Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 221
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Khi Lương Minh Hồ ra về, tất nhiên Long Ám không cần phải đích thân tiễn hắn tận cổng làm cho bọn người trong Vương phủ chợt phát hiện, thân phận vị "Long ca ca" trong miệng Long Ám vẫn hay thường gọi có lẽ là hoàng thân quốc thích. Lại nói Long Tử Nguyệt cực kỳ sủng ái với Long Ám, đắc tội Long Ám chẳng khác nào chạm vào vảy ngược của Long Tử Nguyệt.Vậy nên vấn đề tỷ thí giành quyền nắm giữ Vương phủ hiển nhiên không một ai dám nhắc đến, tuy nhiên Long Ám lần nữa khiến bọn họ lâm vào khủng hoảng. Vài ngày sau, mọi người trong Vương phủ ai nấy mang theo tâm trạng nặng nề đến đại sảnh, bọn họ nghe nói Long Ám muốn tiếp tục thực hiện nốt lời hứa còn hai trận tỷ thí để chính thức lên làm gia chủ của Vương phủ.Ngụ ý Long Ám hy vọng có sự tán thành của toàn thể bọn họ, danh chính ngôn thuận tiếp quản sự nghiệp, nếu cậu biết có ai cố ý nhường nhịn để cậu thắng thì kẻ đó sẽ lập tức vĩnh viễn bị trục xuất khỏi Vương phủ. Giữa khoảng sân rộng trước đại sảnh, thân hình bé nhỏ Long Ám thẳng tắp đứng ngay ngắn, nghiêm túc chờ mọi người tụ họp đông đủ.Bầu không khí trầm mặc bao trùm toàn bộ nơi đây, Long Ám quan sát thấy toàn bộ mọi người đã tề tựu, thanh âm trẻ con cất lên: "Long Ám đa tạ các vị đã góp mặt đến để tham gia hai trận tỷ thí còn lại này, Long Ám đã chuẩn bị sẵn sàng, mời các vị ai muốn nắm giữ quyền gia chủ Vương phủ bước ra nói đề mục.".Người nọ liếc người kia, không ai dám đứng ra so tài cùng Long Ám, đùn đẩy một lúc rốt cuộc kẻ có can đảm lại là Vương Hoài An - con riêng của nhị nương Vương Tú Linh. Long Ám tầm mắt híp lại nguy hiểm nhìn hắn làm nội tâm hắn run sợ không thôi, bất quá hôm nay với lòng tin có thể chiến thắng Long Ám làm lá gan Vương Hoài An to hơn rất nhiều.Vương An Duy trong ruột nóng nảy mấy lần định can ngăn, chỉ chung quy lão sợ trở thành oan hồn dưới tay Long Ám hoặc Long Tử Nguyệt, lời nói đến cổ họng rồi lại nuốt trở về. Ánh mắt Vương An Duy bất lực nhìn Vương Hoài An ngu xuẩn tự tìm chết đằng trước, Vương An Duy không có con nối dõi, tuy Vương Hoài An chẳng nên thân nhưng trên danh nghĩa tại Vương phủ vẫn là hài tử của hắn.Kể cả đề mục mà Vương Hoài An muốn so tài cũng khác hẳn mọi người: "Dã chủng, bản thiếu gia hôm nay muốn so tửu lượng với ngươi.". Trên trán Long Ám chảy xuống mấy vạch đen? So tửu lượng? Vương Hoài An thấy ai ai cũng có bộ dạng khinh thường hắn, vỗ tay mấy tiếng trong sân xuất hiện thêm nhiều hơn vài cái nam sủng của hắn.
Khi Lương Minh Hồ ra về, tất nhiên Long Ám không cần phải đích thân tiễn hắn tận cổng làm cho bọn người trong Vương phủ chợt phát hiện, thân phận vị "Long ca ca" trong miệng Long Ám vẫn hay thường gọi có lẽ là hoàng thân quốc thích. Lại nói Long Tử Nguyệt cực kỳ sủng ái với Long Ám, đắc tội Long Ám chẳng khác nào chạm vào vảy ngược của Long Tử Nguyệt.
Vậy nên vấn đề tỷ thí giành quyền nắm giữ Vương phủ hiển nhiên không một ai dám nhắc đến, tuy nhiên Long Ám lần nữa khiến bọn họ lâm vào khủng hoảng. Vài ngày sau, mọi người trong Vương phủ ai nấy mang theo tâm trạng nặng nề đến đại sảnh, bọn họ nghe nói Long Ám muốn tiếp tục thực hiện nốt lời hứa còn hai trận tỷ thí để chính thức lên làm gia chủ của Vương phủ.
Ngụ ý Long Ám hy vọng có sự tán thành của toàn thể bọn họ, danh chính ngôn thuận tiếp quản sự nghiệp, nếu cậu biết có ai cố ý nhường nhịn để cậu thắng thì kẻ đó sẽ lập tức vĩnh viễn bị trục xuất khỏi Vương phủ. Giữa khoảng sân rộng trước đại sảnh, thân hình bé nhỏ Long Ám thẳng tắp đứng ngay ngắn, nghiêm túc chờ mọi người tụ họp đông đủ.
Bầu không khí trầm mặc bao trùm toàn bộ nơi đây, Long Ám quan sát thấy toàn bộ mọi người đã tề tựu, thanh âm trẻ con cất lên: "Long Ám đa tạ các vị đã góp mặt đến để tham gia hai trận tỷ thí còn lại này, Long Ám đã chuẩn bị sẵn sàng, mời các vị ai muốn nắm giữ quyền gia chủ Vương phủ bước ra nói đề mục.".
Người nọ liếc người kia, không ai dám đứng ra so tài cùng Long Ám, đùn đẩy một lúc rốt cuộc kẻ có can đảm lại là Vương Hoài An - con riêng của nhị nương Vương Tú Linh. Long Ám tầm mắt híp lại nguy hiểm nhìn hắn làm nội tâm hắn run sợ không thôi, bất quá hôm nay với lòng tin có thể chiến thắng Long Ám làm lá gan Vương Hoài An to hơn rất nhiều.
Vương An Duy trong ruột nóng nảy mấy lần định can ngăn, chỉ chung quy lão sợ trở thành oan hồn dưới tay Long Ám hoặc Long Tử Nguyệt, lời nói đến cổ họng rồi lại nuốt trở về. Ánh mắt Vương An Duy bất lực nhìn Vương Hoài An ngu xuẩn tự tìm chết đằng trước, Vương An Duy không có con nối dõi, tuy Vương Hoài An chẳng nên thân nhưng trên danh nghĩa tại Vương phủ vẫn là hài tử của hắn.
Kể cả đề mục mà Vương Hoài An muốn so tài cũng khác hẳn mọi người: "Dã chủng, bản thiếu gia hôm nay muốn so tửu lượng với ngươi.". Trên trán Long Ám chảy xuống mấy vạch đen? So tửu lượng? Vương Hoài An thấy ai ai cũng có bộ dạng khinh thường hắn, vỗ tay mấy tiếng trong sân xuất hiện thêm nhiều hơn vài cái nam sủng của hắn.
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Khi Lương Minh Hồ ra về, tất nhiên Long Ám không cần phải đích thân tiễn hắn tận cổng làm cho bọn người trong Vương phủ chợt phát hiện, thân phận vị "Long ca ca" trong miệng Long Ám vẫn hay thường gọi có lẽ là hoàng thân quốc thích. Lại nói Long Tử Nguyệt cực kỳ sủng ái với Long Ám, đắc tội Long Ám chẳng khác nào chạm vào vảy ngược của Long Tử Nguyệt.Vậy nên vấn đề tỷ thí giành quyền nắm giữ Vương phủ hiển nhiên không một ai dám nhắc đến, tuy nhiên Long Ám lần nữa khiến bọn họ lâm vào khủng hoảng. Vài ngày sau, mọi người trong Vương phủ ai nấy mang theo tâm trạng nặng nề đến đại sảnh, bọn họ nghe nói Long Ám muốn tiếp tục thực hiện nốt lời hứa còn hai trận tỷ thí để chính thức lên làm gia chủ của Vương phủ.Ngụ ý Long Ám hy vọng có sự tán thành của toàn thể bọn họ, danh chính ngôn thuận tiếp quản sự nghiệp, nếu cậu biết có ai cố ý nhường nhịn để cậu thắng thì kẻ đó sẽ lập tức vĩnh viễn bị trục xuất khỏi Vương phủ. Giữa khoảng sân rộng trước đại sảnh, thân hình bé nhỏ Long Ám thẳng tắp đứng ngay ngắn, nghiêm túc chờ mọi người tụ họp đông đủ.Bầu không khí trầm mặc bao trùm toàn bộ nơi đây, Long Ám quan sát thấy toàn bộ mọi người đã tề tựu, thanh âm trẻ con cất lên: "Long Ám đa tạ các vị đã góp mặt đến để tham gia hai trận tỷ thí còn lại này, Long Ám đã chuẩn bị sẵn sàng, mời các vị ai muốn nắm giữ quyền gia chủ Vương phủ bước ra nói đề mục.".Người nọ liếc người kia, không ai dám đứng ra so tài cùng Long Ám, đùn đẩy một lúc rốt cuộc kẻ có can đảm lại là Vương Hoài An - con riêng của nhị nương Vương Tú Linh. Long Ám tầm mắt híp lại nguy hiểm nhìn hắn làm nội tâm hắn run sợ không thôi, bất quá hôm nay với lòng tin có thể chiến thắng Long Ám làm lá gan Vương Hoài An to hơn rất nhiều.Vương An Duy trong ruột nóng nảy mấy lần định can ngăn, chỉ chung quy lão sợ trở thành oan hồn dưới tay Long Ám hoặc Long Tử Nguyệt, lời nói đến cổ họng rồi lại nuốt trở về. Ánh mắt Vương An Duy bất lực nhìn Vương Hoài An ngu xuẩn tự tìm chết đằng trước, Vương An Duy không có con nối dõi, tuy Vương Hoài An chẳng nên thân nhưng trên danh nghĩa tại Vương phủ vẫn là hài tử của hắn.Kể cả đề mục mà Vương Hoài An muốn so tài cũng khác hẳn mọi người: "Dã chủng, bản thiếu gia hôm nay muốn so tửu lượng với ngươi.". Trên trán Long Ám chảy xuống mấy vạch đen? So tửu lượng? Vương Hoài An thấy ai ai cũng có bộ dạng khinh thường hắn, vỗ tay mấy tiếng trong sân xuất hiện thêm nhiều hơn vài cái nam sủng của hắn.