Tác giả:

Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…

Chương 195

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Đập vào mắt Hạ Thiển Mộng bởi khung cảnh Hạ Tử Lân đang khẽ ho húng hắng, còn Long Tử Nguyệt đang nhàn nhã an tọa trên ngự án. Muốn bao nhiêu ái muội thì có bấy nhiêu ái muội, muốn bao nhiêu tùy tiện có bấy nhiêu tùy tiện, Hạ Thiển Mộng chợt cảm thấy nhất định giữa hai người nhất định có gian tình mờ ám gì đó.Hạ Tử Lân thấy Hạ Thiển Mộng xuất hiện ở cửa, chứng kiến sự việc giữa hắn và Long Tử Nguyệt cũng không tỏ vẻ lúng túng. Ngón tay Hạ Tử Lân khẽ gõ nhẹ trên ngự án, ngự lâm quân tự biết bản thân mình phạm phải trọng tội, vội vã quỳ sụp xuống đất hướng Hạ Tử Lân: "Thuộc hạ vô dụng, không ngăn can được công chúa, xin Nhiếp chính vương trách tội.".Long Tử Nguyệt chỉ nghe cuộc cãi vã xảy ra bên ngoài rồi chợt mọi thứ chìm vào im lặng, những tưởng Hạ Thiển Mộng không được vào diện kiến Nhiếp chính vương, đã đi về tẩm cung của nàng ta. Ai ngờ Hạ Thiển Mộng sử dụng khinh công lợi dụng thị vệ sơ hở mà lén chạy xông đến chứ?Hạ Thiển Mộng tuy không được sủng ái như trước nhưng dù sao cũng là công chúa, ngự lâm quân không thể tùy tiện đả thương người của hoàng tộc được đành để nàng ta tiến vào. Hạ Tử Lân nhíu mày lên tiếng: "Tới Hình bộ lĩnh phạt đi.". Thị vệ tạ ơn rồi lĩnh mệnh lui ra ngoài, trong lòng thở phào nhẹ nhõm may mắn Nhiếp chính vương không lấy mạng y, chỉ bị xây xát ngoài da dưỡng vài bữa nửa thắng là có thể xuống giường đi lại được rồi.Hạ Tử Lân hỏi Hạ Thiển Mộng: "Công chúa có việc gì muốn nói với bản vương sao?", Hạ Thiển Mộng hơi khụy chân nói: "Thiển Mộng l* m*ng, mong hoàng thúc không trách tội.", còn muốn nói tiếp nhưng ánh mắt nàng ta liếc nhìn sang Long Tử Nguyệt đang ngồi trên ngự án.Long Tử Nguyệt nhún nhún vai hướng Hạ Tử Lân tỏ vẻ nàng rất vô tội, tuy nhiên nàng không hề có ý rời đi trước. Hạ Tử Lân lên tiếng: "Công chúa cứ nói, ở đây cũng không có người ngoài.". Hạ Thiển Mộng trong lòng kinh hãi, Linh Tê công chúa lại không phải là người ngoài? Câu nói này mang theo tầng ý nghĩa nào?Nhiếp chính vương chuẩn bị cưới Linh Tê công chúa, cả hai lưỡng tình tương duyệt hay là mối liên hôn giữa hai quốc? Hay bệ hạ Linh Tê phái công chúa đến để đơn thuần để giúp đỡ tiểu quốc Nguyệt Lan này? Hạ Thiển Mộng chần chừ không nói khiến Hạ Tử Lân hơi mất kiên nhẫn: "Công chúa nếu không có gì muốn nói thì trở về tẩm cung thôi, bản vương còn tấu chương phải phê duyệt.".

Đập vào mắt Hạ Thiển Mộng bởi khung cảnh Hạ Tử Lân đang khẽ ho húng hắng, còn Long Tử Nguyệt đang nhàn nhã an tọa trên ngự án. Muốn bao nhiêu ái muội thì có bấy nhiêu ái muội, muốn bao nhiêu tùy tiện có bấy nhiêu tùy tiện, Hạ Thiển Mộng chợt cảm thấy nhất định giữa hai người nhất định có gian tình mờ ám gì đó.

Hạ Tử Lân thấy Hạ Thiển Mộng xuất hiện ở cửa, chứng kiến sự việc giữa hắn và Long Tử Nguyệt cũng không tỏ vẻ lúng túng. Ngón tay Hạ Tử Lân khẽ gõ nhẹ trên ngự án, ngự lâm quân tự biết bản thân mình phạm phải trọng tội, vội vã quỳ sụp xuống đất hướng Hạ Tử Lân: "Thuộc hạ vô dụng, không ngăn can được công chúa, xin Nhiếp chính vương trách tội.".

Long Tử Nguyệt chỉ nghe cuộc cãi vã xảy ra bên ngoài rồi chợt mọi thứ chìm vào im lặng, những tưởng Hạ Thiển Mộng không được vào diện kiến Nhiếp chính vương, đã đi về tẩm cung của nàng ta. Ai ngờ Hạ Thiển Mộng sử dụng khinh công lợi dụng thị vệ sơ hở mà lén chạy xông đến chứ?

Hạ Thiển Mộng tuy không được sủng ái như trước nhưng dù sao cũng là công chúa, ngự lâm quân không thể tùy tiện đả thương người của hoàng tộc được đành để nàng ta tiến vào. Hạ Tử Lân nhíu mày lên tiếng: "Tới Hình bộ lĩnh phạt đi.". Thị vệ tạ ơn rồi lĩnh mệnh lui ra ngoài, trong lòng thở phào nhẹ nhõm may mắn Nhiếp chính vương không lấy mạng y, chỉ bị xây xát ngoài da dưỡng vài bữa nửa thắng là có thể xuống giường đi lại được rồi.

Hạ Tử Lân hỏi Hạ Thiển Mộng: "Công chúa có việc gì muốn nói với bản vương sao?", Hạ Thiển Mộng hơi khụy chân nói: "Thiển Mộng l* m*ng, mong hoàng thúc không trách tội.", còn muốn nói tiếp nhưng ánh mắt nàng ta liếc nhìn sang Long Tử Nguyệt đang ngồi trên ngự án.

Long Tử Nguyệt nhún nhún vai hướng Hạ Tử Lân tỏ vẻ nàng rất vô tội, tuy nhiên nàng không hề có ý rời đi trước. Hạ Tử Lân lên tiếng: "Công chúa cứ nói, ở đây cũng không có người ngoài.". Hạ Thiển Mộng trong lòng kinh hãi, Linh Tê công chúa lại không phải là người ngoài? Câu nói này mang theo tầng ý nghĩa nào?

Nhiếp chính vương chuẩn bị cưới Linh Tê công chúa, cả hai lưỡng tình tương duyệt hay là mối liên hôn giữa hai quốc? Hay bệ hạ Linh Tê phái công chúa đến để đơn thuần để giúp đỡ tiểu quốc Nguyệt Lan này? Hạ Thiển Mộng chần chừ không nói khiến Hạ Tử Lân hơi mất kiên nhẫn: "Công chúa nếu không có gì muốn nói thì trở về tẩm cung thôi, bản vương còn tấu chương phải phê duyệt.".

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Đập vào mắt Hạ Thiển Mộng bởi khung cảnh Hạ Tử Lân đang khẽ ho húng hắng, còn Long Tử Nguyệt đang nhàn nhã an tọa trên ngự án. Muốn bao nhiêu ái muội thì có bấy nhiêu ái muội, muốn bao nhiêu tùy tiện có bấy nhiêu tùy tiện, Hạ Thiển Mộng chợt cảm thấy nhất định giữa hai người nhất định có gian tình mờ ám gì đó.Hạ Tử Lân thấy Hạ Thiển Mộng xuất hiện ở cửa, chứng kiến sự việc giữa hắn và Long Tử Nguyệt cũng không tỏ vẻ lúng túng. Ngón tay Hạ Tử Lân khẽ gõ nhẹ trên ngự án, ngự lâm quân tự biết bản thân mình phạm phải trọng tội, vội vã quỳ sụp xuống đất hướng Hạ Tử Lân: "Thuộc hạ vô dụng, không ngăn can được công chúa, xin Nhiếp chính vương trách tội.".Long Tử Nguyệt chỉ nghe cuộc cãi vã xảy ra bên ngoài rồi chợt mọi thứ chìm vào im lặng, những tưởng Hạ Thiển Mộng không được vào diện kiến Nhiếp chính vương, đã đi về tẩm cung của nàng ta. Ai ngờ Hạ Thiển Mộng sử dụng khinh công lợi dụng thị vệ sơ hở mà lén chạy xông đến chứ?Hạ Thiển Mộng tuy không được sủng ái như trước nhưng dù sao cũng là công chúa, ngự lâm quân không thể tùy tiện đả thương người của hoàng tộc được đành để nàng ta tiến vào. Hạ Tử Lân nhíu mày lên tiếng: "Tới Hình bộ lĩnh phạt đi.". Thị vệ tạ ơn rồi lĩnh mệnh lui ra ngoài, trong lòng thở phào nhẹ nhõm may mắn Nhiếp chính vương không lấy mạng y, chỉ bị xây xát ngoài da dưỡng vài bữa nửa thắng là có thể xuống giường đi lại được rồi.Hạ Tử Lân hỏi Hạ Thiển Mộng: "Công chúa có việc gì muốn nói với bản vương sao?", Hạ Thiển Mộng hơi khụy chân nói: "Thiển Mộng l* m*ng, mong hoàng thúc không trách tội.", còn muốn nói tiếp nhưng ánh mắt nàng ta liếc nhìn sang Long Tử Nguyệt đang ngồi trên ngự án.Long Tử Nguyệt nhún nhún vai hướng Hạ Tử Lân tỏ vẻ nàng rất vô tội, tuy nhiên nàng không hề có ý rời đi trước. Hạ Tử Lân lên tiếng: "Công chúa cứ nói, ở đây cũng không có người ngoài.". Hạ Thiển Mộng trong lòng kinh hãi, Linh Tê công chúa lại không phải là người ngoài? Câu nói này mang theo tầng ý nghĩa nào?Nhiếp chính vương chuẩn bị cưới Linh Tê công chúa, cả hai lưỡng tình tương duyệt hay là mối liên hôn giữa hai quốc? Hay bệ hạ Linh Tê phái công chúa đến để đơn thuần để giúp đỡ tiểu quốc Nguyệt Lan này? Hạ Thiển Mộng chần chừ không nói khiến Hạ Tử Lân hơi mất kiên nhẫn: "Công chúa nếu không có gì muốn nói thì trở về tẩm cung thôi, bản vương còn tấu chương phải phê duyệt.".

Chương 195