Tác giả:

Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…

Chương 170

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Tử Nguyệt không đáp vươn tay tóm lấy bàn tay đang che mắt nàng kéo xuống, lực đạo của Huyết tộc làm sao Hạ Tử Lân có thể phản kháng được. Hạ Tử Lân bất chợt dùng tay còn lại ôm mạnh Long Tử Nguyệt úp mặt nàng vào lòng hắn, không ngờ được Hạ Tử Lân lại ôm nàng, Long Tử Nguyệt ngơ ngác đứng im trong giây lát quên mất phải đẩy hắn ra.Đến lúc hồi hồn thì Long Tử Nguyệt nghe bên ngoài có vô số âm thanh huyên náo, dường như đến để bắt thông gian vậy. Khóe môi Hạ Tử Lân nhoẻn lên một nụ cười âm lãnh, Long Tử Nguyệt cả khuôn mặt chôn trong v*m ng*c của Hạ Tử Lân nên không nhìn thấy vẻ mặt này của hắn.Cánh cửa bị mạnh mẽ đẩy mạnh mở ra, theo sau là vô số thái giám cùng nô tì, còn có không ít quân cấm vệ bao vây đến giọt nước cũng chạy không lọt. Long Tử Nguyệt khẽ ngẩng đầu lên quan sát động tĩnh, Hạ Tử Lân lúc bấy giờ nào còn dáng vẻ âm lãnh ban nãy thay vào đó vẻ mặt kinh ngạc tột độ.Tầm mắt Hạ Tử Lân đảo nhanh vào thân ảnh trong lòng, nỗi lo âu như tràn ngập trong khóe mắt hắn. Long Tử Nguyệt nghĩ không thông, Hạ Tử Lân đây là muốn làm gì? Một kẻ diễn kịch, một kẻ quả thật mù mờ không biết gì, nhưng đập vào mắt Thái hậu - Vưu Dạ Hoa lại thành vẻ mặt Long Tử Nguyệt hoang mang tột độ, không rõ ràng bản thân nàng đã làm gì, còn Hạ Tử Lân thì vô cùng quan tâm, như sợ nàng bị tổn thương, sợ nàng không chịu nổi đả kích gì đó mà trở nên điên cuồng.Trong lòng Vưu Dạ Hoa dấy lên cảm giác vô cùng bất an, lắng nghe kỹ âm thanh phía sau bức bình phong kia. Vưu Dạ Hoa liền nhận ra đó là âm thanh h**n ** nam nữ, chính xác mà nói hai kẻ kia không phải ai xa lạ, âm thanh của con trai trưởng của bà - hoàng thượng Hạ Bạch Thiền, còn có tiếng k** r*n cực kỳ phóng túng của nữ tử - công chúa Nam Cung Vụ Sương.Bộ dạng bình tĩnh nhưng ánh mắt kinh hoàng Vưu Dạ Hoa đã bán đứng nội tâm bà ta, Hạ Tử Lân nheo cặp mắt phượng nhìn thẳng vào mẫu hậu đầy trào phúng. Chưa kịp nói câu nào đã nghe thấy tiếng thét tê tâm liệt phế của Hạ Bạch Thiền từ sau bức bình phong phát ra, tiếp theo đó là giọng của Nam Cung Vụ Sương choàng tỉnh sau cơn k*ch t*nh.Nam Cung Dạ Tước vừa tiến đến cửa thì nghe hoàng muội đang không ngừng la hét bên trong, hắn nhanh chóng xông vào trong phòng thì thấy Thái hậu Vưu Dạ Hoa cùng Hiền vương Hạ Tử Lân đang trừng mắt với nhau. Trong lòng ngực Hạ Tử Lân còn đang che chở cho Long Tử Nguyệt, nàng như chú chim nhỏ hoảng sợ bị hắn mạnh mẽ ôm vào lòng, giang đôi cánh to bảo hộ nàng, khiến Nam Cung Dạ Tước hụt hẫng pha lẫn tức giận.

Long Tử Nguyệt không đáp vươn tay tóm lấy bàn tay đang che mắt nàng kéo xuống, lực đạo của Huyết tộc làm sao Hạ Tử Lân có thể phản kháng được. Hạ Tử Lân bất chợt dùng tay còn lại ôm mạnh Long Tử Nguyệt úp mặt nàng vào lòng hắn, không ngờ được Hạ Tử Lân lại ôm nàng, Long Tử Nguyệt ngơ ngác đứng im trong giây lát quên mất phải đẩy hắn ra.

Đến lúc hồi hồn thì Long Tử Nguyệt nghe bên ngoài có vô số âm thanh huyên náo, dường như đến để bắt thông gian vậy. Khóe môi Hạ Tử Lân nhoẻn lên một nụ cười âm lãnh, Long Tử Nguyệt cả khuôn mặt chôn trong v*m ng*c của Hạ Tử Lân nên không nhìn thấy vẻ mặt này của hắn.

Cánh cửa bị mạnh mẽ đẩy mạnh mở ra, theo sau là vô số thái giám cùng nô tì, còn có không ít quân cấm vệ bao vây đến giọt nước cũng chạy không lọt. Long Tử Nguyệt khẽ ngẩng đầu lên quan sát động tĩnh, Hạ Tử Lân lúc bấy giờ nào còn dáng vẻ âm lãnh ban nãy thay vào đó vẻ mặt kinh ngạc tột độ.

Tầm mắt Hạ Tử Lân đảo nhanh vào thân ảnh trong lòng, nỗi lo âu như tràn ngập trong khóe mắt hắn. Long Tử Nguyệt nghĩ không thông, Hạ Tử Lân đây là muốn làm gì? Một kẻ diễn kịch, một kẻ quả thật mù mờ không biết gì, nhưng đập vào mắt Thái hậu - Vưu Dạ Hoa lại thành vẻ mặt Long Tử Nguyệt hoang mang tột độ, không rõ ràng bản thân nàng đã làm gì, còn Hạ Tử Lân thì vô cùng quan tâm, như sợ nàng bị tổn thương, sợ nàng không chịu nổi đả kích gì đó mà trở nên điên cuồng.

Trong lòng Vưu Dạ Hoa dấy lên cảm giác vô cùng bất an, lắng nghe kỹ âm thanh phía sau bức bình phong kia. Vưu Dạ Hoa liền nhận ra đó là âm thanh h**n ** nam nữ, chính xác mà nói hai kẻ kia không phải ai xa lạ, âm thanh của con trai trưởng của bà - hoàng thượng Hạ Bạch Thiền, còn có tiếng k** r*n cực kỳ phóng túng của nữ tử - công chúa Nam Cung Vụ Sương.

Bộ dạng bình tĩnh nhưng ánh mắt kinh hoàng Vưu Dạ Hoa đã bán đứng nội tâm bà ta, Hạ Tử Lân nheo cặp mắt phượng nhìn thẳng vào mẫu hậu đầy trào phúng. Chưa kịp nói câu nào đã nghe thấy tiếng thét tê tâm liệt phế của Hạ Bạch Thiền từ sau bức bình phong phát ra, tiếp theo đó là giọng của Nam Cung Vụ Sương choàng tỉnh sau cơn k*ch t*nh.

Nam Cung Dạ Tước vừa tiến đến cửa thì nghe hoàng muội đang không ngừng la hét bên trong, hắn nhanh chóng xông vào trong phòng thì thấy Thái hậu Vưu Dạ Hoa cùng Hiền vương Hạ Tử Lân đang trừng mắt với nhau. Trong lòng ngực Hạ Tử Lân còn đang che chở cho Long Tử Nguyệt, nàng như chú chim nhỏ hoảng sợ bị hắn mạnh mẽ ôm vào lòng, giang đôi cánh to bảo hộ nàng, khiến Nam Cung Dạ Tước hụt hẫng pha lẫn tức giận.

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Tử Nguyệt không đáp vươn tay tóm lấy bàn tay đang che mắt nàng kéo xuống, lực đạo của Huyết tộc làm sao Hạ Tử Lân có thể phản kháng được. Hạ Tử Lân bất chợt dùng tay còn lại ôm mạnh Long Tử Nguyệt úp mặt nàng vào lòng hắn, không ngờ được Hạ Tử Lân lại ôm nàng, Long Tử Nguyệt ngơ ngác đứng im trong giây lát quên mất phải đẩy hắn ra.Đến lúc hồi hồn thì Long Tử Nguyệt nghe bên ngoài có vô số âm thanh huyên náo, dường như đến để bắt thông gian vậy. Khóe môi Hạ Tử Lân nhoẻn lên một nụ cười âm lãnh, Long Tử Nguyệt cả khuôn mặt chôn trong v*m ng*c của Hạ Tử Lân nên không nhìn thấy vẻ mặt này của hắn.Cánh cửa bị mạnh mẽ đẩy mạnh mở ra, theo sau là vô số thái giám cùng nô tì, còn có không ít quân cấm vệ bao vây đến giọt nước cũng chạy không lọt. Long Tử Nguyệt khẽ ngẩng đầu lên quan sát động tĩnh, Hạ Tử Lân lúc bấy giờ nào còn dáng vẻ âm lãnh ban nãy thay vào đó vẻ mặt kinh ngạc tột độ.Tầm mắt Hạ Tử Lân đảo nhanh vào thân ảnh trong lòng, nỗi lo âu như tràn ngập trong khóe mắt hắn. Long Tử Nguyệt nghĩ không thông, Hạ Tử Lân đây là muốn làm gì? Một kẻ diễn kịch, một kẻ quả thật mù mờ không biết gì, nhưng đập vào mắt Thái hậu - Vưu Dạ Hoa lại thành vẻ mặt Long Tử Nguyệt hoang mang tột độ, không rõ ràng bản thân nàng đã làm gì, còn Hạ Tử Lân thì vô cùng quan tâm, như sợ nàng bị tổn thương, sợ nàng không chịu nổi đả kích gì đó mà trở nên điên cuồng.Trong lòng Vưu Dạ Hoa dấy lên cảm giác vô cùng bất an, lắng nghe kỹ âm thanh phía sau bức bình phong kia. Vưu Dạ Hoa liền nhận ra đó là âm thanh h**n ** nam nữ, chính xác mà nói hai kẻ kia không phải ai xa lạ, âm thanh của con trai trưởng của bà - hoàng thượng Hạ Bạch Thiền, còn có tiếng k** r*n cực kỳ phóng túng của nữ tử - công chúa Nam Cung Vụ Sương.Bộ dạng bình tĩnh nhưng ánh mắt kinh hoàng Vưu Dạ Hoa đã bán đứng nội tâm bà ta, Hạ Tử Lân nheo cặp mắt phượng nhìn thẳng vào mẫu hậu đầy trào phúng. Chưa kịp nói câu nào đã nghe thấy tiếng thét tê tâm liệt phế của Hạ Bạch Thiền từ sau bức bình phong phát ra, tiếp theo đó là giọng của Nam Cung Vụ Sương choàng tỉnh sau cơn k*ch t*nh.Nam Cung Dạ Tước vừa tiến đến cửa thì nghe hoàng muội đang không ngừng la hét bên trong, hắn nhanh chóng xông vào trong phòng thì thấy Thái hậu Vưu Dạ Hoa cùng Hiền vương Hạ Tử Lân đang trừng mắt với nhau. Trong lòng ngực Hạ Tử Lân còn đang che chở cho Long Tử Nguyệt, nàng như chú chim nhỏ hoảng sợ bị hắn mạnh mẽ ôm vào lòng, giang đôi cánh to bảo hộ nàng, khiến Nam Cung Dạ Tước hụt hẫng pha lẫn tức giận.

Chương 170