Thơ viết: Phẩm đen phương Nam, đầy đặn cặp ngài. Sắc đỏ đất Bắc, mảnh dẻ mày cong. [2] Phu quân tựa cằm l*n đ*nh đầu ta, nhẹ nhàng v**t v* qua lại, đây là cách thức biểu đạt tình yêu của chàng. Mặc dù ở thời khắc mây mưa k*ch t*nh nhất, sự săn sóc và kiềm chế của chàng vẫn được giữ nguyên như thường. Ta nhắm mắt hưởng thụ, cảm thấy một dòng nước ấm dịu dàng thấm nhập tận đáy lòng. Khi ta gả cho phu quân, phu quân chỉ là Chiêu võ hiệu úy, tiểu tướng lục phẩm, mà nay chàng đã là Trung võ tướng quân, được phong tước Khinh xa đô úy, lên hàng tứ phẩm, trở thành đại tướng quân. Liên tiếp thăng chức, sự tiến cử của phụ thân có ảnh hưởng rất quan trọng, nhưng phu quân lại không phải môn sinh tâm đắc gì của phụ thân. Phu quân có thể được phụ thân yêu quý, đơn giản là vì ta. Trong lòng phu quân, rốt cuộc ta quan trọng nhường nào? Ta chầm chậm mở mắt, ngồi dậy, mỉm cười nắm tay phu quân nói: “Phu quân, đã đến lúc chàng nên thay quần áo vào triều.” Nói xong, ta bắt đầu giúp phu quân thay đồ. Ta…
Chương 7
Yên Chi Họa MiTác giả: Y Lộ Kha NôngTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhThơ viết: Phẩm đen phương Nam, đầy đặn cặp ngài. Sắc đỏ đất Bắc, mảnh dẻ mày cong. [2] Phu quân tựa cằm l*n đ*nh đầu ta, nhẹ nhàng v**t v* qua lại, đây là cách thức biểu đạt tình yêu của chàng. Mặc dù ở thời khắc mây mưa k*ch t*nh nhất, sự săn sóc và kiềm chế của chàng vẫn được giữ nguyên như thường. Ta nhắm mắt hưởng thụ, cảm thấy một dòng nước ấm dịu dàng thấm nhập tận đáy lòng. Khi ta gả cho phu quân, phu quân chỉ là Chiêu võ hiệu úy, tiểu tướng lục phẩm, mà nay chàng đã là Trung võ tướng quân, được phong tước Khinh xa đô úy, lên hàng tứ phẩm, trở thành đại tướng quân. Liên tiếp thăng chức, sự tiến cử của phụ thân có ảnh hưởng rất quan trọng, nhưng phu quân lại không phải môn sinh tâm đắc gì của phụ thân. Phu quân có thể được phụ thân yêu quý, đơn giản là vì ta. Trong lòng phu quân, rốt cuộc ta quan trọng nhường nào? Ta chầm chậm mở mắt, ngồi dậy, mỉm cười nắm tay phu quân nói: “Phu quân, đã đến lúc chàng nên thay quần áo vào triều.” Nói xong, ta bắt đầu giúp phu quân thay đồ. Ta… Phu quân tựa cằm l*n đ*nh đầu ta, nhẹ nhàng v**t v* qua lại. Ta chầm chậm mở mắt, ngồi dậy, mỉm cười nắm tay phu quân nói: “Phu quân, đã đến lúc chàng nên thay quần áo vào triều rồi.”Phu quân khoác áo, giữ ta lại nói: “Vẫn còn sớm, đêm qua ta nghĩ ra một chuyện.”“À.” Ta liếc nhìn phu quân, hiếu kỳ hỏi: “Là gì vậy?”“Là Hạm Đạm, thời gian con chúng ta sinh ra, cũng là khi hoa sen “từ bùn mà không nhiễm bùn, gột nước mà chẳng hiện yêu” trổ bông. Phu nhân có mặt phù dung mày lá liễu, Chiêm và phu nhân một lòng trong sạch như sen, tất sẽ sinh quý tử.” Phu quân đáp.“Phu quân quả thực đã đặt lòng ở thú vui chốn khuê các?” Ta cười khẽ.Phu quân thở dài: “Đạo làm quân thần, nay rốt cuộc Chiêm đã hiểu được vài phần. Phu nhân sáng suốt nhìn xa trông rộng hơn ta rất nhiều.”Ta mặc quần áo, vẻ mặt không đổi: “Phu quân tán thưởng, thiếp thật không dám nhận.”
Phu quân tựa cằm l*n đ*nh đầu ta, nhẹ nhàng v**t v* qua lại. Ta chầm chậm mở mắt, ngồi dậy, mỉm cười nắm tay phu quân nói: “Phu quân, đã đến lúc chàng nên thay quần áo vào triều rồi.”
Phu quân khoác áo, giữ ta lại nói: “Vẫn còn sớm, đêm qua ta nghĩ ra một chuyện.”
“À.” Ta liếc nhìn phu quân, hiếu kỳ hỏi: “Là gì vậy?”
“Là Hạm Đạm, thời gian con chúng ta sinh ra, cũng là khi hoa sen “từ bùn mà không nhiễm bùn, gột nước mà chẳng hiện yêu” trổ bông. Phu nhân có mặt phù dung mày lá liễu, Chiêm và phu nhân một lòng trong sạch như sen, tất sẽ sinh quý tử.” Phu quân đáp.
“Phu quân quả thực đã đặt lòng ở thú vui chốn khuê các?” Ta cười khẽ.
Phu quân thở dài: “Đạo làm quân thần, nay rốt cuộc Chiêm đã hiểu được vài phần. Phu nhân sáng suốt nhìn xa trông rộng hơn ta rất nhiều.”
Ta mặc quần áo, vẻ mặt không đổi: “Phu quân tán thưởng, thiếp thật không dám nhận.”
Yên Chi Họa MiTác giả: Y Lộ Kha NôngTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhThơ viết: Phẩm đen phương Nam, đầy đặn cặp ngài. Sắc đỏ đất Bắc, mảnh dẻ mày cong. [2] Phu quân tựa cằm l*n đ*nh đầu ta, nhẹ nhàng v**t v* qua lại, đây là cách thức biểu đạt tình yêu của chàng. Mặc dù ở thời khắc mây mưa k*ch t*nh nhất, sự săn sóc và kiềm chế của chàng vẫn được giữ nguyên như thường. Ta nhắm mắt hưởng thụ, cảm thấy một dòng nước ấm dịu dàng thấm nhập tận đáy lòng. Khi ta gả cho phu quân, phu quân chỉ là Chiêu võ hiệu úy, tiểu tướng lục phẩm, mà nay chàng đã là Trung võ tướng quân, được phong tước Khinh xa đô úy, lên hàng tứ phẩm, trở thành đại tướng quân. Liên tiếp thăng chức, sự tiến cử của phụ thân có ảnh hưởng rất quan trọng, nhưng phu quân lại không phải môn sinh tâm đắc gì của phụ thân. Phu quân có thể được phụ thân yêu quý, đơn giản là vì ta. Trong lòng phu quân, rốt cuộc ta quan trọng nhường nào? Ta chầm chậm mở mắt, ngồi dậy, mỉm cười nắm tay phu quân nói: “Phu quân, đã đến lúc chàng nên thay quần áo vào triều.” Nói xong, ta bắt đầu giúp phu quân thay đồ. Ta… Phu quân tựa cằm l*n đ*nh đầu ta, nhẹ nhàng v**t v* qua lại. Ta chầm chậm mở mắt, ngồi dậy, mỉm cười nắm tay phu quân nói: “Phu quân, đã đến lúc chàng nên thay quần áo vào triều rồi.”Phu quân khoác áo, giữ ta lại nói: “Vẫn còn sớm, đêm qua ta nghĩ ra một chuyện.”“À.” Ta liếc nhìn phu quân, hiếu kỳ hỏi: “Là gì vậy?”“Là Hạm Đạm, thời gian con chúng ta sinh ra, cũng là khi hoa sen “từ bùn mà không nhiễm bùn, gột nước mà chẳng hiện yêu” trổ bông. Phu nhân có mặt phù dung mày lá liễu, Chiêm và phu nhân một lòng trong sạch như sen, tất sẽ sinh quý tử.” Phu quân đáp.“Phu quân quả thực đã đặt lòng ở thú vui chốn khuê các?” Ta cười khẽ.Phu quân thở dài: “Đạo làm quân thần, nay rốt cuộc Chiêm đã hiểu được vài phần. Phu nhân sáng suốt nhìn xa trông rộng hơn ta rất nhiều.”Ta mặc quần áo, vẻ mặt không đổi: “Phu quân tán thưởng, thiếp thật không dám nhận.”