Cả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ…
Chương 295
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Thái giám phụng mệnh đưa Nhiếp chính vương Nguyệt Lan quốc về tận đại môn Xuyến Tương biệt viện mới rời đi, Hạ Tử Lân yếu ớt được thuộc hạ dìu vào trong sương phòng. Hạ Tử Lân cho hạ nhân lui xuống, hắn thay triều phục thành y phục dạ hành, gọi ám vệ vào căn dặn: "Trong thời gian bản vương đi vắng, ngươi ở đây thay thế bản vương nghỉ ngơi dưỡng sức, bản vương sẽ trở về nhanh nhất có thể, ngươi chỉ cần duy trì đến lúc đó là được.", ám vệ trong tư thế quỳ xuống nhận mệnh: "Vâng, thuộc hạ đã rõ! Xin vương gia an tâm!".Ám vệ này có vóc người tầm Hạ Tử Lân, võ công cũng do chính hắn dạy nên chiêu thức hoàn toàn nhận không ra là kẻ giả mạo nhưng quan trọng nhất là khả năng bắt chước giọng nói, bộ dáng đi lại hành xử tuyệt không để lộ sơ sót. Còn về khuôn mặt thì không thể nào tìm được một người khác có diện mạo y hệt Hạ Tử Lân, do đó ám vệ phải sử dụng thuật dịch dung, tạm thời dùng một tấm mặt nạ đặc chế thay đổi vẻ bề ngoài đi. Hạ Tử Lân phân phó xong thì chớp mắt một cái đã biến mất khỏi sương phòng, ám vệ thâm tâm mừng thay chủ tử: "Từ khi vương gia gặp được Linh Tê công chúa, sức khỏe càng lúc càng tốt hơn, võ công tiến bộ cũng thật mau... Công chúa đúng là phúc tinh của vương gia.".Băng qua dãy đồi Ứng Long sang tới thung lũng Hồi Âm Qua Bích xui về phía tây nam nhằm hướng Thất Sát cốc thẳng tiến, dựa vào cảm giác của một Huyết tộc lai thuần với Thuần huyết Huyết tộc đã chuyển hóa mình, Hạ Tử Lân dừng lại trước ảo cảnh của Thất Sát cốc một lúc cất lời: "Tại hạ Tử Lân, thân trúng cổ độc cầu cốc chủ có thể cứu mạng. Hy vọng cốc chủ có thể khai mở trận pháp cho tại hạ có thể diện kiến cốc chủ.".- ----- Lãnh cung - Kiếm Tiên Thành - Nguyệt Lan quốc ------Hạ Tử Lân biết Thất Sát cốc có cao nhân ẩn thân vì vô tình lúc đó hắn ghé thăm mẫu hậu ở lãnh cung, khi đó bà đang bị Vô Phong dụng thuật thôi miên, ép khai ra một vật thuộc sở hữu của gia tộc trước khi Vô Phong bị chuyển hóa thành Huyết tộc. Bản thân Hạ Tử Lân là Huyết tộc lai thuần, vốn cao hơn Vô Phong mấy bậc nên Vô Phong không phát hiện ra chính hắn đang bị Hạ Tử Lân theo dõi nhất cử nhất động. Từ đó Hạ Tử Lân cũng biết cổ độc mà mẫu thân hạ vào lúc bà vừa hoài thai thứ tử - hoàng tự đích thực của tiên hoàng có nguồn gốc từ Thất Sát cốc này.Do Hạ Tử Lân đã hoàn toàn thất vọng vào mẫu hậu nên hoàn toàn bỏ mặc bà ở lãnh cung không ngó ngàng gì đến bởi Vô Phong nen sự thật này mới được hé mở, hóa ra phụ hoàng trước lúc băng hà từng lập di chiếu truyền ngôi cho Hạ Tử Lân, bất quá phụ hoàng đã chuẩn bị hai phần di chiếu lại không có biện pháp giao tận tay cho Hạ Tử Lân đành phải giao ra di chiếu có ngọc tỷ giả cho mẫu hậu.Bản di chiếu thật trải qua sau nhiều biến cố cung đấu thì lưu lạc đến tận lãnh cung, không biết Vô Phong dùng cách gì truy ra chân tướng động trời này đồng thời cũng tìm thấy bản di chiếu kia. Vưu Dạ Hoa thấy bản di chiếu mà bấy lâu nay bà vẫn tưởng nó luôn nằm trong tay đứa con thứ của mình, hại bà tìm mọi biện pháp để hạ sát nó, tránh cho đêm dài lắm mộng. Nào ngờ lão thiên trêu người, di chiếu thật thì rơi vào tay kẻ ngoại bang, còn Vưu Dạ Hoa cầm phải chiếu chỉ suốt bao năm qua.
Thái giám phụng mệnh đưa Nhiếp chính vương Nguyệt Lan quốc về tận đại môn Xuyến Tương biệt viện mới rời đi, Hạ Tử Lân yếu ớt được thuộc hạ dìu vào trong sương phòng. Hạ Tử Lân cho hạ nhân lui xuống, hắn thay triều phục thành y phục dạ hành, gọi ám vệ vào căn dặn: "Trong thời gian bản vương đi vắng, ngươi ở đây thay thế bản vương nghỉ ngơi dưỡng sức, bản vương sẽ trở về nhanh nhất có thể, ngươi chỉ cần duy trì đến lúc đó là được.", ám vệ trong tư thế quỳ xuống nhận mệnh: "Vâng, thuộc hạ đã rõ! Xin vương gia an tâm!".
Ám vệ này có vóc người tầm Hạ Tử Lân, võ công cũng do chính hắn dạy nên chiêu thức hoàn toàn nhận không ra là kẻ giả mạo nhưng quan trọng nhất là khả năng bắt chước giọng nói, bộ dáng đi lại hành xử tuyệt không để lộ sơ sót. Còn về khuôn mặt thì không thể nào tìm được một người khác có diện mạo y hệt Hạ Tử Lân, do đó ám vệ phải sử dụng thuật dịch dung, tạm thời dùng một tấm mặt nạ đặc chế thay đổi vẻ bề ngoài đi. Hạ Tử Lân phân phó xong thì chớp mắt một cái đã biến mất khỏi sương phòng, ám vệ thâm tâm mừng thay chủ tử: "Từ khi vương gia gặp được Linh Tê công chúa, sức khỏe càng lúc càng tốt hơn, võ công tiến bộ cũng thật mau... Công chúa đúng là phúc tinh của vương gia.".
Băng qua dãy đồi Ứng Long sang tới thung lũng Hồi Âm Qua Bích xui về phía tây nam nhằm hướng Thất Sát cốc thẳng tiến, dựa vào cảm giác của một Huyết tộc lai thuần với Thuần huyết Huyết tộc đã chuyển hóa mình, Hạ Tử Lân dừng lại trước ảo cảnh của Thất Sát cốc một lúc cất lời: "Tại hạ Tử Lân, thân trúng cổ độc cầu cốc chủ có thể cứu mạng. Hy vọng cốc chủ có thể khai mở trận pháp cho tại hạ có thể diện kiến cốc chủ.".
- ----- Lãnh cung - Kiếm Tiên Thành - Nguyệt Lan quốc ------
Hạ Tử Lân biết Thất Sát cốc có cao nhân ẩn thân vì vô tình lúc đó hắn ghé thăm mẫu hậu ở lãnh cung, khi đó bà đang bị Vô Phong dụng thuật thôi miên, ép khai ra một vật thuộc sở hữu của gia tộc trước khi Vô Phong bị chuyển hóa thành Huyết tộc. Bản thân Hạ Tử Lân là Huyết tộc lai thuần, vốn cao hơn Vô Phong mấy bậc nên Vô Phong không phát hiện ra chính hắn đang bị Hạ Tử Lân theo dõi nhất cử nhất động. Từ đó Hạ Tử Lân cũng biết cổ độc mà mẫu thân hạ vào lúc bà vừa hoài thai thứ tử - hoàng tự đích thực của tiên hoàng có nguồn gốc từ Thất Sát cốc này.
Do Hạ Tử Lân đã hoàn toàn thất vọng vào mẫu hậu nên hoàn toàn bỏ mặc bà ở lãnh cung không ngó ngàng gì đến bởi Vô Phong nen sự thật này mới được hé mở, hóa ra phụ hoàng trước lúc băng hà từng lập di chiếu truyền ngôi cho Hạ Tử Lân, bất quá phụ hoàng đã chuẩn bị hai phần di chiếu lại không có biện pháp giao tận tay cho Hạ Tử Lân đành phải giao ra di chiếu có ngọc tỷ giả cho mẫu hậu.
Bản di chiếu thật trải qua sau nhiều biến cố cung đấu thì lưu lạc đến tận lãnh cung, không biết Vô Phong dùng cách gì truy ra chân tướng động trời này đồng thời cũng tìm thấy bản di chiếu kia. Vưu Dạ Hoa thấy bản di chiếu mà bấy lâu nay bà vẫn tưởng nó luôn nằm trong tay đứa con thứ của mình, hại bà tìm mọi biện pháp để hạ sát nó, tránh cho đêm dài lắm mộng. Nào ngờ lão thiên trêu người, di chiếu thật thì rơi vào tay kẻ ngoại bang, còn Vưu Dạ Hoa cầm phải chiếu chỉ suốt bao năm qua.
Thuần Huyết Huyết TộcTác giả: LoranTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCả ngày làm nhân viên phục vụ tại một tiệm fastfood nho nhỏ nào đó, hôm nay lại phải tăng ca, đợi được đến lúc tan tầm về nhà nhìn đồng hồ thì đã là hơn 11h đêm rồi.... Lê tấm thân mệt mỏi vào bếp lục lọi cái gì đó để bỏ vào bụng đang ra sức thông báo năng lượng cơ thể đang tuột dốc không phanh, thật xui xẻo là trong nhà ngoài mỳ gói ra Long Tử Nguyệt không tìm ra được thứ nào khác. Đành phải nấu bừa một tô mỳ ăn tạm bợ cho xong bữa, tắm qua quýt rồi lên giường đi ngủ. Bị cơn đói hành hạ từ từ tỉnh lại, Long Tử Nguyệt mở cặp mắt kèm nhèm ra nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là nhà giam thì phải, nàng thử cử động hai tay nhưng lại bị hai sợi dây xích rõ to trói cố định sang hai bên tường, trong tư thế quỳ không thể cử động. Nhìn nhìn bản thân thấy rằng nàng đang bận một cỗ trang phục lạ lùng, đầy vết máu do roi quất, do đao chém,.... Thân thể không chỗ nào là không bị dính máu. Đại não Long Tử Nguyệt nhảy đùng ra một cái suy nghĩ....nàng đã xuyên! Thời đại này mà chỉ cần vừa ngủ… Thái giám phụng mệnh đưa Nhiếp chính vương Nguyệt Lan quốc về tận đại môn Xuyến Tương biệt viện mới rời đi, Hạ Tử Lân yếu ớt được thuộc hạ dìu vào trong sương phòng. Hạ Tử Lân cho hạ nhân lui xuống, hắn thay triều phục thành y phục dạ hành, gọi ám vệ vào căn dặn: "Trong thời gian bản vương đi vắng, ngươi ở đây thay thế bản vương nghỉ ngơi dưỡng sức, bản vương sẽ trở về nhanh nhất có thể, ngươi chỉ cần duy trì đến lúc đó là được.", ám vệ trong tư thế quỳ xuống nhận mệnh: "Vâng, thuộc hạ đã rõ! Xin vương gia an tâm!".Ám vệ này có vóc người tầm Hạ Tử Lân, võ công cũng do chính hắn dạy nên chiêu thức hoàn toàn nhận không ra là kẻ giả mạo nhưng quan trọng nhất là khả năng bắt chước giọng nói, bộ dáng đi lại hành xử tuyệt không để lộ sơ sót. Còn về khuôn mặt thì không thể nào tìm được một người khác có diện mạo y hệt Hạ Tử Lân, do đó ám vệ phải sử dụng thuật dịch dung, tạm thời dùng một tấm mặt nạ đặc chế thay đổi vẻ bề ngoài đi. Hạ Tử Lân phân phó xong thì chớp mắt một cái đã biến mất khỏi sương phòng, ám vệ thâm tâm mừng thay chủ tử: "Từ khi vương gia gặp được Linh Tê công chúa, sức khỏe càng lúc càng tốt hơn, võ công tiến bộ cũng thật mau... Công chúa đúng là phúc tinh của vương gia.".Băng qua dãy đồi Ứng Long sang tới thung lũng Hồi Âm Qua Bích xui về phía tây nam nhằm hướng Thất Sát cốc thẳng tiến, dựa vào cảm giác của một Huyết tộc lai thuần với Thuần huyết Huyết tộc đã chuyển hóa mình, Hạ Tử Lân dừng lại trước ảo cảnh của Thất Sát cốc một lúc cất lời: "Tại hạ Tử Lân, thân trúng cổ độc cầu cốc chủ có thể cứu mạng. Hy vọng cốc chủ có thể khai mở trận pháp cho tại hạ có thể diện kiến cốc chủ.".- ----- Lãnh cung - Kiếm Tiên Thành - Nguyệt Lan quốc ------Hạ Tử Lân biết Thất Sát cốc có cao nhân ẩn thân vì vô tình lúc đó hắn ghé thăm mẫu hậu ở lãnh cung, khi đó bà đang bị Vô Phong dụng thuật thôi miên, ép khai ra một vật thuộc sở hữu của gia tộc trước khi Vô Phong bị chuyển hóa thành Huyết tộc. Bản thân Hạ Tử Lân là Huyết tộc lai thuần, vốn cao hơn Vô Phong mấy bậc nên Vô Phong không phát hiện ra chính hắn đang bị Hạ Tử Lân theo dõi nhất cử nhất động. Từ đó Hạ Tử Lân cũng biết cổ độc mà mẫu thân hạ vào lúc bà vừa hoài thai thứ tử - hoàng tự đích thực của tiên hoàng có nguồn gốc từ Thất Sát cốc này.Do Hạ Tử Lân đã hoàn toàn thất vọng vào mẫu hậu nên hoàn toàn bỏ mặc bà ở lãnh cung không ngó ngàng gì đến bởi Vô Phong nen sự thật này mới được hé mở, hóa ra phụ hoàng trước lúc băng hà từng lập di chiếu truyền ngôi cho Hạ Tử Lân, bất quá phụ hoàng đã chuẩn bị hai phần di chiếu lại không có biện pháp giao tận tay cho Hạ Tử Lân đành phải giao ra di chiếu có ngọc tỷ giả cho mẫu hậu.Bản di chiếu thật trải qua sau nhiều biến cố cung đấu thì lưu lạc đến tận lãnh cung, không biết Vô Phong dùng cách gì truy ra chân tướng động trời này đồng thời cũng tìm thấy bản di chiếu kia. Vưu Dạ Hoa thấy bản di chiếu mà bấy lâu nay bà vẫn tưởng nó luôn nằm trong tay đứa con thứ của mình, hại bà tìm mọi biện pháp để hạ sát nó, tránh cho đêm dài lắm mộng. Nào ngờ lão thiên trêu người, di chiếu thật thì rơi vào tay kẻ ngoại bang, còn Vưu Dạ Hoa cầm phải chiếu chỉ suốt bao năm qua.