Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 171
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Gạt bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu, Nam Cung Dạ Tước bất chấp lễ nghi, không nói một động tác hay lời thỉnh an với Vưu Dạ Hoa mà trực tiếp xông vào. Vòng qua bức bình phong nhìn khung cảnh thối nát trước mặt, hoàng muội toàn thân không mảnh vải đang bị Hạ Bạch Thiền áp dưới thân, hạ bộ cả hai vẫn còn chưa tách ra...Chỉ là Hạ Bạch Thiền đã nằm im đè lên th*n th* tr*ng n*n mềm mại đầy dấu hồng ngân của Nam Cung Vụ Sương, khóe môi Hạ Bạch Thiền chảy ra dòng máu màu đen, Nam Cung Dạ Tước khẳng định chắc chắn hắn bị trúng độc mà chết. Nam Cung Vụ Sương cực kỳ hoảng loạn bên môi liên tục la hét, còn có không ngừng đưa đôi tay nhỏ nhắn, yếu ớt cố gắng đẩy cái thi thể đang áp chặt trên người nàng ta ra.Nam Cung Dạ Tước vội vàng thoát ngoại bào của hắn, tiến nhanh tới cạnh giường, dùng ngoại bào phủ lên thân thể của hoàng muội, một tay khác dời thi thể Hạ Bạch Thiền sang một bên. Vưu Dạ Hoa tận mắt thấy Hạ Bạch Thiền đã chết, chính tay bà đã hại chết con cờ này rồi.Vốn Vưu Dạ Hoa lệnh ám vệ bỏ mị dược Thôi Tình tán cho Nam Cung Vụ Sương, trong phòng cũng đốt loại mê hương đặc biệt, hai thứ này nếu dùng chung sẽ kết hợp lại thành một loại độc dược trí mạng đối với nam nhân nào cùng với nữ nhân trúng mị dược h**n **. Sau đó, cho người dẫn dụ Hạ Tử Lân đến ý đồ dùng mê hương trong hỏa lô k*ch t*nh Hạ Tử Lân mây mưa cùng Nam Cung Vụ Sương, một mũi tên trúng hai con nhạn.Nam Cung Vụ Sương vừa bị thất thân, không thể không gả cho Hạ Tử Lân, mà Hạ Tử Lân lại không thể thoát chết vì trúng mị dược từ nàng ta, trở thành một cái xác chết lạnh băng. Rốt cuộc là Vưu Dạ Hoa đã tính sai bước nào, vì sao kẻ đáng chết lại không chết, thay vào đó là Hạ Bạch Thiền chứ? Đứa trưởng tử ngu xuẩn này của bà vì lý gì chạy đến nơi đây làm kẻ thế thân cho Hạ Tử Lân?Long Tử Nguyệt lờ mờ đoán được âm mưu trong đây, nàng im lặng giả vờ yếu ớt nép chặt vào lòng Hạ Tử Lân. Lúc này Hạ Tử Lân mới lạnh lùng cất giọng: "Vưu Dạ Hoa mưu hại công chúa hòa thân Tây Hạ quốc, lập kế giết hoàng thượng soán ngôi.".Hạ Tử Lân dừng lại phất tay ra hiệu, một toán cấm vệ quân lục tục dẫn lên ám vệ thiếp thân của Vưu Dạ Hoa cùng thái giám, mama bên cạnh bà, còn có vô số thư từ qua lại giữa Vưu Dạ Hoa cùng quan lại trong triều, trong các bức thư đều có Phượng ấn do bà chấp chưởng. Lúc bọn hạ nhân vừa thấy Vưu Dạ Hoa liền hoảng sợ không dám ngẩng đầu nhìn bà.
Gạt bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu, Nam Cung Dạ Tước bất chấp lễ nghi, không nói một động tác hay lời thỉnh an với Vưu Dạ Hoa mà trực tiếp xông vào. Vòng qua bức bình phong nhìn khung cảnh thối nát trước mặt, hoàng muội toàn thân không mảnh vải đang bị Hạ Bạch Thiền áp dưới thân, hạ bộ cả hai vẫn còn chưa tách ra...
Chỉ là Hạ Bạch Thiền đã nằm im đè lên th*n th* tr*ng n*n mềm mại đầy dấu hồng ngân của Nam Cung Vụ Sương, khóe môi Hạ Bạch Thiền chảy ra dòng máu màu đen, Nam Cung Dạ Tước khẳng định chắc chắn hắn bị trúng độc mà chết. Nam Cung Vụ Sương cực kỳ hoảng loạn bên môi liên tục la hét, còn có không ngừng đưa đôi tay nhỏ nhắn, yếu ớt cố gắng đẩy cái thi thể đang áp chặt trên người nàng ta ra.
Nam Cung Dạ Tước vội vàng thoát ngoại bào của hắn, tiến nhanh tới cạnh giường, dùng ngoại bào phủ lên thân thể của hoàng muội, một tay khác dời thi thể Hạ Bạch Thiền sang một bên. Vưu Dạ Hoa tận mắt thấy Hạ Bạch Thiền đã chết, chính tay bà đã hại chết con cờ này rồi.
Vốn Vưu Dạ Hoa lệnh ám vệ bỏ mị dược Thôi Tình tán cho Nam Cung Vụ Sương, trong phòng cũng đốt loại mê hương đặc biệt, hai thứ này nếu dùng chung sẽ kết hợp lại thành một loại độc dược trí mạng đối với nam nhân nào cùng với nữ nhân trúng mị dược h**n **. Sau đó, cho người dẫn dụ Hạ Tử Lân đến ý đồ dùng mê hương trong hỏa lô k*ch t*nh Hạ Tử Lân mây mưa cùng Nam Cung Vụ Sương, một mũi tên trúng hai con nhạn.
Nam Cung Vụ Sương vừa bị thất thân, không thể không gả cho Hạ Tử Lân, mà Hạ Tử Lân lại không thể thoát chết vì trúng mị dược từ nàng ta, trở thành một cái xác chết lạnh băng. Rốt cuộc là Vưu Dạ Hoa đã tính sai bước nào, vì sao kẻ đáng chết lại không chết, thay vào đó là Hạ Bạch Thiền chứ? Đứa trưởng tử ngu xuẩn này của bà vì lý gì chạy đến nơi đây làm kẻ thế thân cho Hạ Tử Lân?
Long Tử Nguyệt lờ mờ đoán được âm mưu trong đây, nàng im lặng giả vờ yếu ớt nép chặt vào lòng Hạ Tử Lân. Lúc này Hạ Tử Lân mới lạnh lùng cất giọng: "Vưu Dạ Hoa mưu hại công chúa hòa thân Tây Hạ quốc, lập kế giết hoàng thượng soán ngôi.".
Hạ Tử Lân dừng lại phất tay ra hiệu, một toán cấm vệ quân lục tục dẫn lên ám vệ thiếp thân của Vưu Dạ Hoa cùng thái giám, mama bên cạnh bà, còn có vô số thư từ qua lại giữa Vưu Dạ Hoa cùng quan lại trong triều, trong các bức thư đều có Phượng ấn do bà chấp chưởng. Lúc bọn hạ nhân vừa thấy Vưu Dạ Hoa liền hoảng sợ không dám ngẩng đầu nhìn bà.
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Gạt bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu, Nam Cung Dạ Tước bất chấp lễ nghi, không nói một động tác hay lời thỉnh an với Vưu Dạ Hoa mà trực tiếp xông vào. Vòng qua bức bình phong nhìn khung cảnh thối nát trước mặt, hoàng muội toàn thân không mảnh vải đang bị Hạ Bạch Thiền áp dưới thân, hạ bộ cả hai vẫn còn chưa tách ra...Chỉ là Hạ Bạch Thiền đã nằm im đè lên th*n th* tr*ng n*n mềm mại đầy dấu hồng ngân của Nam Cung Vụ Sương, khóe môi Hạ Bạch Thiền chảy ra dòng máu màu đen, Nam Cung Dạ Tước khẳng định chắc chắn hắn bị trúng độc mà chết. Nam Cung Vụ Sương cực kỳ hoảng loạn bên môi liên tục la hét, còn có không ngừng đưa đôi tay nhỏ nhắn, yếu ớt cố gắng đẩy cái thi thể đang áp chặt trên người nàng ta ra.Nam Cung Dạ Tước vội vàng thoát ngoại bào của hắn, tiến nhanh tới cạnh giường, dùng ngoại bào phủ lên thân thể của hoàng muội, một tay khác dời thi thể Hạ Bạch Thiền sang một bên. Vưu Dạ Hoa tận mắt thấy Hạ Bạch Thiền đã chết, chính tay bà đã hại chết con cờ này rồi.Vốn Vưu Dạ Hoa lệnh ám vệ bỏ mị dược Thôi Tình tán cho Nam Cung Vụ Sương, trong phòng cũng đốt loại mê hương đặc biệt, hai thứ này nếu dùng chung sẽ kết hợp lại thành một loại độc dược trí mạng đối với nam nhân nào cùng với nữ nhân trúng mị dược h**n **. Sau đó, cho người dẫn dụ Hạ Tử Lân đến ý đồ dùng mê hương trong hỏa lô k*ch t*nh Hạ Tử Lân mây mưa cùng Nam Cung Vụ Sương, một mũi tên trúng hai con nhạn.Nam Cung Vụ Sương vừa bị thất thân, không thể không gả cho Hạ Tử Lân, mà Hạ Tử Lân lại không thể thoát chết vì trúng mị dược từ nàng ta, trở thành một cái xác chết lạnh băng. Rốt cuộc là Vưu Dạ Hoa đã tính sai bước nào, vì sao kẻ đáng chết lại không chết, thay vào đó là Hạ Bạch Thiền chứ? Đứa trưởng tử ngu xuẩn này của bà vì lý gì chạy đến nơi đây làm kẻ thế thân cho Hạ Tử Lân?Long Tử Nguyệt lờ mờ đoán được âm mưu trong đây, nàng im lặng giả vờ yếu ớt nép chặt vào lòng Hạ Tử Lân. Lúc này Hạ Tử Lân mới lạnh lùng cất giọng: "Vưu Dạ Hoa mưu hại công chúa hòa thân Tây Hạ quốc, lập kế giết hoàng thượng soán ngôi.".Hạ Tử Lân dừng lại phất tay ra hiệu, một toán cấm vệ quân lục tục dẫn lên ám vệ thiếp thân của Vưu Dạ Hoa cùng thái giám, mama bên cạnh bà, còn có vô số thư từ qua lại giữa Vưu Dạ Hoa cùng quan lại trong triều, trong các bức thư đều có Phượng ấn do bà chấp chưởng. Lúc bọn hạ nhân vừa thấy Vưu Dạ Hoa liền hoảng sợ không dám ngẩng đầu nhìn bà.