Mặc dù đang học ở một trường đại học trọng điểm của thành phố ven biển này, nhưng kì thật Trang Liễu không phải là người. Y là một cây liễu. Thật ra y cũng đâu có ý định đi học, vì y vốn không quen với việc hơi người cứ tỏa ra khắp nơi. Nhưng đành phải chấp nhận thôi, ai kêu em gái ‘cây hoè’, còn chưa thể biến thành hình người của y, để ý tới một tên đàn ông… À, hoặc là nói, một thằng nhóc? Thằng nhóc mà chúng ta đang nhắc đến tên là Tương Vân Hàng, học năm ba đại học này. Ngày đầu tiên Trang Hoè gặp Tương Vân Hàng, kẻ đang ngủ sâu hơn trăm năm như Trang Liễu cũng bị đánh thức – lúc ấy, Tương Vân Hàng đang khoái Rock& Roll, nên cố tình chọn một góc vắng vẻ trên đỉnh núi để tập luyện, ai ngờ lại quấy rầy giấc ngủ của một gốc cây khô, và thuận tiện thu hoạch được trái tim si tình của một gốc hoè. Lúc đó, Trang Hoè vội bứt một chiếc lá giấu trên người Tương Vân Hàng, rồi gửi mấy phần linh hồn của mình xuống núi truy tìm tung tích của cậu. Tương Vân Hàng đang ở độ tuổi hai mươi trêu…

Chương 6

Thích CậuTác giả: Đạo Đạo LĩnhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền HuyễnMặc dù đang học ở một trường đại học trọng điểm của thành phố ven biển này, nhưng kì thật Trang Liễu không phải là người. Y là một cây liễu. Thật ra y cũng đâu có ý định đi học, vì y vốn không quen với việc hơi người cứ tỏa ra khắp nơi. Nhưng đành phải chấp nhận thôi, ai kêu em gái ‘cây hoè’, còn chưa thể biến thành hình người của y, để ý tới một tên đàn ông… À, hoặc là nói, một thằng nhóc? Thằng nhóc mà chúng ta đang nhắc đến tên là Tương Vân Hàng, học năm ba đại học này. Ngày đầu tiên Trang Hoè gặp Tương Vân Hàng, kẻ đang ngủ sâu hơn trăm năm như Trang Liễu cũng bị đánh thức – lúc ấy, Tương Vân Hàng đang khoái Rock& Roll, nên cố tình chọn một góc vắng vẻ trên đỉnh núi để tập luyện, ai ngờ lại quấy rầy giấc ngủ của một gốc cây khô, và thuận tiện thu hoạch được trái tim si tình của một gốc hoè. Lúc đó, Trang Hoè vội bứt một chiếc lá giấu trên người Tương Vân Hàng, rồi gửi mấy phần linh hồn của mình xuống núi truy tìm tung tích của cậu. Tương Vân Hàng đang ở độ tuổi hai mươi trêu… Chàng trai trẻ ôm một bó hoa hồng, không ngừng cầu xin bạn gái: “Bảo bối, tha thứ cho anh đi, sau này anh sẽ không tái phạm nữa! Lâu rồi anh không liên hệ với cô ta, thật đó, lần này là do cô ta bám lấy anh!” Năn nỉ một lát rồi quỳ xuống, nhưng bạn gái hắn vẫn không có ý tha thứ cho hắn, chỉ thắng mặt hắn mà mắng. Mắng cái gì thì Trang Liễu tự động lược bỏ…Cố tình, tại thời điểm náo nhiệt này, đoá hoa hồng trong bó hoa diễm lệ còn líu ríu vô giúp vui, một hồi nói giúp chàng trai trẻ: “Người đẹp, cô tha thứ cho hắn đi, chàng thanh niên này chỉ vụng trộm có mấy lần a! ”Một hồi lại hô to gọi nhỏ: “Được! Sảng khoái lắm! Nữ trung hào kiệt! Mắng nữa cho con hắn không có lỗ hậu môn luôn! Sớm tiết liệt dương!!”Trang Liễu tò mò quan sát, đoá hoa hồng kia hưng phấn vặn vẹo trong bó hoa, mắt thấy sắp rớt ra ngoài.Lời của Tương Vân Hàng và cô gái vừa vặn đồng thời vang lên.“…. Cậu có hiểu không?”“Mẹ nó, mang bó hồng rách này đến muốn lừa tôi à, anh xem mợ là đồ ngốc phải không? Biến khuất mắt mợ ngay!”Cô gái trẻ mắng tới tấp, tiện tay vung lên, ném cả bó hoa hồng xuống hồ nước. Đoá hoa hồng vừa nãy còn quậy phá rất cao hứng, giờ nhất thời bay giữa không trung, còn phát ra tiếng hét thảm thiết: “A — không biết bơi a —”Trang Liễu không suy nghĩ nhiều, lập tức chạy đến bờ hồ, nhảy ‘ùm’ xuống hồ nước.“WTF?!!!” Tương Vân Hàng bàng hoàng, không quá một giây liền tức giận mắng to một tiếng, cũng nhảy ùm xuống hồ nước, bơi về phía Trang Liễu.Mẹ nó! Chỉ nói có một câu ‘không thích cậu’ mà thôi, sao lại không nói một tiếng đã nhảy hồ tự sát?! Biết thế đã không nói nặng như vậy rồi!

Chàng trai trẻ ôm một bó hoa hồng, không ngừng cầu xin bạn gái: “Bảo bối, tha thứ cho anh đi, sau này anh sẽ không tái phạm nữa! Lâu rồi anh không liên hệ với cô ta, thật đó, lần này là do cô ta bám lấy anh!” Năn nỉ một lát rồi quỳ xuống, nhưng bạn gái hắn vẫn không có ý tha thứ cho hắn, chỉ thắng mặt hắn mà mắng. Mắng cái gì thì Trang Liễu tự động lược bỏ…

Cố tình, tại thời điểm náo nhiệt này, đoá hoa hồng trong bó hoa diễm lệ còn líu ríu vô giúp vui, một hồi nói giúp chàng trai trẻ: “Người đẹp, cô tha thứ cho hắn đi, chàng thanh niên này chỉ vụng trộm có mấy lần a! ”

Một hồi lại hô to gọi nhỏ: “Được! Sảng khoái lắm! Nữ trung hào kiệt! Mắng nữa cho con hắn không có lỗ hậu môn luôn! Sớm tiết liệt dương!!”

Trang Liễu tò mò quan sát, đoá hoa hồng kia hưng phấn vặn vẹo trong bó hoa, mắt thấy sắp rớt ra ngoài.

Lời của Tương Vân Hàng và cô gái vừa vặn đồng thời vang lên.

“…. Cậu có hiểu không?”

“Mẹ nó, mang bó hồng rách này đến muốn lừa tôi à, anh xem mợ là đồ ngốc phải không? Biến khuất mắt mợ ngay!”

Cô gái trẻ mắng tới tấp, tiện tay vung lên, ném cả bó hoa hồng xuống hồ nước. Đoá hoa hồng vừa nãy còn quậy phá rất cao hứng, giờ nhất thời bay giữa không trung, còn phát ra tiếng hét thảm thiết: “A — không biết bơi a —”

Trang Liễu không suy nghĩ nhiều, lập tức chạy đến bờ hồ, nhảy ‘ùm’ xuống hồ nước.

“WTF?!!!” Tương Vân Hàng bàng hoàng, không quá một giây liền tức giận mắng to một tiếng, cũng nhảy ùm xuống hồ nước, bơi về phía Trang Liễu.

Mẹ nó! Chỉ nói có một câu ‘không thích cậu’ mà thôi, sao lại không nói một tiếng đã nhảy hồ tự sát?! Biết thế đã không nói nặng như vậy rồi!

Thích CậuTác giả: Đạo Đạo LĩnhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền HuyễnMặc dù đang học ở một trường đại học trọng điểm của thành phố ven biển này, nhưng kì thật Trang Liễu không phải là người. Y là một cây liễu. Thật ra y cũng đâu có ý định đi học, vì y vốn không quen với việc hơi người cứ tỏa ra khắp nơi. Nhưng đành phải chấp nhận thôi, ai kêu em gái ‘cây hoè’, còn chưa thể biến thành hình người của y, để ý tới một tên đàn ông… À, hoặc là nói, một thằng nhóc? Thằng nhóc mà chúng ta đang nhắc đến tên là Tương Vân Hàng, học năm ba đại học này. Ngày đầu tiên Trang Hoè gặp Tương Vân Hàng, kẻ đang ngủ sâu hơn trăm năm như Trang Liễu cũng bị đánh thức – lúc ấy, Tương Vân Hàng đang khoái Rock& Roll, nên cố tình chọn một góc vắng vẻ trên đỉnh núi để tập luyện, ai ngờ lại quấy rầy giấc ngủ của một gốc cây khô, và thuận tiện thu hoạch được trái tim si tình của một gốc hoè. Lúc đó, Trang Hoè vội bứt một chiếc lá giấu trên người Tương Vân Hàng, rồi gửi mấy phần linh hồn của mình xuống núi truy tìm tung tích của cậu. Tương Vân Hàng đang ở độ tuổi hai mươi trêu… Chàng trai trẻ ôm một bó hoa hồng, không ngừng cầu xin bạn gái: “Bảo bối, tha thứ cho anh đi, sau này anh sẽ không tái phạm nữa! Lâu rồi anh không liên hệ với cô ta, thật đó, lần này là do cô ta bám lấy anh!” Năn nỉ một lát rồi quỳ xuống, nhưng bạn gái hắn vẫn không có ý tha thứ cho hắn, chỉ thắng mặt hắn mà mắng. Mắng cái gì thì Trang Liễu tự động lược bỏ…Cố tình, tại thời điểm náo nhiệt này, đoá hoa hồng trong bó hoa diễm lệ còn líu ríu vô giúp vui, một hồi nói giúp chàng trai trẻ: “Người đẹp, cô tha thứ cho hắn đi, chàng thanh niên này chỉ vụng trộm có mấy lần a! ”Một hồi lại hô to gọi nhỏ: “Được! Sảng khoái lắm! Nữ trung hào kiệt! Mắng nữa cho con hắn không có lỗ hậu môn luôn! Sớm tiết liệt dương!!”Trang Liễu tò mò quan sát, đoá hoa hồng kia hưng phấn vặn vẹo trong bó hoa, mắt thấy sắp rớt ra ngoài.Lời của Tương Vân Hàng và cô gái vừa vặn đồng thời vang lên.“…. Cậu có hiểu không?”“Mẹ nó, mang bó hồng rách này đến muốn lừa tôi à, anh xem mợ là đồ ngốc phải không? Biến khuất mắt mợ ngay!”Cô gái trẻ mắng tới tấp, tiện tay vung lên, ném cả bó hoa hồng xuống hồ nước. Đoá hoa hồng vừa nãy còn quậy phá rất cao hứng, giờ nhất thời bay giữa không trung, còn phát ra tiếng hét thảm thiết: “A — không biết bơi a —”Trang Liễu không suy nghĩ nhiều, lập tức chạy đến bờ hồ, nhảy ‘ùm’ xuống hồ nước.“WTF?!!!” Tương Vân Hàng bàng hoàng, không quá một giây liền tức giận mắng to một tiếng, cũng nhảy ùm xuống hồ nước, bơi về phía Trang Liễu.Mẹ nó! Chỉ nói có một câu ‘không thích cậu’ mà thôi, sao lại không nói một tiếng đã nhảy hồ tự sát?! Biết thế đã không nói nặng như vậy rồi!

Chương 6