Tác giả:

Đầu hạ. Minh nguyệt sáng trong, sao trời lấp lánh. Vừa tới giờ Hợi, chính là thời điểm người người trở về nghỉ ngơi. Mưa liền mấy ngày liên tục, không khí có chút ẩm ướt lạnh lẽo. Trong màn đêm yên tĩnh của phủ Khai Phong, đám nha dịch chìm vào giấc ngủ say sau một ngày vất vả, chỉ còn tiếng côn trùng kêu chốc chốc vang lên điểm xuyết vào đêm khuya thanh vắng. Nơi ở của Triển Chiêu là một viện tử đơn độc, lặng lẽ nằm ở một góc phủ Khai Phong. Viện tử không lớn, hai gian sương phòng, một gian thư phòng và một tiểu gian chứa tạp vật, không hơn. Nhưng lúc y nhàn hạ cũng có chút không gian riêng. Ấy là Bao đại nhân biết Triển Chiêu ưa tĩnh nên đặc biệt dành cho y. Lúc phân viện tử này cho y, Bao đại nhân không nói, Công Tôn tiên sinh không nói, mọi người trong phủ thầm hiểu không nói, Triển Chiêu cũng không chối từ, chỉ là vẫn khắc ghi trong lòng sự quan tâm này. Trong sân một ngọn đèn đang sáng. Triển Chiêu nhìn về phía cửa sổ vẫn bỏ ngỏ. Ngoài cửa, mây đêm vừa che khuất trăng, bóng tối…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...