Một buổi sáng sớm..còn chút sương se lạnh,tia nắng yếu ớt đang dệt lụa ấm áp. Ở nơi nào đó...có một cô gái nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu mặc một chiếc váy trắng liền phủ tới đầu gối hoa văn khá đơn giản,nhưng được mặc trên người cô thì vô cùng bắt mắt..cô có mái tóc phủ vai..xõa tự nhiên..cô đamg ngồi trên bia mộ sếp sao giấy trong không khí lạnh lẽo ở nghĩa địa....chính sát hơn cô không phải con người...cô khác với những linh hồn khác..cô là một linh hồn được thừa nhận,được lưu giữ lại ở nhân gian,có thể đi lại như con người nhưng không ai nhìn thấy cô cả..nhưng cô có thể nhìn thấy ở địa phủ..cảm nhận được sống chết của con người.. Hắn là tiến sĩ, du học pháp và làm taj pháp...lba mẹ hắn cũng ở pháp...nên hắn rất hiếm khi về nước..và một sự thật đáng nói hắn không tin vào chuyện ma quỷ..... 17-5...hắn đáp mái bay riêng xuống sân bay Việt Nam...hắn trở về để đi viến mộ người bà hắn thương nhất,hôn nay là dỗ bà... Buổi sáng hắn đi sớm và đặp vào mắt hắn là một cô bé mặc váy trăng trong…
Chương 6
Mặc Kệ Em Là Gì? Tôi Vẫn Yêu EmTác giả: Mộng CầmTruyện Đoản VănMột buổi sáng sớm..còn chút sương se lạnh,tia nắng yếu ớt đang dệt lụa ấm áp. Ở nơi nào đó...có một cô gái nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu mặc một chiếc váy trắng liền phủ tới đầu gối hoa văn khá đơn giản,nhưng được mặc trên người cô thì vô cùng bắt mắt..cô có mái tóc phủ vai..xõa tự nhiên..cô đamg ngồi trên bia mộ sếp sao giấy trong không khí lạnh lẽo ở nghĩa địa....chính sát hơn cô không phải con người...cô khác với những linh hồn khác..cô là một linh hồn được thừa nhận,được lưu giữ lại ở nhân gian,có thể đi lại như con người nhưng không ai nhìn thấy cô cả..nhưng cô có thể nhìn thấy ở địa phủ..cảm nhận được sống chết của con người.. Hắn là tiến sĩ, du học pháp và làm taj pháp...lba mẹ hắn cũng ở pháp...nên hắn rất hiếm khi về nước..và một sự thật đáng nói hắn không tin vào chuyện ma quỷ..... 17-5...hắn đáp mái bay riêng xuống sân bay Việt Nam...hắn trở về để đi viến mộ người bà hắn thương nhất,hôn nay là dỗ bà... Buổi sáng hắn đi sớm và đặp vào mắt hắn là một cô bé mặc váy trăng trong… Trong phòng làm việc ..nó đang ngồi trong lòng hắn chơi game rất châm chú hắn vừa dại nó chơi game của con người ý...thật thích luôn!..còn hắn thì châm chú tay cầm bản kế hoạch xem..còn tay ôm chặc cố định nó ngồi yên..lâu lâu lại hôn nó một cái..tay không yên lần mò lên hai bông đào to tròn của nó x** n*n"Á ....anh đừng mà..em đang choi.."nó né chánh tay hắn nhém té..hắn bắt ngờ nhanh tay chụp lại nó,tim hắn đặp thình thịch muốn giăng ra ngoài..ôm nó chặc hơn.."sao em lại lắc lư vậy té đó biết không?.."..hắn mắn nó,nó làm hắn sợ nên tức giận nhìn nó nghiêm khắc..Nó thấy hắn tức giạn la nó..nó uất ức lắm,tại hắn nó mới lắc lư mà.?..mặt nó xị xuống cắn môi,tự dưng mắt nó mờ lại rồi chảy hai hàng nước rất mặn,nó bắt đầu giống con người càng ngày càng giống con người nó biết khóc..không ngừng rơi, hắn không thương nó nữa,mắn nó!!Tóc nó xụ xuống hai bên che đi gương mặt,làm hắn khó chịu đang tức giận,muốn dại nó ngoan hơn.... hắn không muốn nó giống hồn ma,nó là người của hắn không phải hồn ma lang thang.."Anh đã bảo không được xị mặt..không nghe lời anh nữa phải không?..""......." nó vẫn xị mặt im lặng..hắn không biết nó khóc"Ngước lên nhìn anh ..nghe không?.."..nó đứng lên khỏi người hắn,hắn nắm nó lại kéo về phía hắn làm nó té trong lòng hắn..."Huhuhu...hư..hix hic..." nó khóc thành tiếng vô cùng đáng thương,mắt mũi đều đỏ lên hết..làm tim hắn nhói đau.."anh...anh xin lỗi nín đi được không..anh xin lỗi mà nín đi....".hắn ôm nó không ngừng xoa đầu vuốt lưng nó xin lỗi nhưng nó không chịu nín..khóc càng ngày càng lớn..tại hắn quá lo nên tức giận...sao hắn lại không kìm chế được hắn cũng không biết nữa nhưng nghĩ đến nó sẽ té sẽ bị tổn thuong là hắn rất sợ.."Anh không thương em nữa..,không cần em nữa thì em đi..em không bám theo anh làm phiền anh nữa..em đi..".nó vừa nói vừa khóc đứng dậy đi...hắn nắm ôm xiết chặt nó trong lòng"Không có...anh rất thương tiểu bảo bối của anh...anh lo nên hơi nóng..đừng giận anh,đừng bỏ anh mà...!.."anh hôn khắp mặt nó hôn lên đôi mắt đẫm nước mắt của nó..,như vạy nó mới chịu nín..."anh không la em nữa?..không ghét bỏ em...?.." cô nhìn anh chiếc mũi đỏ hồng"Anh hứa..anh không dám la nữa anh sợ rồi...nhớ dù chuyện gì sãy ra bảo bối cũng không được bỏ rơi anh..biết không?""Dạ...em hứa "cô nép vào ngực anh như ước hẹn... ( ta thạt ko muôn SE nhưng không biêt sao nó càng ngày càng SE)
Trong phòng làm việc ..nó đang ngồi trong lòng hắn chơi game rất châm chú hắn vừa dại nó chơi game của con người ý...thật thích luôn!..còn hắn thì châm chú tay cầm bản kế hoạch xem..còn tay ôm chặc cố định nó ngồi yên..lâu lâu lại hôn nó một cái..tay không yên lần mò lên hai bông đào to tròn của nó x** n*n
"Á ....anh đừng mà..em đang choi.."nó né chánh tay hắn nhém té..hắn bắt ngờ nhanh tay chụp lại nó,tim hắn đặp thình thịch muốn giăng ra ngoài..ôm nó chặc hơn.."sao em lại lắc lư vậy té đó biết không?.."..hắn mắn nó,nó làm hắn sợ nên tức giận nhìn nó nghiêm khắc..
Nó thấy hắn tức giạn la nó..nó uất ức lắm,tại hắn nó mới lắc lư mà.?..mặt nó xị xuống cắn môi,tự dưng mắt nó mờ lại rồi chảy hai hàng nước rất mặn,nó bắt đầu giống con người càng ngày càng giống con người nó biết khóc..không ngừng rơi, hắn không thương nó nữa,mắn nó!!
Tóc nó xụ xuống hai bên che đi gương mặt,làm hắn khó chịu đang tức giận,muốn dại nó ngoan hơn.... hắn không muốn nó giống hồn ma,nó là người của hắn không phải hồn ma lang thang..
"Anh đã bảo không được xị mặt..không nghe lời anh nữa phải không?.."
"......." nó vẫn xị mặt im lặng..hắn không biết nó khóc
"Ngước lên nhìn anh ..nghe không?.."..nó đứng lên khỏi người hắn,hắn nắm nó lại kéo về phía hắn làm nó té trong lòng hắn...
"Huhuhu...hư..hix hic..." nó khóc thành tiếng vô cùng đáng thương,mắt mũi đều đỏ lên hết..làm tim hắn nhói đau.."anh...anh xin lỗi nín đi được không..anh xin lỗi mà nín đi....".hắn ôm nó không ngừng xoa đầu vuốt lưng nó xin lỗi nhưng nó không chịu nín..khóc càng ngày càng lớn..tại hắn quá lo nên tức giận...sao hắn lại không kìm chế được hắn cũng không biết nữa nhưng nghĩ đến nó sẽ té sẽ bị tổn thuong là hắn rất sợ..
"Anh không thương em nữa..,không cần em nữa thì em đi..em không bám theo anh làm phiền anh nữa..em đi..".nó vừa nói vừa khóc đứng dậy đi...hắn nắm ôm xiết chặt nó trong lòng
"Không có...anh rất thương tiểu bảo bối của anh...anh lo nên hơi nóng..đừng giận anh,đừng bỏ anh mà...!.."anh hôn khắp mặt nó hôn lên đôi mắt đẫm nước mắt của nó..,như vạy nó mới chịu nín..."anh không la em nữa?..không ghét bỏ em...?.." cô nhìn anh chiếc mũi đỏ hồng
"Anh hứa..anh không dám la nữa anh sợ rồi...nhớ dù chuyện gì sãy ra bảo bối cũng không được bỏ rơi anh..biết không?"
"Dạ...em hứa "cô nép vào ngực anh như ước hẹn... ( ta thạt ko muôn SE nhưng không biêt sao nó càng ngày càng SE)
Mặc Kệ Em Là Gì? Tôi Vẫn Yêu EmTác giả: Mộng CầmTruyện Đoản VănMột buổi sáng sớm..còn chút sương se lạnh,tia nắng yếu ớt đang dệt lụa ấm áp. Ở nơi nào đó...có một cô gái nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu mặc một chiếc váy trắng liền phủ tới đầu gối hoa văn khá đơn giản,nhưng được mặc trên người cô thì vô cùng bắt mắt..cô có mái tóc phủ vai..xõa tự nhiên..cô đamg ngồi trên bia mộ sếp sao giấy trong không khí lạnh lẽo ở nghĩa địa....chính sát hơn cô không phải con người...cô khác với những linh hồn khác..cô là một linh hồn được thừa nhận,được lưu giữ lại ở nhân gian,có thể đi lại như con người nhưng không ai nhìn thấy cô cả..nhưng cô có thể nhìn thấy ở địa phủ..cảm nhận được sống chết của con người.. Hắn là tiến sĩ, du học pháp và làm taj pháp...lba mẹ hắn cũng ở pháp...nên hắn rất hiếm khi về nước..và một sự thật đáng nói hắn không tin vào chuyện ma quỷ..... 17-5...hắn đáp mái bay riêng xuống sân bay Việt Nam...hắn trở về để đi viến mộ người bà hắn thương nhất,hôn nay là dỗ bà... Buổi sáng hắn đi sớm và đặp vào mắt hắn là một cô bé mặc váy trăng trong… Trong phòng làm việc ..nó đang ngồi trong lòng hắn chơi game rất châm chú hắn vừa dại nó chơi game của con người ý...thật thích luôn!..còn hắn thì châm chú tay cầm bản kế hoạch xem..còn tay ôm chặc cố định nó ngồi yên..lâu lâu lại hôn nó một cái..tay không yên lần mò lên hai bông đào to tròn của nó x** n*n"Á ....anh đừng mà..em đang choi.."nó né chánh tay hắn nhém té..hắn bắt ngờ nhanh tay chụp lại nó,tim hắn đặp thình thịch muốn giăng ra ngoài..ôm nó chặc hơn.."sao em lại lắc lư vậy té đó biết không?.."..hắn mắn nó,nó làm hắn sợ nên tức giận nhìn nó nghiêm khắc..Nó thấy hắn tức giạn la nó..nó uất ức lắm,tại hắn nó mới lắc lư mà.?..mặt nó xị xuống cắn môi,tự dưng mắt nó mờ lại rồi chảy hai hàng nước rất mặn,nó bắt đầu giống con người càng ngày càng giống con người nó biết khóc..không ngừng rơi, hắn không thương nó nữa,mắn nó!!Tóc nó xụ xuống hai bên che đi gương mặt,làm hắn khó chịu đang tức giận,muốn dại nó ngoan hơn.... hắn không muốn nó giống hồn ma,nó là người của hắn không phải hồn ma lang thang.."Anh đã bảo không được xị mặt..không nghe lời anh nữa phải không?..""......." nó vẫn xị mặt im lặng..hắn không biết nó khóc"Ngước lên nhìn anh ..nghe không?.."..nó đứng lên khỏi người hắn,hắn nắm nó lại kéo về phía hắn làm nó té trong lòng hắn..."Huhuhu...hư..hix hic..." nó khóc thành tiếng vô cùng đáng thương,mắt mũi đều đỏ lên hết..làm tim hắn nhói đau.."anh...anh xin lỗi nín đi được không..anh xin lỗi mà nín đi....".hắn ôm nó không ngừng xoa đầu vuốt lưng nó xin lỗi nhưng nó không chịu nín..khóc càng ngày càng lớn..tại hắn quá lo nên tức giận...sao hắn lại không kìm chế được hắn cũng không biết nữa nhưng nghĩ đến nó sẽ té sẽ bị tổn thuong là hắn rất sợ.."Anh không thương em nữa..,không cần em nữa thì em đi..em không bám theo anh làm phiền anh nữa..em đi..".nó vừa nói vừa khóc đứng dậy đi...hắn nắm ôm xiết chặt nó trong lòng"Không có...anh rất thương tiểu bảo bối của anh...anh lo nên hơi nóng..đừng giận anh,đừng bỏ anh mà...!.."anh hôn khắp mặt nó hôn lên đôi mắt đẫm nước mắt của nó..,như vạy nó mới chịu nín..."anh không la em nữa?..không ghét bỏ em...?.." cô nhìn anh chiếc mũi đỏ hồng"Anh hứa..anh không dám la nữa anh sợ rồi...nhớ dù chuyện gì sãy ra bảo bối cũng không được bỏ rơi anh..biết không?""Dạ...em hứa "cô nép vào ngực anh như ước hẹn... ( ta thạt ko muôn SE nhưng không biêt sao nó càng ngày càng SE)