Tác giả:

Nghĩ bả sơ cuồng vi quân khuynh Vạn lý quy lai niên dũ thiểu, Vi tiếu, tiếu thì do đái mạc phong sương. “Ngọc Đường, mừng ngươi trở về.” Đặt bút xuống, người trong phòng quay đầu lại nhìn về phía bạch y nhân vừa mới bước vào, nở một nụ cười ôn nhã. Như gió như mộc. Bạch Ngọc Đường vẫn đang đóng cửa, giũ giũ tuyết đọng trên áo tơi. Đoạn cởi áo khoác ra vắt lên bình phong. “Ừ, ta về rồi đây. Miêu đại nhân đang luyện chữ sao?” Triển Chiêu bất đắc dĩ, cười cười đi ra từ thư phòng, cầm ấm trà trên bàn lên. “Đoán chừng ngươi cũng sắp trở về. Vẫn còn ấm, uống một chén cho đỡ lạnh nhé?” “Sao ngươi biết khi nào thì ta về?” Vừa nói chuyện Bạch Ngọc Đường vừa đón lấy ấm tử sa trong tay Triển Chiêu, nhấc một chén trà bày sẵn trên bàn lên, tự mình rót một chén rồi uống. Nước trà vẫn còn ấm, hương thơm thoang thoảng, khói mỏng lượn lờ bốc lên, vừa vặn làm ấm chóp mũi có chút đỏ vì giá lạnh. Triển Chiêu cầm lại ấm trà từ tay hắn, cũng rót cho mình một chén, đoạn ngồi xuống nhấp một hớp. “Chuyện…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...