Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 215
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Nữ tử cảm giác Long Ám tuy cứng miệng từ chối nhưng không có động thái tiếp theo, ngẫm nghĩ chắc cậu không biết thân thế nàng, không dám l* m*ng mà đắc tội. Trong lòng nữ tử dạt dào đắc ý bỗng bên ngoài cổng lớn Vương phủ có tiếng quan binh đang tiến vào, tròng mắt Long Ám hướng về nơi náo nhiệt trước mặt.Dù sao cũng là người đừng từng được Vương Chiêu Lâm coi trọng giao cả Vương phủ cho cậu quản lý, Long Ám bình thản đi đến tiếp đãi các vị quan sai. Vừa vén vạt áo định quỳ xuống hành lễ thì Long Ám bị một đôi cánh tay đỡ lấy ngăn cản động tác tiếp theo của cậu, Long Ám cất lời: "Không biết Lương đại nhân ghé thăm tệ xá, không đón tiếp từ xa, mong đại nhân lượng thứ.".Lương Minh Hồ - thứ sử đảm nhiệm toàn vụ sự tại Phạt Mộc châu này, hôm nay xuất hiện tại phủ đệ của Vương Chiêu Lâm bởi vì Lương Minh Hồ nhận được tin báo từ Kiếm Tiên Thành. Thư này do chính tay Hiền Vương tất nhiên hiện giờ phải gọi là Nhiếp chính vương viết, đường xá xa xôi nên thư tín mất tới hơn 40 ngày mới đến.Nữ tử thấy Lương Minh Hồ vội chạy lại, khuôn mặt kinh ngạc cất giọng hỏi: "Phụ thân, sao người đến đây?", Lương Minh Hồ nhìn nữ nhi bằng đôi mắt sủng ái nói: "Phụ thân phụng mệnh của Nhiếp chính vương truyền tin. Sao Nhạc nhi lại ở đây?".Lương Đông Nhạc là nữ nhi duy nhất của Lương Minh Hồ, thê tử mất sớm một mình gà trống nuôi con, Lương Minh Hồ tựa hồ ký thác toàn bộ tình cảm cùng nguyện vọng của hắn và thê tử vào Lương Đông Nhạc. Vốn muốn nữ nhi có thể an an hảo hảo trở thành một tiểu thư khuê cát, học cầm kỳ thi họa, sau đó tìm một trượng phu tốt gả đi. Với thân phận thứ sử một châu, tin rằng nữ nhi sẽ không phải chịu bất kỳ ủy khuất gì tại nhà chồng, ai ngờ rằng nàng đam mê võ học, lại thêm tố chất căn cơ cực kỳ thích hợp để rèn luyện.Lương Minh Hồ mặc dù trong lòng không muốn nhưng vì quá cưng chiều Lương Đông Nhạc, Lương Minh Hồ đành tìm về danh sư dạy võ cho nữ nhi. Do nàng thường xuyên chạy lên các sơn cốc, bản doanh để thanh lý hang ổ bọn thổ phỉ, Long Ám tuy có nghe qua danh tiếng của Lương Đông Nhạc chỉ là lần này cậu được diện kiến dung mạo của vị nữ hiệp này.Long Ám vòng tay làm thủ thế chào, đồng thời thu liễm sát khí quanh thân, giọng nói trẻ con lại mang nét chững chạc: "Thì ra là Lương tiểu thư, bản thiếu tên Long Ám. Ban nãy không biết đại danh tiểu thư, đã mạo phạm, mong tiểu thư không để bụng.".
Nữ tử cảm giác Long Ám tuy cứng miệng từ chối nhưng không có động thái tiếp theo, ngẫm nghĩ chắc cậu không biết thân thế nàng, không dám l* m*ng mà đắc tội. Trong lòng nữ tử dạt dào đắc ý bỗng bên ngoài cổng lớn Vương phủ có tiếng quan binh đang tiến vào, tròng mắt Long Ám hướng về nơi náo nhiệt trước mặt.
Dù sao cũng là người đừng từng được Vương Chiêu Lâm coi trọng giao cả Vương phủ cho cậu quản lý, Long Ám bình thản đi đến tiếp đãi các vị quan sai. Vừa vén vạt áo định quỳ xuống hành lễ thì Long Ám bị một đôi cánh tay đỡ lấy ngăn cản động tác tiếp theo của cậu, Long Ám cất lời: "Không biết Lương đại nhân ghé thăm tệ xá, không đón tiếp từ xa, mong đại nhân lượng thứ.".
Lương Minh Hồ - thứ sử đảm nhiệm toàn vụ sự tại Phạt Mộc châu này, hôm nay xuất hiện tại phủ đệ của Vương Chiêu Lâm bởi vì Lương Minh Hồ nhận được tin báo từ Kiếm Tiên Thành. Thư này do chính tay Hiền Vương tất nhiên hiện giờ phải gọi là Nhiếp chính vương viết, đường xá xa xôi nên thư tín mất tới hơn 40 ngày mới đến.
Nữ tử thấy Lương Minh Hồ vội chạy lại, khuôn mặt kinh ngạc cất giọng hỏi: "Phụ thân, sao người đến đây?", Lương Minh Hồ nhìn nữ nhi bằng đôi mắt sủng ái nói: "Phụ thân phụng mệnh của Nhiếp chính vương truyền tin. Sao Nhạc nhi lại ở đây?".
Lương Đông Nhạc là nữ nhi duy nhất của Lương Minh Hồ, thê tử mất sớm một mình gà trống nuôi con, Lương Minh Hồ tựa hồ ký thác toàn bộ tình cảm cùng nguyện vọng của hắn và thê tử vào Lương Đông Nhạc. Vốn muốn nữ nhi có thể an an hảo hảo trở thành một tiểu thư khuê cát, học cầm kỳ thi họa, sau đó tìm một trượng phu tốt gả đi. Với thân phận thứ sử một châu, tin rằng nữ nhi sẽ không phải chịu bất kỳ ủy khuất gì tại nhà chồng, ai ngờ rằng nàng đam mê võ học, lại thêm tố chất căn cơ cực kỳ thích hợp để rèn luyện.
Lương Minh Hồ mặc dù trong lòng không muốn nhưng vì quá cưng chiều Lương Đông Nhạc, Lương Minh Hồ đành tìm về danh sư dạy võ cho nữ nhi. Do nàng thường xuyên chạy lên các sơn cốc, bản doanh để thanh lý hang ổ bọn thổ phỉ, Long Ám tuy có nghe qua danh tiếng của Lương Đông Nhạc chỉ là lần này cậu được diện kiến dung mạo của vị nữ hiệp này.
Long Ám vòng tay làm thủ thế chào, đồng thời thu liễm sát khí quanh thân, giọng nói trẻ con lại mang nét chững chạc: "Thì ra là Lương tiểu thư, bản thiếu tên Long Ám. Ban nãy không biết đại danh tiểu thư, đã mạo phạm, mong tiểu thư không để bụng.".
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Nữ tử cảm giác Long Ám tuy cứng miệng từ chối nhưng không có động thái tiếp theo, ngẫm nghĩ chắc cậu không biết thân thế nàng, không dám l* m*ng mà đắc tội. Trong lòng nữ tử dạt dào đắc ý bỗng bên ngoài cổng lớn Vương phủ có tiếng quan binh đang tiến vào, tròng mắt Long Ám hướng về nơi náo nhiệt trước mặt.Dù sao cũng là người đừng từng được Vương Chiêu Lâm coi trọng giao cả Vương phủ cho cậu quản lý, Long Ám bình thản đi đến tiếp đãi các vị quan sai. Vừa vén vạt áo định quỳ xuống hành lễ thì Long Ám bị một đôi cánh tay đỡ lấy ngăn cản động tác tiếp theo của cậu, Long Ám cất lời: "Không biết Lương đại nhân ghé thăm tệ xá, không đón tiếp từ xa, mong đại nhân lượng thứ.".Lương Minh Hồ - thứ sử đảm nhiệm toàn vụ sự tại Phạt Mộc châu này, hôm nay xuất hiện tại phủ đệ của Vương Chiêu Lâm bởi vì Lương Minh Hồ nhận được tin báo từ Kiếm Tiên Thành. Thư này do chính tay Hiền Vương tất nhiên hiện giờ phải gọi là Nhiếp chính vương viết, đường xá xa xôi nên thư tín mất tới hơn 40 ngày mới đến.Nữ tử thấy Lương Minh Hồ vội chạy lại, khuôn mặt kinh ngạc cất giọng hỏi: "Phụ thân, sao người đến đây?", Lương Minh Hồ nhìn nữ nhi bằng đôi mắt sủng ái nói: "Phụ thân phụng mệnh của Nhiếp chính vương truyền tin. Sao Nhạc nhi lại ở đây?".Lương Đông Nhạc là nữ nhi duy nhất của Lương Minh Hồ, thê tử mất sớm một mình gà trống nuôi con, Lương Minh Hồ tựa hồ ký thác toàn bộ tình cảm cùng nguyện vọng của hắn và thê tử vào Lương Đông Nhạc. Vốn muốn nữ nhi có thể an an hảo hảo trở thành một tiểu thư khuê cát, học cầm kỳ thi họa, sau đó tìm một trượng phu tốt gả đi. Với thân phận thứ sử một châu, tin rằng nữ nhi sẽ không phải chịu bất kỳ ủy khuất gì tại nhà chồng, ai ngờ rằng nàng đam mê võ học, lại thêm tố chất căn cơ cực kỳ thích hợp để rèn luyện.Lương Minh Hồ mặc dù trong lòng không muốn nhưng vì quá cưng chiều Lương Đông Nhạc, Lương Minh Hồ đành tìm về danh sư dạy võ cho nữ nhi. Do nàng thường xuyên chạy lên các sơn cốc, bản doanh để thanh lý hang ổ bọn thổ phỉ, Long Ám tuy có nghe qua danh tiếng của Lương Đông Nhạc chỉ là lần này cậu được diện kiến dung mạo của vị nữ hiệp này.Long Ám vòng tay làm thủ thế chào, đồng thời thu liễm sát khí quanh thân, giọng nói trẻ con lại mang nét chững chạc: "Thì ra là Lương tiểu thư, bản thiếu tên Long Ám. Ban nãy không biết đại danh tiểu thư, đã mạo phạm, mong tiểu thư không để bụng.".