Tác giả:

Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…

Chương 223

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Lúc bấy giờ Vương An Duy vẫn mang họ Lương, chán cảnh đói nghèo nên hắn bỏ lại thê tử đang bụng mang dạ chửa vừa tròn hai tháng cùng mẫu thân già đau bệnh tại quê nhà. Vừa hay gặp Vương Tú Linh, ả ta sau khi biết Lương An Duy hoàn cảnh khốn khó, ả liền dùng tiền tài mê hoặc Lương An Duy, để Vương Hoài An lúc đó đã được tám tuổi nhận hắn làm phụ thân.Bị Long Ám đâm trúng vết nhơ trong lòng, Vương Hoài An lập tức nổi giận giơ ngón tay chỉ thẳng vào mặt Long Ám quát: "Dã chủng! Mau câm miệng lại cho bản thiếu gia, bản thiếu gia ta vốn đã mang họ Vương không như dã chủng ngươi ngay cả họ Vương cũng không có mà muốn tiếp quản sự nghiệp của Vương phủ này!".Mọi người ở đây cứ tưởng Long Ám sẽ phát hỏa, nhưng cậu chỉ cười nhạt một tiếng đáp: "Thật đáng thương, Vương Hoài An không có phụ thân ruột, ghen tỵ với bản thiếu cũng là đều dễ hiểu. Có điều bản thiếu không thích bị người khác chỉ vào mặt bản thiếu mắng chửi, ngươi tốt nhất nên thu tay lại trước khi bản thiếu hết kiên nhẫn.".Vương Tú Linh không biết thân thủ lẫn tính cách Long Ám lắm, ả đứng ra lên giọng bảo vệ nhi tử, cũng là bảo trụ chút mặt mũi của mình: "An nhi có là dã chủng hay không mẫu thân ta không rõ sao, nhưng ngươi từ khi vào phủ đến giờ vẫn luôn mang họ Long, còn không có gọi qua ta một tiếng mẫu thân. An nhi của ta há để cho ngươi khi dễ nó?".Nhếch mép cười khẩy vài cái, bất giác toàn thân Long Ám tỏa ra lãnh khí: "Bằng vào nhị nương như người, căn bản không đủ tư cách để Ám nhi gọi hai từ mẫu thân thiêng liêng đó đâu. Vả lại nhị nương vốn dĩ luôn cùng Ám nhi đối nghịch, Ám nhi tôn trọng gọi người một tiếng nhị nương, mong nhị nương đừng tự dát vàng lên mặt người như vậy.".Thái độ coi thường rõ rệt, một câu nhị nương hai câu nhị nương. Vương Tú Linh tốn không ít công sức lẫn tiền tài để dụ dỗ Vương An Duy về ở rễ, trở thành phụ thân trên danh nghĩa cho Vương Hoài An, chung quy ả vẫn không thể trở thành chính thê, vẫn phải ở dưới một nữ tử tại quê nhà mà ả chưa biết mặt của Vương An Duy.Từ trận tỷ thí trở thành cái chợ bởi âm thanh the thé chửi rủa cất lên bởi Vương Tú Linh, thính lực Huyết tộc quá tốt cũng không có điểm bất lợi của nó. Long Ám chưa bao giờ lâm vào tình cảnh này, trước mặt là người đàn bà chanh chua, không ngừng dùng đủ loại ngôn từ khó nghe tru tréo hét vào mặt cậu.

Lúc bấy giờ Vương An Duy vẫn mang họ Lương, chán cảnh đói nghèo nên hắn bỏ lại thê tử đang bụng mang dạ chửa vừa tròn hai tháng cùng mẫu thân già đau bệnh tại quê nhà. Vừa hay gặp Vương Tú Linh, ả ta sau khi biết Lương An Duy hoàn cảnh khốn khó, ả liền dùng tiền tài mê hoặc Lương An Duy, để Vương Hoài An lúc đó đã được tám tuổi nhận hắn làm phụ thân.

Bị Long Ám đâm trúng vết nhơ trong lòng, Vương Hoài An lập tức nổi giận giơ ngón tay chỉ thẳng vào mặt Long Ám quát: "Dã chủng! Mau câm miệng lại cho bản thiếu gia, bản thiếu gia ta vốn đã mang họ Vương không như dã chủng ngươi ngay cả họ Vương cũng không có mà muốn tiếp quản sự nghiệp của Vương phủ này!".

Mọi người ở đây cứ tưởng Long Ám sẽ phát hỏa, nhưng cậu chỉ cười nhạt một tiếng đáp: "Thật đáng thương, Vương Hoài An không có phụ thân ruột, ghen tỵ với bản thiếu cũng là đều dễ hiểu. Có điều bản thiếu không thích bị người khác chỉ vào mặt bản thiếu mắng chửi, ngươi tốt nhất nên thu tay lại trước khi bản thiếu hết kiên nhẫn.".

Vương Tú Linh không biết thân thủ lẫn tính cách Long Ám lắm, ả đứng ra lên giọng bảo vệ nhi tử, cũng là bảo trụ chút mặt mũi của mình: "An nhi có là dã chủng hay không mẫu thân ta không rõ sao, nhưng ngươi từ khi vào phủ đến giờ vẫn luôn mang họ Long, còn không có gọi qua ta một tiếng mẫu thân. An nhi của ta há để cho ngươi khi dễ nó?".

Nhếch mép cười khẩy vài cái, bất giác toàn thân Long Ám tỏa ra lãnh khí: "Bằng vào nhị nương như người, căn bản không đủ tư cách để Ám nhi gọi hai từ mẫu thân thiêng liêng đó đâu. Vả lại nhị nương vốn dĩ luôn cùng Ám nhi đối nghịch, Ám nhi tôn trọng gọi người một tiếng nhị nương, mong nhị nương đừng tự dát vàng lên mặt người như vậy.".

Thái độ coi thường rõ rệt, một câu nhị nương hai câu nhị nương. Vương Tú Linh tốn không ít công sức lẫn tiền tài để dụ dỗ Vương An Duy về ở rễ, trở thành phụ thân trên danh nghĩa cho Vương Hoài An, chung quy ả vẫn không thể trở thành chính thê, vẫn phải ở dưới một nữ tử tại quê nhà mà ả chưa biết mặt của Vương An Duy.

Từ trận tỷ thí trở thành cái chợ bởi âm thanh the thé chửi rủa cất lên bởi Vương Tú Linh, thính lực Huyết tộc quá tốt cũng không có điểm bất lợi của nó. Long Ám chưa bao giờ lâm vào tình cảnh này, trước mặt là người đàn bà chanh chua, không ngừng dùng đủ loại ngôn từ khó nghe tru tréo hét vào mặt cậu.

Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Lúc bấy giờ Vương An Duy vẫn mang họ Lương, chán cảnh đói nghèo nên hắn bỏ lại thê tử đang bụng mang dạ chửa vừa tròn hai tháng cùng mẫu thân già đau bệnh tại quê nhà. Vừa hay gặp Vương Tú Linh, ả ta sau khi biết Lương An Duy hoàn cảnh khốn khó, ả liền dùng tiền tài mê hoặc Lương An Duy, để Vương Hoài An lúc đó đã được tám tuổi nhận hắn làm phụ thân.Bị Long Ám đâm trúng vết nhơ trong lòng, Vương Hoài An lập tức nổi giận giơ ngón tay chỉ thẳng vào mặt Long Ám quát: "Dã chủng! Mau câm miệng lại cho bản thiếu gia, bản thiếu gia ta vốn đã mang họ Vương không như dã chủng ngươi ngay cả họ Vương cũng không có mà muốn tiếp quản sự nghiệp của Vương phủ này!".Mọi người ở đây cứ tưởng Long Ám sẽ phát hỏa, nhưng cậu chỉ cười nhạt một tiếng đáp: "Thật đáng thương, Vương Hoài An không có phụ thân ruột, ghen tỵ với bản thiếu cũng là đều dễ hiểu. Có điều bản thiếu không thích bị người khác chỉ vào mặt bản thiếu mắng chửi, ngươi tốt nhất nên thu tay lại trước khi bản thiếu hết kiên nhẫn.".Vương Tú Linh không biết thân thủ lẫn tính cách Long Ám lắm, ả đứng ra lên giọng bảo vệ nhi tử, cũng là bảo trụ chút mặt mũi của mình: "An nhi có là dã chủng hay không mẫu thân ta không rõ sao, nhưng ngươi từ khi vào phủ đến giờ vẫn luôn mang họ Long, còn không có gọi qua ta một tiếng mẫu thân. An nhi của ta há để cho ngươi khi dễ nó?".Nhếch mép cười khẩy vài cái, bất giác toàn thân Long Ám tỏa ra lãnh khí: "Bằng vào nhị nương như người, căn bản không đủ tư cách để Ám nhi gọi hai từ mẫu thân thiêng liêng đó đâu. Vả lại nhị nương vốn dĩ luôn cùng Ám nhi đối nghịch, Ám nhi tôn trọng gọi người một tiếng nhị nương, mong nhị nương đừng tự dát vàng lên mặt người như vậy.".Thái độ coi thường rõ rệt, một câu nhị nương hai câu nhị nương. Vương Tú Linh tốn không ít công sức lẫn tiền tài để dụ dỗ Vương An Duy về ở rễ, trở thành phụ thân trên danh nghĩa cho Vương Hoài An, chung quy ả vẫn không thể trở thành chính thê, vẫn phải ở dưới một nữ tử tại quê nhà mà ả chưa biết mặt của Vương An Duy.Từ trận tỷ thí trở thành cái chợ bởi âm thanh the thé chửi rủa cất lên bởi Vương Tú Linh, thính lực Huyết tộc quá tốt cũng không có điểm bất lợi của nó. Long Ám chưa bao giờ lâm vào tình cảnh này, trước mặt là người đàn bà chanh chua, không ngừng dùng đủ loại ngôn từ khó nghe tru tréo hét vào mặt cậu.

Chương 223