Phố Thu dài như thu. Tiêu điều làm khách sầu Sầu này ai đếm được  . Bước lên Đông Thiên lâu Vọng về tây, Trường An. Nhìn xuống dòng nước trong Gửi lòng theo dòng nước. Chảy về đông về đông Nghĩ xưa lệ thấm mau. Nhớ tôi không người hỡi Vì tôi, đến Dương Châu. ~~~~~~~ Thu phố ca kỳ ~~~~~~~~~~~~ Giang Nam cuối thu, trong một gian biệt uyển tráng lệ tại Dương Châu có hai vị lão nhân khóc lóc hết nước mắt lại thêm nước mũi đang kể lể với vị nam tử anh tuấn nhàn nhã hưởng trà. “Nhưng mà, cô cô với dượng ngươi cũng chỉ có một biểu muội a. Hiện giờ gả nó cho cái tên thư sinh nghèo kia, ngày ba bữa cơm còn không lo nổi, còn phải hầu hạ cái tên thư sinh vô dụng tận cùng. Đáng thương cho Uyển Như, nói thế nào cũng là thiên kim tiểu thư, ở nhà chúng ta còn chưa từng chịu nửa chữ khổ. Thế mà hiện tại mỗi ngày còn phải mặt dày đến nhà người ta xin gạo nấu cơm cho chồng. Này bảo hai lão đây phải sống thế nào? Đây không phải là muốn chúng ta đau lòng cho tới chết hay sao?” Nam nhân kia tên gọi Tần…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...