,em sẽ ngoan..hứa luôn.."..cô đưa tay làm hành động thề..." nuôi em có ích lợi gì?"anh cúi đầu nhìn cô..cô thấp hơn anh một cái đầu..anh có thể nhìn thấy đỉnh đầu cô..tóc khẻ lây lây theo cơn gió nhẹ..tim anh như lỗi một nhịp,biết cô chỉ là một linh hồn thứ mà anh từng cho là không tồn tại,nhưng bây giờ anh lại có cảm giác với cô bé này, cô rất đáng yêu...hay ông trời đã sắp đặc cho anh gặp cô..Cô phụn phịu liết nhìn anh rồi nhìn chổ khác ánh mắt không bít đặc đâu,rồi lại nhìn anh "đúng...em có thể dãi buồn cho anh...em có thể hát nè!..chuyện với anh bất cứ lúc nào luôn..đi đii mà..cô gịch gịch cà vạt anh...lúc này cô mới phát hiện cô có thể chạm được anh á!..cô nhẩy cấn lên ôm lấy anh.."hihihi em còn cham được anh nữa cơ..!..ý ông trời bảo anh nuôi em ý..?."Đột nhiên bj cô ôm anh rất bất ngờ nhưng trước giờ hăn rất ghet người khác tiếp xúc quá gần với hắn,nhưng với cô anh không bài xích..anh lại muôn đáp lại cái ôm của cô..một tay ôm cô,một tay xoa tóc cô gói tung lên..."..đã vạy thì nhận nuôi em đấy!..ngoan không được nghịch ngợm..".."Em bít rồi..""Nhưng anh phải kêu em là gì đây?..""Con người họ nói em là ma..."cô làm hành động le lưỡi dọa anh..lưỡi cô rất dài..nhưng không dọa được anh..còn bj anh bún một cái vào lưỡi,..làm cô chỉ biết ôm miệng "á đau mà..!..""Ai biểu em nghịch lần sao là anh cắt lưỡi...!."Cô phụng má với anh.....tính cô chính là nghịch rồi..bắt cô ngoan hơi khó rồi,cô không bít ở bẻnh ngoài như thế nào?..cô muốn tham quan..cái gì vơi cô cũng lạ..cô nghịch đủ trò chắc anh phải khổ dài dài.....Càng nhìu chương càng sủng với sắc nha các nàng..ủng hộ mị nha..kp kp kp nha....