Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 217
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Ám thật ra không ngờ tới rằng Hạ Tử Lân lại là Hiền vương, trong Kiếm Tiên Thành có biến, Hiền vương thay mặt tân đế lên làm Nhiếp chính vương, lựa chọn một vị hoàng tử có tài rồi phò trợ ấu chúa cai quản triều chính đã được chiêu cáo khắp thiên hạ. Lương Minh Hồ làm quan hơn nửa đời người, đạo lý người nào nắm trong tay quyền cao chức trọng rất khó nắm bắt tâm tư, tròng mắt Lương Minh Hồ lóe một cái rồi tắt.Lấy ra phong thư thứ hai đưa cho Long Ám, Lương Minh Hồ nói: "Nhiếp chính vương căn dặn, nếu tiểu công tử không đồng ý đến Kiếm Tiên Thành thì hãy đưa bức thư này.". Long Ám có chút khó chịu giật mạnh phong thư, động tác thể hiện tâm trạng cậu đang rất không vui.Long Ám mở ra phong thư đọc, càng đọc càng khó khống chế tâm tình cậu. Hạ Tử Lân hắn dám nói sẽ cưới tỷ tỷ còn nói sẽ phong tỷ tỷ thành Nhiếp chính vương phi, chiêu cáo khắp Nguyệt Lan quốc, lại nói rằng tỷ ấy rất vui vẻ khi ở cạnh hắn, cam tâm tình nguyện làm vương phi của hắn???May sao Long Ám kịp thời bình tĩnh lại, nếu tỷ tỷ muốn gả cho Hạ Tử Lân thật, nhất định sẽ báo tin cho cậu. Lương Minh Hồ thấy vẻ mặt tràn đầy giận dữ của Long Ám chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã nhanh chóng bình ổn cảm xúc, trong lòng kinh ngạc không thôi, nhủ thầm hài tử này không đơn giản như vẻ bề ngoài cậu thể hiện.Long Ám ngẩng đầu lên nhìn Lương Minh Hồ âm thanh trẻ con vang lên: "Lương đại nhân, đa tạ đại nhân đã ghé thăm tệ xá. Lỗi do bản thiếu thất trách, vẫn là mời đại nhân quá bộ vào hoa viên tệ xá thưởng trà, bản thiếu sẽ viết một phong thư, kính nhờ đại nhân chuyển giúp đến Nhiếp chính vương.". Hướng tầm mắt về Lương Đông Nhạc, Long Ám cất giọng: "Lương tiểu thư không chê thì cùng vào hoa viên với Lương đại nhân thưởng trà, đồng thời nếm thử chút điểm tâm tại Vương phủ.".Lương Minh Hồ nội tâm thật tò mò, rốt cuộc vì sao Nhiếp chính vương có thể quen biết tên tiểu tử này chứ? Mồm mép thật lanh lợi khác hẳn với tuổi tác của cậu, lúc nào cần khai khẩu lúc nào cần lạnh nhạt, kể cả việc ban nãy khi Lương Minh Hồ vừa tiến vào Vương phủ, liền nhanh chóng cảm nhận thấy mơ hồ ẩn chứa sát khí còn sót lại quanh thân cậu.Hạ Tử Lân có cài một đội ám vệ, theo dõi sát sao hành động của Long Ám tại Vương phủ, tùy thời bẩm báo tin tức cho hắn. Thời điểm Long Tử Nguyệt đồng ý tìm đến Kiếm Tiên Thành gặp Hạ Tử Lân, hắn đã sai người chuyển phong thư này cho Long Ám rồi.Chủ yếu muốn hỗ trợ mặt mũi Long Ám việc kinh thương nên đả động đến Thứ sử Lương Minh Hồ tại Phạt Mộc châu này, nếu chỉ đơn giản là truyền tin thì chỉ cần sai ám vệ trực tiếp chuyển lời, không cần công văn phức tạp đến vậy. Hiển nhiên, Long Ám biết xung quanh cậu có vô số kẻ bám đuôi nhưng không gây bất lợi gì cho cậu, cậu lười so đo với bọn chúng dù sao cũng nhận mệnh lệnh từ chủ tử mà làm việc thôi.
Long Ám thật ra không ngờ tới rằng Hạ Tử Lân lại là Hiền vương, trong Kiếm Tiên Thành có biến, Hiền vương thay mặt tân đế lên làm Nhiếp chính vương, lựa chọn một vị hoàng tử có tài rồi phò trợ ấu chúa cai quản triều chính đã được chiêu cáo khắp thiên hạ. Lương Minh Hồ làm quan hơn nửa đời người, đạo lý người nào nắm trong tay quyền cao chức trọng rất khó nắm bắt tâm tư, tròng mắt Lương Minh Hồ lóe một cái rồi tắt.
Lấy ra phong thư thứ hai đưa cho Long Ám, Lương Minh Hồ nói: "Nhiếp chính vương căn dặn, nếu tiểu công tử không đồng ý đến Kiếm Tiên Thành thì hãy đưa bức thư này.". Long Ám có chút khó chịu giật mạnh phong thư, động tác thể hiện tâm trạng cậu đang rất không vui.
Long Ám mở ra phong thư đọc, càng đọc càng khó khống chế tâm tình cậu. Hạ Tử Lân hắn dám nói sẽ cưới tỷ tỷ còn nói sẽ phong tỷ tỷ thành Nhiếp chính vương phi, chiêu cáo khắp Nguyệt Lan quốc, lại nói rằng tỷ ấy rất vui vẻ khi ở cạnh hắn, cam tâm tình nguyện làm vương phi của hắn???
May sao Long Ám kịp thời bình tĩnh lại, nếu tỷ tỷ muốn gả cho Hạ Tử Lân thật, nhất định sẽ báo tin cho cậu. Lương Minh Hồ thấy vẻ mặt tràn đầy giận dữ của Long Ám chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã nhanh chóng bình ổn cảm xúc, trong lòng kinh ngạc không thôi, nhủ thầm hài tử này không đơn giản như vẻ bề ngoài cậu thể hiện.
Long Ám ngẩng đầu lên nhìn Lương Minh Hồ âm thanh trẻ con vang lên: "Lương đại nhân, đa tạ đại nhân đã ghé thăm tệ xá. Lỗi do bản thiếu thất trách, vẫn là mời đại nhân quá bộ vào hoa viên tệ xá thưởng trà, bản thiếu sẽ viết một phong thư, kính nhờ đại nhân chuyển giúp đến Nhiếp chính vương.". Hướng tầm mắt về Lương Đông Nhạc, Long Ám cất giọng: "Lương tiểu thư không chê thì cùng vào hoa viên với Lương đại nhân thưởng trà, đồng thời nếm thử chút điểm tâm tại Vương phủ.".
Lương Minh Hồ nội tâm thật tò mò, rốt cuộc vì sao Nhiếp chính vương có thể quen biết tên tiểu tử này chứ? Mồm mép thật lanh lợi khác hẳn với tuổi tác của cậu, lúc nào cần khai khẩu lúc nào cần lạnh nhạt, kể cả việc ban nãy khi Lương Minh Hồ vừa tiến vào Vương phủ, liền nhanh chóng cảm nhận thấy mơ hồ ẩn chứa sát khí còn sót lại quanh thân cậu.
Hạ Tử Lân có cài một đội ám vệ, theo dõi sát sao hành động của Long Ám tại Vương phủ, tùy thời bẩm báo tin tức cho hắn. Thời điểm Long Tử Nguyệt đồng ý tìm đến Kiếm Tiên Thành gặp Hạ Tử Lân, hắn đã sai người chuyển phong thư này cho Long Ám rồi.
Chủ yếu muốn hỗ trợ mặt mũi Long Ám việc kinh thương nên đả động đến Thứ sử Lương Minh Hồ tại Phạt Mộc châu này, nếu chỉ đơn giản là truyền tin thì chỉ cần sai ám vệ trực tiếp chuyển lời, không cần công văn phức tạp đến vậy. Hiển nhiên, Long Ám biết xung quanh cậu có vô số kẻ bám đuôi nhưng không gây bất lợi gì cho cậu, cậu lười so đo với bọn chúng dù sao cũng nhận mệnh lệnh từ chủ tử mà làm việc thôi.
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Long Ám thật ra không ngờ tới rằng Hạ Tử Lân lại là Hiền vương, trong Kiếm Tiên Thành có biến, Hiền vương thay mặt tân đế lên làm Nhiếp chính vương, lựa chọn một vị hoàng tử có tài rồi phò trợ ấu chúa cai quản triều chính đã được chiêu cáo khắp thiên hạ. Lương Minh Hồ làm quan hơn nửa đời người, đạo lý người nào nắm trong tay quyền cao chức trọng rất khó nắm bắt tâm tư, tròng mắt Lương Minh Hồ lóe một cái rồi tắt.Lấy ra phong thư thứ hai đưa cho Long Ám, Lương Minh Hồ nói: "Nhiếp chính vương căn dặn, nếu tiểu công tử không đồng ý đến Kiếm Tiên Thành thì hãy đưa bức thư này.". Long Ám có chút khó chịu giật mạnh phong thư, động tác thể hiện tâm trạng cậu đang rất không vui.Long Ám mở ra phong thư đọc, càng đọc càng khó khống chế tâm tình cậu. Hạ Tử Lân hắn dám nói sẽ cưới tỷ tỷ còn nói sẽ phong tỷ tỷ thành Nhiếp chính vương phi, chiêu cáo khắp Nguyệt Lan quốc, lại nói rằng tỷ ấy rất vui vẻ khi ở cạnh hắn, cam tâm tình nguyện làm vương phi của hắn???May sao Long Ám kịp thời bình tĩnh lại, nếu tỷ tỷ muốn gả cho Hạ Tử Lân thật, nhất định sẽ báo tin cho cậu. Lương Minh Hồ thấy vẻ mặt tràn đầy giận dữ của Long Ám chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã nhanh chóng bình ổn cảm xúc, trong lòng kinh ngạc không thôi, nhủ thầm hài tử này không đơn giản như vẻ bề ngoài cậu thể hiện.Long Ám ngẩng đầu lên nhìn Lương Minh Hồ âm thanh trẻ con vang lên: "Lương đại nhân, đa tạ đại nhân đã ghé thăm tệ xá. Lỗi do bản thiếu thất trách, vẫn là mời đại nhân quá bộ vào hoa viên tệ xá thưởng trà, bản thiếu sẽ viết một phong thư, kính nhờ đại nhân chuyển giúp đến Nhiếp chính vương.". Hướng tầm mắt về Lương Đông Nhạc, Long Ám cất giọng: "Lương tiểu thư không chê thì cùng vào hoa viên với Lương đại nhân thưởng trà, đồng thời nếm thử chút điểm tâm tại Vương phủ.".Lương Minh Hồ nội tâm thật tò mò, rốt cuộc vì sao Nhiếp chính vương có thể quen biết tên tiểu tử này chứ? Mồm mép thật lanh lợi khác hẳn với tuổi tác của cậu, lúc nào cần khai khẩu lúc nào cần lạnh nhạt, kể cả việc ban nãy khi Lương Minh Hồ vừa tiến vào Vương phủ, liền nhanh chóng cảm nhận thấy mơ hồ ẩn chứa sát khí còn sót lại quanh thân cậu.Hạ Tử Lân có cài một đội ám vệ, theo dõi sát sao hành động của Long Ám tại Vương phủ, tùy thời bẩm báo tin tức cho hắn. Thời điểm Long Tử Nguyệt đồng ý tìm đến Kiếm Tiên Thành gặp Hạ Tử Lân, hắn đã sai người chuyển phong thư này cho Long Ám rồi.Chủ yếu muốn hỗ trợ mặt mũi Long Ám việc kinh thương nên đả động đến Thứ sử Lương Minh Hồ tại Phạt Mộc châu này, nếu chỉ đơn giản là truyền tin thì chỉ cần sai ám vệ trực tiếp chuyển lời, không cần công văn phức tạp đến vậy. Hiển nhiên, Long Ám biết xung quanh cậu có vô số kẻ bám đuôi nhưng không gây bất lợi gì cho cậu, cậu lười so đo với bọn chúng dù sao cũng nhận mệnh lệnh từ chủ tử mà làm việc thôi.