Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 222
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Vẻ mặt tràn đầy tự tin Vương Hoài An khiến Long Ám lờ mờ hiểu ra vấn đề, bỗng Vương Hoài An lên tiếng: "Không phải nói thương nhân phải giao tế rất nhiều sao, vậy thì tửu lượng chắc chắn phải cao hơn để có thể tỉnh táo để thảo luận mọi chuyện. Cũng rất cần người bên cạnh đáng tin, khi cần thiết có thể thay bản thân uống giúp rượu của mình.".Long Ám gật gù ra vẻ đã hiểu, khóe môi câu lên nụ cười nhẹ khiến Vương An Duy nhìn vào hài tử ruột này của hắn khiến hắn toát một tầng mồ hôi. Vương Hoài An biết rõ Long Ám độc lai độc vãng, không có kết giao với ai trong Vương phủ hiển nhiên là không có ai lãnh rượu giúp, trong lòng càng tự tin rốt cuộc cũng có lĩnh vực mà hắn hơn cái dã chủng này.Vương Hoài An lại nói: "Bản thiếu gia có năm mỹ nam thân cận, thay bản thiếu cản rượu. Dã chủng ngươi cũng phải có năm người, tìm được đủ sẽ bắt đầu tỷ thí. Nếu tìm không ra cũng không sao, xem như trận tỷ thí này bản thiếu thắng. Thế nào?".Cái đầu nhỏ Long Ám hơi ngó nghiêng như tìm kiếm sự trợ giúp từ mọi người xung quanh, tuy nhiên không một ai đứng ra trợ giúp cậu cả. Dáng vẻ Long Ám lúc này có chút ủ rủ, cúi xuống nhìn mặt đất một chân nho nhỏ đá nhẹ viên đá cuội nghịch.Vương Hoài An nhìn hành động của Long Ám thâm tâm không ngừng reo hò, tuy nhiên lúc hắn đắc ý nhất thì nghe Long Ám cất lời: "Chỉ cần năm người thôi sao?". Vương Hoài An hất cằm đáp: "Đúng vậy, năm người thân tín bên cạnh. Ta và dã chủng ngươi sẽ đấu riêng sau khi năm kẻ kia thua trận.".Long Ám chợt ngẩng đầu lên, đôi mắt sắc lẹm lạnh lẽo: "Mở miệng ngậm miệng liên tục gọi kẻ khác là dã chủng, lại không hay biết bản thân ngươi tự tin quá mức hay ngu xuẩn quá mức. Hoặc có thể nói rằng ngươi đang không ngừng tự nhắc nhở chính bản thân ngươi vốn là một "đứa dã chủng" không có phụ thân ruột?".Trong suốt khoảng thời gian Long Ám nán lại Vương phủ hiển nhiên tin tức Vương An Duy trở thành phu quân của Vương Tú Linh chỉ nhằm che mắt thiên hạ. Lúc đó Vương Tú Linh đã có chửa hoang, ả ta cũng không biết của kẻ nào để lại nên mới gấp gáp với Vương An Duy, sau đó hạ sinh Vương Hoài An.Phụ thân ruột Vương Hoài An chưa từng xuất hiện trong suốt ngần ấy năm trôi qua. Vương Tú Linh lấy lý do ra ngoài du ngoạn thực chất hòng che đậy cái bụng ngày một to ra của ả, trong lúc vô tình đi mua sắm vật dụng cần thiết thì gặp Vương An Duy.
Vẻ mặt tràn đầy tự tin Vương Hoài An khiến Long Ám lờ mờ hiểu ra vấn đề, bỗng Vương Hoài An lên tiếng: "Không phải nói thương nhân phải giao tế rất nhiều sao, vậy thì tửu lượng chắc chắn phải cao hơn để có thể tỉnh táo để thảo luận mọi chuyện. Cũng rất cần người bên cạnh đáng tin, khi cần thiết có thể thay bản thân uống giúp rượu của mình.".
Long Ám gật gù ra vẻ đã hiểu, khóe môi câu lên nụ cười nhẹ khiến Vương An Duy nhìn vào hài tử ruột này của hắn khiến hắn toát một tầng mồ hôi. Vương Hoài An biết rõ Long Ám độc lai độc vãng, không có kết giao với ai trong Vương phủ hiển nhiên là không có ai lãnh rượu giúp, trong lòng càng tự tin rốt cuộc cũng có lĩnh vực mà hắn hơn cái dã chủng này.
Vương Hoài An lại nói: "Bản thiếu gia có năm mỹ nam thân cận, thay bản thiếu cản rượu. Dã chủng ngươi cũng phải có năm người, tìm được đủ sẽ bắt đầu tỷ thí. Nếu tìm không ra cũng không sao, xem như trận tỷ thí này bản thiếu thắng. Thế nào?".
Cái đầu nhỏ Long Ám hơi ngó nghiêng như tìm kiếm sự trợ giúp từ mọi người xung quanh, tuy nhiên không một ai đứng ra trợ giúp cậu cả. Dáng vẻ Long Ám lúc này có chút ủ rủ, cúi xuống nhìn mặt đất một chân nho nhỏ đá nhẹ viên đá cuội nghịch.
Vương Hoài An nhìn hành động của Long Ám thâm tâm không ngừng reo hò, tuy nhiên lúc hắn đắc ý nhất thì nghe Long Ám cất lời: "Chỉ cần năm người thôi sao?". Vương Hoài An hất cằm đáp: "Đúng vậy, năm người thân tín bên cạnh. Ta và dã chủng ngươi sẽ đấu riêng sau khi năm kẻ kia thua trận.".
Long Ám chợt ngẩng đầu lên, đôi mắt sắc lẹm lạnh lẽo: "Mở miệng ngậm miệng liên tục gọi kẻ khác là dã chủng, lại không hay biết bản thân ngươi tự tin quá mức hay ngu xuẩn quá mức. Hoặc có thể nói rằng ngươi đang không ngừng tự nhắc nhở chính bản thân ngươi vốn là một "đứa dã chủng" không có phụ thân ruột?".
Trong suốt khoảng thời gian Long Ám nán lại Vương phủ hiển nhiên tin tức Vương An Duy trở thành phu quân của Vương Tú Linh chỉ nhằm che mắt thiên hạ. Lúc đó Vương Tú Linh đã có chửa hoang, ả ta cũng không biết của kẻ nào để lại nên mới gấp gáp với Vương An Duy, sau đó hạ sinh Vương Hoài An.
Phụ thân ruột Vương Hoài An chưa từng xuất hiện trong suốt ngần ấy năm trôi qua. Vương Tú Linh lấy lý do ra ngoài du ngoạn thực chất hòng che đậy cái bụng ngày một to ra của ả, trong lúc vô tình đi mua sắm vật dụng cần thiết thì gặp Vương An Duy.
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Vẻ mặt tràn đầy tự tin Vương Hoài An khiến Long Ám lờ mờ hiểu ra vấn đề, bỗng Vương Hoài An lên tiếng: "Không phải nói thương nhân phải giao tế rất nhiều sao, vậy thì tửu lượng chắc chắn phải cao hơn để có thể tỉnh táo để thảo luận mọi chuyện. Cũng rất cần người bên cạnh đáng tin, khi cần thiết có thể thay bản thân uống giúp rượu của mình.".Long Ám gật gù ra vẻ đã hiểu, khóe môi câu lên nụ cười nhẹ khiến Vương An Duy nhìn vào hài tử ruột này của hắn khiến hắn toát một tầng mồ hôi. Vương Hoài An biết rõ Long Ám độc lai độc vãng, không có kết giao với ai trong Vương phủ hiển nhiên là không có ai lãnh rượu giúp, trong lòng càng tự tin rốt cuộc cũng có lĩnh vực mà hắn hơn cái dã chủng này.Vương Hoài An lại nói: "Bản thiếu gia có năm mỹ nam thân cận, thay bản thiếu cản rượu. Dã chủng ngươi cũng phải có năm người, tìm được đủ sẽ bắt đầu tỷ thí. Nếu tìm không ra cũng không sao, xem như trận tỷ thí này bản thiếu thắng. Thế nào?".Cái đầu nhỏ Long Ám hơi ngó nghiêng như tìm kiếm sự trợ giúp từ mọi người xung quanh, tuy nhiên không một ai đứng ra trợ giúp cậu cả. Dáng vẻ Long Ám lúc này có chút ủ rủ, cúi xuống nhìn mặt đất một chân nho nhỏ đá nhẹ viên đá cuội nghịch.Vương Hoài An nhìn hành động của Long Ám thâm tâm không ngừng reo hò, tuy nhiên lúc hắn đắc ý nhất thì nghe Long Ám cất lời: "Chỉ cần năm người thôi sao?". Vương Hoài An hất cằm đáp: "Đúng vậy, năm người thân tín bên cạnh. Ta và dã chủng ngươi sẽ đấu riêng sau khi năm kẻ kia thua trận.".Long Ám chợt ngẩng đầu lên, đôi mắt sắc lẹm lạnh lẽo: "Mở miệng ngậm miệng liên tục gọi kẻ khác là dã chủng, lại không hay biết bản thân ngươi tự tin quá mức hay ngu xuẩn quá mức. Hoặc có thể nói rằng ngươi đang không ngừng tự nhắc nhở chính bản thân ngươi vốn là một "đứa dã chủng" không có phụ thân ruột?".Trong suốt khoảng thời gian Long Ám nán lại Vương phủ hiển nhiên tin tức Vương An Duy trở thành phu quân của Vương Tú Linh chỉ nhằm che mắt thiên hạ. Lúc đó Vương Tú Linh đã có chửa hoang, ả ta cũng không biết của kẻ nào để lại nên mới gấp gáp với Vương An Duy, sau đó hạ sinh Vương Hoài An.Phụ thân ruột Vương Hoài An chưa từng xuất hiện trong suốt ngần ấy năm trôi qua. Vương Tú Linh lấy lý do ra ngoài du ngoạn thực chất hòng che đậy cái bụng ngày một to ra của ả, trong lúc vô tình đi mua sắm vật dụng cần thiết thì gặp Vương An Duy.