Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 169
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Bất chợt Long Tử Nguyệt nhìn thấy một vài bóng đen chạy thật nhanh về phía dịch quán, tính tò mò trong người nàng đã đánh bại tính lười biếng. Thân thể vẫn bất động nhìn lên bầu trời về khuya nơi đây, tiếng động thích khách tạo ra tuy tương đối nhỏ nhưng đối với thính lực của Huyết tộc lại khá là chói tai.Thấp thoáng còn nghe được âm thanh vô cùng ái muội phát ra từ dịch quán, bỗng khứu giác Long Tử Nguyệt phát hiện ra mùi đặc trưng trên người của Hạ Tử Lân ở gần đây, Long Tử Nguyệt vô thức đứng dậy tìm kiếm xung quanh.Cẩn thận tiến gần đến nơi có tiếng động mờ ám, Long Tử Nguyệt nép người trên mái nhà quan sát. Có vẻ như ở đây có không ít ám vệ đang ẩn thân, Long Tử Nguyệt tuy không hiểu lắm về việc tranh đoạt vương quyền trong hoàng tộc nhưng cũng không phải là kẻ ngu ngơ không biết sự đời, cung đấu lúc nhỏ nàng xem cũng một lượng kha khá rồi đó nha....Khắp nơi bố trí nhiều ám vệ đến như vậy dám chắc là có âm mưu, Long Tử Nguyệt dùng tốc độ của Huyết tộc tiến nhanh đến căn phòng phát ra động tĩnh h**n ** kia. Sau khi xử lý trong yên tĩnh hết ám vệ đang cảnh giới gần đó, Long Tử Nguyệt khẽ đưa tay gỡ vài viên ngói trên mái nhà rồi nhìn xuống phía dưới.Quả đúng như Long Tử Nguyệt nghĩ, chỉ là nàng thắc mắc có phải nam nhân đều thích xem xuân cung đồ sống chăng? Vì sao hiện tại nàng nhìn thấy Hạ Bạch Thiền đang cùng với công chúa Nam Cung Vụ Sương đưa nhau l*n đ*nh vân vũ, còn Hạ Tử Lân thì nhàn nhã ngồi uống trà xem hai người kia vận động nguyên thủy nhất để gây giống?Long Tử Nguyệt lắc mình qua khung cửa sổ nửa khép hờ tiến vào gian phòng, Hạ Tử Lân cảm giác có người khác vừa xông vào phòng liền lập tức đứng dậy. Nhưng khi nhìn thấy người nọ là Long Tử Nguyệt thì trong lòng chợt bình tĩnh hơn, bất quá Hạ Tử Lân chợt nhận ra tầm mắt Long Tử Nguyệt dán chặt vào hạ bộ của Hạ Bạch Thiền cùng Nam Cung Vụ Sương thì hắn vội vã đến bên cạnh Long Tử Nguyệt dùng tay che mắt nàng lại.Tầm mắt bị che khuất nhưng thính lực cùng khứu giác của Long Tử Nguyệt cực kỳ nhạy bén, nàng mở miệng nói nhỏ: "Cũng không phải lần đầu ta nhìn thấy xuân cung đồ, ngươi đừng khẩn trương như vậy làm gì.". Hạ Tử Lân nhất quyết không hạ tay xuống, giọng nói mang theo tia tức giận: "Vì sao Nguyệt nhi lại vào đây? Ám vệ bên ngoài bị Nguyệt nhi xử lý hết rồi sao?".
Bất chợt Long Tử Nguyệt nhìn thấy một vài bóng đen chạy thật nhanh về phía dịch quán, tính tò mò trong người nàng đã đánh bại tính lười biếng. Thân thể vẫn bất động nhìn lên bầu trời về khuya nơi đây, tiếng động thích khách tạo ra tuy tương đối nhỏ nhưng đối với thính lực của Huyết tộc lại khá là chói tai.
Thấp thoáng còn nghe được âm thanh vô cùng ái muội phát ra từ dịch quán, bỗng khứu giác Long Tử Nguyệt phát hiện ra mùi đặc trưng trên người của Hạ Tử Lân ở gần đây, Long Tử Nguyệt vô thức đứng dậy tìm kiếm xung quanh.
Cẩn thận tiến gần đến nơi có tiếng động mờ ám, Long Tử Nguyệt nép người trên mái nhà quan sát. Có vẻ như ở đây có không ít ám vệ đang ẩn thân, Long Tử Nguyệt tuy không hiểu lắm về việc tranh đoạt vương quyền trong hoàng tộc nhưng cũng không phải là kẻ ngu ngơ không biết sự đời, cung đấu lúc nhỏ nàng xem cũng một lượng kha khá rồi đó nha....
Khắp nơi bố trí nhiều ám vệ đến như vậy dám chắc là có âm mưu, Long Tử Nguyệt dùng tốc độ của Huyết tộc tiến nhanh đến căn phòng phát ra động tĩnh h**n ** kia. Sau khi xử lý trong yên tĩnh hết ám vệ đang cảnh giới gần đó, Long Tử Nguyệt khẽ đưa tay gỡ vài viên ngói trên mái nhà rồi nhìn xuống phía dưới.
Quả đúng như Long Tử Nguyệt nghĩ, chỉ là nàng thắc mắc có phải nam nhân đều thích xem xuân cung đồ sống chăng? Vì sao hiện tại nàng nhìn thấy Hạ Bạch Thiền đang cùng với công chúa Nam Cung Vụ Sương đưa nhau l*n đ*nh vân vũ, còn Hạ Tử Lân thì nhàn nhã ngồi uống trà xem hai người kia vận động nguyên thủy nhất để gây giống?
Long Tử Nguyệt lắc mình qua khung cửa sổ nửa khép hờ tiến vào gian phòng, Hạ Tử Lân cảm giác có người khác vừa xông vào phòng liền lập tức đứng dậy. Nhưng khi nhìn thấy người nọ là Long Tử Nguyệt thì trong lòng chợt bình tĩnh hơn, bất quá Hạ Tử Lân chợt nhận ra tầm mắt Long Tử Nguyệt dán chặt vào hạ bộ của Hạ Bạch Thiền cùng Nam Cung Vụ Sương thì hắn vội vã đến bên cạnh Long Tử Nguyệt dùng tay che mắt nàng lại.
Tầm mắt bị che khuất nhưng thính lực cùng khứu giác của Long Tử Nguyệt cực kỳ nhạy bén, nàng mở miệng nói nhỏ: "Cũng không phải lần đầu ta nhìn thấy xuân cung đồ, ngươi đừng khẩn trương như vậy làm gì.". Hạ Tử Lân nhất quyết không hạ tay xuống, giọng nói mang theo tia tức giận: "Vì sao Nguyệt nhi lại vào đây? Ám vệ bên ngoài bị Nguyệt nhi xử lý hết rồi sao?".
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Bất chợt Long Tử Nguyệt nhìn thấy một vài bóng đen chạy thật nhanh về phía dịch quán, tính tò mò trong người nàng đã đánh bại tính lười biếng. Thân thể vẫn bất động nhìn lên bầu trời về khuya nơi đây, tiếng động thích khách tạo ra tuy tương đối nhỏ nhưng đối với thính lực của Huyết tộc lại khá là chói tai.Thấp thoáng còn nghe được âm thanh vô cùng ái muội phát ra từ dịch quán, bỗng khứu giác Long Tử Nguyệt phát hiện ra mùi đặc trưng trên người của Hạ Tử Lân ở gần đây, Long Tử Nguyệt vô thức đứng dậy tìm kiếm xung quanh.Cẩn thận tiến gần đến nơi có tiếng động mờ ám, Long Tử Nguyệt nép người trên mái nhà quan sát. Có vẻ như ở đây có không ít ám vệ đang ẩn thân, Long Tử Nguyệt tuy không hiểu lắm về việc tranh đoạt vương quyền trong hoàng tộc nhưng cũng không phải là kẻ ngu ngơ không biết sự đời, cung đấu lúc nhỏ nàng xem cũng một lượng kha khá rồi đó nha....Khắp nơi bố trí nhiều ám vệ đến như vậy dám chắc là có âm mưu, Long Tử Nguyệt dùng tốc độ của Huyết tộc tiến nhanh đến căn phòng phát ra động tĩnh h**n ** kia. Sau khi xử lý trong yên tĩnh hết ám vệ đang cảnh giới gần đó, Long Tử Nguyệt khẽ đưa tay gỡ vài viên ngói trên mái nhà rồi nhìn xuống phía dưới.Quả đúng như Long Tử Nguyệt nghĩ, chỉ là nàng thắc mắc có phải nam nhân đều thích xem xuân cung đồ sống chăng? Vì sao hiện tại nàng nhìn thấy Hạ Bạch Thiền đang cùng với công chúa Nam Cung Vụ Sương đưa nhau l*n đ*nh vân vũ, còn Hạ Tử Lân thì nhàn nhã ngồi uống trà xem hai người kia vận động nguyên thủy nhất để gây giống?Long Tử Nguyệt lắc mình qua khung cửa sổ nửa khép hờ tiến vào gian phòng, Hạ Tử Lân cảm giác có người khác vừa xông vào phòng liền lập tức đứng dậy. Nhưng khi nhìn thấy người nọ là Long Tử Nguyệt thì trong lòng chợt bình tĩnh hơn, bất quá Hạ Tử Lân chợt nhận ra tầm mắt Long Tử Nguyệt dán chặt vào hạ bộ của Hạ Bạch Thiền cùng Nam Cung Vụ Sương thì hắn vội vã đến bên cạnh Long Tử Nguyệt dùng tay che mắt nàng lại.Tầm mắt bị che khuất nhưng thính lực cùng khứu giác của Long Tử Nguyệt cực kỳ nhạy bén, nàng mở miệng nói nhỏ: "Cũng không phải lần đầu ta nhìn thấy xuân cung đồ, ngươi đừng khẩn trương như vậy làm gì.". Hạ Tử Lân nhất quyết không hạ tay xuống, giọng nói mang theo tia tức giận: "Vì sao Nguyệt nhi lại vào đây? Ám vệ bên ngoài bị Nguyệt nhi xử lý hết rồi sao?".